Mục lục
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong - Diệp Phàm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện giờ, toàn thân Diệp Phàm đau nhức kịch liệt, hắn thấy dường như mình sắp ngã xuống đất không thể chống đỡ được nữa!

“Không, tôi không thể ngã xuống, Sở Sở vẫn đang chờ tôi!”

Diệp Phàm cắn răng, nắm chặt nắm đấm, ánh mắt tràn ngập sự kiên định.

A!!!

Hắn gầm lên một tiếng cuồng loạn cố gắng hết sức để đứng dậy.

Lúc này, máu toàn thân Diệp Phàm sôi trào, một luồng sức mạnh thần bí không thể khống chế lại bộc phát, giúp hắn đứng lên lần nữa.

Cùng lúc đó, trong đêm tối trên bầu trời đầy sao, một ánh sáng tím nhạt đang le lói.

Lúc này, trên núi Cửu Long.

Mấy vị sư phụ của Diệp Phàm đứng ở chỗ này nhìn ánh sáng tím nhạt, sắc mặt từng người đều thay đổi.

“Xem ra Tiểu Phàm lại gặp phải một kiếp nạn lớn khác, sao Tử Vi nhanh như vậy đã có dấu hiệu thức tỉnh rồi!”

Long Ngạo - điện chủ điện Long Vương, Ngũ sư phụ của Diệp Phàm cảm thán.

“Sao Tử Vi thức tỉnh, thời thế sẽ hoàn toàn thay đổi, mấy lão già chúng ta chỉ sợ cũng phải rời núi thôi!”

Tiêu Dao Tử - Y Thánh Quỷ Cốc, Tam sư phụ của Diệp Phàm nói.

“Tôi chờ ngày này đã lâu lắm rồi!”

Mà Tiêu Thiên Sách – chiến thần Thiên Sách, Lục sư phụ của Diệp Phàm ngồi một bên chà lau thanh trường kiếm lạnh lẽo, hừ nhẹ.

“Ai dám động vào Tiểu Phàm, tôi sẽ giết người đó!”

Tứ sư phụ Tu La của Diệp Phàm mặc một bộ quần áo màu máu, vẻ mặt lãnh khốc vô tình đi tới, sát khí tận trời, tựa như một Tu La chân chính!

“Lão già này sát khí lại nặng như vậy, xem ra thực lực của ông lại tăng lên không ít!”

Long Ngạo nhìn lướt qua Tu La nói.

“Thực lực của ông cũng không kém!”

Tu La nhìn Long Ngạo lạnh nhạt nói.

“Tăng lên nhiều cũng không đỡ được một chiêu của vị kia!”

Long Ngạo nhìn vào chỗ sâu trong núi Cửu Long, không khỏi thở dài.

“So với người đó không phải là đang tự chuốc thêm đau khổ sao?”

Tiêu Dao Tử cười nói.

“Các ông nghĩ bà ấy rốt cuộc mạnh đến mức nào?”

Long Ngạo híp mắt, tò mò hỏi.

“Thực lực người đó sâu không lường được, các ông cũng đừng đoán mò!”

Cổ Tam Thông bên cạnh nói.

“Thực lực vô địch, dung nhan tuyệt thế, tôi thậm chí còn nghi ngờ bà ấy có phải thần nữ hạ phàm hay không!”

Tiêu Thiên Sách trầm giọng nói.

“Dù người đó có lợi hại đến mấy, cuối cùng cũng là thằng nhóc thúi Tiểu Phàm này được hời!”

Long Ngạo cảm khái.

“Lão già kia, ông lại ngứa da đúng không?”

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Sắc mặt Long Ngạo lập tức thay đổi, ông ấy vội nói với phía sâu trong núi Cửu Long: “Tôi lỡ lời, lỡ lời, đừng để ý!”

“Còn dám nói bậy, xem tôi xử lý ông thế nào!”

Giọng nói lạnh lùng lại truyền đến, khiến Ngũ sư phụ của Diệp Phàm sợ tới mức thân hình mập mạp cũng run rẩy, im như ve sầu mùa đông, mấy vị sư phụ khác cũng ngoan ngoãn ngậm miệng lại!


Mà trong miếu Vu Thần, khi sức mạnh thần bí trong cơ thể Diệp Phàm bộc phát, hắn lại đứng dậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK