Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại trong một góc, Cửu hoàng tử đã nhìn thấy tất cả, lúc này, hắn quay đầu lại nghi ngờ nói: "Nhan lão, người nhìn hắn mà xem, hắn tổng cộng phục dụng gần hai trăm Thiên Hà đan, hơn nữa, hắn thi triển ra một chiêu thần thông kia, thậm chí là có năng lực thôn phệ huyết dịch”.

"Điện hạ cho hắn tổng cộng có một trăm Thiên Hà đan, đây đã nói lên rằng hắn có kỳ ngộ khác, rất có thể hắn tại trong Phần Thiên bí cảnh chiếm được vật gì khác, hơn nữa, hai trăm Thiên Hà đan, đại biểu cho thể chất của hắn đã vượt xa người thường, toàn bộ Thương Ương quốc, ta cũng chưa từng nghe qua loại thể chất này.” Quản gia hắc y Nhan lão ánh mắt âm trầm cảm khái nói.

"Thế nhưng, hai trăm viên cũng không có nghĩa là thể chất vô cùng ưu tú, từng có người ở thời điểm tới Thiên Hà cảnh, mở ra tinh hà tổng cộng dùng đến một trăm viên Thiên Hà đan, thành tựu sau này, tương đương với phế vật, hao tốn nhiều Thiên Hà đan như vậy, chỉ là bởi vì thân thể của hắn quá thấp kém, khó có thể cải tạo mà thôi."

"Kỳ quái nhất chính là thần thông thôn phệ huyết dịch của hắn, ta cảm giác được, kỳ ngộ của hắn là không hề bình thường, có thể có đồ vật làm cho ta chấn động hay không?" Cửu hoàng tử thản nhiên nói.

"Điện hạ muốn xuất thủ?"

"Không, dục tốc bất đạt, đợi trở về Bích Ương hoàng thành, ta từ từ bàn bạc kỹ hơn, tránh cho đả thảo kinh xà". Cửu hoàng tử cười cười.

Không muốn gây ra chấn động gì đó, cho nên Long Thần trực tiếp lẻn vào trong Ngân tộc Linh Vũ gia tộc, lúc này Doãn Mộng Dao đang ở giữa sân, khuôn mặt u sầu, Long Thần dân theo tiếu Lang từ bên ngoài sân nhảy vào trong" Long Thần dân theo tiếu Lang hạ xuống, nhẹ giọng kêu.

Nghe được thanh âm Long Thần, Doãn Mộng Dao liền vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, sau khi thấy Long Thần, khuôn mặt nàng nhất thời hiện lên vui mừng, nói: "Long Thần, Nguyên Đế không có đuổi giết người à?"

"Có nhưng mà bị chúng ta giết chết rồi.” Long Thần đắc ý cười nói.

"Ba hoa chích chòe, vẫn còn ba xạo ở trước mặt ta nữa chứ, tới đây ngồi xuống đi, nơi này hẳn là đủ an toàn, Nguyên Đế sẽ không đuổi theo tới nơi đây đâu” Doãn Mộng Dao tựa như thân tỷ tỷ, kéo kéo Long Thần ngồi xuống trên ghế đá trong lương đình, sau đó bày ra một chút hoa quả nước trái cây.

Tiểu Lang hô lên một tiếng, liền chạy đến trên bàn đá, nằm úp xuống, ngơ ngác nhìn Doãn Mộng Dao.

"Long Thần, tiểu Lang lợi hại đây là người có được từ trong Phần Thiên bí cảnh đấy sao?" Doãn Mộng Dao vô cùng tò mò nhìn Mạc Tiểu Lang, trong mắt toát ra thần sắc cưng chiều.

"Đúng vậy, ngươi có thể sờ sờ hắn một chút đi, hắn tuyệt đối sẽ không phản kháng đâu”. Nghĩ đến chuyện tiếu Lang, Long Thần vẫn còn có chút đau lòng. Theo đạo lý mà nói, tiếu Lang là đệ đệ của hắn, vốn là nên được hắn bảo vệ nhưng giờ đây lại biến thành bộ dáng như thế này.

"Thật sao?" Doãn Mộng Dao nóng lòng muốn thử, nàng quan sát tiểu Lang một hồi, chỉ dám vươn tay, lại không dám đụng, đến cuối cùng tiếu Lang đứng lên, đưa cái đầu lưỡi béo mập, tại trên mu bàn tay trắng noãn của Doãn Mộng Dao cọ cọ.

Sau đó, tiểu Lang liền rời đi, đi đến ăn điểm tâm ở trên bàn đá.

"Nó thật là đáng yêu a, thế nhưng, hắn còn ăn cả đồ ăn nữa là đồ vật mà tiểu Lang rất thích ăn nhất, đúng rồi Long Thần, ta muốn hỏi thăm người tin tức về tiểu Lang, hắn thật sự không có chết chứ, hắn là lúc này đã rời khỏi nơi đây rồi, bước lên con đường báo thù của hắn?" Doãn Mộng Dao tràn đầy mong đợi nhìn Long Thần.

"Ta..."

Long Thần có chút do dự, ngay cả chuyện báo thù Doãn Mộng Dao cũng biết, xem ra tiểu Lang rất coi trọng nàng, Long Thần nghĩ nghĩ muốn nói cho nàng biết, Mạc Tiếu Lang đang ở trước mắt kia kìa, chỉ là ngay khi hắn mở miệng muốn nói thì tiểu Lang dùng ánh mắt ngăn cản hắn lại.

"Hắn nói cho ta biết, hắn đã đi báo thù rồi, thế nhưng, hắn nhất định sẽ trở về gặp ngươi". Long Thần đổi đề tài nói.

Trong lòng hắn có chút khổ sở, tiểu Lang lại không muốn để cho Doãn Mộng Dao nhìn thấy bộ dáng lúc này của hắn, cho nên mới ngăn cản Long Thần. Cho tới bây giờ hắn là một tiểu hài tử làm cho người ta tương đối yên tâm.

"Được rồi..." Doãn Mộng Dao có chút bất đắc dĩ, không chớp mắt nhìn tiểu Lang đang ăn trứng muối.

"Đúng rồi, Long Thần, ngươi bây giờ đã trở thành Tiên Cảnh thần vệ, chuẩn bị khi nào thì đi vậy?" Doãn Mộng Dao nói.

"Ba ngày sau, hôm nay đến gặp người là muốn các biệt”. Long Thần nói.

"Ba ngày?" Doãn Mộng Dao nhếch miệng, cảm khái nói: "Ngươi và tiểu Lang đều là người xuất sắc cả, bản thân ta là tỷ tỷ của các ngươi, thực lực thấp đến dọa người, thế nhưng có thể có hai tên đệ đệ như các ngươi, chuyện này chính là niềm tự hào duy nhất của cả đời ta, các ngươi đều là đại anh hùng tại trong suy nghĩ của ta!"

"Đó là đương nhiên, bất quá chúng ta cũng lâu dính hào quang của Mộng Dao tỷ, ngươi nhìn đi, hai đại thiên tài cũng đã trở thành đệ đệ của người rồi, đây tuyệt đối không phải là chuyện trùng hợp mà là đích thân người tạo ra nó." Long Thần cười hắc hắc, nói.

"Thiếu gia à, lại ba hoa trước mặt ta nữa rồi” Doãn Mộng Dao bị hắn nói như vậy làm cho ngượng ngùng.

"Ba ngày sau, người đã đi rồi... ai. Không nói nhiều nữa, thân là nghĩa tỷ của ngươi, ta chúc ngươi nhanh nhanh trở thành người lợi hại nhất thế giới này, sau đó cưới cho ta một đệ muội, mang về cho ta nhìn một chút!"

"Mộng Dao tỷ, người thật không khí phách chút nào." Long Thần cười cười: "Đệ muội, đương nhiên là càng nhiều càng tốt, trong tương lai ta mang về một đội quân đệ muội cho người lát mắt luôn.

"Ngươi là một tên bạch kiểm hoa tâm, sớm muộn, sớm muộn..." Doãn Mộng Dao bị hắn làm cho giận đến gương mặt đỏ bừng.

Tại bên trong chuyện trò biệt ly này, thời gian trôi qua từng chút từng chút một, may mà Long Thần vẫn đang nói đùa, không khí cũng không tĩnh mịch lắm, cuối cùng cũng tới lúc ly biệt, Long Thần cũng không ước át, trực tiếp nói một câu gặp lại sau, hắn liền nhảy lên tường rời đi.

Tiểu Lang cũng nhảy lên tường theo sau Long Thần, thế nhưng khi Long Thần đi qua rồi, hắn liền quay trở lại, nhảy lên ngực Doãn Mộng Dao, ánh mắt màu đen linh động sáng ngời, nhìn nhìn Doãn Mộng Dao, nước mắt chảy ra.

Doãn Mộng Dao bị dọa đến nỗi không nói ra được lời nào, nàng cũng biết tên tiểu tử này đã giết chết Huyền Vũ lão tổ, rốt cuộc là có bao nhiêu lợi hại.

"Long... Long Thần..."

Khi mà Doãn Mộng Dao đang còn dại ra kêu gọi, tiểu Lang nhanh chóng thơm lên trán nàng một cái, sau đó nhảy khỏi lồng ngực của nàng, nhanh chóng biến mất trong hoàng hôn, để cho Doãn Mộng Dao ngơ ngác đúng ở nơi đó, ngẩn người nhìn về phương hướng bọn hắn vừa rời đi.

"Tiểu Lang hắc sắc này, sao lại làm cho ta có cảm giác rất là quen thuộc như vậy, ánh mắt của nó, ta giống như đã nhìn qua vô số lần rồi?"

Cái vấn đề này, Doãn Mộng Dao ngẩn ngơ hồi lâu, vẫn không có đáp áp.

Đợi đến khi đêm tối phủ xuống bỗng nhiên có người gõ cửa gỗ, lúc này Doãn Mộng Dao mới giật mình tỉnh lại, đi ra mở cửa. Người gõ cửa là một tiểu cô nương đôi mắt trong suốt răng trắng như tuyết, nàng lúc này hào hứng đi vào, vui vẻ nói: "Mộng Dao tỷ, ta cho người biết một cái thiên đại tin tức!"

"Chuyện gì vậy?"

"Tối nay, người đi chơi cùng với ta, ta sẽ nói cho người biết!" Tiểu cô nương nói một cách tinh quái.

"Tốt, tốt. Đúng là nha đầu làm cho người ta đau đầu”.

"Hì hì! Thật không đó? Đừng có ăn quịt đấy nha!"

"Từ lúc nào Mộng Dao tỷ đùa giỡn chối từ chưa hả?"

"Cũng đúng.” Tiểu cô nương ngóc ngắc cái đầu, hưng phấn nói: "Ta vừa mới biết được, hình như cái tên đầu lĩnh Nguyên Đế thành Nguyên Đế, đã bị thần tượng của ta là Long Thần ca ca đánh chết rồi, còn cả chém bay đầu nữa đó! Tốt tốt tốt!"

Tiểu cô nương hưng phấn nhảy tưng tưng ở trong sân.

Doãn Mộng Dao nụ cười liền cứng lại, nàng nhớ lại lúc Long Thần mới đến đây, và hắn cũng đã nói qua chuyện hắn đã giết chết Nguyên Đế, Doãn Mộng Dao cho là hắn đang nói xạo, không nghĩ tới đĩ nhiên là sự thật a...

Long Thần, hắn đã trưởng thành đến loại trình độ này rồi sao?

Đêm tối dần dần phủ xuống, Long Thần trở lại Dương gia Bạch Dương trấn, dường như đã thật lâu rồi hắn không có trở về, mọi người Dương gia tương đối kích động. Dương Linh Thanh đã đi theo Lý Tuyền Cơ, không biết là đi đến nơi nào mà Long Thần là thiên tài kinh khủng nhất Dương gia, vẫn còn ở lại Nguyên Linh thành.

Trên dạ tiệc, Long Thần nói những chuyện xảy ra gần đây của mình, sau đó nói hướng đi sau này của mình. Người Dương gia nghe xong, vội vàng dại ra, chiếc đũa trên tay thật lâu cũng không có nhúc nhích.

"Ông nội, đại bá, mẫu thân, ta đuổi theo cái gì đó càng sâu hơn, tương lai nếu có cơ hội, ta sẽ đi tìm Linh Thanh. Về phần các ngươi, ta sẽ có sắp xếp khác, tuyệt đối sẽ không để cho cừu gia của ta, ảnh hưởng đến sự phát triển và truyền thừa của Dương gia." Long Thần nói.

Im lặng hồi lâu, Dương gia lão tổ mới nói vài câu! Nhìn ra được, mặc dù Long Thần rời đi, tất cả mọi người có chút không nở, thế nhưng, trong gia tộc, có thể cho ra thiên tài như vậy, bọn họ cũng vô cùng tự hào.

Dương Tuyết Tình trong mắt đã ngập tràn nước mắt rồi.

Trong tưởng tượng của nàng, Long Thần có một ngày sẽ giống như trong lời tiên đoán của Long Thanh Lan, thăng chức rất nhanh, không nghĩ tới một ngày này lại tới nhanh như vậy, bởi vì liên quan đến trưởng thành, nàng và Long Thần có chút khác lạ, thế nhưng trong lòng nàng, ký thác duy nhất chính là Long Thần.

Trước khi rời đi, Long Thần để lại cho Dương gia rất nhiều thứ, có những đồ vật này, Dương gia quật khởi đã là chuyện rất dễ dàng rồi.

Sau khi tiệc tối kết thúc, mọi người Dương gia đều đi ngủ, Long Thần mới ra khỏi Bạch Dương trấn, đi tới trên một cánh đồng mênh mông bát ngát, lúc này, trong bầu trời đêm hiện lên đầy đủ chín cái thiên hà vắt ngang trời, Long Thần rất dễ dàng tìm được vị trí Thiên Xu tinh hà thuộc tính âm.

Ban ngày, hắn đã ngưng tụ dương thiên hà mà ban đêm, chính là thời gian ngưng tụ âm thiên hà còn lại.

Âm dương thiên hà, bình thường đều có thể hoàn thành trong một thời gian ngắn, sau khi Long Thần hoàn thành dương thiên hà, âm thiên hà liền lộ vẻ dễ dàng hơn nhiều, bất quá lúc này mới bắt đầu, hắn ngoại trừ dùng Dẫn Tinh pháp hội tụ thành lực lượng cuồng bạo ra, cũng cần sử dụng lực lượng ôn hòa của Thiên Hà đan, mới có thể diễn sinh ra càng nhiều chân khí.

Quá trình tu luyện đã kéo dài đến hừng sáng. Còn có hai ngày thời gian, Long Thần quyết định tụ hợp cùng người nhà một hồi, dù sao lần này đi ra, cho dù không có bỏ mình nơi đất khách, nghĩ muốn trở về thì không biết đến năm nào tháng nào nữa.

Ban ngày, Long Thần phụng bồi người nhà, dĩ nhiên là phụng bồi mẫu thân Dương Tuyết Tình của hắn nhiều nhất, tuy rằng hai người cũng không nói nhiều chuyện lắm nhưng có chút ăn ý mà ban đêm, Long Thần ngưng tụ Thiên Xu tinh hà, rốt cuộc, sau khi trải qua một đêm, Long Thần cũng đã hoàn thành tu luyện Thiên Hà cảnh nhất trọng, chính thức cất bước tiến vào Thiên Hà cảnh nhất trọng tại trong cơ thể hắn, âm dương thiên hà, Thiên Xu tinh mạch, ngôi sao hội tụ.

Khi còn cách thời gian lên đường một ngày, Long Thần tại trong mọi người đưa tiễn, rời khỏi Dương gia. Người Dương gia sớm đã dự liệu tới sẽ có một ngày như vậy, cho nên bọn họ đều vì Long Thần mà tự hào.

"Thế cục lúc này ở Nguyên Linh thành, Linh Vũ gia tộc chỉ còn lại Bạch Hổ lão tổ và Chu Tước lão tố, Thú Hồn điện không còn Nguyên Đế, tất nhiên là rơi xuống ngàn trượng, căn bản là không thể đảm nhiệm vị trí Phủ thành chủ được, có chăng là Thần Hi Thương Minh giáo hoạt, còn bảo tồn được thực lực, lần này, ta nên tìm tới Thần Hi Thương Minh”.

Sở đã đi Thần Hi Thương Minh là bởi vì Long Thần cùng với Thần Hi Thương Minh không có thâm thù đại hận gì, không giống như hai thế lực khác. Long Thần lần này là muốn Thần Hi Thương Minh giúp hắn làm một chuyện, đĩ nhiên là có báo đáp.

Đi tới tổng bộ Thần Hi Thương Minh, Long Thần vừa mới đứng ở nơi đó, đã có một đám người đi thông báo, một lát sau, minh chủ Thần Hi Thương Minh Lý Vô Địch với thân thể mập mạp, đã xuất hiện ở cửa, cùng đi ra còn có Lý Tử Linh, và khanh khách thủ tịch Thiên Hà cảnh nhất trọng của Thần Hi Thương Minh. Đó là một lão giả mũi ưng, ánh mắt vô cùng sắc bén, người Thần Hi Thương Minh đều gọi hắn là Ưng lão.


"Thì ra là Long Thần huynh đệ, mau mau, mời vào bên trong!" Lý Vô Địch trên mặt chồng chất đầy nụ cười, nói. Long Thần tới Thiên Hà cảnh, hơn nữa giết chết Nguyên Đế, đều đã truyền ra khắp toàn bộ Nguyên Linh thành. Đối với mọi người mà nói, tin tức này so với khi Long Thần đánh bại Thanh Long lão tố còn muốn rung động hơn nhiều lắm.


Cho nên, khi Long Thần thăm viếng Thần Hi Thương Minh là thế lực duy nhất còn bảo toàn thực lực, làm cho Lý Vô Địch sợ hãi đến mất cả hồn lẫn vía, phải biết rằng, Long Thần bây giờ, cho dù thân phận hay là địa vị, cũng không phải để cho hắn có khả năng trêu chọc.


Lý Tử Linh nhìn thanh niên thần sắc lạnh nhạt kia, tựa như là đang nằm mơ vậy. Lần đầu tiên gặp nhau, chính là ở Lôi Hỏa sơn mạch, Long Thần lúc đó thừa dịp nàng trấn áp Lôi Diêm tinh phách, chân khí hao hết, xuất thủ đến nàng, vô cùng vô lại, thế nhưng thực lực thì chưa ra hình dáng nào mà Long Thần hôm nay, đã là tồn tại cùng ngang hàng với gia gia của nàng là tồn tại mà nàng phải ngước đầu nhìn lên...


Độ chênh lệch như dòng sông với biển cả vậy, thật sự là quá lớn.


Lý Tử Linh từ trước đến bây giờ đều lấy xinh đẹp và thực lực mà tự phụ, cho rằng dưới gầm trời này, người có thể hợp với nàng là cực ít nhưng mà Long Thần lúc này đây thì là không thèm nhìn đến mình một cái, làm nàng có cảm giác biệt khuất, lòng tự tin nhận lấy đả kích nghiêm trọng.


"Khốn kiếp, thực lực trở nên mạnh mẽ liền cho là rất giỏi đúng không?” Lý Tử Linh có một loại xúc động muốn đem hắn ăn tươi nuốt sống, thế nhưng, nàng cũng không dám động thủ thật sự, nếu không người chết tuyệt đối là nàng.


Trong Nguyên Linh thành lúc này, bởi vì có sự tồn tại nghịch thiên như Long Thần đây, hai thế lực lớn nhất cũng bị hắn làm cho sa sút, Thần Hi Thương Minh đang ăn mừng, về sau chính là thời cơ bọn hắn quật khởi. Thế nhưng, lúc này, cái tên ôn thần Long Thần lại tìm tới bọn họ, bọn họ làm sao dám hầu hạ không tốt cho được?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK