Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người tới tổng cộng có bảy hắc y nhân, tuổi của bọn hắn so với đám người Man Hùng bộ lạc lớn hơn nhiều lắm, ở trong nhận thức Long Thần, mấy tên hán tử này tuổi chừng hơn ba mươi, nhưng số tuổi thật sự đoán chừng chắc gần trăm tuổi. Ở tam đại đế vực, số tuổi như vậy chỉ có thể được coi như là trung niên.

Mấy đại hán áo đen đây cũng không phải là đám thiếu niên Man Hùng bộ lạc có thể so sánh, thực lực của mỗi người ước chừng từ Thiên Vũ cảnh tầng thứ ba đến Thiên Vũ cảnh tầng thứ tư, quan trọng hơn nữa là… trên người mỗi người bọn họ đều có khí tức sát phạt nồng nặc và máu tanh, có lẽ kinh nghiệm chiến đấu và sát phạt qua rất nhiều người, xa đến mức những thiếu niên này không thể nghĩ tới được.

Nhân số tuy rằng chiếm số ít nhưng tu vi của bọn họ tương đối đồng đều, thủ đoạn sát phạt cũng tương đối tàn nhẫn, một khi xuất thủ đều không lưu lại, ở thời điểm giết chết đối phương, còn vô cùng thuận tay lấy đi nạp giới của đối phương bỏ vào trong ngực mình.

Khi Long Thần xuất hiện ở bên cạnh, những thiếu niên Man Hùng bộ lạc đã chết đi ba người, đều là Thiên Vũ cảnh tầng thứ hai, người có trình độ này ở vạn quốc cương vực chính là nhân vật cao cao tại thượng nhưng ở Đế vực lại là đối tượng bị tùy tiện đánh chết.

Mặc dù có một ít thiếu niên có thực lực tương đương với đại hán áo đen nhưng kinh nghiệm chiến đấu và thủ đoạn tàn nhẫn lại chênh lệch, đây là nguyên nhân đưa tới cái chết của bọn họ.

Tên thiếu niên Hùng Quân kia vô cùng anh dũng, chỉ một mình hắn đối chiến với tên thủ lĩnh Thiên Vũ cảnh tầng thứ tư của đối phương, thế nhưng cuộc chiến liên tiếp bại lui, thiếu niên này đánh ra từng trọng quyền mang theo khí tức hủy diệt, nhìn như đơn giản, nhưng kỳ thật vô cùng cao thâm huyền ảo, mỗi lần đánh ra, thanh âm muộn hưởng, đoán chừng một quyền cũng có thể khiến cao thủ như Trường tu khách đục thành một lỗ.

Ngoại trừ Hùng Quân ra, những người khác đều bị đối phương áp chế, bao gồm cả thiếu nữ tên Hùng Uyển Nhi.

Thực lực của nàng hẳn là Thiên Vũ cảnh tầng thứ ba nhưng lại có hai gã nam tử vây quanh nàng, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nàng đã bị bắt trói hoàn toàn, bẻ quặp hai cánh tay ra sau lưng, hai tên nam tử không nói hai lời, trực tiếp động thủ xé rách quần áo Hùng Uyển Nhi không chút lưu tình nào.

“Con quỷ nhỏ, tốt nhất đừng động đậy, nếu không đừng trách các ca ca không lưu tình.”

Một tên nam tử áo đen trực tiếp đẩy ngã Hùng Uyển Nhi xuống đất dữ tợn cười nói.

“Tỷ tỷ!”

Mắt Hùng Quân trợn tròn như muốn nứt ra, trong ánh mắt là một mảnh đỏ máu, hắn vội vàng buông bỏ đối thủ, vọt tới chỗ Hùng Uyển Nhi, cử động điên cuồng đó khiến cho đối phương có cơ hội, nam tử bị hắn bỏ lại phía sau đột nhiên tăng tốc.

“Liệt Địa Ấn!”

Đột nhiên bạo khởi, một đạo đại ấn sắc bén ở trong tay, giết Hùng Quân từ phía sau lưng, một đạo quang mang màu vàng ngưng kết ở trên bàn tay của hắn, tràn đầy lực đạo rung động.

Trong lúc nhất thời, tiếng gió gào thét.

“Hùng Quân, cẩn thận phía sau!”

Hùng Uyển Nhi nước mắt lưng tròng.

Mắt nhìn thấy Hùng Quân bị đánh lén, Long Thần không nói hai lời, trực tiếp bẻ gãy nhánh cây cứng rắn, hướng lòng bàn tay nam tử kia ném đi! Nhánh cây kia hóa thành một đạo quang tuyến hắc sắc, nháy mắt đã tới nơi!

Thật ra nhánh cây kia không đủ để ngăn cản công kích chiến kỹ Hoàng cấp trung đẳng của nam tử kia, chẳng qua Long Thần xuất thủ đột ngột quá, người nọ không dám tùy tiện đánh văng nhánh cây của Long Thần, quả nhiên, ngay thời điểm muốn đánh trúng Hùng Quân, nam tử kia liếc mắt nhìn thấy một bóng đen vọt tới liền sợ hết hồn, vội vàng lui về phía sau.

Vèo!

Nhánh cây màu đen đâm vào một gốc cây đen như mực, phần đuôi không ngừng lắc lư, có thể thấy được lực đạo, quả thật có chút lớn.

“Ai!”

Vốn đã muốn chế phục đám trẻ con mới ra cửa đây, không nghĩ tới có người nhúng tay vào, đám đại hán áo đen đã quen giết chóc nên cũng không sợ gì, chỉ dừng tay sát phạt, nhanh chóng quay sang nhìn về hướng của Long Thần.

Thừa cơ hội này, ngoại trừ Hùng Uyển Nhi bị chế trụ ra, người Man Hùng bộ lạc nhanh chóng tụ tập lại với nhau. Những thiếu niên bị chết, bị thương, uy phong trước kia sớm đã không còn nữa.

Và cũng giống như đám hắc y nhân, bọn họ cũng vô cùng tò mò, rốt cuộc là ai ra tay?

Định thần nhìn lại, là một nam tử vẻ mặt lạnh nhạt, ánh mắt tà mị, từ trong bóng tối đi ra, chính là Long Thần vừa mới chia tay không lâu trước đó.

“Thì ra là ngươi!”

Bất kể là đám người Hùng Quân hay là Hùng Uyển Nhi đều lấy làm kinh hãi. Vẻ mặt rất nhanh từ vui mừng trước đó đã biến thành thất vọng. Bọn họ còn tưởng rằng là trưởng bối bộ lạc tới cứu bọn hắn, không nghĩ tới lại là Long Thần.

Xem ra hôm nay không thoát khỏi vận mệnh tử vong.

“Ngươi tới làm gì?”

Ánh mắt Hùng Quân lạnh lẽo hỏi.

Thiếu niên khác cũng có chút im lặng. Lúc nãy là bọn họ khi dễ Long Thần cho nên bọn họ không muốn để Long Thần thấy được bộ dáng chật vật của mình.

Nhìn bọn họ nói chuyện với nhau lại cảm thụ khí tức trên thân Long Thần, đại hán áo đen liền cười phá lên nói: “Thì ra là một con chim non, đúng là nghé con mới đẻ không sợ cọp. Chúng ta ra tay, ngươi cũng dám tới quấy rầy, còn làm cho huynh đệ chúng ta cả kinh một phát, xem ra ngươi đây muốn chết thảm cho chừa cái tội dám giả thần giả quỷ với huynh đệ chúng ta.”

“Động thủ đi, thật là càng lăn lộn càng thụt lùi, thế mà bị một đứa trẻ trâu hù sợ.”

“Mấy người chúng ta đi giết chết con chim non kia, hai người các người kiềm chế chút nữa đi, đừng đem người ta phát nát, trở về mấy huynh đệ chúng ta còn muốn sung sướng, tiểu mỹ nhân đây hẳn là đủ sức, phải sảng khoái mấy ngày mới được, đừng có làm cho nàng ta chết.”

Hai tên võ giả đè Hùng Uyển Nhi nói: “Chúng ta đều ngó chừng, các ngươi cứ yên tâm động thủ, đừng lãng phí thời gian nữa. Nhìn con quỷ nhỏ này ta đã nhịn không được nữa rồi.”

“Đừng xem như mình lợi hại, ở trên giường đoán chừng ngươi cũng không phải là đối thủ của nàng ta.”

“Ha ha!”

Một đám người cười rộ lên, hoàn toàn không coi Long Thần ra gì cả, nhìn tỷ tỷ của mình tràn đầy nước mắt và tức giận, Hùng Quân giận dữ.

“Thủ lĩnh, chún ta bây giờ nên làm gì?”

“Còn có thể làm sao nữa! Chết trận!”

Hùng Quân quát lên một tiếng, cả đám đang muốn động thủ đột nhiên một bóng người gầy nhỏ hơn bọn hắn nhiều hiện ra ở trước mặt bọn hắn, ngăn cản đường đi tới của bọn hắn.

“Trở lại hết cả đi.”


Long Thần đưa lưng về phía bọn họ, chậm rãi lấy ra Tam Thiên Tinh vực.


“Cái gì?”


Đám người Hùng Quân cho rằng mình nghe lầm, dại ra nhìn Long Thần, chợt càng tức giận thêm, quát: “Mụ nội tiểu tử ngươi, mau mau cút đi cho ta, nếu tỷ tỷ ta xảy ra chuyện gì, lão tử đem ngươi lột da hết sạch! Ngươi đừng nghi vấn, Hùng Quân ta không phải người khoác lát!”


“Vậy sao?”


Vụt một tiếng, mũi thương Thiên Thủy vực đính lên chóp mũi Hùng Quân. Tiến thêm một ly nữa là trực tiếp đâm vào lỗ mũi Hùng Quân.


“Tốc độ thật nhanh.”


Đám người Hùng Quân trong lúc nhất thời có chút mơ hồ, Long Thần rốt cuộc làm sao làm được, hắn không phải chỉ mới là Thiên Vũ cảnh tầng thứ hai thôi sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK