Tửu yến Padalecki chuẩn bị cho Andy ở một hồ muối gần hai quân doanh của Hải tộc trong lòng chảo Mickey, Padalecki đang ngồi bên trong một quân trướng.
Sau khi Andy chạy vào cũng không hề khách khí.liếc mắt một cái nhìn tửu yến bày ở trên ba chiếc bàn quý tộc hình chữ nhật trong trướng bồng, liền cười hắc hắc, ăn từ bên tay trái chiếc bàn đầu tiên, một đường ăn tới bên tay phải, thức ăn trên bàn ngay cả canh rau cũng chẳng còn một giọt, tiếp đó nó lại từ bên tay phải của cái bàn thứ hai ăn trở lại...
Một lần tới lui, ăn đến đám người hầu trợn mắt há hốc mồm, đến ngay cả Padalecki cũng không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, vừa rồi nó ăn tươi mấy con sa ngư? Uống cạn mấy bát canh ngư sỉ... ai, ai, ai tính hộ ta một chút?
Run run núp rụt đầu vào mai rùa, Padalecki thầm đưa tay ra dấu cho những người hầu, đám người hầu lĩnh hội gật gật đầu, mỗi người đều tìm lý do đi ra - không có mệnh lệnh của Padalecki, bọn họ tuyệt đối không dám tiến tới, càng không dám nghe trộm. Mà Andy của chúng ta căn bản chẳng quan tâm đến những điều đó, nó vẫn cúi đầu ăn đồ biển! Người hầu, đi, chỉ cần không ăn, vậy chẳng liên quan đến mộng tưởng của ta!
Khi nó ăn tới cái bàn thứ ba, đột nhiên phát giác có ai chắn ở phía trước, giương mắt lên nhìn, hai con mắt nhỏ dài của Padalecki đang mỉm cười nhìn nó.
- An... dy...,...!!!
Từ hư vô xuất ra, trong con mắt nhỏ tràn đầy sắc thái lưu ly, âm âm nhìn chòng chọc vào hai mắt Andy.
Rung động! Andy chỉ cảm thấy trên người một trận gió mát hiu hiu thổi qua, không tự giác run cầm cập, lông toàn thân rối rít run lên, trong đầu còn nổi lên tiếng nói thầm.
Tinh thần lực của Andy rất mạnh, nhưng nó không hiểu bất cứ tinh thần bí pháp nào, cái này giống như một tên tiểu tử ngốc có mấy giáp công lực, nhưng một chiêu võ công cũng không hiểu cách dùng. Nó ngạc nhiên không hề nhận ra lão Ô quy đã ngầm hạ thủ, vẫn còn đang ăn một cách ngu ngốc.
Andy run lẩy bẩy như vậy lọt vào trong mắt Padalecki, lão ô quy âm thầm cười, thành rồi, xem ra tinh thần lực tính mê hoặc của ta lên người Andy có tác dụng rồi! Hắn thử hỏi:
- Andy, chủ nhân của ngươi vì sao đặt cho ngươi tên Andy?
Andy thầm nói? Ngươi hỏi cái này làm gì? Bất quá... ai bảo đêm này ngươi mời khách chứ? Tuyết lang thuận miệng nói ra lời nói dối nó và Đỗ Trần mưu tính với nhau mấy trăm lần:
- Trước kia a, chủ nhân nhà ta cũng có một con tuyết lang tên là Andy…
Một mặt nói, Andy liếc mắt nhìn món ăn chính - canh hổ sa ngư sí, lép chép miệng, ánh mắt chìm vào mê mang cuồng loạn.
Padalecki mắt thấy ánh mắt của Andy đã chìm vào mờ mịt, trong miệng cũng tự mình nói ra tình hình không hề khác với tình báo, vì vậy trong lòng quyết định, cười nói:
- Andy, mục đích chân chính Francis tới đảo Borg làm gì?
Lão ô quy này thật sự có bệnh, chủ nhân nhà ta hôm nay khi tửu yến chẳng phải nói qua với ngươi rồi sao? Tuyết lang bực mình lão ô quy làm phiền hắn ăn, vội vàng mang lời nói dối hợp tình hợp lý trong buối sáng của Đỗ Trần lầm bẩm một hồi:
- Vì đàm phán a!
Lão ô quy chớp đôi mắt nhỏ, có chút ngớ ra.
Chẳng lẽ mục đích của đám ngươi Francis thật sự là đám phán việc phong tỏa đường biển.
Ừm, tinh thần lực của ta không sai, Andy nó đã trúng chiêu rồi, nói nhất định là lời thật a, ha ha, bệ hạ Sainz có thể yên tâm rồi...
Thừa dịp hắn u mê, Snoopy hóa thành rận nhỏ hơn cả bọ chét, chui vào tai Andy, chĩa vào màng tai khẽ nói:
- Cháu trai, mặc kệ gia nói cái gì, ngươi đều đừng kinh ngạc, cứ làm bộ dạng ăn uống ngốc nghếch, hiểu rõ chưa? Dựa theo ta nói trả lời câu hỏi của lão ô quy... đúng rồi, dùng đấu hồn thông tri cho chủ nhân của ngươi. Kêu hắn dùng Liên Hoa lập tức tới, mang theo cháu gái Bối Bối!
Lão ô quy chớp mắt, lại hỏi bí mật khác:
- Andy, lục quân chân chính của thành Duerkesi của chủ nhân ngươi có bao nhiêu?
- Ba ngàn!
Andy không hề nghĩ ngợi tựa hồ nói lung tung một con số rất nhỏ, che giấu việc bây giờ thành Duerkesi đã có hơn ba vạn quân lực, còn có bốn năm vạn quân nhân giải ngũ chỉ cần cầm lấy binh khí chính là chiến sĩ.
- Vậy toàn bộ thực lực của Đỗ Trần thần có bao nhiêu cấp?
- Gần giống như Thần Hoàng.
- Cái gì?
Lão ô quy trợn mắt há hốc mồm, điều này sao có thể? Đỗ Trần thần không ngờ hùng mạnh giống với Thần Hoàng? Hắn hùng mạnh như thế, vì sao cam tâm làm chó săn cho giáo hoàng?
Andy bĩu môi:
- Cảnh giới của cao thủ, ngươi có thể lý giải sao?
Không thể không thừa nhận, sức liên tưởng của lão ô quy rất tốt, hắn trong lòng hô to, lời rồi! Không ngờ phát hiện được đại bí mật của Đỗ Trần thần giáo, ha ha, Đỗ Trần cam tâm làm chó săn cho giáo hoàng, khẳng định là đang chơi ngầm giáo hoàng a! Hắn vội vàng hỏi:
- Đỗ Trần thần giáo các ngươi có bao nhiêu cao thủ cấp phong hào đấu thần?
Andy thuận miệng nói:
- Chủ nhân nhà ta không nói với ta, bất quá ta chính mắt nhìn thấy bảy tám người!
May quá, may quá! Lão ô quy vỗ ngực, may mắn là Đỗ Trần thần giáo cao thủ đơn lẻ nhiều, chỉnh thể quân lực không mạnh, nhưng cũng đủ khiến người ta đau đầu rồi! Bảy tám người? Lão thiên a!
- Vậy các ngươi có kế hoạch thù địch với Hải tộc hay không?
Giọng của lão ô quy có phần phát run rồi.
- Chủ nhân nhà ta nói, xem Hải Hoàng tỏ vẻ ra sao đã! Chúng ta và Hải tộc căn bản không có xung đột lợi ích, nếu Hải Hoàng khéo léo, cho chúng ta nhiều lợi ích! Vậy mọi người đều là bằng hữu, chúng ta cũng sẽ không bạc đãi Hải tộc! Nếu Hải Hoàng không biết cư xử... hừ hừ!
Andy cô ngạo ngẩng đầu, lòng nói, chủ nhân, một câu này của Andy cho người được bao nhiêu cái lợi a? Hắc hắc, nhớ thưởng đó...
Lão ô quy yên lòng cười, lại tiếp tục hỏi ra rất nhiều “Bí mật”, Andy cũng thuận đường nói càn, đem lão gia hỏa này lừa tới choáng váng, nhưng tự thị tinh thần lực, lão ô quy tất cả đều tin.
Sự tình đến đó mới thôi, Padalecki đủ vừa lòng, liền muốn xóa đi dấu vết hành động lần này! Giống với ngày đó tiểu Bối Bối xóa đi ký ức của Hawkins, lão gia hỏa phải đi vào thế giới linh hồn của Andy.
- Nằm ở trước mặt ta, Andy...
Âm thanh u u vang lên, tuyết lang nằm xuống.
Bàn tay lão ô quy vuốt ve đầu Andy, trong miệng lẩm bẩm:
- Andy, thả lỏng, toàn thân thả lỏng, để ta tiến vào thế giới linh hồn của ngươi, xóa đi hết thảy ký ức về tối nay, tới, tới đây...
Thế giới linh hồn của hai người kết nối với nhau.
Lão ô quy chậm trãi chìm vào thế giới linh hồn, khẽ nhắm hai mắt, trong lòng còn có vài phần tự đắc, sau đó chầm chậm mở mắt…
- Grào!
Một con thú chỉ còn lại một cái chân.
Bỉ mông điên cuồng nghênh diện nhảy tới:
- Ấy, đâu ra một lão ô quy? Lăn con mẹ ngươi đi!
Phụt phụt mấy tiếng tắc nghẹn vang lên. Hoàng Kim Bỉ Mông một chân gạt ngã lão ô quy, dẫm lên người hắn bỏ chạy. Padalecki ngớ ra hồi lâu, chỉ cảm thấy linh hồn bị chấn đến tám chay bảy mặn, vừa mời ngẩng đầu, lão thiên. Một tuyệt đại hung thú khí phách nghênh ngang đang phóng đến, hình như là cái chân to siêu cấp thuộc về Hoàng Kim Bỉ Mông, đang như một bóng mây từ trên trời giáng xuống...
Thế giới linh hồn của Tuyết lang thật nguy hiểm!
Rên rỉ một tiếng, cái đầu rùa của lão gia hỏa bị đại cước đạp ngất đi.
Andy cười hắc hắc, trong đấu hồn vội vàng thông tri cho Đỗ Trần:
- Chủ nhân, linh hồn của lão gia hỏa này đã bị ta đạp ngất rồi, người mau tới, muốn thu thập hắn thế nào cũng được!
Một luồng gió mát hất rèm trướng lên, Đỗ Trần ôm con gái ẩn thận trong Liên Hoa thu nhỏ xuất hiện trong trướng bồng, vuốt mũi nhìn lão ô quy đã lăn ra hôn mê, cười:
- Andy, ngươi làm phi thường tốt! A, lão gia hỏa này móc tình báo không được, ngược lại phải tặng tình báo của chúng ta, người tốt!
Hắn thuận miệng trào phúng hai câu, rồi đột nhiên thần sắc ngẩn ra.
- Bối Bối, lão gia hỏa này đã bị Andy đánh linh hồn chết ngất đi, hơn nữa không ai quấy rầy chúng ta, còn lập tức động thủ đi.
Tiểu gia hỏa cười ngọt ngào, bàn tay nhỏ bé hồng hào vỗ lên trán lão ô quy:
- Lão ô quy, ngươi đang làm cái gì vậy nha?
Padalecki lặng lẽ tỉnh lại, nhưng thần sắc mê mang:
- Ta, Padalecki đang phụng mệnh mê hoặc Andy, lôi ra tin tức tình báo của Francis!
Tiểu Bối Bối vỗ tay: “
- Được rồi ba ba, người tùy tiện hỏi đi, bất qua nhanh một chút nha!
Đỗ Trần tiến lên một cước đá ngã lão ô quy:
- Nói, rốt cuộc Hải Hoàng tìm cái gì?
Ngoài dự đoán của mọi người lão ô quy lắc đầu:
- Không, không biết, ta và Hải Hoàng cũng không biết bên trong đó có cái gì...
Không biết bên trong là cái gì, lại hưng sư động chúng như thế? Đỗ Trần lấy ra tử sắc bì giáp, huơ trước mặt hắn:
- Thứ này có lai lịch gì?
- Y… Yoda bệ hạ a!
Lão ô quy đột nhiên khóc thất thanh, nằm bò trên mặt đất liên tục dập đầu, cái bì giáp này và Hải Hoàng Yoda của hậu kỳ Vẫn Thần còn có quan hệ gì sao? Đỗ Trần đang nghi hoặc, bên tai chỉ nghe lão ô quy chửi lớn.
- Wolfe, Wolfe tên trời đánh!!!
Đỗ Trần thần sắc biến đồi, cùng mọi người hai mặt nhìn nhau, trong đây liên quan gì đến Wolfe?
- Padalecki, nói cho ta từ đầu, chớ nên bỏ sót một chi tiết nào!
Lão ô quy giống như đọc thuộc lòng, chậm rãi nói:
- Anh hùng lịch 8124, ta, ta là tùy tùng thân cận bên người bệ hạ Yoda, rất được bệ hạ tín nhiệm! Có một ngày, ta ở cùng Hải Thần nhận được ở trong hộp thư một lá thư tín đưa cho Yoda bệ hạ, nhưng không dám mở ra xem, trực tiếp đưa cho bệ hạ! Bệ hạ Yoda sau khi xem xong thì trầm mặc... Người không hề nói cho bất kì ai vì sao! Nhưng ba ngày sau, bệ hạ đưa cho ta một mệnh lệnh tuyệt mật, kêu ta tới Xích Thủy hạp cốc ba trăm dặm phía đông nam Hải Thần cung gặp một người, lấy một thứ...
Ánh mắt Padalecki mê mang, giống như chìm vào giữa ký ức thời còn trẻ:
- Ta đi rồi, nhưng Xích Thủy hạp cốc trống không, chỉ có trên san hô dưới thâm hải hạp cốc đặt một chiếc tử sắc bì giáp!
Lão ô quy run lấy bẩy, tiểu Bối Bối vội vàng lại vỗ lên trán hắn, lúc này mới khiến Padalecki an tĩnh trở lại, hắn giống như nghĩ đến thứ gì đó rất khủng bố.
- Ngay sau khi ta cầm bì giáp lên...đột nhiên một đao phong lạnh như băng đặt ở trên cổ ta, một âm thanh không có một chút nhân tính nói với ta, hắn nói...
Lão ô quy hít sâu một ngụm khí:
- Hắn nói Wolfe của thần thánh liên minh đang chuẩn bị tới Thương Khung đại lục báo cáo, sẽ phải đi qua đại tam giác hải vực! Mời Yoda bệ hạ soái lĩnh cao thủ hải tộc giết chết Wolfe, cùng với tất cả tùy tùng của Wolfe! Mà tử sắc bì giáp kia... chính là thù lao ba ngày trước trong phong thư kia đề cập đến!
Snoopy nhảy ra:
- Lão thiên a, nguyên lai sau khi chủ nhân rời khỏi đại lục Einstein trải qua nhiều sự tình như vậy! Padalecki, cuối cùng sinh tử của Wolfe thế nào?
Lão ô quy mê mang nói:
- Ta, ta đem bì giáp cùng lời nhắn của người thần bí kia đều đưa cho bệ hạ Yoda, bệ hạ Yoda sau khi đem bì giáp giấu bên người lập tức bắt đầu bố trí đem Wolfe đẩy vào cạm bẫy...
Snoopy nhảy dựng lên nắn chặt cổ lão ô quy:
- Cháu trai, ngươi không thể nói nhanh hơn sao? Chủ nhân của gia cuối cùng chết trong tay Hải tộc hay không?
Đỗ Trần vội vàng kéo hắn ra:
- Snoopy, nếu Wolfe chết trong tay Hải tộc, sau này còn có Da Tát thánh giáo sao?
Một câu này khiến con thỏ đang quá quan tâm hóa loạn an tĩnh trở lại.
- Hu hu hu...
Lão ô quy gào khóc:
- Nhưng ngay ở lúc bệ hạ Yoda sắp đắc thủ, một nhánh quân đội thần bí đột nhiên xuất hiện, nhân số tuy ít, nhưng chẳng ngờ bọn chúng có một cái Lôi Hỏa Chích Viêm pháo, chính là Lôi Hỏa Chích Viêm pháo mà ngay cả Bowness đều có thể giết chết!
Hắn đau lòng đấm ngực.
- Trận chiến ngày đó, Yoda bệ hạ chết ngay lập tức, ngay cả thi thể và bì giáp đều bị nhánh quân đội kia bắt được! Nhưng... chiến đấu dù sao cũng phát sinh trên biển lớn, các Hải Thần thấy bệ hạ Yoda chết rồi, lập tức thông tri cho mấy vị hoàng tử đến báo thù, đủ một trăm bảy mươi vạn đại quân, một vạn chiến tranh thánh khí đem nhánh quân đội kia và Wolfe vây ở đảo Borg!
Thở nặng nề mấy hơi:
- Nhưng ai có thể nghĩ rằng, ngay ở lúc chúng ta giết lên đảo, tên vương bát đản Wolfe chẳng biết từ nơi nào lấy ra Đại Địa Tinh Hoa, hơn nữa ở trung tâm đảo Borg dẫn nổ thiên hạ ngũ nguyên lực... Lão thiên ta, phụ thân của ta, huynh trưởng của ta, đệ đệ của ta, đều chết hết! Trong gia tộc của ta chỉ có ta - thứ thiên phú thối nát, chỉ là một tiểu ô quy có nhất cấp tinh thần lực không có lên chiến trường, mới lưu lại được một chút huyết mạch!
Sau khi Wolfe rời khỏi Einstein, có người muốn giết hắn hơn nữa dùng một tử sắc bì giáp và thứ bên trong đó thuê Hải Hoàng Yoda, nhưng cuối cùng Wolfe ở đảo Borg có được Đại Địa Tinh Hoa, chạy thoát mạng... Vậy nhánh quân đội thần bí lai lịch ra sao? Trong tử sắc bì giáp rốt cuộc có gì? Lão ô quy không biết!
Đỗ Trần trầm ngâm chốc lát, hỏi:
- Padalecki, ngươi thân là thân tín của Hải Hoàng, có thể từ trong những thứ Yoda thường ngày yêu thích nghĩ ra gì hay không, vậy trong bì giáp kia rốt cuộc là cái gì?
Padalecki gật gật đầu:
- Ta nghĩ, ta nghĩ hơn một ngàn năm! Theo ta biết, cái có thể đánh động Hải Hoàng Yoda chỉ có...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK