Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọt nước văng tung tóe, thân thể Long Thần chìm xuống đáy đầm sâu, máu tươi nhuộm đỏ mặt nước. Thế nhưng, khí tức trên người hắn càng lúc càng mạnh.

"Chưa chết sao?" Đệ Nhị thống lĩnh cau mày lẩm bẩm, phía trên mệnh lệnh phải tận lực bắt sống. Nếu như Long Thần tử vong thì công lao của hắn sẽ phải giảm đi rất nhiều.

Nhìn bóng dáng Long Thần biến mất dưới đầm sâu, đầu óc Linh Hi trống rỗng. Cả người nàng vô lực quỳ rạp xuống đất, ánh mắt nhìn xuống mặt hồ đỏ nhạt không biết nên làm gì nữa.

Nước mắt chầm chậm tràn ra...

Bối rối, vô lực, sợ hãi, tuyệt vọng... vào giờ khắc này, đủ loại tâm tình mặt trái tràn ngập nội tâm Linh Hi, từ từ lấy đi sức sống của nàng. Trước đó bọn họ không có ý thức được quan hệ giữa hai người đã thân thiết đến mức này. Kể từ khi Long Thần nhảy xuống vực sâu Tinh Ma ngục sinh tử đã bắt đầu một mối tình đồng sinh công tử. Nếu như Long Thần xảy ra chuyện gì bất trắc, Linh Hi tuyệt đối không muốn sống trên thế giới này.

Linh Hi muốn chết là chuyện vô cùng đơn giản, chỉ cần trực tiếp nhảy xuống vách núi là xong.

Nghĩ ngợi mông lung hồi lâu, Linh Hi khẽ cắn răng cất bước đi về phía đầm sâu.

Bởi vì cảm thấy Long Thần đã chết, Đệ Nhị thống lĩnh cũng không quan tâm đến Linh Hi nữa.

Chỉ là không ngờ rằng nàng to gan lớn mật như thế, trong phút bốc đồng đã hạ quyết tâm từ bỏ tính mạng đuổi theo Long Thần.

Đến khi hắn kinh hãi chuẩn bị kéo Linh Hi trở lại thì Long Thần đột ngột trồi lên mặt nước, đúng lúc nhìn thấy Linh Hi đang đứng ở gần đó.

"Quay trở lại!" Long Thần mắng to một tiếng. Lúc này Linh Hi đã khóc hai mắt đỏ lên, đang ở địa ngục đột nhiên bay lên thiên đường làm cho nàng cảm giác hạnh phúc. Mặc dù Long Thần mắng chửi nhưng nàng vẫn vui vẻ như thường.

Long Thần vội vàng xông lên bờ, thời điểm hạ xuống đất thân thể chao đảo nhiều lần mới miễn cưỡng ổn định thân hình. Dòng nước đã xóa đi vết máu trên người hắn, sắc mặt tái nhợt.

Từ đó có thể thấy được bốn quyền kia đã khiến nàng thương tổn nghiêm trọng.

Chẳng qua là hắn cắn chặt răng, mạnh mẽ chịu đựng đau đớn. Lục phủ ngũ tạng trong người cơ hồ loạn lạc, xương cốt nứt vỡ không ít. Chỉ cần đứng yên một chỗ cũng mang đến thống khổ dị thường.

"Không nên đánh nữa!" Linh Hi lo lắng kêu lên. Mặc dù chỉ còn lại một quyền nhưng nàng biết lấy thực lực Giang Thành dư sức đánh phế Long Thần. Thậm chí là trực tiếp giết chết.

"Thần ca ca, ta vạn người, không nên tiếp tục. Làm theo ý ta một lần được không? Dù sao ta cũng không chết được. Chúng ta vẫn có thể sống ở cạnh nhau... Linh Hi vô lực khẩn cầu.

"Chớ nói nhiều lời, chỉ còn lại một quyền. Người cảm thấy phế vật này có khả năng đánh ngã được ta?" Long Thần chỉ hướng Giang Thành, cười lạnh nói: "Đường đường Đệ Nhị thống lĩnh Hoàng Thành thủ vệ quân, cường giả Thiên Hà cảnh đệ thất trọng đánh ta không ngã nổi. Đúng là buồn cười chí cực. Xem ra thống lĩnh đại nhân bận rộn quá nhiều việc, thường ngày không có thời gian luyện quyền rồi."

"Tiểu tử, đủ rồi. Lần này ta sẽ lấy mạng ngươi." Giang Thành gầm rống tức giận. Hắn bị Long Thần vũ nhục liên tục lúc này đã nổi điên rồi.

Thoáng cái hắn đẩy Linh Hi ra phía sau, mở miệng nói: "Đại Chu Thiên trùng quyền, một quyền mạnh hơn một quyền. Một quyền sau cùng có thể mạt sát võ giả Thiên Hà cảnh đệ thất trọng. Nếu người còn đứng vững, Giang Thành ta sẽ gọi ngươi một tiếng lão gia."

Vừa mới dứt lời, Giang Thành không cho Long Thần có cơ hội nói chuyện. Dưới ánh mắt tuyệt vọng của Linh Hi, cả người hắn dâng lên hình khí mãnh liệt dẫn động lực lượng thiên địa. Một quyền này thanh thế to lớn tựa như ngọn núi bay tới Long Thần.

Trong nhận thức của hắn, Long Thần tuyệt đối không thể chống đỡ nổi một quyền này.

Tâm tính và nghị lực của người thiếu niên này khiến cho Giang Thành sợ hãi. Hắn bắt buộc phải thừa nhận Long Thần có tiềm lực rất lớn, tin tưởng rằng chỉ cần qua thêm một đoạn thời gian sẽ trở thành cường giả chân chính. Vào giờ khắc này, hắn đột nhiên phát hiện mình dùng Linh Hi uy hiếp Long Thần là quyết định vô cùng chính xác.

"Đại Chu Thiên trùng quyền, Thái Diễn Hóa sinh quyền."

“Ầm!”

Một tiếng nổ vang thật lớn, Long Thần lại bị đánh bay đi, thân thể hắn lõm sâu vào trong vách núi.

Tro bụi tung bay xen lẫn máu tươi đỏ hồng.

Một quyền này cường đại gấp mấy lần trước kia, trên căn bản không có võ giả đồng cấp nào có thể chịu đựng nổi. Trong lòng hắn rõ ràng Long Thần đã xong đời, một người kinh mạch đứt đoạn, xương cốt nát bấy vẫn có thể sống sót không?

"Người trẻ tuổi vẫn luôn xung động như thế. Không phải là mỹ nữ hay sao, chỉ vì sắc đẹp bán rẻ tính mạng của mình có đáng không?" Giang Thành lắc đầu nói. Ánh mắt hắn nhìn lại Linh Hi đang cảm thấy tuyệt vọng. Bởi vì Long Thần khẳng định không thể sống sót qua quyền thứ năm.

Tại thời khắc Long Thần tử vong, tâm nàng cũng đã chết theo hắn rồi. Không có nước mắt, không có bất kỳ cảm giác nào, ngược lại nàng cảm thấy thỏa mãn. Bởi vì cuộc đời này đã gặp được một người nam nhân nguyện ý từ bỏ tính mạng vì mình. Linh Hi nghĩ rằng cuộc sống như thế đã đủ rồi.

Cho dù cuộc đời này quá ngắn ngủi nhưng nàng đã thể nghiệm đầy đủ vị nhân sinh. Nàng còn ước mơ gì nữa đây?

Điều làm nàng áy náy nhất là bản thân mình đã hại Long Thần.

Đoạn đường này hai người cùng nhau đi tới, mặc dù nàng đã trợ giúp Long Thần rất nhiều, cũng cho hắn hưởng thụ niềm vui cuộc sống. Nhưng mà Linh Hi tin tưởng cái giá hắn bỏ ra quá lớn, ít nhất nếu không có nàng, trong tương lai hắn sẽ trở thành cường giả hai chân một phương, chứ không phải mất mạng tại chỗ này.

“Ngao!” Tiểu Lang tức giận gầm rống điên cuồng, Long Thần chết đi cũng mang đến lực xung kích rất lớn đối với hắn.

"Tiểu nha đầu, nghĩ thoáng một chút. Bệ hạ bảo ta mang người về là muốn nhìn xem nữ nhân hại chết nhi tử hắn. Ta nghĩ cuộc sống sau này của ngươi không thoải mái lắm đâu. Ráng để giành sức lực đợi trở về chịu đựng tra tấn đi!" Giang Thành cười nói.

Hắn vốn muốn trực tiếp phế đi Long Thần, cuối cùng lại bị khí thế Long Thần hù dọa mới dùng hết sức đánh ra một quyền.

Giang Thành buông tay thả Linh Hi ra, chậm rãi đi tới gần Long Thần, lẩm bẩm nói: "Tiểu tử, không thể bắt sống người trở về Hoàng Thành đúng là thất sách. Chỉ cần thi thể của ngươi thì phần thưởng nhiệm vụ cũng giảm đi rất nhiều. Ngươi giết chết bốn huynh đệ của ta, thôi thì ráng vác xác người về khai báo với bệ hạ vậy."

Lấy thực lực Long Thần trực tiếp đón đỡ một chiêu mạnh nhất của võ giả Thiên Hà cảnh đệ thất trọng thật sự là khó sống. Hơn nữa lại còn là một chiêu từ cường giả am hiểu luyện thể chiến kỹ, nếu như Long Thần còn sống mới là chuyện lạ.

Giang Thành có đầy đủ tự tin với lực lượng của mình, cho nên hắn không suy nghĩ nhiều. Chỉ lặng lẽ vươn tay định kéo thi thể Long Thần ra ngoài.


Quả thật trạng thái Long Thần lúc này không khác gì tử vong, ngay cả một tia khí tức cũng không có.


"Hết thảy đã kết thúc!"


Giang Thành tự nhủ trong lòng:


"Uy tộc đúng là lũ ngu ngốc, mặc dù có nhiều nhân thủ nhưng không có thông minh như Tam muội. Cuối cùng phần thưởng quý giá cũng thuộc về ta."


Giang Thành đã hoàn thành nhiệm vụ hoàng tộc giao cho, trong lòng hắn hiển nhiên là tự hào đắc ý.


Bàn tay hắn nắm lấy vạt áo Long Thần chuẩn bị dùng sức kéo ra.


Ngay lúc này, Tiểu Lang nổi điên liều mạng công kích, Đệ Tam thống lĩnh nhất thời chống đỡ không nổi liên lục lùi lại, bộ dạng chật vật, quần áo rối bời. Đối với một nữ nhân, dung nhan còn quan trọng hơn cả mạng sống. Lúc này Tiểu Lang hoàn toàn không để ý đến vết thương trên người mình, không ngừng nhào tới công kích như muốn lấy mạng đổi mạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK