Mục lục
Cửu Long Đoạt Vị- Tuyệt Thế Thái Tử - Ss Tần (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một bóng người khủng bố đột nhiên xuất hiện trong mắt Tả Ngạn, chặn đường trốn thoát của bọn họ!

Trái tim hắn ta thoáng chốc như thắt chặt!

Tâm lý hoàn toàn suy sụp!

Chiến đấu cùng với một kẻ địch như vậy, trái tim thật sự rất mệt mỏi!

Tả Ngạn tuyệt vọng xoay người, giận dữ gầm lên: “Hoang Thân Vương, rốt cuộc ngươi còn bao nhiêu mưu kế nữa hả!”

“Bày ra cùng một lúc đi!”

“Thật sự không thể... để ta đầu hàng sao?”

Vào lúc này.

Ở lối vào của núi Nhị Long bỗng xuất hiện một đám kỵ binh mặc giáp nặng, cả người và ngựa đều mặc áo giáp có lớp vảy mỏng, giống như ma thần được bọc trong sắt thép.

Đầu ngựa và mặt người đều được bọc trong áo giáp, không thể phân biệt được mặt ngựa dài bao nhiêu, mặt người trông như thế nào.

Thần bí lại đanh thép.

Tả Ngạn là một mãnh tướng trong quân đội, đương nhiên biết kỵ binh thiết giáp hạng nặng trong quân đội mạnh mẽ đến mức nào!

Áo giáp dày của kỵ binh và chiến mã đủ sức ngăn cản một đòn đánh toàn lực của võ tướng hạng ba.

Võ tướng hạng ba, cũng chính là võ giả hạng ba, ít nhất đối địch được mười người.

Nếu như không đánh trúng những yếu điểm của kỵ binh thiết giáp hạng nặng, thì hoàn toàn không thể làm tổn thương được binh lính bên trong.

Huống chi.

Trên chiến tường, kỵ binh hạng nặng đều bước đi theo hàng lối, giống như những bức tường sắt, cho dù có giết chết một người trong đó cũng không làm ảnh hưởng đến bước tiến của kỵ binh hạng nặng.

Chỉ cần rơi vào phạm vi tấn công của kỵ binh hạng nặng, sẽ bị ngựa sắt giẫm đạp, bị kỵ binh hạng nặng chém giết, liên tục không ngừng, không chết không dừng lại.

Võ giả chỉ luyện sức mạnh trong cơ thể, sức lực và chân khí hợp nhất thành khí lực, tốc độ, sức mạnh, sự linh hoạt, phản ứng nhanh mạnh hơn người thường mà thôi, chứ không phải vô dịch, nước lửa không thể xâm phạm!

Cho dù là tông sư có thể địch lại vạn kẻ thù gặp phải đòn tấn công của kỵ binh, nếu như không thể giết chết được đối phương trước khi chân khí cạn kiệt thì cũng phải bỏ mình.

Mà tướng lĩnh trong quân đội phần lớn đều là võ giả, có thể dẫn dắt kỵ binh hạng nặng thì ít nhất cũng phải là võ tướng hạng nhất, sát phạt quyết đoán, quanh năm chinh chiến sa trường, kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Cho dù là tông sư gặp phải thì cũng cảm thấy khó đối phó.

Nói tóm lại một câu, kỵ binh thiết giáp hạng nặng chính là vương giả là sát thần trên chiến trường.

Chính là sự tồn tại mà ngay cả một tông sư võ đạo có thể đánh bại vạn kẻ địch cũng không dễ dàng trêu chọc tới.

Bây giờ, những sát thần trên chiến trường này lại xuất hiện ở núi Nhị Long... sao bọn họ lại lên đây được?

Tả Ngạn nghĩ nát óc không ra!

Chỗ này là đỉnh núi Nhị Long cao mấy ngàn mét!

Nếu như chiến mã cõng theo mấy trăm cân áo giáp băng qua tuyết, nói không chừng còn chưa lên được đến đỉnh núi đã kiệt sức.

Cho nên, gặp được những kỵ binh thiết giáp hạng nặng này ở đây không khác gì gặp phải quỷ.

Giờ phút này.

Tả Ngạn chỉ có thể nghĩ đến một chuyện: “Các huynh đệ, cho dù là kỵ binh hạng nặng cũng không thể ngăn cản được đường đi của chúng ta, giết xông ra ngoài!”

“Giết xông ra ngoài mới có thể sống sót!”

Tả Ngạn không cam lòng, giẫm chân một cái, cơ thể bay lên không trung giống như chim ưng, lao thẳng vào những kỵ binh hạng nặng kia.

Dựa theo kinh nghiệm của hắn ta, những kỵ binh hạng nặng này thường sử dụng mã thương thật dài để đâm vào kẻ thù khi đối phó với kẻ địch trong không trung.


Nếu là như vậy, hắn ta có thể ở trong không trung mượn lực của mã thương, liều mạng chịu thương, nhẹ nhàng bay qua đội ngũ kỵ binh hạng nặng như một con chim sơn ca, thoát khỏi vòng vây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK