Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nội tộc tuyển chọn lần này, có hai người thành công tiến vào, theo thứ tự là Doãn Mộng Dao, còn có …" Đông Phương Huyền Tiêu khóe môi nhếch lên nụ cười thỏa mãn, sau đó nhìn về phía Long Thần, nói: "Long Thần"

Khi đa phần mọi người chúc mừng Long Thần, có một người ngồi ở trong một góc kinh ngạc nhìn Long Thần, trong đôi mắt lộ cảm xúc vô cùng cổ quái, đó chính là Liễu Lam, Liễu đại mỹ nhân.

Hôm nay, y phục của nàng vô cùng xinh đẹp, toàn thân là một màu hồng, trang sức ngọc thạch, bộ ngực sữa nõn nà trắng như ngọc, nửa kín nửa hở, lưng eo trắng thuần, từ trên xuống dưới hoàn mỹ, một cặp mông to cân xứng với nửa đôi chân trần hiện lộ ra ngoài.

Trang phục nàng không thể nghi ngờ là cực kỳ xinh đẹp, nhưng cái xinh đẹp này so sánh với thần thái của nàng, tựa hồ thua kém rất nhiều, đôi mắt to của nàng hàm chứa mỉm cười hàm chứa đáng yêu, như nước như sương, mị ý nhộn nhạo, khóe miệng khẽ nhếch lên, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, muốn làm cho ngươi ta một thân nhức nhối.

"Làm sao bây giờ đây" Liễu Lam càng nhìn Long Thần, thì trong lòng lại càng bối rối.

Lúc trước, nàng đáp ứng Long Thần, chỉ cần hắn có thể tiến vào nội tộc, thì cái trong sạch của mình liền giao cho hắn, nhưng đó là nàng nhất thời nói nhảm mà thôi, không nghĩ tới chính là, gã Long Thần này thật đúng là tiến vào nội tộc.

Long Thần người này đã mang đến cho nàng nhiều rung động, hắn cợt nhã cà lơ phất phơ, lại còn là người tàn nhẫn và quyết đoán, lần lượt công kích nội tâm của nàng, thành thật mà nói, khi Long Thần lại một lần nữa sáng tạo ra kỳ tích đánh bại Kim Thánh Ân, sau đó chân chính trở thành thiên tài đệ nhất ngoại tộc, Liễu Lam quả thật động tâm.

Nàng đối với nam nhân nhỏ hơn mình đến mười tuổi đã sinh ra động tâm, điều này mang đến cho nàng luôn kiêu ngạo mà nói, cảm giác có chút hoang đường và mất thể diện, cho nên nàng cho rằng mình nhất thời tình mê ý loạn mà thôi.

"Thế nhưng, chuyện đã hứa hẹn, ta không thể không tuân thủ lời hứa" Liễu Lam cả người đều muốn điên lên rồi.

Một phương diện, nàng đang suy nghĩ đến chuyện lời hứa, mà một phương diện khác, cứ như vậy cho Long Thần mà nói trong lòng nàng còn chưa chuẩn bị, hơn nữa, Long Thần hiện tại đã tiến vào nội tộc, có thể cho nàng cái thân phận gì đây?

Cuối cùng, vẫn là lý trí áp đảo lời hứa, Liễu Lam hít thở sâu một cái, bộ ngực sữa phập phồng, vừa lúc hấp dẫn ánh mắt Long Thần bắn phá đến.

"Như thế nào? Đẹp trai hay là không đẹp trai" Long Thần cười tà tà nói.

"Đẹp trai" Liễu Lam có chút bất đắc dĩ, hắn lúc nãy biểu hiện ra coi như có chút dọa người, nhưng mà bây giờ lộ ra tính tình trẻ con, nhưng chính là như vậy, làm cho Liễu Lam có chút muốn đem hắn ép vào trong bộ ngực của mình, hung hăng muốn yêu thương hắn.

“Ta đây đang suy nghĩ? Nhưng càng sống càng trở lui” Sắc mặt Liễu Lam có chút đỏ hồng, trong lòng âm thầm buồn rầu.

Lúc này, ở nơi Sinh Tử quật này, tiêu điểm trong tầm mắt của mọi người chính là Long Thần và Doãn Mộng Dao, mà trong đó quang mang lóe sáng nhất là của Long Thần.

Ở giữa sân, Sở gia Thanh tộc đã rời khỏi, duy nhất có mâu thuẫn với Long Thần chính là Kim tộc, cho nên, ngoại trừ Kim Loan ra còn có Kim Thánh Ân đang chữa thương, những người khác đều vây quanh Long Thần và Doãn Mộng Dao, mà ở trước hai người Long Thần và Doãn Mộng Dao là Đông Phương Huyền Tiêu.

Đông Phương Thiên Vũ lúc này đã đến trước mặt Kim Loan.

"Kim trưởng lão, hắn như thế nào rồi" Bởi vì có mâu thuẫn với Long Thần, cho nên Đông Phương Thiên Vũ đối với thất bại của Kim Thánh Ân cũng vô cùng khó có thể tiếp nhận.

"Nội phủ bị trọng thương nghiêm trọng, nếu như không có linh dược chữa thương tốt, phỏng chừng có khả năng tu dưỡng một hai tháng mới khôi phục lại" Thấy cái bộ dáng kia của Kim Thánh Ân, Kim Loan tại trong ánh mắt tràn đầy lạnh như băng.

"Ta có một Vân Văn quả Huyền giai cao đẳng, đợi khi rời khỏi Sinh Tử quật, sẽ đem cho hắn phục dụng, như vậy, Kim Thánh Ân huynh đệ liền có thể khôi phục trong đêm nay rồi"

"Thật sao" Đông Phương Thiên Vũ chiếu cố Kim Thánh Ân như vậy, làm cho Kim Loan có chút vui mừng.

Mà ở bên kia, Đông Phương Huyền Tiêu lúc này đang đánh giá Long Thần và Doãn Mộng Dao, nhẹ giọng nói: "Hai người các ngươi bao nhiêu tuổi rồi"

Long Thần năm nay mới mười sáu tuổi, Doãn Mộng Dao mười chín tuổi, so với Long Thần còn lớn hơn ba tuổi, cho nên, Long Thần mới gọi nàng là Mộng Dao tỷ.

Sau khi biết tuổi của bọn hắn, Đông Phương Huyền Tiêu nhàn nhạt gật đầu, nói: "Tiến vào nội tộc, còn cần một cái nghi thức, chẳng qua là phải về đến trong Linh Vũ gia tộc mới hoàn thành, hiện tại nội tộc tuyển chọn đã kết thúc, bọn họ theo ta trở về nội tộc, còn những người khác đều tản ra, trở về"

Phong cách của Đông Phương Huyền Tiêu chính là như vậy, có chuyện gì đều nói thẳng thừng ra, như sấm rền gió cuốn.

Nói dứt lời, hắn liền dẫn theo mọi người hướng bên ngoài động quật đi ra.

"Bây giờ liền trở về Linh Vũ gia tộc sao" Liễu Lam có chút vui mừng, phải đi về Linh Vũ gia tộc, khẳng định Long Thần sẽ trực tiếp đi vào nội tộc, hẳn là sẽ không có thời gian trở lại tìm nàng.

Sào huyệt Quý Âm xà tinh này được coi là tương đối dài, đợi đến khi mọi người rời khỏi Sinh Tử quật, chợt nghe bên ngoài từng trận sấm rền, còn có thanh âm mưa to bàng bạc phủ xuống.

"Dưới chân núi Cửu Ma sơn mưa thật to a"

Tất cả mọi người có chút buồn bực.

Mưa to tại Cửu Ma sơn, chính là một loại mưa tầm mưa tả siêu cấp, tu vi không đến Thiên Đan cảnh, ở bên dưới trời mưa to này căn bản cũng đứng không vững.

Hơn nữa, Cửu Ma sơn địa thế hiểm ác, với lại thiểm điện cũng tương đối gần, tùy thời có thể đánh xuống, cho nên, trời mưa trên Cửu Ma sơn mà đi lại, thì phi thường phiền toái.

Quả nhiên, đến khi đi ra, tất cả mọi người đều nhìn thấy, thế giới bên ngoài đã là mảnh mù sương, tiếng mưa rơi rầm rầm vang lên bên tai không dứt.

Cửu Ma sơn đã bị mây đen bao quanh hoàn toàn, căn bản từ sườn núi hướng lên trên đầy là mây đen, đi xuống bên dưới còn kinh khủng hơn.


Toàn bộ thế giới là một mảnh mưa tầm mưa tả, vô tận mành mưa ngăn chặn ở trước mặt mọi người, trong thiên không, thỉnh thoảng có thiểm điện đánh xuống, điện quang điên cuồng chớp lóe.


Cửu Ma sơn đều có tiếng sấm, cho nên tại trong Sinh Tử quật, mọi người cũng không để ý đến cái gì, nhưng mà không nghĩ đến khi vừa mới đi ra, đã nhìn thấy lôi đình thiểm điện đã đạt đến trình độ hung hăng ngang ngược như thế.


Tại trong Cửu Ma sơn mà đi lại, nếu như vận khí không được tốt lắm, còn có thể bị thiểm điện bổ trúng.


Cái loại lực lượng thiên địa này là vô cùng mênh mông, đoán chừng cho dù là thái thượng trưởng lão, bị thiểm điện này bổ trúng, không chết cũng phải tàn phế.


"Mưa đến rồi sao, tứ thúc, bây giờ sắc trời cũng đã tối rồi, vậy thì ở lại trong Cửu Ma sơn trang một đêm, ngay mai hẳn lên đường, như thế nào" Đông Phương Thiên Vũ đề nghị.


"Cứ như vậy đi" Đông Phương Huyền Tiêu gật đầu.


Cho nên, ở trong thế trời mưa bàng bạc này, mọi người bắt đầu xuống núi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK