Dịch Cốt còn muốn hỏi lại, nhưng quang mang Thiên Đao phong lấp lóe liên hồi, hắn không vội vàng hiểu rõ tình huống, toàn tốc bay đi.
Mà lúc này lão Fuye đang từ Thiên Đao phong bay về phía Trường Đao phong, quay đầu lại thấy tình hình Thiên Đao phong, thở dài, lấy ra một cái khăn đen che mặt, xoay người bay trở về.
Sơn khẩu vùng núi A Mulang, Demis đang cùng lão Bowen nói chuyện phiếm, đang thảo luận xem trở lại thành thị sẽ làm gì, số 8 một chiêu đánh bại Tuyết Cơ chẳng biết đã đi đâu, Demis thấy quang mang xuất hiện thì thân thể khẽ run lên, vội vàng xoay người lại dò xét, ngạc nhiên nói:
- Xem quang mang này, tựa hồ là mệnh môn lại mở ra.
Lão Bowen ngoạc miệng rộng:
- Quái, A Mulang này hẳn chỉ có một mệnh môn của Thấm Thủy Hồ, nhưng mệnh môn của Thấm Thủy Hồ tại phụ cận Trường Đao phong, bây giờ Thiên Đao phong dị biến xảy ra là chuyện gì?
Hai người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, hét lớn:
- Chẳng lẽ vùng núi A Mulang còn có mệnh môn thứ hai?
Demis nói:
- Mệnh môn thứ hai thông đi đâu?
Lão Bowen nói:
- Ngoại trừ mệnh môn, vậy quang mang hồng hắc hai màu là cái gì? Nhìn qua như là lực lượng ngoài thập cấp đấu thần.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Lão Bowen ngáp một cái:
- Quên đi, quản chuyện của chúng ta cái rắm? Dù sao tiểu yêu bà của Thấm Thủy Hồ phải ba tháng sau mới tới, chúng ta... hắc hắc, còn phải đi vào trong thành a.
Demis gật đầu hèn mọn bỉ ổi, cười hắc hắc nói:
- Chúng ta đi vào trong thành đánh bạc a.
Trong căn nhà gỗ nhỏ vùng núi A Mulang, lão Womar lẩm bẩm, miệng chỉ còn lại mấy cái răng, nói thầm:
- Còn không để cho ta yên giấc? Ta đã đến cái tuổi này rồi...
Dùng chăn che đầu, lão tiếp tục ngủ.
Quang mang của Thiên Đao phong mặc dù sáng lạn đẹp mắt, nhưng vùng núi A Mulang thật quá lớn, những người phụ cận Tam Đao phong thấy được quang mang, dã thú cùng chim trong núi cũng bị quang mang làm kinh sợ, nhưng ngoài những điểm này ra, quang mang khi truyền tới vùng ngoài núi non đã là nhiều điểm ánh sáng như đom đóm, không chút gây chú ý.
--------------------
Thiên Đao phong giống như tên, tựa như một thanh trường đao từ trên trời giáng xuống mặt đất. Thượng khoan hạ trách, thành một sơn thể, nếu ban ngày tới nơi này thật ra có thể thấy một kỳ cảnh đẹp mắt, nhưng giờ phút này phía dưới “Thân đao” đã có một đám khói đỏ tê hống.
Bác Bì ở trong một cái hố tại Thiên Đao phong, trước mặt là một góc núi cao vút, gió thổi phần phật, nhưng đám khói đỏ vẫn điên cuồng đánh mạnh vào mặt núi phía trước, có mấy khối đá đã vỡ ra, lộ ra một sơn thể như bạch ngọc, ngũ sắc quang hoa là từ bạch ngọc sơn thể bắn ra, cũng quả nhiên là một mệnh môn thần bí, nhưng tuyệt không phải mệnh môn Thấm Thủy Hồ.
Nó thông đi đâu?
Dịch Cốt chạy tới Thiên Đao phong đầu tiên, liếc mắt liền thấy được đám khói hai màu đen đỏ đang oanh kích vách núi, hắn quát lạnh:
- Bác Bì, ta còn gọi ngươi là Bác Bì, nhưng mặc kệ ngươi là ai. Chúng ta đều từng lập thệ trước Đỗ Trần thần là tín đồ không phản bội thần giáo, là thủ hộ đấu thần của thiếu gia! Ngươi mang Steven từ kim vụ hỏa quang phóng ra, có sự tình gì chúng ta ngồi xuống nói. Nếu không...
Bác Bì sửng sốt, vụ khí hai màu đen đỏ khuyếch tán lớn hơn, thấy không rõ tình hình của Bác Bì cùng Steven bên trong, điên cuồng đấm vào vách núi bạch ngọc.
Không cần Đỗ Tư truyền tin, thanh âm của Bác Bì cùng Steven rõ ràng truyền vào tai Dịch Cốt:
- Ta, ta tới.
- Francis, Francis!!!
Hai loại thanh âm kêu rống hoàn toàn bất đồng, tựa như điên cuồng, lọt vào tai Dịch Cốt khiến hắn biến đổi, Bác Bì còn dễ hiểu, nhưng Steven bất quá mà một đấu sĩ cấp thấp, hắn kêu lên như thế là gặp nguy cơ lớn lao.
Dịch Cốt không hề chờ đợi, Minh Nguyệt Tử Thủy đao bắn ra, đánh về phía Bác Bì.
Sát khí lẫm liệt đánh úp lại, Bác Bì cùng Steven trong đám khói cũng rống to:
- Cản ta phải chết.
Một thanh Bác Bì tiểu đao thon dài từ trong đám khói bắn nhanh ra, trong nháy mắt huyễn hóa thành ánh đao mạnh mẽ, “oanh” cùng Dịch Cốt đối quyết một đao.
Tá trợ đao thế của hai người, vách núi lại có một tảng lớn vỡ ra, quang mang ngũ sắc lại lóe lên, sơn thể bạch ngọc ẩn ẩn ba động, tựa như một mỹ nhân kêu gọi tình nhân tiến vào khuê phòng của nàng...
Mà Bác Bì sau khi tiếp một đao lại lớn tiếng gào thét, thân thể run lên, đám khói hai màu đen đỏ rất nhanh xoay tròn, mạnh mẽ xuất đao tái chiến Dịch Cốt.
Dịch Cốt thật ra sửng sốt:
- Quái! Bác Bì sao lại yếu đi? Nhất định là Steven trên lưng khiến hắn không thể đem toàn lực!
Hai người lại chiến đấu tại chỗ.
Ánh đao tung hoành, hắc, hồng, lam ba quang mang hiện lên biến mất ẩn hiện không ngừng.
Đao của Bác Bì tuy nhỏ, nhưng đao mang bá đạo vô cùng, mở rộng ra lại hợp lại, một ánh đao màu đỏ cùng đen lại cuồng mãnh xuất ra, từ bốn phương tám hướng chém về phía Dịch Cốt, mà đao của Dịch Cốt lại có lộ số quỷ bí tinh xảo, toàn thân kịch liệt áp súc, tựa như một thủy xà vũ động giữa khe hở của ánh đao, thỉnh thoảng từ khe hở tấn công Bác Bì.
Đinh, đao hai người lại chạm vào nhau.
Lúc này thì, một đạo kim quang từ trên trời giáng xuống, hoành đao bổ lên đao của hai người:
- Dừng tay, Green cùng Steven bây giờ cần tuyệt đối yên tĩnh.
Một người đứng giữa hai người, cầm trong tay nửa thành đại đao màu vàng.
Đột nhiên xuất hiện một người che mặt, nhưng Dịch Cốt từ thân hình cùng thanh âm nhận ra, thu đao hỏi:
- Các hạ là người trong tử lao Lanning?
Lão Fuye cũng nhận ra, Dịch Cốt không chút che giấu, khuôn mặt thật, người này không phải Brook mà Đỗ Trần thần phái đi theo Francis sao? Người phá vỡ trận pháp hợp kích Auerbach trong tử lao là hắn? Vậy người đánh bại hai nha đầu kia là... Francis?
Ai! Francis đứa nhỏ này rốt cục có bao nhiêu chuyện còn không nói cho ta biết?
Lão Fuye cười khổ.
Bác Bì thấy đối thủ không đánh, bản thân lại tiếp tục đánh vào vách núi, Dịch Cốt nhìn thoáng qua, quát lão Fuye:
- Ngươi là ai? Tại sao nhận biết Green? Tại sao lại ngăn trở ta?
Lão Fuye nhìn thoáng qua Bác Bì, cười khổ:
- Chuyện quá phức tạp, nhất thời giải thích không rõ được! Nhưng Steven cùng Green bây giờ tuyệt không thể bị quấy rầy! Tin ta đi.
Dịch Cốt hừ lạnh nói:
- Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi? Green bây giờ oanh kích vách núi có ý gì?”
- Ta cũng không biết Green sao lại tới đánh vách núi, nhưng ngươi nên biết bây giờ bọn họ đang ở vào tình trạng khẩn yếu,...
Lão Fuye cắn răng:
- Ta và ngươi liên thủ đánh tan kim vụ hỏa quang trên người Green, nhưng tuyệt không thương tổn thân thể bọn họ, sau đó ngươi xem sẽ hiểu được.
Dịch Cốt có chút gật đầu.
Thiên Đao, Minh Đao, song đao hợp bích. Hai người dựa lưng vào nhau, song đao cấp tốc xoay tròn, nổi lên một trận gió lốc tận trời, dần dần, đám khói hai màu của Bác Bì ảm đạm đi...
Một bóng người điên cuồng hiện ra.
Đúng là chỉ có một bóng người.
Steven.
Dịch Cốt cả kinh:
- Chỉ có Steven ở chỗ này? Bác Bì đâu?
Khiếp sợ quên liếc mắt nhìn Fuye, lão Fuye có chút lắc đầu:
- Bọn họ bây giờ là một... đang dung hợp, tuyệt không thể bị quấy rầy.
Mà lúc này, Đỗ Tư nghe bên ngoài nói, đã chuyển cáo Đỗ Trần.
- Francis, ngũ ca ta choáng váng! Bác Bì vẫn cõng Steven, bọn họ căn bản là chưa từng tách ra.
Đỗ Trần giờ phút này mờ mịt:
- Ngũ ca, ngươi nói cái gì loạn quá vậy?
- Francis, năng lượng của Bác Bì và Steven ngày càng gần, hơn nữa gần nhất rất loạn, “Con mắt” ta tìm ra... nguyên lai bọn họ đang dung hợp - đại ca ngươi chính là Bác Bì.
Đài sen run lên, Đỗ Trần suýt ngã xuống đất.
- Bây giờ Steven đang muốn tiến vào một khối vách núi, xem ra có vẻ là mệnh môn, mà Dịch Cốt cùng một người khác đang ngăn trở hắn...
Tai nghe Đỗ Tư giảng thuật tình hình bây giờ, Đỗ Trần liều mạng thúc giục Liên Hoa, nhưng hắn chỉ có thể cảm thán, Liên Hoa pháp bảo sao lại không tăng tốc độ?
--------------
Dưới Thiên Đao phong, Steven điên cuồng, vẻ mặt biến đổi liên hồi, khi thì mê mang, khi thì âm ngoan, khi thì điên cuồng, mà miệng hắn lại phun ra hai thanh âm:
- Tới, tới!
- Francis, Francis...
Trong giây lát hiểu được hộ thân vụ khí đã biến mất, Steven cũng không để ý - hắn hoàn toàn mở tan vách núi, mệnh môn xuất hiện.
- Ha ha, ta tới rồi.
Steven cười to đi vào mệnh môn.
Dịch Cốt vội la lên:
- Nếu chúng ta không phải địch nhân, vậy liên thủ ngăn hắn lại, không thể để hắn đi vào.
Lão Fuye lập tức hành động đáp lại, nửa thanh Thiên Đao ra tay, nhưng nói:
- Chúng ta toàn lực phòng thủ, ngàn vạn lần không thể gây thương tổn cho hắn, tận lực theo ánh đao của hắn mà chuyển vận, không nên nhiễu loạn đấu khí của hắn vận hành.
Steven quay đầu âm ngoan nhìn chằm chằm Dịch Cốt cùng lão Fuye:
- Đáng chết, các ngươi ngăn cản ta sao? Giết!
Bác Bì đao mở rộng ra, ánh đao bá đạo vô cùng phóng ra, nhưng chuôi đao vẫn trong tay Steven.
Quỷ đao muốn vào mệnh môn chẳng biết hướng đi đâu, Thiên Đao cùng Minh Đao chật vật ngăn trở, dù mạnh hơn nhưng nhất thời cũng hạ xuống hạ phong! Ba thanh đao, ba thanh đao mạnh nhất đương thời đều ở một chỗ.
----------------
Đỗ Trần chạy tới Thiên Đao phong thì trước mắt ba người đang loạn chiến, mà hắn bây giờ rõ ràng một việc - đại ca muốn vào một mệnh môn không biết thông đi đâu, Dịch Cốt cùng kẻ còn lại đang ngăn trở. Đồng thời nghi hoặc - đại ca sao lại là Bác Bì, người liên thủ với Dịch Cốt là ai?
Đáng chết, phải ngăn đại ca, hỏi rõ tại sao.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK