Mục lục
[Dịch] Liên Hoa Bảo Giám - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Ngươi nếu có thể làm được điều này, gia cho ngươi một nụ cười.

- Không tin ngươi đợi rồi xem!
Đỗ Trần ở trong Liên Hoa nhìn đồng hồ bỏ túi. Bây giờ là buổi sáng, dựa theo kế hoạch của Renault, 12 giờ trưa khi Arthur tru sát Hải Hoàng hết thảy diễn biến như sau: một vạn quân cấm hải sau khi trận chiến bắt đầu sẽ dựa theo tình thế trên chiến trường ra khỏi đất... chúng ta còn có hai giờ nữa.

- Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? Nói rõ ràng cho gia!

Đỗ Trần nhún vai cười, Kêu Sư Tâm vương đem chiến trường “vô ý” mở rộng tới lòng đất không phải được sao?

- Ngươi muốn đem kết cấu dưới đất ở phụ cận hải vực đi hủy diệt?

- À ừm! Yên tâm đi, ta sẽ kêu Sư Tâm vương thật cẩn thận, sẽ không làm cho đảo Borg ảnh hưởng quá lớn... dựa theo ta nói mà làm!

Nghe trong tai Đỗ Trần dùng bí pháp phân phó, Snoopy trở lại giữa căn cứ, nhìn chằm chằm Sophie:
- Mỹ nhân, đại quân của ta sắp tới địa điểm chỉ định rồi, nàng trước tiên đưa ta đến phụ cận chiến trường xem một chút!

Sophie kinh ngạc nhìn Snoopy một cái, Bệ hạ ngài đối hải đồ phía nam đảo Borg còn không quen thuộc sao? Hay nói cách khác, ngài không có lòng tin đối phó lão sư tử kia ư?

Snoopy cười tự phụ, Trên chiến trường thiên biến vạn hóa, quen thuộc hải đồ không bằng với thắng lợi! Ta ăn chắc lão sư tử kia, nhưng bổn hoàng muốn đem toàn cục nắm chặt giữa bàn tay!

Sophie trong mỹ mục kinh dị không thôi, kéo tay Snoopy lên:
- Được rồi, chúng ta đi! Bất quá ngươi cẩn thận một chút, chớ bị thám tử Renault phát hiện đó!

Nàng nhỏ giọng dặn dò:
- Sainz, biết ngươi 10 năm rồi, chỉ có những lời này của ngươi mới khiến người ta run sợ trong lòng, ngươi như thế, mới giống một vị vương giả.

Snoopy âm thầm lè lười, lời này không phải là ta nói, càng không phải là Sainz nói, đều từ miệng Francis mà ra a!

“Vương giả?” Tôn nhi kia trước mắt ưu nhã, sau lưng che đậy lường gạt không việc gì không làm, xứng với từ này sao?

Sophia lấy ra quả cầu nhỏ màu vàng, đem Snoopy và Đỗ Trần đưa tới dưới bãi cát biển ở chiến trường dự định, lúc này lão ô quy Padalecki soái lĩnh quân trấn hải đã tập kết hoàn tất ở đây. Trên tới giữa không trung, dưới tới đáy biển, khắp nơi đều là quân đội Hải tộc và chiến tranh thánh khí! Theo đó, Sophia lưu lại dưới đất, mà Snoopy ở dưới tầng cát, hơi thò đầu ra, ẩn tàng hình tích, ngay cả Hải tộc cũng giấu.

Đỗ Trần ở trong tai Snoopy nói:
- Ngươi ở chỗ này trì hoãn nửa giờ, ta đi tìm Sư Tâm vương, sau khi đàm phán ổn thỏa lập tức trở lại tìm ngươi!

Nói rồi, Đỗ Trần cưỡi Liên Hoa theo cát biển dưới biển tiến về phía trước. Trên đường đi về phía nam, ước chừng hơn hai mươi dặm, trên đỉnh đầu ánh mặt trời chiếu vào nước biển đột nhiên trở nên tối sầm, hạm đội Renault bao trùm mảng lớn ngoài khơi, đang trên đường tới công kích.

Ở giữa biển mà tiến hành việc bí mật đánh bất ngờ Hải tộc, vậy chẳng bằng nằm mơ nói mộng! Hạm đội Renault cơ bản cũng bỏ qua tính bất ngờ trên chiến lược mà thay bằng việc tấn công từ xa, quang minh chính đại, nhưng sát khí đằng đằng! Sau khi Đỗ Trần bay ra khỏi mặt biển chỉ cảm thấy một cỗ sát khí đập vào mặt.

Dưới khoảng trời biển tiếp xúc với nhau, cảnh tượng vạn chiếc chiến hạm hoành hành đại hải khiến lòng ngươi phát run, nhưng thời gian gấp gáp, Đỗ Trần sau khi liếc mắt một cái xác định vị trí kỳ hạm, liền uốn người phóng đến cờ xí kim sắc sư tử trên nó. Hắn biến nhỏ Liên Hoa như cũ. Không muốn làm quá nhiều người biết hắn trước khi hủy diệt căn cứ của Xích Quân gặp Sư Tâm vương.

Ngay vào lúc này trong tai Đỗ Trần đột nhiên nghe được một tiếng gầm tức giận như tiếng sấm, chấn Liên Hoa của hắn rung lên.
- Kẻ nào dám nhìn lén đại quân Renault, không biết lễ tiết trước mặt Sư Tâm vương sao?

Cái gì? Liên Hoa của ta bị phát hiện sao?

Đỗ Trần cũng không phải là quá tự phụ, nhưng thiên hạ trừ Tyre thú, không ngờ còn có người có thể phát hiện Liên Hoa pháp bảo!

Điều này không thể nào! Ngay cả người kia là... thần!

Trên mặt biển tĩnh lặng, chỉ có tiếng thuyền biển gạt nước, ngoại trừ Đỗ Trần không ai nghe được tiếng gầm phẫn nộ kia.

Cơ hồ cùng lúc đó, một sức mạnh hàng long phục hổ chế trụ Đỗ Trần ẩn thân trong Liên Hoa, chỉ khe khẽ phát lực, liền đem Đỗ Trần biến nhỏ khơi khơi đưa tới bên boong tàu kỳ hạm, không ai biết cỗ sức mạnh kia từ đâu mà tới, ít nhất Đỗ Trần không biết!

Rầm, Liên Hoa bị ném tới trên thiết giáp thuyền, Đỗ Trần thuận thế xoay người một cái, Liên Hoa treo lơ lửng, vững vàng trụ lại! Sau khi hiện ra chân thân nhìn rõ tình hình trên thuyền... hắn đột nhiên nhún người cười cười:
- Thần sứ Đỗ Trần thần giáo Francis ra mặt bệ hạ, Sư Tâm vương quả nhiên danh bất hư truyền, không biết có thể chỉ điểm cho vãn bối một chút, ngài như thế nào phát hiện ta ẩn thân trong Liên Hoa nhìn lén ngài?

Trên boong thuyền trống không, chỉ có hai mươi thiết giáp võ sĩ mặt sư tử, mà trung tâm của của bọn họ, ngồi trên vương tọa nạm vàng, tuyệt đại bá chủ ngạo nghễ lạnh lùng dưới đại kỳ cuồng sư, cả người chiến giáp hai màu tím vàng, dưới chân giày ưng câu, thắt lưng loan vương, hai vai mang kiên giáp đính mặt sư tử vàng, nhưng trên đầu không có quân khôi, chỉ có tóc dài màu vàng mặc gió biển thổi tung bay và con ngươi màu máu sắc bén như mắt ưng.

Trên vương tọa chính là Alonso, ông lạnh lùng đánh giá Đỗ Trần, hồi lâu khóe miệng mới hé ra một nụ cười:
- Không tệ! Thánh khí không tệ, người càng không tệ! Chẳng trách Arthur thường xuyên đem ngươi treo bên mép, quả nhiên là tuổi trẻ tuấn kiệt hiếm có năm gần đây trên tam đại lục!

Đỗ Trần mỉm cười, không cao ngạo cũng không tự ti, chỉ là lễ phép khi gặp trưởng bối của bằng hữu:
- Bệ hạ còn chưa trả lời vấn đề của ta!

Tiếu ý của Sư Tâm vương càng ngày càng nhiều, đột nhiên cười ha hả:
- Khi cầm đầu quân trấn hải, ngươi nếu là có vài phần nhãn lực, liền có thể hiểu rõ ta vì sao phát hiện Liên Hoa của ngươi! Francis, ngươi không ở đảo Borg, vì sao ngược lại tới tìm ta?

Đây là một khảo nghiệm với mình sao? Đỗ Trần cũng không hỏi lại, chắp tay nói:
- Bệ hạ, đại chiến chuẩn bị bắt đầu, dưới biển sẽ có một vạn quân trấn hải đột nhiên xuất hiện, còn mong bệ hạ sớm chuẩn bị tốt!

Tin tức chấn kinh nằm ngoài ý liệu này, Sư Tâm vương lại phảng phất như không nghe thấy, sắc mặt vẫn bình đạm bá khí như cũ, hỏi ngược Đỗ Trần:
- Chỉ có một việc này?

Đôi mắt Đỗ Trần chuyển động, thấy gần đó chỉ có hộ vệ thân tín của Sư Tâm vương, liền cười nói:
- Đương nhiên không phải, vãn bối còn muốn xin bệ hạ giúp một việc nhỏ - tạo ra một cảnh “ngoài ý muốn” hủy diệt kết cấu dưới đất một mảng hải vực, nhưng không nên ảnh hưởng đến đảo Borg!

- Vì sao?

- Dưới đất có kẻ thù của ta!
Đỗ Trần đã đáp ứng Arthur, việc Xích Quân và Wolfe tạm thời sẽ không nói cho Sư Tâm vương, cho nên nói mơ mơ hồ hồ.

Alonso gật đầu:
- Được! Ngươi cho ta một vương tử ý khí phong phát, không thể rèn ra, ta giúp người tru sát kẻ thù, thế này rất công bằng!

Đỗ Trần nở nụ cười, Alonso cũng cười, hai người tán gẫu vài câu.

Sau khi xong việc liên quan đến chiến lược sinh tử của mười vạn đại quân, đối mặt với nhau như vậy cảm giác rất quái dị.

Đỗ Trần chỉ cảm thấy nhân vật cấp truyền thuyết trước mắt và lời đồn trái ngược, Sư Tâm vương không hề già, hơn nữa dung mạo của ông chỉ có bốn năm chục tuổi, càng là bá khí tung hoành, khí độ như cúi nhìn ngàn quân! Nhưng ngoài cái này Đỗ Trần còn có một loại cảm giác là lạ, nhưng nói không ra loại cảm giác này từ đâu tới.

Sư tâm của Sư Tâm vương cũng xuất hiện mê hoặc khó hiểu chốc lát, lông mi màu vàng khẽ nhíu lại, ông chậm rãi nói một câu:
- Ngươi và Arthur rất giống...

- Chúng ta là bằng hữu cùng trải qua thí nghiệm phi nhân của Phillip, cùng bị người truy sát, cùng nắm tay kháng địch. Hơn nữa chúng ta có quá khứ giống nhau...
Đỗ Trần bỏ thêm một câu từ đáy lòng, chúng ta còn có chung tổ tiên - Wolfe! Hắn chắp tay:
- Bệ hạ, bằng hữu của ta còn đang ở dưới đất trì hoãn cừu nhân, cáo từ!

Ánh mắt Alonso nhìn về hướng Đỗ Trần không khỏi hiện lên một loại cảm giác hiền từ của trưởng bối, Bằng hữu của ngươi chính là vị giả mạo Hải Hoàng sao? Nói cho ta biết vị trí của hắn, không cần phải đi đón nữa, ngươi cứ ở trên Cuồng Sư hiệu của ta quan chiến!

Đỗ Trần rất ghét loại ngữ khí nửa mệnh lệnh này, nhưng trong lòng không biết vì sao xuất ra thêm một phần vâng lời, uyển chuyển từ chối nói:
- Cái này... vị bằng hữu kia của ta mặc dù khả năng dịch dung rất được, nhưng thực lực bản thân hết sức tệ hại, chút nữa đại chiến bắt đầu, hắn rất khó tự bảo hộ!

Sư Tâm vương cười ngạo nghễ:
- Chiến tranh, đã bắt đầu rồi .

Đỗ Trần sửng sốt, kế hoạch ban đầu không phải là 12 giờ bắt đầu chiến đấu sao? Làm sao... quay đầu khảo sát toàn diện mặt biển, hạm đội như bóng mây che biến vẫn đang hải hành, vẫn ở khoảng cách địa điểm chiến đấu theo kế hoạch ban đầu đã định - khu nước nông hơn mười hải lý a!

Loại tình huống này, Alonso thế nào nói chiến đấu đã bắt đầu chứ?

Lúc này Alonso không cho lưỡng lự quát:
- Không muốn bằng hữu của ngươi chết, nói vị trí của hắn cho ta!

Đỗ Trần trong lòng căng thẳng, mơ hồ dự cảm được đã xảy ra việc gì rồi, vội vàng nói:
- Tại phương hướng mười một giờ, ước chừng 17 hải lý!

Sư Tâm vương hơi chút gật đầu, đột nhiên giọng chấn động đẩt trời, tay phải vung lên cao, một trường đao đầu sư tử hộ uyển màu tím sẫm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, nặng nề hạ xuống! Điều chỉnh tiêu cự, phương hướng mười một giờ, ngoài 17 hải lý trong vòng chu vị một dặm phóng ra Cuồng Lôi Thiên Lao, còn lại... bao trùm tất cả!

Lời còn chưa dứt, Đỗ Trần chỉ nghe thấy thuyền lớn dưới chân vang lên tiếng kim chúc va chạm “leng keng”, chiến thuyền to lớn trong hai mươi vạn hạm đội Renault đều chuyền mũi thuyền, tất cả đầu thuyền quay về hướng Sư Tâm vương, cho đến thời khắc này Đỗ Trần mới phát hiện, đội hình của hai mươi vạn đại quân này nhìn giống hành quân, thực tế xếp thành một trận thế thần bí kỳ diệu.

Theo đó, trên trường đao của lão sử tử lôi điện quang mang màu tím hiện lên, điện quang vọt lên, hội tụ lại ở phía chân trời, một đạo điện quang tiếp theo từ trên thuyền lớn của hạm đội Renault lấp lánh vọt lên, cuối cùng… bất ngờ ở trên không hình thành một mảng lôi vân che lấp ánh mặt trời.

Sư Tâm vương mặt không chút biều tình, trường đao lại nâng lên, âm thanh du dương khí phách truyền tới bầu trời. Lôi Vân Phong Bạo đại trận, kích đầu tiên!

Đỗ Trần đột nhiên cảm thấy một cỗ sức mạnh tự nhiên rộng lớn mênh mông từ trên trời giáng xuống, ngẩng đầu lên nhìn, điện quang trên mảng lôi vận kia “tí tách” vũ động ẩn đi, nhìn phương hướng, bọn chúng đánh thẳng vào sào huyệt quân trấn hải ở ngoài mười hải lý.

Sư Tâm vương chỉ huy quân đội Renault bất ngờ có sức mạnh hủy diệt tầm xa! Kinh nghiệm tòng quân ở Đại thảo nguyên nói cho Đỗ Trần, nếu là Angius - quân đội của đệ nhất danh tướng Lanning lên chiến trường đối đầu với Sư Tâm vương, tuyệt đối là có đi mà không có về!

Lão thiên a! Khó trách giáo hoàng đối với Thương Khung không sức ảnh hưởng gì, khó trách Thương Khung giáo phụ của giáo đình, ở Renault chỉ có thể làm một gián điệp không được ra mặt! Khó trách giới quân sự công nhận, tam đại lục có ngàn vạn danh tướng, nhưng với Thiên Khung song kiêu không ai có thể tranh phong.

Sai rồi, sau khi Vũ Tôn Robert chết, Thương Khung chỉ còn lại Thiên Kiêu Sư Tâm, Alonso.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK