Mục lục
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong - Diệp Phàm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, ánh mắt Hắc Uyên tràn đầy ánh sáng, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Vậy thì đi thôi!”

Nghe quân Thiên Lang chèn ép quân Thiên Sách, vẻ mặt Diệp Phàm chợt lạnh đi.

Lập tức, bọn họ đi về một bên khác của dãy núi Thiên Xuyên.

Dãy núi Thiên Xuyên này cực kỳ to lớn.

Chỗ đám người Diệp Phàm là phía Nam của dãy núi Thiên Xuyên, lúc này ở một nơi nào đó tại phía Bắc chính là nơi đóng quân của chiến sĩ quân Thiên Lang.

Đằng sau nơi họ đóng quân là một hang động khổng lồ.

Lúc này, quân Thiên Lang không ngừng vận chuyển những chiếc rương lớn ra khỏi hang động.

Những chiếc rương lớn này cực kỳ nặng, rõ ràng đồ vật bên trong không hề nhẹ!

Quân đoàn trưởng thứ hai của quân Thiên Lang – Đỗ Quân đang hô hào với những chiến sĩ: “Tốc độ nhanh lên, đêm nay nhất định phải vận chuyển toàn bộ lượt quặng sắt thứ hai ra ngoài!”

“Đỗ quân đoàn trưởng, cần gì phải gấp gáp như vậy chứ?”

Lúc này, một người đàn ông để râu mép đứng cạnh Đỗ Quân, nói bằng tiếng Long Quốc bập bẹ.

Lúc trước người của gia tộc Itou ngoài ý muốn phát hiện ra một nhóm khoáng thạch hiếm có ở vùng núi Thiên Xuyên, giá trị vô cùng trân quý, vậy nên mới nảy ra ý định này.

Nhưng việc khai thác quặng sắt và vận chuyển ra ngoài là vô cùng khó khăn.

Dù sao đây cũng là lãnh thổ Long Quốc, mà chính phủ Long Quốc quản chế rất nghiêm ngặt.

Nhất là loại khoáng thạch hiếm có thì càng không thể nào cho phép bọn họ khai thác!

Cuối cùng, tộc trưởng gia tộc Ito đã nghĩ ra một cách, liên hệ với quân chủ Thiên Lang đang đóng quân ở Tây Nam, thông qua đủ các loại thủ đoạn, đưa ra lợi ích to lớn mới thuyết phục được đối phương, nhờ quân Thiên Lang đến khai thác rồi vận chuyển quặng sắt ra ngoài.

Có quân Thiên Lang hỗ trợ và yểm hộ, mỏ quặng sắt đã được khai thác thuận lợi, hơn nữa còn không có ai phát hiện!

“Quân chủ truyền tin tới, tiểu đội Long Hồn đã bị thương nặng làm cho chiến bộ tức giận, hiện tại người của Long Hồn vẫn đang tiến hành điều tra ở phía Tây Nam, vậy nên tốc độ của chúng ta phải nhanh lên, một khi bị bọn họ phát hiện thì chúng ta đều phải chết!”

Đỗ Quân lạnh giọng nói.

“Đã muộn rồi!”

Bỗng nhiên, một tiếng quát lạnh như băng truyền đến.

Bóng hình Thiết Thủ xuất hiện, ánh mắt đầy sát ý nhìn chằm chằm Đỗ Quân và người Anh Quốc kia.

Mà đám người Diệp Phàm, Hắc Uyên cũng xuất hiện ngay sau đó.

Soạt!

Ngay lập tức, vẻ mặt của đám quân Thiên Lang đều thay đổi.

Đỗ Quân và người Anh Quốc nhìn thấy đám người Diệp Phàm thì khựng lại.

“Mấy người là ai?”

Đỗ Quân lạnh giọng quát.

“Một trong cửu đại long vệ của Long hồn – Hắc Uyên!”

Hắc Uyên bước lên, lạnh lùng nói.

“Ầm!”

Nghe được thân phận Hắc Uyên, Đỗ Quân run lên, vẻ mặt cực kỳ khó coi.

“Các người…”

Lúc này, Đỗ Quân nhìn đám người Hắc Uyên, bỗng dưng không biết trả lời như thế nào.


Thiết Thủ trực tiếp vọt lên, mở một cái rương ra, bên trong chất đầy một đống quặng sắt màu đen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK