Thấy nhi tử bộ dạng cao ngạo hừng hực trực khiến trong đầu Đỗ Trần hiện ra phản xạ điều kiện.
Đỗ Trần hai tay ôm lấy ngực con trai, tha thiết nhìn nó:
- Alex, đừng bày ra cái mặt thối của con nữa, việc này rất quan trọng, nói cho ba ba, đảo Borg và Đại Địa Tinh Hoa có liên hệ gì?
Alex đẩy ba ba ra, đứng ở trên bàn xoay đầu lại nói:
- Trước tiên các ngươi phải hiểu rõ một việc, thánh khí cho dù nhận ngươi là chủ rồi, ngươi cũng không nhất định có thể phát huy toàn bộ uy lực của nó!
Đỗ Trần hơi gật đầu, cái thánh khí lý luận này là bài học đầu tiên Steven cấp cho hắn, tới nay trí nhớ còn như mới, hơn nữa giờ phút này hắn còn không biết, có một nữ tử áo trắng phiêu dật tóc đen có thể vận dùng Thấm Thủy kiếm Thập Tam cấp, cũng phù hợp với lý luận này.
Alex rất vừa lòng nhìn vẻ mặt lắng nghe của Đỗ Trần, rắm thối nói ra điều kiện sau khi kết luận:
- Thế đó, cha chỉ cần biết, từng có người tay cầm Đại Địa Tinh Hoa, ở trung tâm đảo Borg làm ra một vụ nổ lớn kịch liệt, bất quá hắn còn không đủ sức để phát huy toàn bộ uy lực của Đại Địa Tinh Hoa, chỉ hủy đi một bộ phận trung tâm, phần khác còn dẫn tới bộ phận sóng xung kích, giờ đây hoàn cảnh địa lý độc đáo của đảo Borg chính là hậu quả của vụ nổ lớn đó.
Goethe nhổm mình huyễn hóa ra hải đồ, vừa nhìn, không phải chứ, kết cấu ba vòng địa lý của đảo Borg chính là dấu vết của sóng xung kích do vụ nổ lớn đó mà thành.
Alex nói tiếp:
- Cuối cùng, sau khi Đại Địa Tinh Hoa kia phát nổ, mặc dù biến trung tâm của đảo Borg thành lòng chảo và sa mạc, nhưng một tầng bùn đất trên đảo đã bị cảm nhiễm, đến nay vẫn giữ lại khí tức của Đại Địa Tinh Hoa, hình thành lên bình nguyên Mickey sản vật phong phú như bây giờ!
Tất cả mọi người đều bị cái kết luận mới lạ này vùi vào trong trầm tư, nhưng tiểu gia hỏa lại hạnh phúc, cái yếm trước ngực run lên, con mắt to sáng ngời, chạy láo nháo:
- Ta nói xong rồi, đi nấu cơm đây…
- Alex đợi đã, con có thể từ mức độ nguyên tố nồng đậm suy đoán ra thời gian xảy ra vụ nổ không?
Đỗ Trần bắt được cổ áo sau lưng con trai.
- Khó mà nói được, cái này còn phụ thuộc vào người kia có thể đem Đại Địa Tinh Hoa phát huy tới trình độ nào!
Đỗ Trần thả tay ra, trong lòng thầm nghĩ, Đại Địa Tinh Hoa và cây Sinh Mệnh có cùng đẳng cấp thánh khí. Chỉ cần xem cây Sinh Mệnh xây dựng lên cả cốt cách một trung tâm thế giới liền có thể biết, toàn bộ uy lực của Đại Địa Tinh Hoa hẳn cường hoành mức nào! Người có thể phát huy ra một phần uy lực của Đại Địa Tinh Hoa rốt cục là ai chứ?
Borg - hòn đảo thần bí này càng ngày càng khiến người ta cảm thấy bối rối mê ly, còn nữa, tri thức uyên bác của nhi tử rốt cuộc là từ đâu ra? Nó rốt cuộc là chủng tộc gì?
Ài! Trán Đỗ Trần mơ hồ có chút đau.
Hắn âm thầm tự nói với mình, bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất, là ở trong Nữ Thần cung tra ra mục đích chân chính mà Hải Hoàng chăm chú vào cái tử bì giáp kia, sau đó hết thảy bí ẩn đều có thể giải quyết dễ dàng.
Một đêm im lặng, ngày hôm sau Hải Hoàng ở Nữ Thần cung - trung tâm lòng chảo chính thức cử hành yến hội hoan nghênh. Mà đến mời Đỗ Trần là lão ô quy mà ngày đó chưa từng gặp được, bây giờ Đỗ Trần đã biết tên của hắn, gọi là Padalecki. Lão gia hỏa này không thẹn là chủng tộc ô quy, hắn đã hơn 1300 tuổi, chính mắt chứng kiến lịch sử hậu kỳ Vẫn Thần, càng đã từng thấy chân dung Thần Hoàng Prince!
Trên đường theo Padalecki đi tới cùng nữ thần, Goethe ngồi trong xe ngựa của nô lệ loài người, dán chết vào Padalecki dẫn đường phía trước, từng trận sát khí không chút che giấu.
Đỗ Trần hiếu kỳ nói:
- Goethe, chẳng lẽ Padalecki cùng cái chết của đại ca ngươi cũng có quan hệ?
Goethe nghiến răng nói:
- Hừ, cái lão vương bát này được Hải Hoàng tín nhiệm, tất cả các chủ ý thối tha của Sainz cơ hồ đều là do hắn nghĩ ra! Ngày đó đưa ra chủ ý giết đại ca ta cũng là hắn!
Tiểu vương tử bóp chặt nắm tay:
- Sớm muộn gì cũng có một ngày, sau khi chém rụng cái đầu cá của Sainz, ta phải chặt bỏ cái đầu rùa của Padalecki!
Nhớ tới cái chết của đại ca, trong mắt Goethe mơ hồ nổi lên ánh lệ.
- Thù thì nhất định phải báo, bất quá ngươi phải cẩn thận với lão gia hỏa này!
Đỗ Trần nhắc nhở:
- Bối Bối nói hắn là cao thủ thuộc tính mê hoặc tinh thần lực cửu cấp đỉnh phong, một người thông minh, lại có tinh thần lực khủng bố, trong mắt ta, lão gia hỏa này so với Hải Hoàng còn khó đối phó hơn!
Goethe thần sắc máy động, ôm lấy tiểu Bối Bối, cười ngượng nói:
- Sư phụ, ngài luôn nói tinh thần lực gì đó của tiểu sư muội, có phải tinh thần lực của tiểu sư muội cũng rất lợi hại không? So với Padelecki thì thế nào?
Đỗ Trần nhìn con gái một cái, ý bảo để cô bé tự chọn hồi đáp vấn đề này thế nào.
Tiểu Bối Bối hắt hắc cười xấu bĩu môi:
- Nếu như là năm ngoái, Bối Bối so với lão gia hỏa này chênh nhau một chút!
Đầu cá của Goethe gục xuống ngực, thất vọng nói:
- Ài, ta còn cho rằng tiểu sư muội ngươi có thể đánh thắng lão gia hỏa này! Nói như vậy ta sẽ mời muội đi giúp ta báo thù! Đáng tiếc a!
Mắt nhìn tiểu sư muội nghe được tỏ vẻ không hài lòng, lặng lẽ trợn mắt nhìn mình, Goethe vội vàng cười gượng:
- Không có gì, là sư huynh nói, tiểu sư muội không lợi hại bằng Padalecki, ài, không phải, là Padalecki so với muội lợi hại...
Bộ dạng tiểu vương tử cuống quít giài thích làm mọi người bật cười, nhưng Đỗ Trần và tiểu Bối Bối nhìn nhau một cái, cùng mỉm cười thần bí.
Năm ngoái? Năm ngoái tiểu Bối Bối còn chưa tiến hóa! Năm nay ở Julie cổ bảo, tiểu gia hỏa thậm chí đem tuần suất tinh thần của lão ô quy tra ra rõ ràng, hơn nữa còn tự mình che giấu rất tốt!
Đỗ Trần đột nhiên thầm lè lưỡi, Padalecki là cao thủ cửu cấp đỉnh phong, vậy tiểu Bối Bối... hài tử này bây giờ còn chưa tiến hóa hoàn tất a! Còn có mẹ ruột của tiểu gia hỏa này, dị thú trong hỏa diễm sào huyệt cây Sinh Mệnh, lại là bao nhiêu cấp tinh thần lực?
Đang nghĩ ngợi, Goethe cuối cùng dùng cái giá là lượng lớn linh thực của biển mới dụ được một tiếng cười vui vẻ của tiểu sư muội:
- Tốt rồi, không so đo với người nữa! Kỳ thực, tinh thần lực của thủ hạ của ba ba còn không phải là lợi hại nhất sao?
Goethe trợn trừng mắt nhìn:
- Còn có ai có tinh thần lực so với muội lợi hại hơn, hắn có đồ đệ không?
Ánh mắt chuyển một vòng, Dịch Cốt, không giống, Alex, cũng không giống, chẳng lẽ là con tuyết lang ngáy khò khò, khóe miệng còn lưu nước giãi, nằm mơ còn chép miệng? Goethe lắc đầu, ánh mắt tiếp tục chuyển động, ở song cửa xe ngựa nhìn thấy một cái đầu rùa lớn...
- Francis các hạ, đã đến Nữ Thần cung rồi!
Padalecki thò đầu vào nhìn, cái đầu của lão ô quy tám mảng yếm hèn mọn không chịu nổi, nhưng trong con mắt nhỏ tinh quang trực lóe lên!
- Phiền Padelecki nội vụ tổng quản đại nhân rồi!
Đỗ Trần cười xưng quan hàm của Padelecki, bế con gái đi xuống xe ngựa, Goethe xa xa theo ở phía sau, vỗ vỗ còn chưa tỉnh ngủ.
- Ấy, thủ hạ của sư phụ rốt cục là ai mà có tinh thần lực lợi hại nhất?
Andy đang nhảy khỏi giường, hờn dỗi lầm bẩm một câu:
- Lợi hại hơn tiểu thư cũng chỉ có một người, nhưng tinh thần lực của thủ hạ sư phụ ngươi trước mắt có bốn dị thú, tương lai sẽ tụ tập tinh thần lực của lục đại dị thú... Ta, Chris Andy, đánh hơi được mùi vị của đồ ăn biển thịnh yến, trời ơi, mộng tưởng của ta, khẩu vị của ta…
Tuyết lang vội tỉnh lại, nhanh chân hướng về cung Hải Thần chạy tới, để lại tiểu vương tử đang ngẩn ngơ phát ngốc:
- Ài, tìm một cao thủ tinh thần lực làm sư phó thật khó à!
Trận cháy lớn qua đi, ngoại vi của Nữ Thần cung thành một mảng cháy xém. Nhìn bộ dạng của Hải Hoàng đối với những kiến trúc này cũng không quá thương tâm, chỉ đơn giản quét dọn một chút, cũng không có xây dựng lại.
Trên quảng trưởng phía trước cũng Hải Thần cung, Hải Hoàng bày ra thịnh yến, cơ hồ đại nhân vật của hải tộc trên đảo Borg đều đến đông đủ. Thấy Padalecki đưa Đỗ Trần dẫn tới gần, Hải Hoàng kéo tay hắn hào sảng cười nói:
- Chư vị. Đây chính là Francis tại nam hải Einstein đánh bại ta! Là một hảo hán! Francis! Đến đây, ta giới thiệu cho ngươi chư vị tướng lĩnh trong trấn hải quân của ta!
Đỗ Trần chia sức chú ý, một mặt làm quen với tướng lĩnh hải tộc, một mặt lại lén đánh giá Nữ Thần cung phía xa. Hắn nhìn ra được, Nữ Thần cung ngày trước nhất định là một tòa cung điện cao quý điển nhã, nhưng sau một trận cháy lớn, nó chỉ còn lại ở trung tâm một tòa lăng tẩm của nữ thần Mickey, còn có bốn phía vách tường tiêu tán cháy rụi.
Nhưng chắc chắn gần vách tường đổ nát này, đồn trú dầy đặc quân đội Hải tộc. Vì giải quyết điều kiêng kỵ lục địa của chiến sĩ hải tộc, gần đó còn đào rất nhiều hồ nước muối nhân tạo quy mô lớn, cho các chiên sĩ luân phiên nghỉ ngơi.
Sau khi giới thiệu chúng nhân của Hải tộc, Sainz và Đỗ Trần trở lại chủ vị, cười nói:
- Francis, bây giờ có thể nói ra mục địch chân chính ngươi tới đảo Borg rồi? Chớ lại dùng một trận đánh để lừa gạt ta, Sainz ta thích đánh nhau, nhưng không phải đồ ngu!
Đỗ Trần khiêm tốn cười nói:
- Ta vì xây dựng lại Nữ Thần cung mà đến, vì suy nghĩ cho thể diện của giáo hoàng mà đến!
Lời vừa rời khỏi miệng, lão ô quy Padalecki âm dương quái khí trào phúng:
- Lời này e là chỉ có trẻ con mới tin đó?
Đỗ Trần mìm cười gật đầu, đón nhận ánh mắt sắc bén của Hải Hoàng hạ thấp giọng:
- Ta với ngươi là bằng hữu, lần này ta còn mang trên người mật lệnh của giáo hoàng... Bệ hạ ngài cũng biết, nhân tộc và Ma tộc lại khai chiến rồi, mặc dù Hải tộc các ngươi và tranh đấu của lục địa không liên quan, nhưng thông đạo vận binh của Ma tộc - cây Sinh Mệnh lại là mở rộng mọi hướng, nói không chừng một ngày nào đó từ đáy biển lại thò ra mấy cao cấp đấu thần của Tử Huyết Nhân...
Một mặt nói, một mặt Đỗ Trần đánh giá thần sắc của lão ô quy, thấy hắn một bộ “Cái lý do này còn nói được”, mới thấp giọng cười nói:
- Nói một câu, giáo hoàng bệ hạ không hi vọng nhìn thấy Ma tộc lợi dùng cây Sinh Mệnh dưới đáy biển đánh lén nhân loại, cho nên để ta tới hỏi một câu, muốn làm được điểm này, thần thánh liên minh chúng ta phải trả giá gì?
Padalecki khép hờ hai mắt, suy nghĩ sâu hơn chốc lát:
- Bệ hạ, cái lý do này lão nô nghe coi như có vài phần ý tứ! Lão nô cho rằng có thể nói đàm luận!
Hải Hoàng lại nhếch môi:
- Chỉ có chừng đó?
Đỗ Trần trong lòng khẩn trương, nhưng lại cười thoải mái:
- Chẳng lẽ ta còn có ý nghĩ khác? Ha ha, bệ hạ ngài là người hào sảng, lời của ta cũng đã nói ra rồi, ngài chiếm cứ đảo Borg đích xác dẫn tới nghi ngờ của rất nhiều người, ta cũng phi thường hiếu kỳ mục đích ngài làm loại việc phí lực không thu được gì này! Nhưng nói đến cùng, cái này không liên quan đến công việc của thần thánh liên minh chúng ta! Ở thời khắc quan trọng kháng ma này, chúng ta vì một chút nghi tâm liền đắc tội với ngài sao? Ta bõ công vì một điểm hiếu kỳ, liền tới trên lãnh thổ đồn trú sáu mươi vạn đại quân của ngài mạo hiểm ư?
Dịch Cốt lạnh lùng nói bổ sung:
- Hải Hoàng bệ hạ, hiện nay đại nghiệp kháng ma mới là mục tiêu chủ yếu của nhân loại, chúng ta một khi cùng Hải tộc trở thành thù địch, chỉ cần ngài mở rộng hải lộ dưới đáy biển, thả cao thủ Ma tộc tử trong lòng biển đánh lén nhân loại, giáo hoàng bệ hạ của chúng ta đã đau đầu vạn phân rồi! Giờ phút này, ngài cho rằng giáo hoàng bệ hạ không nhận rõ lợi hại, vì một thứ nhỏ bé không liên quan, làm ảnh hưởng tới đại nghiệp kháng ma?
Đỗ Trần cấp cho hắn một ánh mắt tán dương, Dịch Cốt đang từ một kẻ giết người, ngả theo theo hướng phát triển của một thống soái.
Một hiện tượng tốt!
Hải Hoàng trầm mặc hồi lâu:
- Francis, giáo hoàng phái ngươi tới đàm phán với ta, là chọn đúng người rồi!
Đỗ Trần cười, thầm nói, xem như là qua cửa thứ nhất rồi, Hải Hoàng, lão tử cũng không phải là bán mạng cho giáo hoàng, cao thủ của Ma tộc một giờ nửa khắc cũng không tới được, bất quá người không biết bí mật này, ngươi oan khuất chết rồi!
Hải Hoàng giơ cao một chén rượu lớn:
- Francis, ngươi và ta là bằng hữu, là bằng hữu ta cũng không nói khách khí với ngươi nữa! Sainz ta cho ngươi thể diện, ngày mai ngươi và Padalecki đàm phán thương lượng việc phong tỏa hải lộ của Ma tộc, đồng thời ta lập tức sai người xây dựng lại Nữ Thần cung Mickey chẳng quan hệ gì đến Hải tộc của ta, hơn nữa không cần ngươi phí một đồng tệ, cũng không cần ngươi bỏ ra một lao công, lại đảm bảo xây nó so với ngày trước còn xa hoa hơn! Nhưng...
Hắn khẽ lắc đầu:
- Là bằng hữu, ngươi cũng phải cho ta một cái thể diện, đảo Borg này là cơ mật tuyệt đối của Hải tộc ta, bên trên còn có rất nhiều thứ ta không thể nói cho giáo hoàng! Ngươi mặc dù là bằng hữu của ta, lại cũng là giáo phụ của thần thánh liên minh, thủ hạ của giáo hoàng Samar IX… còn hi vọng ngươi đừng tùy ý đi lại, thành thành thật thật đàm phán, đợi tới khi nghiệm thu Nữ Thần cung!
Hắn đem liệt tửu trong tay uống một hơi cạn sạch, hối lỗi nói:
- Ta nói khó nghe, nhưng tình lý không sai, trước tiên dùng chén rượu này tạ lỗi với ngươi!
Hải Hoàng nói đích xác khó nghe, nhưng cũng thật sự là không sai, Francis ngươi đến nhà của ta làm khách, vậy ta yêu cầu ngươi không được đi tới một số nơi trong nhà của ta, bảo vệ riêng tư của ta, cái này có gì không đúng sao?
Chủ nhân còn không có cái quyền lợi này sao?
Đỗ Trần âm thầm gật đầu, thầm nghĩ: “Anne nói không sai, Hải Hoàng này đích xác rất quái lạ, từ sự tiếp xúc mấy ngày này xem ra, hắn tuy là giống với thảo mãng bằng hữu trên đường của mình ở tiền thế, có đôi khi lời khó nghe, nhưng người không tệ! Nhưng... nhưng cái yêu cầu này của hắn bằng đem mấy người mình cấm túc a! Thế này còn làm sao đi Nữ Thần cung tra việc của bì giáp?
Liếc mắt nhìn Nữ Thần cung ở dưới sự bảo vệ trọng binh của Hải Hoàng, trong lòng Đỗ Trần cười lạnh lùng, cấm túc một tên trộm? Hừ, đêm nay lão tử vào Nữ Thần cung trộm cả mẹ của ngươi!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK