Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong U Minh quân quân kỷ nghiêm minh, Tống Vũ Xuân nói cũng không sai, quả thật Long Thần cần khảo nghiệm, cũng phải là người U Minh quân xuất thủ, mà không phải là ai khác, Tống Vũ Xuân đây thuần túy là đến quấy rối.

“Nếu các ngươi không đáp ứng, ta có thể nói chuyện với ông nội của ta.”

Tống Vũ Xuân thấy bọn họ toát ra thần sắc khó xử, chậc chậc cười nói.

“Tiểu thiếu gia, nhưng đừng gây ra tính mạng, biến thành khó xử, nếu như kinh động tới Vạn phu trưởng Tần Hùng, hôm nay chúng ta ai cũng xong đời.”

Vị Bách phu trưởng chủ trì, suy tư một chút, quyết định nói.

“Đây không phải là nói nhảm hay sao, nhiều nhất cho hắn nhìn một chút đẹp mắt thôi.”

Tống Vũ Xuân đang đợi hắn nói những lời này, đợi đến khi vừa nói xong, hắn không nói hai lời hướng Long Thần đi tới, hừ lạnh một tiếng, nhất thời trên mặt có không ít son phấn rơi xuống.

“Lời vừa rồi ngươi cũng nghe rồi đó, ngươi chỉ là Thiên Vũ cảnh tứ trọng, vì trắc nghiệm ngươi có phải là đến quấy rồi hay không, ta liền thử một chút thực lực của ngươi đến độ nào.”

Vừa mới nói xong, hắn liền lấy “vực” Thiên Vũ cảnh thất trọng, trực tiếp trấn áp lên trên người Long Thần, một tiếng gào thét, một quyền nhìn như nhu nhược, bay thẳng tới mặt Long Thần, nhìn tình huống này, là muốn trực tiếp lấy đi tính mạng Long Thần.

Dưới công kích như vậy, không có một tên Thiên Vũ cảnh tứ trọng nào còn sống.

“Vực” Thiên Vũ cảnh thất trọng, đối với Thiên Vũ cảnh tứ trọng có lực áp chế tuyệt đối, Long Thần cũng không động, người vây xem chú ý tới bên này, cũng cho là Long Thần không nhúc nhích được.

“Đây là xảy ra chuyện gì?”

“Tại sao trước cửa U Linh đấu thú tràng, còn có người dám động thủ?”

“Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, thế nhưng hình như U Minh quân ngăn cản người a.”

“Tên kia không phải là Thiên Vũ cảnh tứ trọng sao, ai da, cô gái kia là muốn giết hắn a, làm sao dám giết người ở trước mặt U Minh quân.”

“Cái gì là nữ, là nam í.”

“Hơn nữa, nhất định là cùng người trong U Minh quân, có quan hệ không tầm thường, nếu không tại sao những U Minh quân kia nhìn người bị giết.”

“Ai giết ai, các ngươi nhìn đi.”

Đúng lúc này, mọi người phát hiện ra một tiếng thét kinh hãi, bởi vì ở trong tay Long Thần xuất hiện một thanh trường thương Hoàng cấp cao đẳng, trường thương đây giống như độc xà vậy uốn lượn qua lại.

“Tam Thiên Vực Thương Quyết.”

Dưới Long Thần bạo sát, chi chít tinh quang hướng đối phương ầm ầm giết tới, “vực” Thiên Vũ cảnh thất trọng, căn bản là không áp chế được Long Thần.

Tại quá trình này, Long Thần cũng không sử dụng Long Hồn biến thân, mà chỉ sử dụng Âm Dương kiếm hồn và Ngũ Đế pháp tướng, lực công kích của hắn tăng lên tiêu chuẩn Thiên Vũ cảnh lục trọng, hơn nữa cộng thêm những tăng phúc khác, trực tiếp bức lui Tống Vũ Xuân.

Tam Thiên Tinh Vực, trực tiếp đâm trên y phục Tống Vũ Xuân, Long Thần đột nhiên xoáy động, nhất thời làm cho hắn lộ ra một mảnh lớn da thịt trắng tuyết, một đại nam nhân mà da thịt trắng tuyết như thế, nhất thời đưa tới những tràn cười vang.

“Ngươi.”

Tống Vũ Xuân chỉ một cái không chú ý, mới bị Long Thần cỡi lên đầu, hắn vội vàng che lấp y phục của mình, mặt phấn lúc này đã giận đến đỏ bừng, ngón tay chỉ chỉ Long Thần, cả người bị chọc giận như muốn nổ tung.

“Ngươi, thế nhưng… Ngươi, thế nhưng…”

“Ta làm ngươi thế nào?”

Long Thần giang tay, cười nói.

Quả thực, Tống Vũ Xuân như muốn điên lên, lúc này đang có rất nhiều người đem lực chú ý quăng tới bên này, mà Tống Vũ Xuân đã bùng nổ tới cực điểm, Bách phu trưởng ở phía sau lưng hắn sốt ruột, liền vội vàng chế trụ Tống Vũ Xuân.

“Ngươi cũng dám cản ta, không muốn làm Bách phu trưởng nữa sao?’

Tống Vũ Xuân điên cuồng giãy dụa, nhưng không thoát khỏi cường giả Thiên Vũ cảnh cửu trọng.

“Tiểu thiếu gia, cho dù ông nội ngươi ở chỗ này, cũng không dám để cho ngươi quấy rối ở nơi này đâu, bởi vì Tô Mặc nguyên soái rất có thể ở trong bóng tối nhìn tới nơi này, ta đây là vì muốn tốt cho ngươi, mặc khác còn có một chuyện ta không khỏi không nói cho ngươi biết, ta có thể làm Bách phu trưởng hay không, là có liên quan tới thực lực và chiến công của ta, nhưng không có liên quan gì tới ông nội của ngươi cả.”

Bách phu trưởng nói một tràng, còn có vẻ mặc lúc này toát ra thần sắc hung mãnh, khiến cho Tống Vũ Xuân ngây ngẩn cả người, hắn sớm nghe nói U Minh quân quân kỷ nghiêm minh, không phải là ở gia tộc của mình, chỉ có địa vị mới có thể làm xằng bậy, ở chỗ này một tên Bách phu trưởng nho nhỏ cũng dám giáo huấn hắn, là có thể nghĩ tới.

“Mặt khác, ta cũng vì tiểu thiếu gia mà nghĩ một cái biện pháp, Thiên phu trưởng Tống Dương không phải là quan chủ khảo sao, ngươi đại khái sau khi đi vào trong đó, lấy lực lượng của hắn, chỉnh người này, ngươi cảm thấy thế nào?”

“Tốt”

Tống Vũ Xuân vung tay áo lên, trợn mắt nhìn Long Thần một cái, lúc này mới uốn éo thân hình đi vào trong U Linh đấu thú tràng.

Hết thảy, Long Thần đều thấy rõ.

“Đa tạ.”

Lúc ghi tên, Long Thần hướng Bách phu trưởng nói.

“Ngươi nếu như nghe lời ta khuyến cáo thì chớ nên đi vào, ta xem ngươi thiên tư thông minh, tiềm lực to lớn, chỉ mới Thiên Vũ cảnh tứ trọng thôi, thế nhưng đã đạt tới loại trình độ này, mới khuyến cáo ngươi, qua mấy năm nữa, ngươi sẽ không gặp được người như Tống Vũ Xuân, hơn nữa cũng rất có thể nắm chắc lớn hơn.”

Bách phu trưởng nhìn Long Thần một cái, sau đó nói lời cảnh cáo.

“Ta bây giờ nắm chắc cũng là rất lớn.”

Long Thần nhếch miệng cười một tiếng, trong nụ cười, hiển lộ ra tự tin vô cùng lớn.

“Ừm.”

Bách phu trưởng phát hiện mình có chút xem thường Long Thần, từ trong nụ cười và ngữ khí Long Thần, có thể cảm nhận được, hắn tựa hồ là một thiếu niên chững chạc, không có làm ra cử động liều mạng và mạo hiểm.


Đợi sau khi ghi danh xong rồi, Long Thần lấy được một con số thuộc về mình, đi vào trong U Linh đấu thú tràng, thấy Long Thần có thể đi vào trong, rất nhiều người đều có chút trợn tròn con ngươi, bọn họ chỉ có thể nói, người này thật sự quá thần bí.


Trong đồng hành, cũng có không ít người thành công ghi danh, đi vào U Linh đấu thú tràng, trên mặt những thiếu niên này không khỏi có khẩn trương, nhưng tràn đầy thần sắc ước mơ, U Minh quân chính là giấc mộng của bọn hắn, sau khi nhìn những thiếu niên này, Long Thần đột nhiên cảm thấy bản thân mình rất kỳ quái.


“Ta mặc dù tuổi không lớn bằng họ, nhưng vì cái gì có một loại cảm giác tang thương nhỉ?”


Điểm này, Long Thần rất chi là im lặng.


Có lẽ là trải nghiệm quá nhiều, hắn đối với loại ước mơ này thấy rất nhạt nhẽo, đốc thúc hắn đi tới, phần lớn là trách nhiệm, là trách nhiệm đối với thân tình phụ thân mình, là trách nhiệm đối với tình yêu Linh Hi, và trách nhiệm đối với tình huynh đệ Mạc Tiểu Lang, chính những trách nhiệm này đốc thúc hắn đi tới, mà không phải là ước mơ.


Thật giống như, hắn đã từ lâu rồi không có giấc mộng của mình.


U Linh đấu thú tràng trước mắt, là một tòa kiến trúc vô cùng lớn, Long Thần đi vào đại môn cao lớn mà trống rỗng, bên trong là một mảnh âm ám, và cũng giống như người khác, tiếng bước chân đát đát vang dội khắp không gian này, cuối cùng bọn họ nhìn thấy phía trước có ánh sáng, đợi sau khi đi tới gần ánh sáng này, Long Thần mới phát hiện đây chỉ là tiểu môn (cánh cửa nhỏ) trong U Linh đấu thú tràng mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK