Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Một tháng sau, nói cách khác, còn có ba mươi ngày nữa.”

Long Thần thở phào nhẹ nhõm.

Đây cũng chính là nói, hắn có thời gian nói lời từ biệt với chúng nhân cũng có thời gian nghiên cứu Ngũ Đế ấn.

Long Thần lại nghiên cứu thêm một chút Cổ Phần lệnh vẫn phát hiện không nhìn ra thứ gì cả, hắn liền thu Cổ Phần lệnh vào trong Thái Hư cảnh, thế nhưng trong quá trình này Long Thần phát hiện có chút trở ngại.

“Mèo mập, đây là tình huống gì vậy, Cổ Phần lệnh sao lại kháng cự ta thu vào trong Thái Hư cảnh?”

Long Thần hỏi.

“Ừm, vật này đã bị động tay động chân, không thể bỏ vào túi càn khôn, thế nhưng Thái Hư cảnh nha, hết thảy đồ vật đều có thể dung nạp, chỉ là một cái Cổ Phần lệnh thôi, tự nhiên là chuyện nhỏ.”

Tiểu Miêu lười biếng nói.

“Bị động tay động chân? Ai?”

Long Thần lấy làm kinh hãi.

Thái cổ bãi tha ma cần đến chìa khóa Cổ Phần lệnh mới có thể đi vào được mà Cổ Phần lệnh lại lấy phương thức không thể tưởng tượng được đi tới trong tay Long Thần, đây tựa như có an bài, Long Thần theo bản năng cho rằng đây là thiên địa tự nhiên sinh ra, thế nhưng từ trong lời nói của Tiểu Miêu mà đoán hẳn là không phải như thế.

Tất nhiên là có người điều khiển, mới xuất hiện tình huống như thế, người điều khiển kia, rốt cuộc là ai?

“Cụ thể ta cũng không rõ lắm? Ngươi lập tức đi vào trong trò chơi này ta nếu nói trước cho ngươi biết tin tức trò chơi, vậy thì không có ý nghĩa gì nữa.”

Tiểu Miêu nói.

Tin tức à?

Long Thần có chút im lặng, nhìn thái bộ đầy lười biếng của con mèo mập, hình như là không muốn nói rõ về chuyện này cho nên hắn nói: “Tại sao không nói?”

“Đừng có hỏi ta, dù sao lần này ta cái gì cũng không biết.”

Tiểu Miêu hoàn toàn là bộ dáng bất cần.

Long Thần cũng lười miễn cưỡng nó.

Hắn biết, nếu như thật sự gặp phải nguy hiểm nó tuyệt đối nhắc nhở, dù sao tất cả mọi người như châu chấu bám trên một sợi dây.

“Con mèo không nói ta đây cũng đoán được, sau lưng Thái cổ bãi tha ma nhất định có người điều khiển nhưng mà sẽ là ai chứ?”

Long Thần trong lúc nhất thời nghĩ không ra, hắn liền không suy nghĩ nữa.

Mang theo Tiểu Lang, Long Thần xuống Thiên Không đảo, đi về hướng thành Vũ Đế.

Triệu Đan Trần và Phong Tuyền đều đã chết, Cổ Phần lệnh cũng nhận được, toàn bộ thế giới này là một mảnh yên tĩnh, Long Thần tin tưởng, dưới đám người Long Nguyệt thống trị, cả Thần Vũ thánh triều sẽ càng ngày càng tốt lên, nói không chừng sẽ tỏa sáng huy hoàng như trước kia.

Dù sao Thần Vũ thánh triều khi xưa cũng là một trong thập đại thánh triều.

Hắn đánh chết Phong Tuyền đã qua hai ba ngày rồi, lúc này người Long tộc đã hoàn toàn nắm trong tay thành Vũ Đế, người Vũ Minh, quy thuận, quy thuận, trốn trốn nhưng dù sao quy thuận chiếm đa phần, phong cách hành sự của Vũ Minh rất khó bồi dưỡng ra võ giả trung thành đến chết, những võ giả này thấy được Vũ Minh đại thế đã mất, rất hiển nhiên là lựa chọn thần phục, tiếp tục sống ở trong thành Vũ Đế, đối với bọn hắn mà nói, giống như là đổi thành một Vũ đế khác, trên thực tế cũng giống như vậy.

Mà lực lượng Xích Hồn cũng nắm trong tay toàn bộ Thần Vũ thánh triều.

Tại Long tộc ăn mòn, cả Thần Vũ thánh triều chỉ trong ngắn ngủi mấy ngày, hoàn toàn rơi vào trong tay bọn họ, thay đổi triều đại, có đôi khi cũng không nhanh đến vậy.

Mà lúc này mọi người Long Nguyệt đang đợi, đợi ở trong đại điện cung Vũ Đế, thương nghị chuyện Thần Vũ thánh triều phát triển tiếp theo đó.

“Kế hoạch của chúng ta lúc này toàn bộ đều ập thành trên cơ sở thất đệ đánh chết Phong Tuyền, nếu như Phong Tuyền còn sống mà thất đệ chết, đoán chừng nàng sẽ không cho chúng ta sống ở trong thành Vũ Đế, dù sao nàng lại có thù oán với chúng ta.”

Kế hoạch này đã chuẩn bị tốt, Long Nguyệt nhịn không được ủ rũ nói.

“Đại tỷ, thất đệ sẽ thắng mà.”

Lam Linh Nhi cắn cắn đôi môi, có chút lo lắng nói.

Long Nguyệt thấy không khí có chút nghiêm túc, liễn khẽ nở nụ cười, nói: “Mọi người thế nào vậy, đối với thất đệ không có tin tưởng hay sao? Thất đệ ít nhất cũng là siêu cấp thiên tài khó gặp tại Thần Vũ thánh triều, ngay cả Triệu Đan Trần cũng chết ở trong tay hắn, Phong Tuyền tối đa cũng không mạnh hơn Triệu Đan Trần bao nhiêu cả, ta tin tưởng thất đệ sẽ thành công!”

“Mọi người cũng đừng có nóng vội, bọn họ đi Vĩnh Sinh thần hải rồi, rất nhanh tin tức sẽ truyền tới, rốt cuộc ai mới là người thắng cuối cùng, chúng ta nhìn là được rồi.”

Long Sơn tư cách cổ lão, lời nói của hắn, mọi người đều tin phục.

“Hơn nữa, Long Thần còn có yêu lang của hắn nữa, nói gì thì nói yêu lang kia là Vương cấp tứ phẩm là cấp độ như Thiên Hoàng Thần Điểu, hai người phối hợp là có thể đánh bại Phong Tuyền…”

Lam Linh Nhi nhìn xung quanh một lần, nói.

Nàng kỳ thật cũng không có tự tin như vậy, nói thì nói vậy thôi nhưng trong lòng nàng có chút hy vọng cũng là dễ chịu một chút.

Cái vị thất đệ thường xuyên xuất hiện kỳ tích, kỳ tích của hắn có thể kiên trì đến thời khắc cuối cùng hay không?

Mọi người trước không quản tới sự vụ Thần Vũ thánh triều, đi thẳng lên trên tường thành thành Vũ Đế, lo lắng cùng chờ đợi. Tính toán thời gian, bây giờ hẳn là có được tin tức.

Lòng của mỗi người nơi này giống như dùng sợi tóc múc thùng nước vậy.

Nửa ngày qua đi, khi mọi người cơ hồ mất đi kiên nhẫn, đột nhiên ở phía chân trời xa xa, xuất hiện hai thân ảnh, rõ ràng chính là một người một sói, khi mà đến gần thành Vũ Đế, Phệ Nhật Yêu Lang hóa thành hình người, hai thiếu niên tuấn dật, một người lạnh lùng một người tinh khiết, đi tới hướng thành Vũ Đế.

Thấy được hai thân ảnh kia, tâm treo cao của mọi người rốt cuộc tháo xuống. Đây cũng có ý nghĩa, Long Thần đã đánh bại Phong Tuyền, thành công chiếm được Cổ Phần lệnh ư? Phải biết rằng, dấu hiệu Cổ Phần lệnh xuất thế đã không còn nữa.

Thấy bộ dáng Long Thần không hề bị thương, trên mặt mọi người toát ra nụ cười sáng lạn, nhất là các huynh đệ Long tộc.

Thời gian trôi qua, trong nháy mắt bọn họ quen biết đã nửa năm, tình cảm đã thâm hậu đến trình độ không gì so sánh nổi, Long Thần ở chỗ này ngoại trừ huynh đệ sinh tử Tiểu Lang ra, người thân nhất chính là bọn họ.


“Thất đệ!”


Mọi người gọi tên Long Thần.


Long Thần sớm đã phát hiện bọn họ ở trên tường thành nghênh đón mình, trên mặt toát ra nụ cười, thân hình lướt động, hướng trên tường thành thành Vũ Đế đi tới, sau mấy cái hô hấp, Long Thần và Mạc Tiểu Lang không hề bị thương đã đứng ở trước mặt bọn họ.


Mọi người cẩn thận đánh giá hai người, trong mắt tràn đầy thần sắc tán thưởng, trong đó có mấy người gấp gáp hỏi: “Thất đệ, Phong Tuyền kia thế nào rồi? Ngươi có giết chết nàng hay không? Cổ Phần lệnh chiếm được chưa?”


Bọn họ chỉ biết đại khái, Cổ Phần lệnh đối với Long Thần mà nói, rốt cuộc là trọng yếu đến cỡ nào.


Tại trong ánh mắt đầy mong đợi của mọi người, Long Thần mỉm cười gật đầu, nói: “Mọi người yên tâm, từ nay về sau tại Thần Vũ thánh triều, không còn có người là đối thủ của chúng ta nữa rồi, hơn nữa Cổ Phần lệnh cũng đã nhận được!”


Nghe được Long Thần nói lời này mọi người phát ra từng tiếng hô vui mừng, bất luận là già trẻ, lúc này trên mặt đều tràn đầy nụ cười hài lòng và cảm kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK