Mục lục
[Dịch] Liên Hoa Bảo Giám - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Ngân Nguyệt đảo, danh như ý nghĩa, tên của nó tựa hồ như có quan hệ với ánh trăng trên trời đêm.

Sự thật, tên đảo này hình dáng cùng địa lý hoàn toàn không tương đồng! Từ trên cao nhìn xuống, Ngân Nguyệt đảo chẳng những không phải có hình viên nguyệt, ngược lại nó có một cạnh thẳng, một cạnh dài lởm chởm. Nó trông giống như một thanh cứ xỉ đại đao (Đại đao có răng cưa) hơn là nguyệt loan đao.

Ở trung tâm “Cứ xỉ đại đảo”, có một mảnh rừng rậm phương viên diện tích chừng hơn mười dặm. Cây cối ở đây phần lớn rất thấp, cũng có cùng độ cao với hoàng kim bỉ mông trên Mc Allen thảo nguyên, mà cao nhất là trong truyền thuyết là thái thản cự nhân (giant - người khổng lồ) cao vượt lên hẳn.

Ở trung tâm khu rừng rậm là một cái đầm, thủy tuyền (dòng nước) từ dưới đất phun lên xung quanh tạo thành một hồ nhỏ, tên gọi “Nguyệt hồ”, đây cũng là một danh cảnh trong tam đại lục tối thần kỳ. Mỗi khi bóng đêm phủ xuống, vô luận bầu trời đêm có hay không có trăng, mặt hồ vẫn thong thả gợn sóng, tổng hợp ánh sáng xuất ra một vòng ánh trăng màu bạc.

Đây chính là lý do đảo mang tên Ngân Nguyệt đảo!

Lấy Nguyệt hồ làm biên giới, phía bắc Ngân Nguyệt đảo là khu vực long tộc lập trại. Mà bây giờ, Đỗ Trần đang tới bờ nam Nguyệt hồ nơi giáo đình hạ doanh.

Lấy vàng và bạc làm hai sắc chính trang trí trong đại doanh, Thomas đưa Đỗ Trần tới một tòa trướng bồng trang kim cao lớn nằm ở bên rừng ải mộc, chỉ vào mặt trước “cung điện di động”, cười nói:
- Huynh đệ, ngươi chờ một chút, bệ hạ đang tiếp kiến một lão yêu … hắc, là tiếp kiến thần sứ môn!

Xung quanh khu vực doanh địa rõ ràng tụ tập ít nhất hơn ngàn người, nhưng lại tĩnh lặng làm cho người ta có thể nghe được tiếng chim hót trong rừng, cành lá trong rừng Thiên Mục ngăn trở ánh mặt trời, nhưng tại doanh địa là một mảnh sáng rõ, dưới đất đang có một màn vụ khí màu vàng chậm rãi bay lên, bao phủ cả tòa doanh địa. Đi vào hoàn cảnh thần thánh bí ẩn như vậy, cái miệng của Thomas miệng cũng bớt đi rất nhiều.

Đỗ Trần theo Thomas tới một tòa tiểu trướng bồng cạnh “Cung Điện Di Động”, đem tiểu Bối Bối giao cho Dịch Cốt, cười nói:
- Thomas lão đại, thời gian còn sớm, ngươi kể lại ta một chút, cục diện bây giờ rốt cuộc phát triển đến bước gì rồi?

- Ài, quên đi! Dẫu sao giáo đình chúng ta cũng chịu oan uổng chó chết!
Thomas khoanh chân ngồi đối diện Đỗ Trần đối diện, phẫn hận nói:
- Nửa năm trước, giáo phụ của giáo khu Yaqin gửi tới giáo hoàng một thư trình báo nói hắn tại Yaqin cảnh nội phát hiện tung tích Constantine, hắn chắc nghĩ bắt được lão này có thể bắt long tộc nợ bệ hạ một cơ hội nhân tình, Vì vậy quy tập cao thủ Yaqin giáo khu giám sát Constantine, đồng thời thỉnh bệ hạ phái người tăng viện!

Thomas từ một cạnh bàn lấy một bình đại tửu to hơn đầu hắn, uống một ngụm lớn, bất quá không có một tia tửu khí - trong khi chiến tranh cấm rượu, chỉ có thể uống nước lã.

Kết quả ngươi đoán thế nào? Lão tiểu tử kia lại gặp được đúng một thần thánh cự long kim chúc hệ, Lúc ấy điều long kia không phải mang nhân hình, nhưng nhìn qua thì đúng là hình thái của Constantine! Hai phương lập tức khai chiến… Chó chết. Yaqin giáo phụ lão tiểu tử kia không may chết trận sa trường, kết quả hắn chẳng những mất mạng mà còn để cho Constantine trốn thoát, ngươi nói oan hay không oan?

Ba! Thomas bóp nát tửu đàn, hừ hừ tức giận.
- Không bao lâu, long tộc thượng môn nói giáo hoàng bảo hộ Constantine, lại yêu cầu bệ hạ giao người, nếu giao không ra được thì… khai chiến!

Sự tình có chuyện này sao?! Đỗ Trần nhíu mày lẩm bẩm.

- Ai nói không phải đây? Thomas ta là người thô lỗ, mà cũng nhìn ra chuyện này không đúng! Giáo hoàng bệ hạ hạ huyết lệnh truy tra, nhưng đều không có tra ra tung tích!

Thomas xoay hông đứng lên, chỉ về phía bắc rủa xả:
Bọn Trùng cánh dài này càng ăn não tử càng tắc đầy phân ị! Bọn họ một mực nhận định bệ hạ bao che Constantine …

Chờ một chút, long thần chỉ trách giáo hoàng - hai vị thần lúc đó muốn khai chiến, nhưng chuyện này là thiên đại sự tình, long thần có cái gì chứng cớ chức trách bệ hạ bao che Constantine!? Đỗ Trần trầm ngâm nói:
- Với thân phận long thần, không có khả năng vô chứng mà trách a!

Chứng cớ? Chứng cớ cái của khỉ! Thomas mắng:
- Long thần nói, có một thần thánh “Trùng” tự mắt nhìn thấy Constantine sau khi bị thương, được vài giáo học đưa vào giáo đường, là Nano chi quang đại giáo đường!

Vỗ đầu, Thomas bổ sung:
- Hoàng cung nhà của Chensini tiểu sư đệ của ngươi đúng là đối diện Nano chi quang đại giáo đường!

Đỗ Trần gật đầu, hiểu được ý nghĩa của Nano chi quang đại giáo đường - nó cũng như thánh giáo St. John đại giáo đường tại thủ đô của Lanning đế quốc, là do một trong chín đại giáo phụ giáo đình, À, bây giờ là một trong tám đại giáo phụ quản lý, chức trách là giám thị thao túng cả một đại lục địa... có thần thánh cự long tận mắt nhìn thấy, người của giáo đình đưa Constantine nhập giáo đình - tối hạch tâm cơ cấu của Yaqin đại lục.. chuyện này đã cũng đủ kích khởi long thần tức giận!

Sau đó thì sao? Đỗ Trần hỏi.

Sự tình tuyệt đối trêu người, Andy từ miệng Baru đã tra ra xuất sự thật, nửa năm trước, Constantine phát hiện Đồ Lạp Mỗ chi tinh cùng Sophia mất tích tại huyệt động có liên quan đến một tố chức bí mật, nên khi đó hắn đang ở Kinh Ức sơn cốc tính chuyện cướp Đồ Lạp Mỗ chi tinh! Tuyệt không có khả năng xuất hiện tại Yaqin đại lục!

- Hiện tại biến thành tình trạng qoái quỷ!
Thomas thong thả nói:
- Hai bên ám địa giao thủ vài lần, không ai chiếm được tiện nghi, lại đều không muốn mở chiến dịch toàn diện, rõ ràng chỉ còn cách cùng ngồi xuống đàm phán!

Đỗ Trần bật cười nói:
- Bởi đàm phán không ra kết quả, song phương đành phải lại dụng nắm đấm giải quyết vấn đề, vì vậy định hạ ngũ chiến chi ước!

- Đấy, chuyện là vậy!
Thomas vuốt râu nói:
- Ở Ngân Nguyệt đảo này có Nguyệt hồ, khi không có ánh trăng nó có chút cổ quái trêu người, có thể trợ giúp đấu thần tăng lực! Vì vậy lão Đại ca của chúng ta cùng long thần thương định, vào ngày trăng non mỗi tháng, đúng vào khi không có ánh trăng phái người ra Nguyệt hồ quyết đấu, phát huy tối đa chiến lực của song phương…

Đỗ Trần thấy Thomas dài dòng, giữ hắn lại và bảo:
- Ngươi trực tiếp nói cho ta biết kết quả là được!

Thomas có chút thất vọng gật gật đầu:
- Ài, cũng được! Đầu hai tháng trước, Trùng Thần kia xuất ra hai đầu thần thánh Trùng, phế đi của chúng ta một chấp sự giáo phụ và tài phán sở Georgia I!

Thomas gác chân lên mặt bàn nói:
- Lão Đại thấy vậy thì không được a, tổng cộng có năm vòng đấu, chúng ta vừa đến đã bị người ta phế đi hai cao thủ, không được! Nếu có thể bí mật xuất thủ để không thất bại, người ấy hẳn phải là người… sư phụ ngươi Ziege mới đến!

Đỗ Trần nghe được mỉm cười, Thomas này, rất có thiên phú ngâm thơ! Phỏng chừng, từ nay về sau không thành đấu thần cũng không chết!

- Ziege này lão tiểu… ách, này lão tiên sinh quả thực có bổn sự, bằng cửu cấp thánh khí mới có được – kinh ức (bụi gai) thủy hệ, hắn biến hải thủy cùng thiên không xung quanh Ngân Nguyệt đảo chế tạo thành một bụi gai huyễn tượng đại trận! Hắc, ngươi đoán thử xem, lão Nhị của thần thánh Trùng cực mạnh về pháp trận ở trong đó vòng vo ba thời thần, mà hắn không ra được… ha ha!

Đỗ Trần cũng cười lớn theo.

Nhưng đệ tứ chiến lại phiền toái, thần thánh Trùng kém nhất là lão Ngũ, cũng chính là cha của ba điều mẫu bạo long kia, lão tiểu tử này mặc dù kém nhưng cũng là thần thánh cự long a! Thủ hạ của lão Đại ở đây không ai đáng là đối thủ hắn… kết quả lão Đại cùng Ziege thương lượng, mời Roland đến đây! Thomas cũng không rủa xả nữa, ngược lại hưng phấn hoa tay múa chân nói.

Kiếm hoàng ngày trước đúng là kiếm hoàng, màn đêm buông xuống, Roland thượng đài liếc mắt ngắm thần thánh Trùng, hắn nói một câu… ngươi đoán nói cái gì? Thomas xoay lưng lạnh lùng nói:
- Ngươi đã là thổ hệ cự long cực mạnh phòng ngự, trong vòng ba chiêu, nếu ta không đánh rách hộ thuẫn của ngươi, coi như ta thua!

Đỗ Trần cả kinh:
- Ba chiêu đánh bại một thần thánh cự long?

Đúng, chỉ ba chiêu! Thomas phất tay chủy hung:
- Đệ nhất chiêu, kim chúc hệ Roland huyễn hóa ra một đạo kiếm quang, đánh lên đầu thần thánh Trùng, hiệu quả chưa có thấy đệ nhị chiêu liền theo sát, đạo thứ nhất kiếm quang kia lại đột nhiên vỡ vụn, một khối đích toái tiết vòng quanh hộ thuẫn thần thánh Trùng, ngạnh thị làm hộ thuẫn hắn ra vết rách…

Nói đến nơi này, Thomas đột nhiên im lặng.

Tiểu Bối Bối trong lòng Dịch Cốt nghe được náo nhiệt, vội la lên:
- Nói mau đi, tiếp tục đi!

Thomas mỉm cười:
- Xong, hết rồi, không còn gì!

- Không còn gì? Bối Bối không tin!

- Đúng vậy, Lúc ấy trường quyết đấu này liền đã xong! Sau khi Roland dụng xong đệ nhị chiêu liền xoay người hạ đài, Lúc ấy tất cả mọi người choáng váng… ta cũng choáng váng!
Thomas cười nói:
- Có thể theo sát chỉ có lão Đại chúng ta, giáo hoàng mỉm cười nói, hảo một chiêu thiết lệ nhiễu chỉ nhu, ba chiêu đã qua, long thần, trận chiến thứ tư này chúng ta thắng… vậy đưa thần thánh long kia xuống đi!

Hình ảnh Roland trong đêm đi xuống tựa hồ ở trước mắt, Đỗ Trần nghe được phù thủ cười khẽ.

Ở bên Dịch Cốt nghiêm túc nói:
- Dùng kim chúc hệ bí pháp dẫn động thủy nguyên tố thẩm thấu thổ hệ hộ thuẫn, từ bên trong dẫn nổ… ngày mà Roland thành thần không xa nữa rồi!

Ai nói không phải đây! Ta cũng là sau lại nghe lão Đại nói, mới hiểu được là thế nào! Thomas tiếp tục nói:
- Lúc ấy a, long thần hoàng xem như có khí độ, lược hạ câu nói đầu tiên đã đi rồi - đáng tiếc a, đáng tiếc không thể tận mắt thấy được kiếm hoàng dùng Hận Thủy kiếm diễn hóa chiêu này!

Dịch Cốt cả kinh nói:
- Roland còn chưa có xuất kiếm mà ba chiêu đánh bại thần thánh cự long sao?

Thomas gật đầu nói:
- Đúng vậy, kiếm quang của Roland, toàn bộ chỉ dùng quyền sáo huyễn hóa ra … hắn căn bản là không có mang Hận Thủy kiếm đi cùng!

Dịch Cốt đột nhiên thở dài lắc đầu:
- Đứng đầu vạn lưu ngũ tuyệt phong quả nhiên danh bất hư truyền! Thomas đấu thần, Roland bây giờ ở trướng bồng nào? Ta muốn đi gặp hắn! yên tâm, không phải đến khiêu chiến! Ta cùng hắn đều xuất thân là kim chúc hệ, đều đang ở đệ nhị quan khẩu của dung hợp nguyên tố, có chút vấn đề muốn thỉnh giáo hắn!

Đỗ Trần nghe Dịch Cốt không phải đến khiêu chiến, không tiện ngăn trở. Hiếm khi thấy được lạnh như băng như Dịch Cốt cũng chủ động thỉnh giáo người khác.

Thomas tiện miệng vô tâm nói:
- Roland à! Cừu gia của hắn đến đây, trước khi ta đi tiếp ngươi, hắn bỏ mạng chạy trốn... so với tam nhãn thỏ còn nhanh hơn a!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK