Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Thần liền cẩn thận suy nghĩ rất nhanh, Tố Tuyết xé rách một miếng y phục của mình bỏ lại, rơi xuống chỗ này, nhất định là muốn đám người Long Thần đi ngang qua, có thể tìm thấy nàng.

Hướng phía trước đi thêm một khoảng nữa, Long Thần lại lần nữa thấy được một miếng vải nhỏ màu đen.

"Ở phương hướng này." Ánh mắt lạnh lẽo, Long Thần liền chế định phương hướng của Tố Tuyết nhanh chóng phóng đi, hắn có một loại cảm giác, tựa như chỗ mà mình đi tới, chính là trung tâm của tòa Mê thành này.

"Tốc độ nhanh như vậy sao?" Mắt thấy tốc độ Long Thần càng lúc càng nhanh, Lôi Văn bi ai phát hiện, hắn đã thi triển ra tốc độ cực hạn, nhưng vẫn không kịp Long Thần.

Thế nhưng hoàn hảo chính là, Long Thần cũng không có chạy xa hơn mà đã dừng lại rồi, bọn họ cách Tố Tuyết còn không xa, có Tố Tuyết chỉ dẫn phương hướng, Long Thần rất nhanh tới gần bọn họ trong vòng một dặm, tại bên trong một dặm này, Phệ Linh Yêu Đồng của hắn trong nháy mắt phát hiện Tố Tuyết và những người khác tồn tại.

Lúc này, Vũ Quang Vũ đang hướng Tố Tuyết điên cuồng công kích mà Phong Chi Lâm đứng ở một bên, thỉnh thoảng dùng Vô Hình Tiên trong tay hỗ trợ Vũ Quang Vũ. Tố Tuyết chiếm được chân truyền từ Bạch Lan, tu luyện chiến kỹ phần lớn đều là từ Ma Thần đế quân truyền thừa, trước khi Vũ Quang Vũ chưa nhận được Thanh Liên đế quản truyền thừa, thực lực hai người tương đương nhau, lúc này Vũ Quang Vũ cũng không có lấy ra Thành Liên thần kiếm, cho nên trong nhất thời hai người khó phân ra thắng bại. Nếu không phải Vô Hình Tiên Phong Chi tân tinh thoảng quấy rầy, Tố Tuyết có thể kiên trì thêm một khoảng thời gian nữa.

Lúc này, hai nữ nhân tranh phong tương đối náo nhiệt, Tố Tuyết một bên đánh nhau với Vũ Quang Vũ, một bên dùng ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm Phong Chi Lâm. Phong Chi Lâm cầm trong tay Vô Hình Tiên, Vô Hình Tiên căn bản chẳng thấy hình thể của nó, cho nên mới làm cho người ta khó lòng phòng bị. Phong Chi Lâm lúc này gương mặt lạnh lùng như băng cười một tiếng, Vô Hình Tiên trong tay hướng Tố Tuyết đánh tới, mắng: "Nữ nhân hèn hạ, mỗi lần đều cùng tranh phong với ta, ta xem lần này đánh người không phục không được!"

Đánh ra một đạo Vô Hình Tiên, căn bản là không nhìn rõ quỹ tích Vô Hình Tiên, Tố Tuyết một bên tĩnh táo đánh chặn công kích của Vũ Quang Vũ, một bên phòng ngừa Phong Chi Lâm đánh lén, trong nhất thời vô cùng bị động.

"Núp ở phía sau nam nhân, xuất thủ đánh lén, ngươi có cái gì đắc ý gì chứ? Phong Chi Lâm, ngươi nếu như quang minh chính đại như ta nói thì đánh với ta một trận, với thực lực của ngươi, đến mười tên, cũng không là đối thủ của Tố Tuyết ta đây, ngay cả Địa Vũ cảnh cửu trọng còn chưa tới, cũng không biết xấu hổ lên mặt ở trước mặt ta!" Khuôn mặt Tố Tuyết đều là vẻ phẫn nộ, một bên tại Vũ Quang Vũ, chật vật bại lui, một bên lạnh lùng mắng nhau với Phong Chi Lâm.

"Ai nói ta không tới Địa Vũ cảnh cửu trọng? Quang Vũ thối lui đi, để ta đối phó với tiện nhân kia!"

Hai người cũng được coi là nữ cường giả nổi danh nhất tại vạn quốc cương vực, cho nên mới thù hận đối phương như vậy. Đáng hận nhất là, các nàng đều phát hiện đối phương chẳng những thực lực và địa vị, độ xinh đẹp đều ngang bằng mình.

"Đừng quấy rối, ngươi vẫn không thể đối phó với nàng." Vũ Quang Vũ ăn ngay nói lời thật, Tố Tuyết nhận được chân truyền từ Bạch Lan mà Bạch Lan so với Phong Kính cường đại hơn, cho nên ở phần thực lực, Phong Chi Lâm so với Tố Tuyết vẫn có một đoạn chênh lệch.

"Vũ Quang Vũ, ngươi lùi lại cho ta!" Phong Chi Lâm giận đến nỗi bộ ngực phập phồng, Vũ Quang Vũ là hôn phu của nàng mà lại đang giúp người khác nói chuyện, thật sự quá đáng giận mà.

Trong mắt Vũ Quang Vũ hiện lên một đạo quang mang sắc lẹm, thế nhưng rất nhanh chợt tắt. Hôn sự giữa hắn và Phong Chi Lâm, là được định ra từ khi còn nhỏ, ban đầu khi mà Vũ Quang Vũ vừa nhìn thấy Phong Chi Lâm, giật nảy mình, sau đó mới dần dần phát hiện tâm tính của Phong Chi Lâm rất thối, thế nhưng tại vạn quốc cương vực, rất khó gặp được người xinh đẹp như Phong Chi Lâm là nữ nhân càng thêm xuất chúng, hơn nữa Phong Chi Lâm càng quát lớn, càng cao ngạo, hắn lại càng khoái cảm chinh phục, cho nên Phong Chi Lâm dù có đối với hắn chẳng chút khách khí, hắn vẫn rất vui vẻ hưởng thụ cảm giác đó.

Thế nhưng, ở Thái cổ bãi tha ma này, trải qua thời gian dài chung đụng, Vũ Quang Vũ phát hiện mình đối với tính tình của nữ nhân này càng ngày càng nhịn không được nữa rồi. Phong Chi Lâm yêu cầu, Vũ Quang Vũ cũng không nghe theo, trực tiếp hướng Tố Tuyết động thủ càng thêm mãnh liệt, Tố Tuyết lúc này mồ hôi đã đầm đìa, quần áo ước át dán lên thân thể mềm mại của nàng, dần dần thoáng hiện đường cong kinh người đến nhục sắc, để Vũ Quang Vũ nhìn thấy mà thèm.

Hắn từ từ phát hiện, hình như Tố Tuyết so với Phong Chi Lâm còn đẹp hơn, đáng tiếc chính là, Tố Tuyết chính là nữ nhân của Long Thần mà Long Thần là người cả Vũ Quang Vũ và Phong Chi Lâm đều muốn kích giết.

Nhìn thân hình tuyệt mỹ của Tố Tuyết, Vũ Quang Vũ bắt đầu công kích chậm lại, hắn phát hiện mình có chút không nở lòng nào đi đánh chết nữ nhân này, mặc dù có Thần Không phù, nhưng mà hắn cũng không đành lòng.

Phong Chi Lâm nhìn ra được, Vũ Quang Vũ chẳng những không có tránh ra, ngược lại còn làm chậm công kích. Điều này khiến nội tâm của nàng tức giận muốn bốc cháy lên.


"Ai nói ta không tới Địa Vũ cảnh cửu trọng? Ta bây giờ phóng ra thực lực Địa Vũ cảnh cửu trọng cho người xem, Vũ Quang Vũ, ta nói lại lần nữa, ngươi cút ngay cho ta!" Phong Chi Lâm sau khi nói xong, hướng bên kia bay thẳng tới.


"Ngươi có câm miệng lại không?" Vũ Quang Vũ quay đầu lại, mắt lạnh như băng nhìn Phong Chi Lâm một cái.


"Ngươi dám nói lời như vậy với ta?" Phong Chi Lâm ngẩn ngờ, nàng biết nam nhân này thích nàng, cho nên bình thời đều dễ dàng tha thứ tính tình của nàng, thế nhưng lúc này đây mắn lại không khách khí như thế? Chẳng lẽ hắn vì nữ nhân ở trước mắt này?


Đối với Phong Chi Lâm chất vấn, Vũ Quang Vũ không để ý tới chút nào, tiếp tục hướng Tố Tuyết công kích, càng nhìn Tố Tuyết, hắn lại càng đắm chìm trong mị lực của nàng, không thể tự thoát ra được.


"Phong Chi Lâm là của ta mà Tố Tuyết đây cũng là của ta! Long Thần cái loại háo sắc kia, tại sao có được nữ nhân như Tố Tuyết đây? Hết thảy đều là của ta..."


Có Thanh Liên đế quân truyền thừa, để Vũ Quang Vũ có đủ tự tin. Hắn từ nhỏ dưới Vũ Liên cưng chiều mà lớn lên từng ngày, nghĩ nghĩ muốn cái gì đều nhận được cả, Phong Chi Lâm lấy không khách khí đối đãi, ngay từ đầu gây cho hắn cảm giác mới mẻ, thậm chí còn hưởng thụ cảm giác như vậy, thế nhưng cửu nhi cửu chi, hắn mệt mỏi, bất tri bất giác. Loại nữ nhân như Tố Tuyết, sau khi nhìn thấy nàng, nàng với thân thể mê người đó, càng thêm hấp dẫn lấy Vũ Quang Vũ. Cho nên, tham muốn trong lòng hắn dần dần nảy sinh, đã quyết định đem Tố Tuyết, đóng vào trong trường của mình.


Vũ Quang Vũ đối đãi, để Phong Chi Lâm thở ra một hơi, ánh mắt của nàng bắt đầu hiện tia máu, thực lực Địa Vũ cảnh cửu trọng, bạo phát ra từ trên người nàng. Đang muốn động thủ và muốn cùng Vũ Quang Vũ động thủ Tố Tuyết, bỗng nhiên một loại cảm giác nguy hiểm, từ phía sau nàng ập tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK