Hoa Ân ở bên cạnh sợ sởn da gà trước thủ đoạn của Diệp Phàm.
Lúc này, ông ấy cảm thấy cực kỳ may mắn vì lúc nãy mình đã đến kịp, nếu không thì e là cháu trai cũng rơi vào kết cục này!
"Vẫn không định nói à?"
Nói xong Diệp Phàm vươn một tay túm lấy chân phải của đại trưởng lão Độc Tông, rõ ràng là tiếp theo hắn định xé đứt nó.
"Tao nói, tao nói!"
Đại trưởng lão Độc Tông vội vàng lên tiếng.
Cuối cùng vị đại trưởng lão này cũng khuất phục, nói: "Tông chủ đi quận Thiên Thục rồi!"
"Đi quận Thiên Thục ư?"
"Ông ta đi quận Thiên Thục làm gì?"
Diệp Phàm nhíu mày.
"Tông chủ biết tin đệ tử Quỷ Cốc sẽ tham dự cuộc so tài Y đạo, vì vậy ngài ấy định tới đó giết sạch toàn bộ đệ tử Quỷ Cốc!"
Đại trưởng lão Độc Tông trả lời.
Diệp Phàm nghe thấy câu này, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo. Hắn liếc nhìn Hoa Ân: "Cuộc so tài Y đạo được tổ chức ở quận Thiên Thục sao?"
"Đúng vậy. Lần này tôi đến là để báo cho Diệp công tử biết cuộc so tài Y đạo lần này sẽ được tổ chức ở châu Thành Thục, quận Thiên Thục!"
Hoa Ân trả lời.
"Tao đã trả lời rồi, mày thả tao ra được chưa?"
Đại trưởng lão Độc Tông mặt mày tái nhợt nhìn Diệp Phàm. Vì hai cánh tay chảy quá nhiều máu, ông ta sắp không chống đỡ nổi nữa.
"Người của Độc Tông đều đáng chết!"
Diệp Phàm liếc đối phương một cái rồi thẳng tay bẻ gãy cổ.
Bộp!
Sau đó, hắn tiện tay ném thi thể của đại trưởng lão Độc Tông xuống đất.
"Diệp công tử, tông chủ Độc Tông đi quận Thiên Thục, vậy lần này cậu..."
"Ông lo tôi gặp nguy hiểm sao?"
Hoa Ân vừa nói nói xong, Diệp Phàm liền nở nụ cười khẽ.
"Là tôi cả nghĩ, với thực lực của công tử sao có thể gặp nguy hiểm được!"
"Nhưng cuộc so tài Y đạo sắp diễn ra rồi, Diệp công tử định khi nào lên đường để tôi dễ sắp xếp."
Hoa Ân dò hỏi.
"Không cần sắp xếp nữa, ông cứ nói cho tôi thời gian địa điểm thi đấu là được, tôi sẽ tự đi."
Diệp Phàm nói thẳng.
"Được!"
Hoa Ân lập tức gật đầu.
Đúng lúc này, lại có thêm một nhóm người xuất hiện ở đây, dẫn đầu là một người đàn ông để râu, mặc trường bào.
Khi nhìn thấy thi thể đầy đất, ông ta khẽ nhíu mày.
"Long thủ Huyền Ưng!"
Hoa Ân nhìn người đàn ông này, kinh ngạc nói.
"Viện trưởng Hoa, ông cũng ở đây à?"
Người đàn ông nhìn Hoa Ân, khẽ mỉm cười.
"Long thủ Huyền Ưng, sao ông lại ở đây? Lẽ nào..."
Hoa Ân kinh ngạc nhìn đối phương, rồi lại nhìn sang Diệp Phàm.
Người đàn ông kia đưa mắt nhìn Diệp Phàm, sau đó nói với Hoa Ân: "Viện trưởng Hoa, tôi và vị công tử này có một số chuyện cần bàn bạc, ông vui lòng tránh đi một lát!"
"Được!"
Hoa Ân lập tức rời khỏi đây.