Mục lục
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong - Diệp Phàm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc nhất thời, toàn bộ núi tuyết bắt đầu sụp đổ, trong nháy mắt đã bao phủ lấy Lang Hoàng và Diệp Phàm, cắn nuốt tất cả!

Ầm ầm!!!

Ngọn núi tuyết vang ra những tiếng nổ, hoàn toàn sụp đổ!

Lúc lâu sau, tuyết lở mới dừng lại.

Cả tòa núi tuyết đã biến dạng, thấp hơn mấy chục mét, có thể thấy được lần núi tuyết sụp đổ này nghiêm trọng thế nào!

Lúc này, một bóng người bò ra từ trong tuyết, chính là Lang Hoàng!

Phụt!

Lang Hoàng vừa mới bò ra, đã phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, khí tức uể oải, bị thương thế rất nặng.

Vừa rồi tuyết lở quá mạnh, nếu không phải Lang Hoàng có năng lực đặc biệt của Lang tộc, chỉ sợ đã sớm bị núi tuyết này chôn thây rồi!

Tên Diệp Phàm kia, chết không thể nghi ngờ!

Lang Hoàng khẳng định.

Nhưng hắn vẫn cẩn thận dùng khứu giác đặc biệt của Lang tộc để tra xét, nhìn xem Diệp Phàm đã chết thật hay chưa!

Chỉ cần đối phương còn sống, với khứu giác Lang tộc hắn nhất định có thể phát hiện ra.

Nhưng lục soát qua một lượt, núi tuyết này ngoại trừ hắn ra thì không còn bất cứ hơi thở của sinh mệnh nào.

Cuối cùng cũng chết!

Lang Hoàng thở phào nhẹ nhõm, từ trước tới giờ Diệp Phàm này là đối thủ mạnh nhất mà hắn từng gặp.

Nếu không có trận tuyết lở này, hắn quả thật không đủ lòng tin có thể giết được đối phương.

Hiện tại Diệp Phàm đã chết, Lang Hoàng đương nhiên là thở phào nhẹ nhõm!

“Tiểu tử, được chôn thân ở trong núi tuyết này, xem như ngươi may mắn rồi!”

Lang Hoàng lạnh lùng hừ nói, hắn kéo cơ thể bị thương nặng rời khỏi nơi này.

Ngọn núi tuyết đã hoàn toàn khôi phục lại vẻ yên bình.

Sau khi quốc chủ Lang Quốc biết được Diệp Phàm đã chết, cả người thở phào nhẹ nhõm, ông ta nói: “Cuối cùng hắn cũng chết!”

Diệp Phàm chết, phần hiệp ước nỗi nhục mất nước kia sẽ không còn nữa!

Điều này khiến quốc chủ Lang Quốc yên tâm!

Rất nhanh, bảy quốc chủ còn lại đều biết được tin tức Diệp Phàm chết.

Tin tức này đối với bọn họ mà nói là một chuyện đáng để ăn mừng!

Mặc dù lần này, toàn bộ đại quân và nhóm cường giả mà bọn họ phái ra đều đã chết, nhưng chỉ cần giết chết cái tên còn đáng sợ hơn chiến thần Thiên Sách năm đó thì tất cả đều đáng giá!

Sau đó, tin tức đệ tử chiến thần Thiên Sách bỏ mạng nhanh chóng truyền ra!

Long Quốc, sau khi Quân Lăng Thiên biết được tin Diệp Phàm chết, hắn nói: “Không ngờ hắn ta lại chết nhanh như vậy, xem ra ta quá coi trọng ngươi!”

Nhưng mà chết cũng tốt, vừa vặn xuống địa phủ cùng quân Thiên Sách của ngươi!

Kế tiếp, chính là điện Long Vương và Bách Hoa Lâu!

Quân Lăng Thiên cười tà mị, ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo.

Khi tin tức Diệp Phàm bị giết truyền tới Đế Đô, khiến toàn bộ các thế lực lớn bàn tán xôn xao, những gia tộc hào môn có thù với Diệp Phàm đều ăn mừng, nhưng bầy không khí trong nhà họ Tô thì không tốt lắm!

“Không, anh ấy sẽ không chết!”

Tô Nhược Tuyết nói với vẻ mặt không tin nổi.

Bên trong tứ hợp viện ở Đế Đô, Long Chiến Thiên nghe Hắc Uyên báo cáo, sắc mặt biến đổi, nói: “Diệp Phàm chôn thân ở Lang quốc?”

“Đúng vậy, nghe nói là tộc trưởng Lang tộc Lang Hoàng tự mình ra tay giết chết cậu ấy!”

Vẻ Hắc Uyên cực kỳ khó coi.


Răng rắc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK