Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này trước mặt Long Thần một vị thiếu nữ giống như tiên tử đang đắm chìm trong bạch quang, Long Thần dại ra nhìn nàng, đánh giá từ trên xuống dưới...

Đôi vai mượt mà và trắng nõn, ưu mỹ mà linh lung, tựa như là một loại xinh đẹp nhất ở cái thế giới này, cái eo nhỏ mềm mại mà xinh xắn, cánh tay thon dài trắng nõn, hai bầu ngực nhô cao, một đôi chân dài trắng noãn cân xứng từ trên xuống dưới, dĩ nhiên còn có một nơi thần bí làm cho Long Thần say đắm...

"Tiểu Hi..." Long Thần hận không làm cho thời gian vào lúc này vĩnh viễn ngừng lại.

Sau chừng một nén nhang thời gian, Long Thần đứng ở trước giường, mà Linh Hi đã mặc y phục Long Thần, đem mình cuộn vào trong chăng bông mềm mại, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra ánh đỏ hồng làm lòng người mê say, hai con mắt bắn ra quang mang cảnh giác đáng thương nhìn Long Thần.

Chân thân của nàng trần như nhộng xuất hiện trước mặt Long Thần, hơn nữa còn kéo dài thời gian nửa khắc đồng hồ, điều này làm cho Linh Hi hận không được kiếm cái lỗ nào đó mà chui xuống, trong lòng nàng lúc này nhấc lên vô số gợn sóng, trong lòng giống như nai con đi loạn, tất cả đều bày ra trước mặt thân ảnh nam tử này.

Nhưng khuôn mặt Long Thần thì là dày vô cùng, lúc này ánh mắt của hắn tựa như cười mà không cười nhìn Linh Hi, trong ánh mắt nóng bỏng, làm cho Linh Hi vừa sợ lại vừa e lệ, trong lòng bối rối không thôi. Nàng không nghĩ tới, cách đây rất rất lâu rồi, một lần nữa chân chính có được hình hài nhân loại, lập tức mang đến làm cho nàng nhiều cảm giác thể nghiệm như vậy.

"Thần ca ca, ngươi, ngươi sẽ làm gì với ta..." Linh Hi hai tay cẩn thận nắm chặt chăn bông màu hồng, có chút bối rối nhìn Long Thần, hiện tại nàng không có bất kỳ chút sức lực nào, Long Thần mà muốn làm cái gì đó, nàng cũng không phản kháng được.

"Ta à? Khà khà… ta muốn ăn người, ai bảo ngươi mềm mại như vậy?" Nói xong, Long Thần toát ra quang mang háo sắc.

"Không nên, không cho! Mẫu thân của ta nói qua, ta còn chưa có trưởng thành, không cho... Thần ca ca, ta cầu xin ngươi không nên ăn, có được hay không?" Linh Hi rụt rè nói.

Long Thần thuần túy là muốn đùa giỡn với nàng mà thôi, khi nàng vừa mới có chân thân, lại bắt đầu khi dễ nàng, nếu để cho nàng lưu lại bóng ma tạ trong lòng, vậy thì cũng không tốt lắm.

"Đùa thôi, tiểu Hi, lúc này ngươi cảm giác như thế nào?" Long Thần ngồi ở mép giường, ánh mắt có chút sủng nịnh nhìn tiểu nha đầu này, khi nàng chân chính có được thân thể con người, lấy dung mạo xinh đẹp xuất hiện lại trước mặt Long Thần, Long Thần có chút hoảng hốt.

Cảm giác được ánh mắt đầy lửa nóng của Long Thần đã biến mất, lúc này là ánh mắt ôn nhu, để cho sự khiếp đảm trong Linh Hy dần dần tản đi, nhớ tới mới vừa rồi Long Thần tìm cho nàng quần áo, hơn nữa thời gian trôi qua nửa nén nhang, hình như cũng không có xâm phạm nàng, Linh Hi lúc này mới yên lòng lại, nói:

"Cảm giác giống như nằm mơ vậy, cả người lúc này cũng không còn chút sức lực nào, giống như vừa mới được sinh ra đời vậy, thân thể Huyền Thiên Ngọc Liên này, nếu như ta tu luyện, tất nhiên sẽ làm cho thân thế hỏng mất, bây giờ thì tốt rồi, cảm giác làm người, thật tốt..."

Thị giác, thính giác, khứu giác, vị giác, xúc giác, giác quan lúc này mới xuất hiện, Linh Hi thật cẩn thận kiểm nghiệm chúng nó, những điều này chính là niềm mơ ước thiết tha của nàng lúc trước và còn có Long Thần xuất hiện tại trước mặt nàng lúc này.

Đối với Long Thần, mặc dù nàng có chút e lệ nhưng mà càng nhìn là lại căng thích.

"Nhưng mà, Thần ca ca, ta lạnh quá..."

Hiện tại là mùa xuân, Linh Hi có thể hàn cho dù trùm kín thật dày nàng cũng sẽ bị lạnh cho run.

"Cơ hội tới..." Long Thần trong lòng hèn mọn nghĩ tới, hắn không nói hai lời, trực tiếp vén chăn lên, chui vào bên trong, Linh Hi thét lên một tiếng cực to. Long Thần cũng không làm gì cả, chẳng qua là nằm ở bên cạnh nàng nhìn nàng nói: "Ngươi nếu như tin tưởng ta,ngươi có thể mượn ta sưởi ấm.”

"Thật sao?" Ánh mắt Linh Hi sáng lên, nàng hơi chút do dự trong chốc lát, dịch sát đến bên Long Thần, ánh mắt khiếp sợ nhìn Long Thần, gương mặt có chút hồng nhuận, có thể thấy nhịp tim của nàng lúc này đang gia tốc.

Long Thần thấy nàng rụt rà rụt rè, liền vươn một cánh tay ra, ôm lấy nàng trực tiếp kéo nàng đến sát bên cạnh mình, để đầu của nàng gối lên trên cánh tay của mình, Linh Hi bị làm cho sợ đến phát ra tiếng. Giống như con tôm nhỏ, cô co rúc ở trong ngực Long Thần, thân thế đối phương truyền đến nhiệt độ nóng bỏng, còn có khuỷu tay cường tráng, cùng khí tức giống đực hùng hậu, làm cho tim nàng càng thêm gia tốc, hai má đỏ bừng, ánh mắt gắt gao nhắm lại, lông mi thật dài không ngừng nhấp nháy...

Thân thế Linh Hi có hương thơm hoa sen làm lòng người say đắm, gối lên người mình, làm cho Long Thần tâm viên ý mã, thế nhưng, đối với nha đầu ngốc Linh Hi, hắn càng thêm thương yêu, mặc dù thoạt nhìn thân thể mềm mại của nàng vô cùng hấp dẫn, hắn vẫn khắc chế mình.

Càng xác thực mà nói, dục tốc bất đạt, Long Thần đang buông cần câu một con cá lớn. Nếu không phải đợi cho Linh Hi cam tâm tình nguyện, như hai mà một, thì ắt phải tại trong lòng nàng, lưu lại bóng ma không thể xóa nhòa...

Kéo kéo cái chăn bông màu hồng bao phủ hoàn toàn Linh Hi, Long Thần lúc này mới cúi đầu, đem cái cắm tựa vào trên đỉnh đầu của nàng, trên từng sợi tóc mềm mại mà thơm ngát, thân thể chạm nhau làm cho thân thể Linh Hi giống như con tôm nhỏ cuộn lại, hô hấp lại gia tốc.

"Ôm ta, đừng có suy nghĩ loạn bậy, Thần ca ca không trứng thối" Long Thần nhẹ nhàng thì thầm bên tai nàng.

Sau khi Linh Hi thành người, thân thể trở nên đặc biệt nhạy cảm, nhiệt khí phả ra từ miệng hắn rót vào bên trong lỗ tai của nàng, nhất thời làm cho cả người Linh Hi nóng rang, thân thể căng thẳng mềm nhũn tựa vào trên người Long Thần, ở thời điểm tiếp xúc với hắn, Linh Hi càng thêm mơ hồ.

Bởi vì mặc y phục Long Thần, cũng không có cái yếm lót, Long Thần chỉ cần cúi đầu thôi là có thể nhìn thấy cảnh xuân hiện lên trong mắt, một phần mềm mại kinh người lúc này đặt ở trên cánh tay của hắn, Long Thần là nam nhân bình thường, tự nhiên cả người nóng rang lên, tiểu đệ đệ Long Thần đã bắt đầu dần dần hùng hố ngẩng đầu lên.

"Không được, không thể lưu lại bóng ma trong lòng nàng, với lại nàng còn nhỏ" Long Thần khắc chế mình, trên thực tế sau khi trải qua sinh ly tử biệt, có thể ôm nàng như vậy, có thể bảo vệ nàng, dùng nhiệt lượng của mình sưởi ấm cho nàng, trong lòng Long Thần đã vô cùng thỏa mãn rồi.

"Tiểu Hi, nàng đừng sợ, ngày mai chúng ta còn phải lên đường đến Bích Ương hoàng thành. Thần ca ca đã nói là không động tới nàng thì tuyệt đối sẽ không động.” Long Thần bảo đảm nói.

"Có thật không?" Linh Hi mở to mắt, chớp chớp nhìn Long Thần.

Thấy ánh mắt kiên định mà đầy chính nghĩa của Long Thần, làm cho Linh Hi triệt để cảm động, trong hốc mắt của nàng đã bắt đầu trào ra nước mắt, thanh âm cũng có chút nghẹn ngào: "Thần ca ca, người đối với ta thật là tốt..."

Thấy nha đầu một thân cảm động kia, Long Thần biết, quyết sách lúc nãy là anh minh cỡ nào, hôm nay nhịn, chỉ là vì kéo dài bộc phát cho ngày khác, Long Thần biết rõ, bản thân hắn tuyệt đối không phải là chính nhân quân tử.

"Ài, ngủ đi, bắt đầu ngày mai sẽ là lúc phải bôn ba rồi." Long Thần dùng bàn tay vuốt ve đầu nàng, thản nhiên nói.

"Ta không buồn ngủ, ta muốn nói chuyện với ngươi, Thần ca ca, ngày mai ta cũng muốn đi Bích Ương hoàng thành, đi đến đó làm cái gì vậy?" Linh Hi thoải mái uốn éo tại trong ngực Long Thần, có Long Thần trợ giúp, nàng dần dần thả lá gan, hoài bão thoải mái, làm cho nàng không nở rời đi được.

"Ta từng nghe người ta nói qua, trong Nghịch Ương tiên cảnh Bích Ương hoàng thành, có Cửu Thiên Tiên Linh Quả, lúc này ta đã trở thành Tiên Cảnh thần vệ hoàng thành, có thể tiến vào Nghịch Ương tiên cảnh, vì thế ngày mai, chúng ta phải lên đường.

"A?" Tin tức kia, đối với Linh Hi mà nói, đó là tuyệt đại kinh hỉ. Mặc dù Huyền Thiên Ngọc Liên thần kỳ nhưng tuyệt đối không sánh bằng Cửu Thiên Tiên Linh Quả. Có Cửu Thiên Tiên Linh Quả, Linh Hi có thể khôi phục lại thực lực, có nhân thân chân chính, như vậy mới trọng sinh thật sự, chẳng qua bây giờ là đang sống nhờ mà thôi.

Từ trong vô tận ngủ say tỉnh lại, nhớ lại, Long Thần đều vì mình mà phấn đấu, lập tức Linh Hi liền cảm động đến rơi nước mắt, thanh âm của nàng nghẹn ngào, chu môi mong chờ nhìn Long Thần, bắt đầu nức nở, hơn nữa càng khóc càng lớn, rất nhanh đã làm ước tay áo Long Thần.

"Khóc cái gì chứ, nha đầu ngốc, hẳn là nên vui vẻ mới đúng." Long Thần vỗ vỗ gương mặt trắng nõn của nàng.

Linh Hi vẫn không ngừng.

“Ngươi còn khóc nữa ta sẽ ăn người luôn đó.” Long Thần giả và tức giận.

"Không nên!" Linh Hi nhe răng múa tay, vươn cánh tay trắng nõn ra, gắt gao mạnh mẽ ôm lấy cái eo hắn, ngọc phong mềm mại ở trước ngực dính sát vào bên hông Long Thần, trong nháy mắt làm cho Long Thần có cảm giác được trong đầu đang rỉ máu...

"Ài, ta tuyệt đối muốn ăn ngươi!" Long Thần thở hổn hển, đem cánh tay Linh Hi lấy ra, nếu cứ như vậy dính sát vào nhau cùng một chỗ, cũng không lâu lắm hắn liền biến thành cầm thú.

"A". Linh Hi cũng ý thức được, động tác mình lúc nãy quá kịch liệt rồi, nàng xấu hổ khiến gương mặt đỏ lên, đem cái đầu giấu ở trong cánh tay Long Thần.

"Thần ca ca, quan hệ của chúng ta là như thế nào?" Chốc lát sau, Linh Hi bỗng nhiên nói.

Đó là một vấn đề mà nàng chật vật tránh né, không nghi ngờ chút nào, từ khi vừa mới gặp nhau, cho đến đồng sanh cộng tử nhiều lần như vậy, thậm chí, lần đó tại Tinh Ma ngục, Linh Hi vì hắn mà dâng lên sinh mệnh của mình, mà Long Thần lại dứt khoát nhảy xuống theo nàng, quan hệ của bọn họ, cho dù là tiếu Lang cũng nhìn ra được, yên lặng gác ở bên ngoài cửa nhưng mà hai người trước đó, cũng không làm chuyện gì.

Long Thần sớm muốn nói rồi, chỉ là không có cơ hội mà thôi, lúc này, hắn ôm gương mặt Linh Hi, nghiêm nghị nhìn thiếu nữ điên đảo chúng sinh, hắn lấy khí thế sét đánh không kịp bang tai, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mềm mại của nàng.

Linh Hi như bị điện giật, mắt trợn tròn lên, ngơ ngác nhìn hắn, Long Thần chỉ hôn một cái thôi, đã làm cho cả người nàng đều bị đóng băng.

Một lát sau, rời môi, Long Thần vỗ vỗ gương mặt đang dại ra của Linh Hi, ánh mắt rừng rực nhìn Linh Hi, thanh âm trầm thấp, gằn từng chữ nói: "Linh Hi, ta sẽ bảo vệ người, không một ai có thể tổn thương người, không ai có thể cướp người từ bên người ta! Ngươi nghi hoặc, ta tại sao lại đối tốt với người như vậy, ta đây nói cho ngươi biết, bởi vì, ngươi chính là nữ nhân của ta, một đời một đời, đời đời kiếp kiếp đều vậy! Linh Hi là nữ nhân Long Thần!"

Lời nói mãnh liệt như vậy đã làm cho trong lòng Linh Hi từng đợt co quắp, ánh mắt rừng rực kia, còn có đánh vào rất có lực mà nói triệt để đem tâm nàng hòa tan.

Vết tích của người đàn ông này, lúc này đã khắc sâu sâu vào tận trong linh hồn của nàng, vĩnh sinh không thể ma diệt.

Ngọt ngào, ấm áp, hạnh phúc, những điều này tràn ngập trong nội tâm của nàng, làm cho nàng quên đi tất cả hết thảy. Lúc này bọn họ lại không nghĩ tới, dưới lời thề non hẹn biến lúc này, đường tương lai, sẽ có bao nhiêu đau khổ. Lại có bao nhiêu lần sinh ly tử biệt, mới có khả năng đổi lấy tư cách vĩnh cửu.

Hai người vốn là không nên gặp nhau, muốn ở chung một chỗ, gặp phải lực cản, so với thường nhân còn cao hơn vô số lần.

Thế nhưng, thế giới này còn có chuyện gì khiến Long Thần sợ sao?


Hắn rất không muốn nhưng chẳng qua là đem thân thể Linh Hi gắt gao ôm chặt trong ngực, hắn nhìn tinh không bên ngoài cửa sổ, bắt đầu thuật lại một đoạn thời gian gặp phải gần đây cho Linh Hi biết, từ khi hắn tại trong vực sâu Tinh Ma ngục tỉnh lại, cho đến khi đánh chết Nguyên Đế, trở thành tồn tại cường đại nhất Nguyên Đế thành.


Từ Tinh Ma ngục cho đến bây giờ, Long Thần có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, vận khí chính là một phần nhân tố thúc đẩy, Long võ giả đặc thù chiếm cứ lớn hơn một phần, mà bản thân hắn thông tuệ và cứng cỏi cũng chiếm được một phần trong đó.


Nghe Long Thần giảng thuật lại những trải nghiệm trong thời gian qua, làm cho Linh Hi có một loại cảm giác kinh tâm động phách, nàng đã nói là không muốn ngủ nhưng mà vì thân thế kia là phàm nhân, không nghỉ ngơi thật tốt mà nói căn bản không thể nào, cho nên Long Thần trong lúc kể chuyện xưa, nàng đã ngủ thật say.


Ngày thứ hai trời còn chưa sáng, Long Thần chạy đến những gian phòng của nha hoàn Ngọc Hoàng cung, thu lấy mấy bộ trang phục nữ tử, hắn bất kế Linh Hi có cần hay không, dù sao trộm một đống lớn, trở về để cho Linh Hi tự mình chọn lựa. Không có thiếu nữ nào lại không có hứng thú đến trang phục của mình, rốt cuộc không cần đến y phục nam nhân lỏng loạt lụp sụp của Long Thần nữa, Linh Hi nhảy nhót liên hồi, khua lên dũng khí, như một con chuồn chuồn nước hôn lên mặt Long Thần một cái.


Long Thần và tiểu Lang đang chờ đợi ở bên ngoài cửa.


Qua một hồi, cửa phòng khe khẽ mở ra, thay vào đó là Linh Hi y trang chỉnh tề, để cho Long Thần hai mắt tỏa sáng. Y trang lúc này, chẳng qua là nha hoàn, không thuộc loại quý phái nhưng mà mặc ở trên người Linh Hi, vậy thì không giống trước rồi.


Trên người Linh Hi, một thân quần áo màu xanh nhạt và trắng hồng hòa lẫn với nhau, tại đường viền của ống tay áo và váy, ống tay áo phông được kẽ hoa văn vàng nhạt, trên váy thêu một đóa hoa tím rất lớn, trông đẹp mắt. Trên hông được đeo một cái thắt lưng màu trắng, trông rất cân xứng, hoa văn kỳ lạ được phân bố chi chít, chân mang giày thêu hoa bách hợp, quanh nó điểm dây ng mềm mại, hai tai đeo trang sức, khéo léo và tinh xảo, trên cổ tay trắng ngần mang hai cái vòng bằng bạc, trong lúc giơ tay phát ra tiếng va chạm dễ nghe, trên hai lỗ tai đeo hai khuyên tai. Mái tóc được cột bằng sợi tơ lụa, tùy ý tung bay theo gió, trên cố là một chuỗi ngọc trân châu, làm nổi bậc cải cố trắng ngần, Long Thần cảm thấy nàng như tiên tử giáng xuống hồng trần, càng làm cho ánh mắt người ta mê mụi, ngưỡng mộ đối với khuynh tâm kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK