Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này mọi người cùng nhau hướng bầu trời nhìn lại.

Ở trong bầu trời, sáu thân ảnh mặc hắc bào, nghiêm nghị đứng trên không, gió lớn thổi lên làm trường bào của bọn hắn, tung bay phất phới.

Chuyện này không có đặc thù gì, đặc thù chính là uy áp ở trên mỗi người bọn họ, quả thực cùng cấp bậc y như Tử Huyết Giao Long khi còn ở Thiên Nhất Thủy Thành, uy áp sáu người đồng loạt hạ xuống, trên căn bản cho dù là cao thủ Thiên Vũ cảnh, cũng có cảm giác không thể động đậy, Trường tu khách vận dụng kế chạy trốn lại là người chịu trước nhất, thân thể trực tiếp bị đình trụ, không thể động đậy.

Trên mặt mỗi người đều toát ra thần sắc hoảng sợ, ngay cả Long Thần cũng không ngoại lệ.

Hắn sớm đã đoán được, còn thần sắc hoảng sợ đó là hắn giả vờ, làm như vậy mới không để cho mình lộ ra vẻ ngoại lệ mà thôi.

“Sáu Yêu tộc, quả nhiên xuất hiện.”

Những người khác, đối với chuyện này không biết tí gì cả.

“Rốt cuộc là ai đây?”

Sắc mặt Lôi Cực khiếp sợ tụ họp tới bên cạnh hai người Long Thần, người Ngũ Hành minh cũng hội tụ lại cùng nhau, chỉ có hai người Vũ Liên và Trường tu khách, lẻ loi đứng đó.

Long Thần nhìn thoáng qua nữ nhân Vũ Liên kia, nàng cúi đầu một lần nữa khuôn mặt được bịt kín, cả người sửa sang lại tươm tất, cứ như chưa từng phát sinh chuyện gì vậy. Chẳng qua là ở chỗ sâu ánh mắt của nàng, Long Thần vẫn thấy được một tia oán hận.

Lúc này, nàng cũng không có nhìn ai, giống như là một người không liên quan.

Nữ nhân này về sau như thế nào, Long Thần cũng không muốn quản tới. Đạo bất đồng bất tương vi mưu, chỉ là một hồi kim phong ngọc lộ bị bức bách mà thôi, căn bản không tính là cái gì so với tử thù thì chuyện này không tính là cái gì.

Chẳng qua là Long Thần sau khi đi ra khỏi Ngũ Đế bí cảnh, thành tựu đã vượt qua nàng, là đối tượng mà nàng không bao giờ… trả thù được nữa.

Về phần Vũ Quang Vũ chết đi hoàn toàn là do chính bản thân hắn gieo gió gặt bão.

Sáu Yêu tộc lơ lửng trên bầu trời, Long Thần còn phát hiện, người tại Thái cổ bãi tha ma thế mà đều tụ họp ở nơi này. Ở trong phế tích này, người ơi là người, trong đó người cửu tộc đứng ở phía trước, ánh mắt Long Thần đảo qua liền thấy được đám người Lôi Ma nhất mạch, trong đó có Tố Tuyết, bảy vị trưởng lão Ma tộc, còn có Lôi tộc thất tử, trên mặt của bọn họ đều có thần sắc lo lắng, nhất định sáu yêu tộc kia, ở trong khoảng thời gian này đã làm cho bọn họ sợ hãi quá lớn.

“Tiểu Lang đâu, còn có Nghiên nhi đâu, bọn họ không tới à?”

Trong lòng Long Thần, bỗng có dự cảm bất thường.

Giữa chết chóc không ngừng, nhân số Thái cổ bãi tha ma ít đi không ít, nguyên có vạn người đi vào, hiện tại chỉ còn lại hơn ba ngàn người. Đây còn là chưa tới thời khắc chém giết cuối cùng, sẽ có rất nhiều người vì Cổ Phần lệnh mà phấn đấu.

Chỉ khi Cổ Phần lệnh biến thành màu vàng mới có thể đi ra ngoài.

Ván cục như thế, Long Thần thấy rất rõ ràng, hết thảy điều bị sáu Yêu tộc nắm giữ trong tay, cho dù là chính bản thân hắn, hiện tại cũng không thể không cúi đầu, ẩn giấu mới là vương đạo.

“Các vị Nhân tộc bằng hữu, có lẽ các ngươi không có nhận ra chúng ta, bây giờ chúng ta liền giới thiệu về mình một chút, chúng ta là Yêu tộc đến từ Hoang Vu đế vực. Hoang Vu đế vực, chính là một đế vực mạnh nhất trong ba đế vực! Mà Yêu tộc nói vậy các ngươi cũng rất là quen thuộc, năm đó cái người đại chiến với Ngũ Đế các ngươi, chính là Yêu tộc chúng ta, dĩ nhiên chúng ta tại trong Yêu tộc đều thuộc người vô cùng rãnh rỗi.”

Trong đó, một hắc bào nhân nói.

Trong khi nói chuyện, ống tay áo của hắn nhẹ nhàng bay lên lộ ra lân giáp màu tím.

Giọng nói của hắn, mọi người tựa hồ nghe có chút quen quen, hình như đã nghe ở đâu đó rồi, nhưng mà cụ thể là ở nơi nào chứ?

“Ta là Tử Tuyết, các ngươi hẳn là nhận ra ta.”

Nói xong hắn cười ha ha phá lên, tại thời điểm hắn cười, ở phía sau hiện ra một thân ảnh giao long màu tim cự đại, chỉ cái đầu thôi, cũng đã vô cùng to lớn.

Tử Huyết Giao Long to lớn đây, mọi người làm sao không nghe qua? Hiển nhiên chính là cái vị tự xưng mình là tọa thú của Huyền đế.

Mọi người hít một hơi khí lạnh, biết mình bị lừa gạt.

“Đám ngu xuẩn các ngươi, thế nhưng tin tưởng ta chính là tọa thú của Huyền đế, năm tên tổ tông các ngươi là địch nhân Yêu tộc chúng ta, làm sao là tọa thú được? Cho nên các ngươi cũng không phải ngu xuẩn bình thường đâu à.”

Lúc hắn nói chuyện, một luồng khí tức âm lãnh tịch quyển bốn phía, người bên dưới dị thường kinh hãi, không ai dám nói một tiếng nào, Trường tu khách chiếm được Ngũ Đế bảo tàng, lại không nhúc nhích được chút nào, lúc này hắn đã toát mồ hôi lạnh đầy người, ở trong lòng hắn đã có một ngàn lần hối hận.

Nghĩ tới mục đích của những Yêu tộc này rất hiển nhiên bọn họ vì Ngũ Đế bảo tàng mà đến.

“Tử Tuyết, ngươi nói nhảm quá nhiều rồi đó, để ta nói!”

Lúc này, tên nam tử Lang tộc tên Thiên Khôn, tiến tới một bước, âm lãnh quét nhìn mọi người, trực tiếp nói: “Ai nhận được Ngũ Đế bảo tàng?”

Ánh mắt của đám người Long Thần đồng loạt quăng lên trên người Trường tu khách, đáp án vô cùng rõ ràng mà bản thân Trường tu khách không dám phủ nhận, hắn vô cùng lo lắng, vội vàng nói: “Yêu tộc cường giả, ta nguyện đem Ngũ Đế bảo tàng đây kính dâng lên các ngươi… A!”

Khi Trường tu khách còn đang nói chuyện đã hét thảm một tiếng, mọi người kinh hãi, mọi người không hẹn mà lùi về phía sau một bước, sắc mặt hoảng sợ nhìn Trường tu khách, lúc này bên cạnh Trường tu khách là vị nam tử Lang tộc, móng vuốt của hắn xuyên qua ngực Trường tu khách, trực tiếp bóp vỡ trái tim Trường tu khách.

Từ trên ngón tay Trường tu khách lấy xuống một cái nạp giới, sau đó đẩy ngã thi thể Trường tu khách xuống đất, ầm ầm một tiếng. Trước khi chết, ánh mắt Trường tu khách trợn thật lớn.

Yêu tộc tàn khốc khiến cho mọi người mồ hôi đầm đìa. Bọn họ vội vàng lui về phía sau hoảng sợ nhìn Thiên Khôn Lang tộc. Rõ ràng cho thấy Yêu tộc đây là giết người dọa khỉ, nếu như bọn họ không ngoan ngoãn biết điều, tất nhiên sẽ bị giết chết thẳng tay. Người Yêu tộc cũng sẽ không nói chuyện tình cảm gì đó với bọn họ.

Từ trong nạp giới, Thiên Khôn lấy ra một cái bảo rương phong cách cổ xưa, chỉ trong nháy máy, hắn đã xuất hiện ở trong bao vây của đám người Yêu tộc.

“Không sai, chính là bảo rương này rồi, năm lão già kia che giấu thật là kỹ càng, hạn chế chúng ta, nếu không nhờ mấy người bọn hắn, chúng ta đúng là không chiếm được vật này.”

“Đã bao nhiêu năm rồi, rốt cuộc cũng tới tay mình.”


“Cho chúng tôi xem một chút, vật kia rốt cuộc có ở bên trong hay không.”


Trong mắt mỗi người đều lóe ra quang mang hưng phấn, hoàn toàn xem ba ngàn người Nhân tộc ở bên dưới như là không khí.


Bọn họ khẩn trương mở ra bảo rương nhưng có một đạo cấm chế ngăn cản bọn họ.


“Dĩ nhiên là Cửu Trọng cấm, năm lão quỷ chết tiệt!”


Sáu Yêu tộc nhất thời bạo nộ.


“Con mẹ nó, thế mà hạ Cửu Trọng cấm, sáu người chúng ta ai có thể bài trừ cấm chế?”


“Ta không biết, tất cả mọi người cũng không thể sao? Xem ra chỉ có thể mang về Hoang Vu đế vực tìm người hóa giải, sáu người chúng ta đừng đem tin tức này truyền ra ngoài, đợi sau khi phá giải thành công, trực tiếp giết chết người nọ, không phải sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK