- Thâp Tam, hôm qua có một nữ nhân Hồ tộc ở trấn York tìm hỉểu tin tức khắp nơi, và tuyên bố là nữ bằng hữu của ngươi! Lão Bát phái người theo dõi nàng, nhưng phát hiện nữ nhân Hồ tộc này làm làm việc quỷ quyệt thần bí, khả năng cao nhất là còn có thể dùng thuật dịch dung rất cao minh…
Chữ viết trên tin tức cứng cỏi hữu lực, vừa nhìn liền biết ngay là lão đại Adelman của trấn York tự mình viết. Mà ngôn ngữ dùng trong tin tức, là mật ngữ mà chỉ có Đỗ Trần ở trong mười ba vị lão đại của trấn York mới biết được.
- Đêm đó, nữ nhân Hồ tộc kia tịnh không có trọ ở lữ điếm, mà là ở tại trong trại ven Mê vụ sâm lâm, ta vốn định nhân cơ hội tới tìm hiểu một chút thông tin về nàng, không ngờ rằng, chúng ta đến chậm! Nữ nhân Hồ tộc kia chẳng biết đi nơi nào, nhưng trại của nàng còn lưu lại một nhúm lông đuôi cáo, chung quanh còn có một ít dị thú cấp thấp bị dọa chết thoi thóp, mà thủ hạ lão Bát phái tới giám thị nữ nhân Hồ tộc kia toàn bộ bị chém rụng đầu, móc tim ra ngoài! Theo ta suy đoán…
Suy đoán phái dưới không cần xem nữa, mà nữ nhân Hồ tộc hành sử quỷ bí mười phần có tám chín phần chính là công chúa Susanna của Mac Allen may mắn thoát chết! Mà sự mất tính của nàng, sợ là việc tốt gia tộc St. Barton đã làm.
Có thể tượng tượng, Susanna từ sau khi ở Đại hạp cốc trốn ra đã phải tránh né bốn phía. Có thể nàng không hề biết việc lén lút của Đỗ Trần. Trong lòng còn đem Thập Tam gia trở thành đồng đảng trộm mộ, cho nên tới trấn York kiếm Đỗ Trần, để tìm kiếm sự trợ giúp.
Nhưng Susanna cũng đã tiến vào Auerbach Đại hạp cốc, nàng thứ nhất không có thực lực siêu trác như Dịch Cốt có thể chống cự lời nguyền rủa, hai là không có thánh quang tịnh hóa hết thảy lực lượng tà ác của Đỗ Trần, tự nhiên khó thoát được sự truy sát của gia tộc St. Barton! Mà gia tộc St. Barton khả năng lớn nhất có một loại bí pháp phát giác nguyển rủa của Thú Hoàng Tỷ. Cho nên, Susanna mặc dù dịch dung rồi, nhưng ở một nơi thế lực các phương hỗn tạp như trấn York hiện diện liền bị bắt ngay.
Gia tộc St. Barton đã hành động rồi. Ngoài trừ người Orc đã được thánh quang soi sáng. Susanna là người may mắt sống sót duy nhất trong đoàn trộm mộ. Cho nên người may mặt sống sót duy nhất, cũng không tránh được ảnh hưởng của “Lời nguyền”
Nếu Susanna bị bắt sống. vậy thì, tiếp theo sẽ là Thập Tam gia ta rồi.
Ha! Đến đi, lão tử đã chuẩn bị tốt rồi.
Đỗ Trần vừa chuyển suy nghĩ, đột nhiên nghĩ tới Phillip và tổ chức thần bí kia! Không biết bọn chúng có trúng lời nguyền hay không đây? Trên lý luận hẳn là sẽ không, Phillip bản thân là vong linh đầu thần, hơn nữa là thiên tài luyện kim thuật nghiên cứu phản thực vật hệ, cho dù có bị nguyền rủa. Sợ rằng hắn cũng có thể dễ dàng phá giải!? Đúng rồi, còn có “Lá chắn” Brockman. Cũng không biết thế nào rồi.
Đỗ Trần đang nghĩ về Phillip, mà Phillip…
Giữa một tòa cung điện âm u, Phillip đang ngồi đờ người trên ghế, khuôn mặt vốn không có huyết sắc của vong linh giờ phút này trắng nhợt dọa người. Ở trước ghế, hai nhân vật hình hài kỳ dị chia ra đứng hai bên. Brockman ngồi ở trên ghế phía tay trái Phillip, nhưng ghế bên phải của Phillip, lại trống không.
- Ài!
Phillip thờ dài, cúi đầu ủ rũ hỏi:
- L’Griffins vẫn không có tin tức gì sao?
Brockman gật gật đầu:
- Đúng, từ ba tháng trước cha con Ted và Helen, liên thủ với cửu cấp thần sủng Susan ở Yaqin đại lục ám sát L’Griffins đại nhân tới nay. Ta đã liên tiếp cấp thêm bốn lần nhân thủ cho L’Griffins đại nhân, nhưng thủy chung vẫn không thể bắt lại được cha con Ted.
- Thứ vô dụng!
Phillip gầm lên căm hận, cánh tay phải to lớn đã khôi phục như ban đầu hung hăng đập xuông, “Ầm” một tiếng, bề mặt đá kim cương liền nứt ra.
- Lại cấp cho L’Griffins thêm một lần nhân thủ nữa, nếu lần này hắn còn không bắt được cha con Ted…. hắn cũng không cần quay lại! Cánh tay phải to lớn của Phillip vung qua, lại khôi phục thần thái buồn bã.
Trong lòng Brockman biết Phillip vì sao trong lòng không vui, tâm huyết cả đời --- Tổ hợp dị thú vừa mới phát uy, thể hiện năng lực khủng bố tới cực điểm, lại bị một câu nói của người ta bắt đi, Phillip làm sao chẳng cảm thấy chán nản muốn chết!? Hắn khuyên nhủ:
- Phillip đại nhân, tổ hợp dị thú mặc dù đã mất tích rồi, nhưng, hai mươi hồng y lăng vệ kia cũng đã dùng sinh mạng của bọn họ chứng mình kế hoạch vong linh của ngài đã thành công . Điều này đủ nói lên rằng, trí tuệ và cố gắng của ngài cũng không có uổng phí!
- Ài, vong linh đầu thần và tổ hợp dị thú, đều là tâm huyết cả đời của ta a! Đáng chết, người kia cuối cùng là ai!
Phillip nắm chặt quyền đầu to lớn:
- Vì sao lại đột nhiên xuất hiên thêm một đầu thần thần bí có thánh quang kinh khủng như thế!? Đáng chết, vị đấu thần trên Thiên Vương sơn kia còn có thể thông qua Bác Bì, Dịch Cốt hai người liên thủ với hắn để tra ra. Nhưng người này, ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại cho ta! Thuộc tính thánh quang của bọn hắn căn bản là cùng loại, tất nhiên là cùng một phường, kỳ thực ta hi vọng bọn hắn chính là một người, bởi nếu bọn hắn không phải là cũng một người, vậy thế lực tổ chức của bọn hắn thật sự là quá đáng sợ .
Đây chính là một tầng nguyên nhân sâu hơn lúc đó Đỗ Trần thay đổi “lão lục” Phi hành. Phillip đã thấy qua quẻ Càn trên ba đóa liền hoa rồi, cũng quen thuộc khí tức của nó, nếu dùng đài sen quẻ Càn mà phi hành, e rằng Phillip lập tức có thể liên tưởng đến đấu thần ngày đó trên Thiên Vương sơn đã giết chết hắn, và tiếp đó nghĩ đến Bác Bì, lại liên tưởng đến Da Tát giáo hội
Mà sau khi thay đổi xong “lão lục” tư duy của Phillip đã bị hạn chế. Không phải hắn không đủ thông minh, mà là người ở thế giới đấu thần căn bản không nghĩ đến, cùng một người, có thể phát ra hai loại bản chất không đồng nhất, nhưng thuộc tính lại cùng là thánh quang.
Mặt khác nguyên nhân mà Phillip không liên tưởng đến Đỗ Trần. Andy mặc dù lại biến trở lại thành Tuyết lang, nhưng với con sói béo phì ngu ngốc trước kia có điều không giống, hắn đích xác đã biết Đỗ Trần đã nhận một thần sủng gọi là Andy. Nhưng Andy mới này là thân thể rác rưởi của tổ hợp dị thú Pamir. Là dung hợp sau khi tái tạo, đương nhiên sẽ không còn hoàn toàn giống trước kia nữa, nhất là thực lực và khí tức oai nghiêm.
- Quên đi, không đề cập tới nữa, lần này triệu tập mọi người đến, là nói cho chư vị một việc!
Phillip cố phấn chấn tinh thần, thần sắc cũng tốt lên một chút:
- Theo lời nói của Brookman đại nhân, ở Auerback Đại hạp cốc, thí nghiệm vong linh đấu thần của ta được hai mươi hồng y lăng vệ chứng minh, là hoàn toàn thành công rồi. Tuy nhiên, chỉ có thể đem thực lực vong linh đấu thần của bọn chúng tăng lên hai ba thành, nhưng, vong linh đấu thần mà đã chuyển hóa, là tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh! Cho nên…
Theo lời nói của Phillip, cơ hồ mỗi người đều ý thức được ít nhiều . Nhất thời bên trong cung điện vang lên tiếng rì rầm, tràn ngập sự kỳ vọng hưng phấn.
Phillip ra dấu ý bảo mọi người im lặng, ngạo nghễ đứng lên:
- Cho nên kế hoạch vong linh đấu thần thành công rồi! Nguyên soái quyết định! Phát động kế hoạch tiếp theo!
- Tất thắng!
- Sỉ nhục của chúng ta, chắn chắn phải dùng máu tươi rửa sạch.
Đám đông trong cung điện phấn khích, dường như tâm tình bị áp lực nhiều năm rốt cuộc cũng tới ngày được giải phóng rồi!
- Kế hoạch hành động cụ thể, Nguyên soái và mấy vị đại nhân của chúng ta đã thương nghị qua! Đơn giản mà nói, chính là bốn chữ - Dĩ chiến dưỡng chiến (Dùng chiến tranh nuôi chiến tranh )
Phillip cười vang:
- Đương nhiên, bởi vì trước mắt binh lực của chúng ta không đủ, hậu cần cũng tạm thời khó có thể duy trì cho cuộc chiến kéo dài! Nhưng, chúng ta có hạt giống là vong linh đầu thần, chỉ cần mầm chiến tranh xảy ra, chỉ cần chúng ta lấy được thắng lợi của trận chiến đầu tiên. Như vậy, đấu thần đối thủ bỏ mình sẽ là nguồn cung cấp binh lính cuồn cuộn không dứt, không cần hậu cần bổ sung cho vong linh binh lính!
Hắn cười hung tợn, cực kỳ tự đắc về kế hoạch vong linh đấu trần trong tay mình:
- Đối với chúng ta mà nói, thời kì ban đầu của chiến tranh không nghi ngờ gì nữa đó là phi thường gian khổ, vì trong thời gian này số lượng vong linh binh sĩ của chúng ta còn rất ít, nhưng chỉ cần chúng ta kiên trì qua vài lần chiến dịch, binh lính của chúng ta sẽ càng ngày càng đông lên, mà binh lính của đối thủ... Hừ, binh lính của bọn chúng đều đã biến thành binh lính của chúng ta!
- Ha ha, đối thủ sẽ cung cấp binh lính cho chúng ta, Phillip đại nhân, ý tưởng thiên tài của ngài, làm cho chúng ta kính nể không thôi.
Mọi người trong cung điện đều kêu lên tán thưởng, bất quá không phải là vỗ mông, mà là thật lòng tán thưởng và hưng phân.
Phillip cười rất đắc ý, cũng lại rất khó coi:
- Đây là một quá trình rất dài, nhưng quá trình này hôm nay bắt đầu rồi, ta tuyên bố, trước các vị tiền bối và đồng liêu kế hoạch hơn chục năm “Quyền lợi” … bắt đầu.
Trong tiếng hoàn hô của mọi người, Phillip quay đầu nhìn Brockman đang im lặng không nói gì:
- Brockman đại nhân, ngươi đang suy nghĩ cái gì?
Brockman thất thần lên tiếng, cười đáp trả:
- Ta chỉ là có chút lo lắng, kế hoạch “Quyền lợi” phát động có chút sớm. Dù sao, kế hoạch vong linh đầu thần đã thành công rồi nhưng “Tổ hợp dị thú” và kế hoạch “Đại nhân vật” không hoàn toàn thành công a! Mặt khác mấy kế hoạch, cũng không phải thập phần hoàn mỹ …
- Trên thế giời cũng không tồn tại thứ gì hoàn mỹ, chúng ta làm đã đủ nhiều rồi, nếu so với đối thủ càng xa hơn, vậy cũng đã đủ rồi!
Phillip nhìn đám đông phấn kích phía dưới, chợt hạ thấp giọng, nói bên tai Brockman:
- Chúng ta là dân ngoại lai, vĩnh viễn không thể giải thích được tâm tình tộc nhân của bọn họ, bọn họ bị áp bức đã quá lâu, không đợi nổi nữa! Nhất là nguyên soái, hắn đã hai trăm ba mươi bảy tuổi rồi, vị lão nhân này muốn trong những năm còn sống, không còn phải thấy những hài nhi mới sinh trong tộc của mình, bởi vì thân thể yếu đuối mà không chuyển đến những tư nguyên quý giá, mà bị sống dở chết dở …
Brockman thở dài, thấp giọng nói:
- Phillip đại nhân, ngài hạ lệnh đi!
- Rất tốt, ngươi là thủ lĩnh quân do thám, đạo thuật và tu vi “Phá Khí quyết” Càng vô song đương thời, bây giờ trong thời kỳ đầu tiên của kế hoạch “Quyền lợi” có một nhiệm vụ ngoài ngươi ra không ai có thể!
Đạo thuật…. Brockman cảm thấy mặt như có châm đâm vào, hắn nhớ tới thiết tặc thần bí lần trước ở trấn York đã lấy sạch sẽ của hắn!
- Nhiệm vụ gì? Đại nhân xin ngài phân phó!
- Đấu thần đảo!
Đấu thần đảo? Brockman trong lòng xẹt qua một bóng người:
- Francis bây giờ cũng có lẽ đã trở lại đấu thần đảo rồi? Chẳng lẽ …
Phillip lắc đầu cười:
- Francis dù sao cũng không phải là tử địch của chúng ta… ít nhất hắn biết sự kiện trước kia tuyệt sẽ không liều mạng với chúng ta, cho nên hắn không phải là mục tiêu của ngươi … bất quá, ngươi nếu thuận tiện thám thính ít thông tin của hắn, vậy cũng được.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK