Mục lục
Cửu Long Đoạt Vị- Tuyệt Thế Thái Tử - Ss Tần (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nhiên, khi gặp phải những gia đình nghèo đến mức sắp chết cùng nhau, hắn liền thuyết phục bọn họ trở thành dân chúng của phủ Hoang Thân Vương, đi theo hắn đến Đại Hoang Châu tìm kế sinh nhai.

Vị Vương gia bỏ đi sự kiêu ngạo, cứu vớt những người bên bờ vực sinh tử đã khiến những gia đình này cảm động.

Nếu ở lại đây cũng chỉ có thể chết vì đói và lạnh!

Nếu đi theo hắn, vẫn còn một con đường sống!

Vì thế, chỉ cần hắn mở miệng, mọi người sẽ đi theo hắn.

Trên đường đi, đoàn xe của hắn càng lúc càng đông hơn, người đi theo hắn càng lúc càng nhiều, đã có hơn trăm gia đình, hơn sáu trăm người.

Trong số đó có một trăm người già.

Ba trăm người trung niên.

Hơn một trăm thanh niên.

Có hơn một trăm đứa trẻ.

Tất cả đều được thay quân trang bằng bông dày dặc, cho dù mặc không vừa người nhưng rất ấm áp.

Bọn trẻ nhìn thấy Vương gia quay đầu lại, không khỏi xoa xoa cái mũi đỏ bừng, lau nước mũi lên bộ quân trang bằng bông, hồn nhiên gọi: “Vương gia, Vương gia nhìn chúng ta rồi!”

Mũi Hạ Thiên đau xót, khẽ mỉm cười: “Nếu đói bụng thì cứ tìm Bạch quản gia ăn chút gì đó.”

Bọn trẻ đồng thanh hô lên: “Cảm ơn Vương gia!”

Vào lúc này.

Hạ Thiên quay đầu lại, phóng ngựa đến ven đường, dừng lại trước mặt một đại hán cao lớn mạnh mẽ: “Tại sao ngươi lại muốn theo ta giết ác phỉ?”

Đại hán này cao khoảng hai mét, toàn thân đầy cơ bắp, trên tay cầm một cây xiên thép, sau lưng đeo cung lớn, mặc y phục làm bằng da hổ, đi ủng da, trông rất mạnh mẽ gan dạ, không tầm thường.

Đại hán đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt sáng ngời: “Vương gia, ta muốn giết ác phỉ!”

“Nhưng, kẻ ta muốn giết nhất là kỵ binh Thiên Lang... giết chết mỹ nữ đẹp nhất thiên hạ kia!”

“Trừ hại cho Đại Hoang Châu ta!”

Ánh mắt Hạ Thiên lóe lên.

Hắn nhìn chằm chằm vào đại hán trước mặt: “Ngươi đến từ Hoang Châu?”

Ánh mắt đại hán không hề né tránh: “Phải!”

“Vương gia, ta tên là Triệu Tử Thường, sinh ra ở Hoang Châu.”

Hạ Thiên gật đầu: “Nói cho ta biết lai lịch của ngươi!”

“Vâng!”

Triệu Tử Thường cung kính nói: “Ta đã sống ở Đại Hoang Châu được hai mươi năm.”

“Hàng năm, kỵ binh của đế quốc Thiên Lang đều sẽ xông vào Đại Hoang Châu, giết người phóng hỏa trong thành Hoang Châu, đốt nhà giết người cướp cửa, coi bọn ta như con mồi, bắt người Hoang Châu bọn ta về làm nô lệ, tùy tiện sát hại!”

“Hàng năm, phụ mẫu ta đều dẫn ta trốn đến Thập Vạn Đại Sơn của Hoang Châu, cho đến khi kỵ binh Thiên Lang rời đi mới dám về nhà.”

“Nhưng trong Thập Vạn Đại Sơn này đầy rẫy rắn độc, côn trùng độc, dã thú hung ác, mỗi lần đi vào núi đều run rẩy sợ hãi, khó khăn lắm mới có thể sống sót trở ra.”

Nói đến đây, Triệu Tử Thường bổ sung: “Trong Thập Vạn Đại Sơn này có không ít dị tộc và thổ phỉ, bọn họ cũng sẽ thừa cơ hội bắt giữa những người chạy nạn như bọn ta làm tù binh.”

“Không nghe lời sẽ bị giết chết, không khác gì kỵ binh Thiên Lang!”

“Nghe lời thì bị bắt đi.”

“Về phần bị bắt đi làm gì ta cũng không biết!”

“Nhưng mà Hoang Châu có một tin đồn rằng bên trong Thập Vạn Đại Sơn kia có một con rồng, đám thổ phỉ và dị tộc là người hầu của rồng, đặc biệt ra ngoài tìm thức ăn cho rồng.”

“Người sống cũng là một trong những thức ăn của rồng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK