Mục lục
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong - Diệp Phàm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu anh không chọn, vậy tôi chỉ có thể...

A Cơ vừa nói vừa bày ra động tác khiến Diệp Phàm chấn động, cô ta đưa tay tự đánh một chưởng vào người chính mình, rõ ràng là muốn tự sát!

Sắc mặt Diệp Phàm thay đổi, hắn chợt nắm lấy bàn tay của đối phương và nói: "Cô định làm gì vậy?"

"Anh đã cứu tôi nên tôi không thể giết anh, vì vậy tôi chỉ có thể tự sát để đảm bảo sự trong sạch của Thánh nữ Huyết tộc!"

A Cơ lạnh lùng nói.

"Đây là quy tắc gì thế, cùng lắm là chỉ bị nhìn thấy thân thể chứ có phải bị lấy đi sự trong sạch đâu!"

Diệp Phàm bĩu môi giễu cợt!

"Thân thể của Thánh nữ Huyết tộc chỉ có thể được Huyết hoàng tương lai mới có thể nhìn thấy, nếu người khác nhìn thấy thì chỉ có thể giết người đó hoặc là tự sát, đương nhiên, cũng có thể là nguyện ý từ bỏ thân phận Thánh nữ hoặc là có thể để đối phương cưới mình làm vợ"

A Cơ từ tốn nói.

"Thân thể của ngươi chỉ có thể để Huyết hoàng nhìn thấy? Cái quy tắc gì thế?"

Diệp Phàm ngạc nhiên hỏi.

"Huyết hoàng là thủ lĩnh tối cao của Huyết tộc, mà sự tồn tại của Thánh nữ Huyết tộc là để giúp Huyết hoàng sinh ra hậu duệ có dòng máu thuần khiết nhất cho Huyết tộc!"

A Cơ nhìn Diệp Phàm và nói.

"Đó không phải là công cụ sinh sản sao?"

Diệp Phàm ngạc nhiên hỏi.

Đúng vậy!"

A Cơ gật đầu.

"Thế mà cô cũng đồng ý à?"

Diệp Phàm hỏi A Cơ, cô ta lại trả lời tiếp: "Tôi là người của Huyết tộc nên phải tuân theo mệnh lệnh của Huyết tộc, từ giây phút tôi trở thành Thánh nữ của Huyết tộc thì vận mệnh của tôi đã được định đoạt, không thể thay đổi!"

"Nhưng bây giờ chẳng phải đã thay đổi rồi sao?"

"Thân thể của cô đã bị tôi nhìn thấy, cô có thể không cần làm công cụ sinh sôi huyết mạch cho Huyết hoàng kia nữa!"

Diệp Phàm cười nói.

"Nếu Huyết tộc biết chuyện này, bọn họ nhất định sẽ giết anh, sau đó giết tôi!"

A Cơ nhìn Diệp Phàm, trầm giọng nói.

"Không sao, bọn họ muốn giết tôi, còn tùy thuộc xem mạng của bọn họ có đủ cứng rắn hay không!"

Về ý kiến này, vẻ mặt Diệp Phàm tràn đầy không tán thành.

Ánh mắt A Cơ cứ chớp chớp, cô ta nói: "Tôi là Thánh nữ của Huyết tộc, ngoại hình và thực lực của tôi cũng không thua kém gì Đường Sở Sở kia, tại sao anh không muốn cưới tôi làm vo?"

"Bởi vì tôi không thích cô!"

Diệp Phàm thẳng thắn nói.

Khi A Cơ nghe thấy câu trả lời của Diệp Phàm, ánh mắt cô ta thơ thẩn, bèn nói: "Tôi sẽ khiến anh thích tôi!"

"Được rồi, bây giờ cô đã khôi phục trí nhớ, cô cũng nên biết mình tên gì chứ?"

Diệp Phàm nói.

"Huyết Cơ!"

Thánh nữ Huyết tộc nói.

"Huyết Cơ? Cái tên này cũng không khác mấy so với cái tên tôi đặt cho cô nhỉ!"

gì?"

Diệp Phàm cười nhẹ rồi nói: "Vậy tiếp theo cô dự định làm

"Tiếp tục sống cùng anh!"

Huyết Cơ nói thẳng.

"Cô không trở về Huyết tộc à?"

Diệp Phàm liếc mắt nhìn đối phương, sau đó cô ta đáp:

"Tôi vẫn chưa định trở về, nếu tôi trở về mà bị người của Huyết tộc phát hiện thân thể của tôi đã bị anh nhìn thấy hết, vậy anh sẽ xong đời!"

"Cô không nói thì ai mà biết chứ?"

"Dù gì cô cũng không phải đã bị tôi phá trinh!"

Diệp Phàm buồn cười nói.

"Vậy anh muốn phá trinh tôi ư?"

Huyết Cơ chớp chớp mắt nhìn Diệp Phàm, đột nhiên tiến lại gần hắn, một mùi thơm đặc biệt của cơ thể cô ta đột nhiên xông thẳng vào mũi Diệp Phàm.

"Tôi sẽ nhờ người lấy cho cô một bộ quần áo!"

Diệp Phàm vội vàng xoay người rời khỏi phòng.

Hắn sợ ở lại thêm nữa thì nói không chừng thật sự sẽ phạm sai lầm mất

Sau khi rời khỏi phòng, Diệp Phàm nói thẳng với Đường Sở Sở: "Em đi chuẩn bị một bộ quần áo mới cho A Cơ đi!"

"Quần áo mới? Anh rể, anh đã làm gì A Cơ?"

Trần Tiểu Manh chui ra, dùng đôi mắt nhìn chằm chằm Diệp Phàm, tràn đầy thắc mắc.

"Cô nhóc nhà em, đừng nghĩ lung tung, không có gì!"

"Anh đi ra ngoài xem bọn họ thế nào!"

Sau khi Diệp Phàm nói xong, hắn lập tức đi ra ngoài.

Lúc này, bên ngoài nơi ở này, trận chiến giữa đám người Hoàng Bộ Thương và người của Ác Nhân Cốc đã kết thúc.

"Thưa Thiếu Quân chủ, ngoại trừ hai tên ác nhân bị thương đã chạy trốn ra thì những người còn lại của Ác Nhân Cốc đều đã bị xử tử!"

Mộ Bạch báo cáo với Diệp Phàm.

"Tốt!"

Diệp Phàm gật gật đầu, nhìn Mộ Bạch và nói: "Ông đi thông báo cho quân Thiên Sách, bao vây Long Tuyền Sơn Trang, đừng để bọn họ chạy thoát, nếu ngày mai bọn họ không định đầu hàng thì cứ giết sạch!"

"Vâng!"

Mộ Bạch gật đầu.

"Thiếu Quân chủ, tôi nghĩ cứ thẳng tay xử trí những người này là được rồi, tại sao phải cho bọn họ thời gian suy nghĩ?"

Đồ Phu thắc mắc hỏi.

"Người trong Long Tuyền Sơn Trang đều là thợ rèn, vũ khí do bọn họ chế tạo đều rất lợi hại, nếu có thể biến bọn họ thành người của mình thì sau này bọn họ sẽ chịu trách nhiệm chuyên môn chế tạo vũ khí cho quân Thiên Sách, vậy thì cũng có thể tăng cường sức chiến đấu cho quân Thiên Sách!"

Diệp Phàm nói.

"Thì ra là vậy, vẫn là Thiếu Quân chủ suy nghĩ chu đáo!"

"Vậy tôi sẽ tự mình đi gặp bọn họ!"

Đồ Phu trực tiếp nói.

"Tham kiến công tử!"

Lúc này, Cô Tô Thành - Gia chủ của gia tộc Cô Tô xuất hiện ở đây, cung kính chào hỏi Diệp Phàm.

"Sao ông lại ở đây?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK