Tổ hợp dị thú Pamir rốt cục chơi đùa với đối thủ đủ rồi, hắn ngửa mặt lên trời rít gào:
- Tốt lắm, các ngươi có thể đi tìm chết được rồi.
Nói xong, trảo của hắn như trường đao hướng Susanna! Susanna vẫn đang bị “Tư niệm của đại địa nữ thần” vây khốn.
Vốn hai chân nàng đã nhũn, thấy trảo thế hung mãnh đánh tới, buồn bã nhắm mắt lại:
- Cha, nữ nhi không thể đoạt lại vinh dự của ngài! Thú hoàng tỷ trong lăng Auerbach thật sự có nguyền rủa.
- Phốc!
Đây là thanh âm trảo đâm vào da thịt...
- Dát!
Đây là thanh âm trảo ma sát với xương.
- Tí tách, tí tách.
Đây là huyết tinh được “Tư niệm của đại địa nữ thần” gọi về, rơi xuống mặt đất phát ra tiếng động...
“Tại sao mình không cảm giác thấy đau đớn?” Susanna sửng sốt, chẳng lẽ mình đã chết sao? Không biết đến đau đớn nữa sao?
- Không!
Nàng mở con mắt, chỉ thấy Babylon chắn trước người, nhận lấy trảo nhận (móng tay) của tổ hợp dị thú Pamir, bị đâm xuyên qua ngực, vẫn chắn trước mặt mình.
- Ha ha! Thú vị, ngươi có thể tránh khỏi siêu cấp trọng lực do “Tư niệm của đại địa nữ thần” mang tới, thật ngoài tưởng tượng, nhưng ngươi tránh thoát mà lại không đào tẩu, lại chết thay nàng! Ngu ngốc!
Pamir lãnh khốc bĩu môi, tỏ rõ sự khinh thường với hành động của Babylon:
- Thật sự quá ngu xuẩn, các ngươi đều muốn chết, ai chết trước có khác nhau sao? Tại sao không thử đào tẩu?
Máu tươi của Babylon từ miệng chảy xuống ngực, hắn nhếch miệng cười:
- Lời thề đấu thần của ta chính là bảo đảm sự bình an cho công chúa, ta còn chưa chết, công chúa nhất định sẽ không chết.
- Lời thề đấu thần... hừ!
Nụ cười của Pamir càng lộ rõ vẻ khinh thường - hắn là dị thú, không phải đấu thần.
- Babylon thúc thúc...
Susanna trơ mắt nhìn, Pamir dùng trảo thon dài sắc bén nhấc Babylon lên, thân hình to lớn của hùng tộc đấu thần bị trảo như cương đao nâng lên khỏi mặt đất, trảo đâm vào ngực phải của Babylon, đâm xuyên ra sau, máu tươi vẫn đang nhỏ xuống.
“Tư niệm của đại địa nữ thần” còn không có giải khai, Babylon chẳng biết chịu bao nhiêu lần trọng lực, hắn đem hết toàn bộ sức lực, cũng không thể ngăn cản thân hình to lớn “Dát chi, dát chi” trầm xuống - đây là thanh âm xương chậm rãi bị cắt đoạn. Trảo sắc bén ở trong ngực phối hợp với trọng lực, cơ hồ rạch thân hình Babylon ra.
Đột nhiên, Babylon trợn mắt:
- Pamir, bây giờ ngươi đã rõ mình bao nhiêu cấp chưa?
- Đương nhiên, ta ít nhất...
Pamir lời còn chưa dứt, Babylon mạnh mẽ nắm lấy trảo của Pamir, dùng sức kéo mình về phía trước, tùy ý để trảo sắc bén của Pamir từng bước xuyên qua thân thể mình, để kéo gần khoảng cách giữa mình cùng Pamir chỉ còn lại một phân.
Trong chớp mắt, Babylon bộc phát lực lượng mạnh mẽ vô cùng, thân thể để mặc trảo nhận như kim thiết của Pamir trước ngực.
- Hống.
Miệng rộng hống to, mạnh mẽ cắn vào cổ tay kim thiết của Pamir - huyết nhục nơi này, không cứng rắn như kim thiết cự trảo.
- Ngươi đáng chết!
Hai mắt màu đỏ của Pamir càng thêm đỏ. Tuyệt đại mãnh thú bạo hộ hét lên một tiếng, tiếp đó, bộ lông trên cổ tay hắn dựng lên, giống như cương châm đâm vào miệng Babylon! Bất quá, khi xuyên qua đầu Babylon, chảy xuống vài giọt máu màu vàng.
Cho dù là tổ hợp dị thú, đối với nhất kích cực mạnh cuối cùng của Babylon cũng không thể tránh cho mình đổ máu.
Hơn nữa Babylon cũng còn chưa chết hẳn! Hắn mạnh mẽ ngẩng đều lên, rút đầu mình từ đám cương châm ra, hai tay hạ xuống nắm lấy trảo nhận đang xuyên qua thân thể mình.
- Phốc!
Vai phải Babylon bị chính hắn mở ra.
Vừa thoát khỏi trảo nhận, Babylon đột nhiên nắm lấy cánh tay phải xui lơ vẫn dính bên người, giật mạnh, kéo đứt cánh tay phải của mình, cười dài:
- Ngu ngốc, ngươi không biết hùng tộc chúng ta có tuyệt chiêu cuối cùng “Dĩ mệnh hoán khí sao”
“Oanh” một tiếng, Babylon cầm cánh tay phải của mình ném ra ngoài, mục tiêu là hai mắt của Pamir.
Dụng một chiêu đồng quy ưu tận ư, có tác dụng sao? Đuơng nhiên không! Babylon tự bạo, trước mắt Pamir bất quá là một trò chơi bình thường, bất quá, trò chơi này đủ đế khiến hắn xoay tay che con mắt mình, đồng thời thân thể khẽ động, giảm bớt áp lực của “Tư niệm của đại địa nữ thần”...
Babylon phóng thanh cười lớn, xoay người nhào tới Susanna.
- Thúc thúc, ngài...
- Câm miệng! Ta là đấu thần, ngươi là lời thề của ta.
Babylon chợt quát lên một tiếng, cánh tay trái còn sót lại đẩy Susanna vào trong một địa động.
- Lão vương gia, Babylon không thể theo công chúa thu hồi vinh diệu của ngài rồi.
Oanh long!
- Tuyệt đại mãnh thú Pamir đánh tan khối thịt trước mắt, nhưng Babylon cũng đã hoàn toàn tự bạo, một phần lăng mộ bị phá hủy, cửa động cũng không tồn tại.
Pamir không kịp ngăn trở Susanna đào tẩu, nhưng Phillip đâu? Trên Thiên Vương sơn, hắn độc đấu với tam đại tuyệt đỉnh cường giả đương thời.
Phillip cũng không kịp truy kích, bởi vì khắc tinh của hắn thật sự quá đáng sợ, không, hẳn là vì hắn quá sợ hãi mới đúng.
Bởi vì...
Đỗ Trần ngự lão lục bay vào sâu trong mộ thất, trong lúc này, các trợ thủ của Phillip đã thu thập tất cả đồ dùng, đi theo hắn trở về, chờ sau khi tổ hợp dị thú giết hết đạo mộ tặc, bọn họ có thể dễ dàng rút đi.
Mà Brockman cũng bị đặt trong một quan tài, bên trong chưa đầy dược thủy, đang tiếp nhận trị liệu nên Đỗ Trần cùng lão bằng hữu của hắn lúc này đây không thật sự đối diện.
Hình dáng lão lục dù sao không thể so với ba vị huynh trưởng, không thích hợp cho việc phi hành, Đỗ Trần giá ngự có chút không tiện, bất quá khi Đỗ Trần bay đến mộ thất, lại không bận tâm việc thích ứng với “Lão lục.”
- Đáng chết, ta biết rồi, ta biết Phillip tại sao nhất định chọn địa điểm cùng thời gian thực nghiệm rồi.
Đỗ Trần nhìn vách tường bạch ngọc sâu trong mộ thất, trong lòng hô lớn, tầng thực nghiệm thứ mười chín thật sự có cái này, tẩm lăng Auerbach cũng có, vậy sâu trong Thiên Vương sơn nhất định cũng có một bức tường bạch ngọc như thế.
Vách tường bạch ngọc, đó mới là yếu tố mấu chốt cho thực nghiệm của Phillip.
Bất quá Đỗ Trần không có quên đi mục đích chính thức hắn tới đây, đảo mắt nhìn một bức phù điêu trên vách tường bạch ngọc đối diện, mặt trên điêu khắc giống như trên hộp thánh khí bảo tồn “Phá Khí huyền”
Thật không thể nghi ngờ, đồ vật dám chắc ngay bên trong.
Trong lòng nhớ lại vị trí ổ khóa trên hộp thánh khí, Đỗ Trần nhìn thấy sơ hở trên phù điêu của một thú nhân chiến sĩ, vậy thú nhân chiến sĩ mở ra miệng rộng, trên thực tế là một cái cửa thông gió nho nhỏ. Trong mắt người ngoài, vách tường này cùng cửa thông gió của lăng mộ hẳn là chẳng có gì. Ai cũng không để ý, nhưng Đỗ Trần theo lỗ thông gió bay vào. Bên trong còn có một gian mật thất.
Mật thất cũng không lớn, hơi có chút giống phòng khách nhỏ trong trang viên của quý tộc, bên trong đen tối, không có đèn, chỉ có Đỗ Trần thúc dục lão lục phóng thích kim quang mới chiếu sáng gian mật thất này.
Mật thất được bố trí hết sức giản lậu, tường đất phổ thông, so với sự xa hoa của Auerbach không phù hợp chút nào, bất quá, ở trung tâm mật thất có ba hộp thánh khí?
Nhảy ra khỏi Liên Hoa, khôi phục hình dáng bình thường, Đỗ Trần cùng Dịch Cốt liếc nhau:
- Ba kiện đồ vật, Dịch Cốt ngươi đoán kiện nào là Phá Khí huyền?
Dịch Cốt cười cười:
- Thiếu gia làm khó ta rồi, trong gian mật thất chỉ có ba hộp thánh khí, Phá Khí huyền có thể ở một trong ba cái.
- Đây là, hộp thánh khí này đều có hai khóa có vị trí giống như mẫu thân lưu lại!
Đỗ Trần cầm từ trên mặt mất thất một cái hộp thánh khí ở chính giữa, cơ hồ nháy mắt hộp đã bị “Tiểu thâu” mở ra! Đỗ Trần liếc mắt một cái, quả nhiên bên trong là một quyển thư sách, trên mặt viết “Phá Khí huyền”!
Đỗ Trần tự đắc hững hờ, vừa định mở ra hai cái hộp kia, trong lúc này thì, cánh tay của Babylon phát nổ.
- Đáng chết, tiếng vang lớn như vậy, bọn họ muốn kinh động hồng y lăng vệ phía trên sao?
Đỗ Trần nhanh chóng thu lấy ba cái hộp, cước đạp “Lão lục” bay ra khỏi mật thất.
Trong lúc này, Babylon đã hoàn toàn tự bạo, chấn động thật lớn gây sụp một bộ phận địa đạo trong lăng mộ, mặc dù đại sảnh nơi có quan tài Auerbach không bị phá hư, nhưng dị động lớn vậy, đủ để cho hồng y lăng vệ chú ý.
Rất không khéo, Phillip lo lắng chấn động này ảnh hưởng tới “Mệnh môn”, đặc ý quay lai sâu trong lăng mộ xem xét. nhưng không nghị tới, cặp mắt vĩ đại nơi vai phải hắn trong nháy mắt biến thành màu máu.
- Đáng chết, là thánh quang kia! Sao có thể?
Phillip kinh ngạc! Đáy lòng sợ hãi! Sau trận Thiên Vương sơn, ấn tượng của hắn với việc Đỗ Trần tiện tay phá giải vong linh tự bạo là cực kỳ kinh khủng. Không thể phủ nhận, Phillip là thiên tài, là thiên tài tuyệt đối! Thiên tài sau một lần thất bại sẽ tự hỏi làm sao để không gặp phải tình trạng tương tự.
Đôi mắt thật lớn, chính là thành quả mà Phillip dụng ý tưởng thiên tài của hắn tạo ra - theo lời Đỗ Trần, đó là nhằm chống lại thánh quang.
- Hắn phát hiện mình từ khoảng cách xa như vậy sao?
Đỗ Trần sửng sốt, Phillip quả nhiên không hổ là thiên tài của khoa học đương đại.
Trong lúc Đỗ Trần chần chừ, Phillip lại thanh tỉnh hơn, hắn xoay người bỏ chạy, không chút chần chừ.
Có lẽ đây là bản năng sợ hãi của sinh vật, vong linh cũng không ngoại lệ.
Một mặt chạy, Phillip một mặt hô to:
- Pamir, giết hắn, bất kể thế nào, bất kể hậu quả ra sao, giết hắn cho ta.
Pamir còn đang buồn bực việc Susanna chạy thoát, nhưng hắn sau khi nghe thấy mệnh lệnh của Phillip, lập tức hét lớn một tiếng, thần niệm nhanh chóng tập trung vào côn trùng nhỏ bé, Đỗ Trần đang nhanh chóng thoát đi.
- Đứng lại! Ai, thân thể ta sao không nghe ta điều khiển?
Thân thể Pamir đột nhiên xảy ra vấn đề nhỏ.
Trong lúc này, trong thế giới linh hồn của hắn, hoàng kim bỉ mông cùng Andy đồng thời tiếp thu tin tức từ thân thể thông báo tới.
Hoàng kim bỉ mông không có cảm giác gì với tin tức này, hắn thầm nghĩ giết chết Đỗ Trần, hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân Phillip, còn Andy lại cũng nghe được tin tức này! Hơn nữa hắn cảm giác được mùi vị quen thuộc?
Vị đạo này ... là chủ nhân! Trời ạ! Francis chủ nhân tới! Chủ nhân tới cứu ta.
Linh hồn Andy, nghẹn ngào.
Hắn không tự hỏi sao cái mũi của đại nhân Harry linh mẫn, càng không nghĩ đến bên mình còn một hoàng kim bỉ mông cường đại, trong đầu Andy chỉ có một ý niệm, chủ nhân a, Andy rốt cục còn sống để nhìn thấy ngài! Cám ơn ngài đã không nhớ tới chuyện trước kia mà tới cứu ta.
Linh hồn Andy trong nháy mắt trở nên mạnh mẽ, hoàng kim bỉ mông đột nhiên thấy quyền khống chế thân thể bị tước đoạt! Không, phải nói là, trong nháy mắt, quyền khống chế một nửa thân thể đã bị mất.
Không đợi hoàng kim bỉ mông ngẫm nghĩ, Andy điên cuồng quát lớn:
- Chủ nhân, Andy rốt cục không rời ngài nữa, Andy sẽ thỉnh tội với ngài, không dám tham ăn nữa.
Nói xong, hắn liền nghĩ đuổi theo Đỗ Trần, trở lại trong lòng ngực ấm ấp của chủ nhân.
Tổ hợp dị thú Pamir lúc này bị hai linh hồn khống chế, bất quá mục tiêu của hai linh hồn đều thống nhất, đều là đuổi theo Đỗ Trần.
Vì vậy, đang lúc thú hoàng lôi Barasaba Bayton, các hồng y lăng vệ phát hiện dị động ở phía dưới hạp cốc, đều tới xem xét, bọn họ thấy được một tình cảnh - một đầu dị thú thật lớn vô cùng cổ quái từ dưới đất chạy lên, hắn như hung thần ác sát, khí thế kinh nhân, mọi người không khỏi run sợ.
Mà ... tuyệt đại mãnh thú giết tới, ai còn chú ý tới một Liên Hoa nhỏ như con muỗi chứ?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK