Mục lục
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong - Diệp Phàm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh niên họ Trịnh trơ mắt nhìn hai người đẹp không cánh mà bay, sắc mặt tràn đầy tức giận.

Sau đó, Diệp Phàm đưa Khương Vân Hi về biệt thự.

Diệp Phàm và Lý Tử Huyên đỡ Khương Vân Hi đến, đặt cô nằm trên giường.

“Anh chăm sóc cô ấy một chút, tôi đi pha trà giải rượu cho cô ấy, không ngờ tửu lượng của cô nhóc này kém vậy!”

Lý Tử Huyên nói xong đi ra phòng bên ngoài.

Diệp Phàm liếc nhìn Khương Vân Hi, đắp chăn cho cô, định rời đi.

“Diệp thần y!”

Khương Vân Hi mở mắt, mơ màng nhìn Diệp Phàm.

“Có chuyện gì sao?”

Diệp Phàm hỏi.

“Diệp thần y, cảm ơn anh!”

Khương Vân Hi nói, đột nhiên lôi ké tay Diệp Phàm.

Diệp Phàm không đứng vững, bị lôi ngã thẳng xuống giường.

Không biết vô tình hay cố ý, Khương Vân Hi vòng tay ôm cổ Diệp Phàm, hai người môi chạm môi.

“Vân…”

Trùng hợp hơn Lý Tử Huyên cũng đi vào.

“Hai người…”

Khi Lý Tử Huyên nhìn thấy hình ảnh Khương Vân Hi ôm lấy cổ của Diệp Phàm, hai người đang hôn nhau, ngạc nhiên đứng ngây ra ở cửa.

Diệp Phàm vội vàng đẩy Khương Vân Hi ra, đứng dậy nói: “Cô đừng hiểu lầm, tôi đi trước, cô chăm sóc cô ấy đi!”

Diệp Phàm vội vàng rời khỏi đây.

Lúc này Khương Vân Hi cũng tỉnh lại, nhìn Lý Tử Huyên nói: “Tử Huyên, tớ làm sao vậy?”

“Con nhóc này, cậu biết cậu vừa làm gì không?”

Lý Tử Huyên đi vào, kinh ngạc cảm thán nói.

“Tớ làm gì?”

Khương Vân Hi mơ hồ hỏi lại.

Lý Tử Huyên kể lại chuyện vừa rồi cho Khương Vân Hi.

“Cái gì? Tớ…”

Khương Vân Hi biết được chính mình và Diệp Phàm hôn nhau, cả người dại ra.

Lý Tử Huyên trêu chọc: “Con nhóc này, không ngờ sau khi say rượu lá gan lại lớn vậy!”

Mặt của Khương Vân Hi đỏ bừng, vùi đầu vào trong chăn.

Bên kia, Diệp Phàm cũng trở về biệt thự, sắc mặt cũng hơi xấu hổ.

Mặc dù đây không phải nụ hôn đầu tiên của hắn, nhưng đây là người phụ nữ thứ ba mà hắn tiếp xúc thân mật ngoài Sở Sở và đại sư phụ, hơn nữa còn là người phụ nữ mới quen được mấy ngày, trong lòng hơi mất tự nhiên!”

Cùng lúc đó.

Trong một căn biệt thự tráng lệ nào đó ở Long quốc.

Thanh niên mặc sơ mi trắng nghe thuộc hạ báo cáo, nhăn mày lại: “Ngươi nói lão Bát và lão Cửu đều bị tên Diệp thiếu này giết chết?”

“Chủ nhân, theo điều tra thì đúng vậy!”

“Hơn nữa chúng tôi còn tra được, đối phương tên là Diệp Phàm, đến từ Thiên Hải, bối cảnh lai lịch rất thần bí!”

Người đàn ông đứng trước mặt thanh niên nói.

“Tuổi còn trẻ đã có thể giết được lão Bát lão Cửu và Trần đại sư kia, khi nào thì Long quốc có một thiên tài như vậy? Không lẽ là đệ tử của một trong các thế lực lánh đời?”

Ánh mắt của thanh niên này lóe lên.

“Ngươi đi điều tra rõ cho ta, dám giết người của ta, chuyện này không thể để yên được!”

Thanh niên lạnh lùng nói.

“Vâng!”


Người đàn ông kia gật đầu: “Đúng rồi chủ nhân, đại hội y đạo năm nay sắp bắt đầu rồi, hơn nữa người bên Quỷ Cốc cũng tham gia, ngay cả mấy tông môn y đạo lớn kia cũng định tham gia, phái m Dương của nước Anh, Vu Môn nước Mạn… đều muốn tham gia!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK