Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Long Thần nghe thấy Tiểu vậy gầm lên giận dữ, sát tính Thái cổ Huyết Linh Long trong cơ thể hắn lập tức bạo phát. Cả người Long Thần dâng lên một luồng khí tức kinh khủng.

Long Thần biết lấy thực lực Tiểu Long Địa giai ngũ phẩm và Thần Hóa phân thân nhiều nhất chỉ có thể chống lại một gã thống lĩnh Thiên Hà cảnh đệ thất trọng, đây chỉ là miễn cưỡng mà thôi. Nếu như hắn đối mặt với hai gã thống lĩnh thì sống chết khó liệu.

Nói cách khác, tình huống Tiểu Lang phía bên kia đã nguy cấp tới cực điểm.

"Á!" Long Thần gào thét một tiếng vang dội, vào giờ khắc này hắn trực tiếp thiêu đốt chân khí thi triển Huyết Độn. Dốc toàn lực Thiên Hà cảnh đệ ngũ trọng gia tăng tốc độ lên gấp mười lần. Nguyên bản khoảng cách song phương cũng không xa, thời gian qua chừng mười lần hô hấp, Long sẽ có thể chạy tới thác nước.

"Tại sao bọn họ phát hiện ra vị trí Linh Hi?" Đây là vấn đề Long Thần nghĩ nát óc cũng không có lời giải. Kế hoạch của hắn vốn rất tỉ mỉ, cẩn thận. Thông qua chiến đấu với Địa Ma bạo long hấp dẫn tất cả địch nhân về phía mình. Cứ như vậy, địch nhân sẽ rất khó tìm thấy Linh Hi ẩn nấp trong sơn động. Vốn là hết thảy đều tiến hành theo kế hoạch nhưng tại sao ở thời khắc cuối cùng lại xuất hiện sai lầm?

Nghĩ mãi cũng không có đáp án hợp lý, Long Thần dứt khoát bỏ qua vấn đề này. Bởi vì hắn biết hiện tại quan trọng nhất là phải chạy tới kịp thời.

Đây là một bài học khắc cốt minh tâm đối với Long Thần, nó giúp cho hắn hiểu được trên đời này không phải ai cũng là kẻ ngốc.

"Linh Hi!"

Khi đến gần thác nước, Long Thần giải tán lực lượng Huyết Độn hiện ra cách cửa động mấy trăm thước. Mặc dù chỉ mới chạy đi một khoảng cách ngắn ngủi nhưng hắn đã tiêu hao một phần mười chân khí. Kế tiếp hằn sẽ phải đối mặt với hai võ giả Thiên Hà cảnh đệ thất trọng, không thể nào để mình rơi vào trạng thái sức cùng lực kiệt trước khi chiến đấu.

Thời gian trôi qua thật chậm, Linh Hi rốt cuộc thế nào rồi? Đối phương có thể phát rồ lập tức xuất thủ giết Linh Hi hay không? Rất nhiều vấn đề liên tiếp xuất hiện trong đầu khiến cho thần kinh Long Thần căng lên, hai mắt nổi đầy gân máu dữ tợn.

Nếu như Linh Hi xảy ra chuyện gì, hắn tuyệt đối sẽ không tha thứ cho mình, cả đời này sẽ phải sống trong hối hận muộn mạng.

Cửa động đã xuất hiện ở trước mắt, Long Thần tiến vào chuẩn bị trạng thái chiến đấu. Từ đằng xa hắn đã nhìn thấy Tiểu Lang khống chế Thần Hóa phân thân công kích địch nhân.

Long Thần chứng kiến Tiểu Long nổi điên tiến công dữ dội, Linh Hi bị một gã nam tử trung niên năm trong tay. Đối thủ của Tiểu Long là một mỹ phụ phong thái ung dung, nhàn nhã.

Long Thần xuất hiện lập tức hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người, hai gã thống lĩnh thấy thế liền nhếch miệng cười tà.

"Còn biết trở về sao? Nếu ngươi không chịu trở lại, ta sợ rằng tiểu cô nương mỹ lệ sẽ phải hương tiêu ngọc vẫn rồi. Thật ra nãy giờ ta vẫn không nỡ hạ thủ...!" Thấy Long Thần nổi giận lao tới, mỹ phụ cười khanh khách vô cùng đắc ý. Mặc dù nàng là nữ nhân nhưng một người có thể ngồi lên vị trí Đệ Tam thống lĩnh thủ vệ quân đương nhiên thực lực và tâm tính không hề đơn giản.

Đổi lại gã nam từ trung niên đang khống chế Linh Hi thì lộ vẻ âm trầm nhìn chăm chú Long Thần, đặt biệt ánh mắt hắn quan sát cổ huyết khí chung quanh thân thể Long Thần rất cẩn thận.

"Xem ra người đã giết mấy gã thống lĩnh khác rồi?"

Gã nam tử trung niên chính là Đệ Nhị thống lĩnh, giọng nói của hắn lạnh lẽo như băng tuyết cuối mùa đông.

Linh Hi đã bị đối phương khống chế, Long Thần biết bây giờ cần phải giữ vững tỉnh táo. Cho dù hắn bây giờ đang giận muốn nổi phổi nhưng mà an toàn của Linh Hi mới là quan trọng nhất. Hắn chỉ có thể cắn chặt răng kiềm chế vọng động trong nội tâm.

Nhìn thấy Long Thần xuất hiện, trong lòng Tiểu Lang cảm thấy cực kỳ thất bại và khó chịu. Bởi vì Long Thần nhờ hắn bảo vệ Linh Hi nhưng hắn không thể hoàn toàn nhiệm vụ. Dù thế nào đi nữa, hắn cũng khó lòng đối mặt giải thích với Long Thần. Vì thế trong khoảng thời gian ngắn, hắn mới điên cuồng công kích địch nhân bất kể sống chết. Coi như là thống lĩnh Thiên Hà cảnh đệ thất trọng cũng bị dồn ép chật vật.

Long Thần ngăn cản Tiểu Lang, trầm giọng nói:

"Tiểu Lang, không cần như vậy. Đối phương là hai võ giả Thiên Hà cảnh đệ thất trọng, ta không có trách ngươi. Hiện tại nên giữ tỉnh táo, cẩn thận chiến đấu."

Sau khi an ủi Tiểu Lang, Long Thần chậm rãi quay đầu nhìn lại Linh Hi. Lúc này sắc mặt nàng tái nhợt, bộ dạng như muốn nói lại không. Chốc lát sau, Long Thần mở miệng thử dò xét: "Ta rất kỳ quái, tại sao các ngươi có thể tìm tới nơi này? Dưới tình huống bình thường, sau khi các ngươi nhìn thấy pháo tín hiệu sẽ chuyển sang truy đuôi ta mới đúng."

"Tiểu đệ đệ, không phải là ta khích lệ người nhưng người quả thật là tâm tư kín đáo, lá gan cũng lớn. Đáng tiếc người gặp phải chúng ta thì hết thảy mưu kế sẽ biến thành vô dụng. Người biết đây là cái gì không?" Mỹ phụ cười đến run rẩy cả người, cánh tay nàng vung tay, một con yêu thú nho nhỏ từ từ chui ra khỏi ống tay áo. Long Thần mới vừa thấy đã lập tức rụt trở về.

"Đây là Liên Hoa Điêu, thực lực chỉ là Hoàng giai nhất phẩm, thậm chí còn không tính là yêu thú chân chính. Nhưng nó có một năng lực rất đặc biệt, đó là vô cùng nhạy cảm với mùi hoa sen. Tiểu cô nương của ngươi toàn thân thơm ngát thế kia, đến tỷ tỷ ta cũng hâm mộ muốn chết. Ha ha, thật đáng buồn khi mất mạng vì hương thơm của chính mình...!"

Đệ Tam thống lĩnh đã cho Long Thần biết được nguyên nhân. Lần này hắn thật sự tâm phục khẩu phục rồi, mặc kệ hắn suy nghĩ kín đáo cỡ nào cũng đoán không ra vấn đề nằm ở chỗ này.

"Nói đi, các ngươi muốn thế nào?" Bọn họ đã bắt được Linh Hi nhưng không lập tức động thủ giết chết hiển nhiên là muốn dùng để uy hiếp Long Thần. Nàng chính là tử huyệt đối với hắn, cho dù hắn chết cũng không muốn nàng bị tổn thương. Tình huống hiện tại đã chuyển biến xấu, hắn không biết rốt cuộc phải làm gì để lật ngược tình thế.

"Chúng ta muốn thế nào?"

Đệ Nhị thống lĩnh cười lạnh nói: "Ngươi giết chết bốn huynh đệ của ta hiển nhiên là phải trả giá rồi. Hôm nay ta sẽ cho người nếm thử mùi vị người thân chết trước mặt mình. Cô nàng này và cái con súc sinh kia đều phải chết. Về phần Long Thần ngươi tốt nhất là thúc thủ chịu trói. Chúng ta sẽ mang người về Hoàng Thành để hoàng tộc tự tay xử lý."

Đệ Nhị thống lĩnh trực tiếp hạ mã uy, Long Thần cũng bị dọa không nhẹ. Lúc này hắn đã lâm vào vũng bùn rất sâu, chỉ cần đi sai một bước nhất định là vạn kiếp bất phục. Hắn bắt buộc mình giữ vững tỉnh táo, chỉ có như vậy mới tìm được một tia sinh cơ trong chỗ chết.

"Hai vị đã làm cho ta mở rộng tầm mắt, Đệ Nhị và Đệ Tam thống lĩnh thủ vệ quân lại muốn vây công một võ giả Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng. Các ngươi chọn dùng thủ đoạn này hẳn là không đủ lòng tin với chính mình đúng không?" Long Thần mỉm cười trào phúng.

"Khanh khách, Long Thần, ngươi không cần dùng kế khích tướng. Chúng ta không phải là kẻ ngốc để ngươi lừa gạt dễ dàng như vậy!"

Ánh mắt Đệ Tam thống lĩnh quét tới quét lui trên người Long Thần rồi nói: "Tiểu nha đầu này quả thật xinh đẹp, chúng ta chưa muốn giết nàng. Sau này mang về dâng cho bệ hạ thế nào cũng được thăng quan phát tài. Con chó kia khiến ta cảm thấy chán ghét, trước tiên giết nó vậy. Nhị ca, Long Thần giao cho người đó!"

Thanh âm nhỏ nhẹ rất dễ làm người ta hiểu lầm nàng là một người lương thiện, hiền lành. Nhưng mà ý tứ trong câu nói hoàn toàn trái ngược, Long Thần biết cửa ải ngày hôm nay rất khó vượt qua.

Đích thân Đệ Tam thống lĩnh đối phó Tiểu Lang hiển nhiên là nắm chắc phần thắng rồi.

"Tiểu Lang, thế nào?" Long Thần cau mày dò hỏi, nếu như Tiểu Long có thể trợ giúp hắn chia sẻ một đối thủ mạnh. Vậy thì bên phía Long Thần sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.

Tiểu Lang gật đầu không chút do dự, hai mắt lóe lên quang mang hưng phấn, chiến ý dào dạt.

Lần này hắn không thể hoàn thành nhiệm vụ nên tự trách chính mình. Hắn đã hạ quyết tâm cho dù chết cũng phải kéo theo nữ nhân đáng hận kia.

"Đi đi, ta tin tưởng người!" Long Thần đã xem Tiểu Long là huynh đệ thân tình, giữa hai người không cần phải khách khí làm gì.

Tiểu Lang khẽ gật đầu, gầm gừ mấy tiếng khiêu khích mỹ phụ rồi xoay người chạy tới một khu núi đá. Ở nơi đó sẽ là chiến trường của hắn và nữ thống lĩnh Thiên Hà cảnh đệ thất trọng.

Phệ Nhật yêu lang là yêu thú nổi danh hung tàn làm sao chịu thua một nữ nhân dễ dàng như vậy?

Tiểu Lang cố ý dẫn dụ Đệ Tam thống lĩnh quá mức lộ liễu rồi nhưng nàng vẫn cười bình thản. Thật ra đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một yêu thú nhân tính hóa như thế.


"Xem ra tiểu súc sinh này rất thông minh, chỉ là ánh mắt làm cho cảm thấy khó chịu. Nhị ca, người chơi đùa với tên tiểu tử này đi, để cho hắn kiến thức cần thân chiến kỹ siêu tuyệt của ngươi. Ta đi đây!"


"Dĩ nhiên ta sẽ không biết bạc đãi tiểu tử này." Đệ Nhị thống lĩnh cười phá lên, chẳng qua là trong nụ cười hàm chứa sát ý lạnh bằng.


Sau khi nói xong, mỹ phụ dùng ánh mắt thương hại nhìn chằm chằm Long Thần và Linh Hi. Chốc lát sau, nàng mới chạy đi đuổi theo Tiêu Lang vào trong hẻm núi.


"Một đầu súc sinh cũng dám khiêu khích ta, đúng là chán sống rồi."


Chiến trường nhất thời chia ra làm hai. Mặc dù Long Thần quan tâm đến an nguy Tiểu Lang nhưng mà hắn vẫn còn một đối thủ cực mạnh ở trước mặt.


Ánh mắt Linh Hi lo lắng và bối rối nhìn tới tiêu Lang ở nơi xa. Lúc này trên người Đệ Nhị thống lĩnh tràn ra sát khí khiến nàng sợ run.


"Đệ Nhị thống lĩnh là cao thủ cận chiến, thể chất và lực lượng đoán chừng mạnh hơn võ giả cùng cấp bậc rất nhiều." Long Thần âm thầm đánh giá đối phương, trong lòng suy tính đối sách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK