"Chẳng phải anh đã hứa khi tôi chưa sẵn sàng sẽ không động vào tôi sao, thất hứa làm chó kia mà..."
"Ẳng...gâu"
"Tử Lạp, nếu đã mang tiếng làm chó, Lâm Sâm tôi quyết làm chó sói đêm nay cắn em"
Dứt lời anh cởi bỏ chiếc áo sơ mi trắng ném xuống phía dưới, nắm chặt tay Tử Lạp kéo đến phía mình giữ chặt, Tử Lạp gắng sức chống cự, đang ở ngoài đường hơn nữa còn trong xe? Anh ta lại nổi khùng muốn làm gì.
"Anh điên thật rồi, anh không giữ lời, tôi ghét anh"
Tử Lạp rơm rớm, sụt sịt, đôi mắt trong trẻo đổ lệ nhìn Lâm Sâm như muốn van xin, nhưng tiếc thật cơn nóng dụς ∀ọηg trong người anh như đang thiêu đốt từng lớp tế bào, sao lại có thể buông tha cho Tử Lạp một cách dễ dàng.
Lâm Sâm hôn lên cổ cô, đôi tay rắn rỏi giữ vững ở đỉnh đầu khống chế Tử Lạp, cô khóc nấc lên, phần váy cũng bị Lâm Sâm vén lên.
Tên khốn nhà anh, dám giở trò với cô.
Cơ thể nhỏ nhắn nằm dưới thân, dàn da trắng, mịn màng liên tục bị Lâm Sâm quấn lấy chẳng buông.
Tử Lạp run rẩy, cô tưởng rằng cái gọi là lần đầu sẽ trao cho người đàn ông, chan hòa, cuối cùng bản thân đã lầm, Tử Lạp bị anh ta тһô Ьạᴏ chiếm đoạt vậy ư?
"Mở mắt ra nhìn tôi"
Tử Lạp làm ngơ, cô quay sang chỗ khác không thể đối diện với Lâm Sâm, anh thở sâu, chầm chậm cúi xuống dùng lời lẽ ngon ngọt dụ dỗ Tử Lạp phối hợp
"Tôi sẽ chịu trách nhiệm, thật đấy"
"Tử Lạp, nào ngoan mở mắt ra nhìn tôi"
Cô vẫn cố chấp cứng đầu không chịu nghe lời, vài giọt lệ ngân ngấn ở khóe mi cong, Lâm Sâm bất lực, khẽ cất giọng nói tiếp.
"Một là phối hợp, hai, mình em chịu đau"
Dứt lời Lâm Sâm mạnh mẽ, không ngừng đả kích tấn công cơ thể Tử Lạp dữ dội, phía ngoài chiếc xe cũng vì thế mà lắc lư, chuyển động, nói thật chú Trương chẳng dám ngoảnh mặt nhìn vào, chú lẳng lặng đi ra xa canh chừng.
Không khéo gia tộc họ Lâm cuối năm nay có thêm thành viên mới cũng nên.
Ngớt ngát 2h đồng hồ trôi qua, xe hơi cũng đã hạ nhiệt, thú thực chú Trương đứng ở ngoài ê buốt cả hai cẳng chân, cửa kính kéo xuống, sắc mặt cậu Lâm Sâm đã tốt hơn.
Chú Trương gật đầu nhanh chóng đi lại trông thấy tiểu thư Tử Lạp nằm gọn trong lòng Lâm Sâm, đôi mi im lìm khép chặt.
"Về thôi"
Chú Trương mở cửa ngồi vào, chiếc xe chầm chậm rời khỏi con hẻm ven đường.
Về đến biệt thự, Tử Lạp vẫn say giấc đến mức anh bế lên phòng cũng chả hay biết.
Sáng hôm sau.
Tử Lạp vươn vai thức dậy, cơn ê ẩm đau nhức đột nhiên ập đến, Tử Lạp cau mày quay mặt vô tình bắt gặp Lâm Sâm đang nằm cạnh chống cằm đôi mắt đăm chiêu đắm đuối nhìn cô
"Nhìn em, tôi lại muốn hóa chó...Ẳng gâu...gâu"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK