• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nhìn em, tôi lại muốn hóa chó...Ẳng, gâu...gâu"
"Lưu manh"
"Anh tránh ra chỗ khác cho tôi"
Tử Lạp cau mày đỏ mặt ôm chăn la lên rồi nhanh chóng xuống giường chạy vào nhà tắm, tên vô lại, thiếu liêm sỉ, nói đúng hơn con trai gia tộc họ Lâm mặt dày đến vậy sao?
Lâm Sâm phì cười thích thú, anh chầm chậm đi lại phòng toilet gõ cửa khẽ trêu chọc.



"Gâu...gâu"
Tử Lạp cắn răng xấu hổ vô cùng ngồi bệt dưới sàn nhà, anh ta đúng là kẻ bệnh hoạn, Lâm Sâm đứng bên ngoài không thấy Tử Lạp có động tĩnh gì, vẫn không thôi trò đùa.
Dưới phòng khách, hai ông bà phu nhân loáng thoáng nghe có tiếng cười cợt cùng tiếng sủa của chó con, nhíu mày khó hiểu, bà gấp vội tờ báo cất giọng gọi lớn.
"Sen..."
"Dạ...bà gọi con có việc gì không ạ"

"Nhà nuôi chó khi nào? Sao tôi lại không biết, Lâm Sâm không thích có vật nuôi trong nhà"
"Dạ, để con lên xem rồi mang xuống thưa bà"
"Ừ, đi nhanh, kẻo Lâm Sâm nó thấy lại nổi giận lôi đình nữa"
Bà bất mãn lắc đầu khua tay, Sen gật đầu vâng dạ răm rắp rồi nhanh nhẹn chạy lên tầng hai. Quái lạ biệt thự làm gì có nuôi chó chứ, từ đó đến giờ ai cũng biết thiếu gia Lâm Sâm khó tính, ghét những con vật lắm lông? Tự nhiên xuất hiện chó?
Sen lên lầu xem từng ngóc ngách, đến cả tầng ba Sen cũng lục tung nhưng vẫn không thấy chú chó nào cả? Sen thở thều thào xuống báo.
"Bà? Con xem quanh nhà nhưng không thấy"
"Rõ ràng tôi có nghe mà? Đã tìm kĩ chưa"
"Dạ con tìm kĩ rồi thưa bà"
Bà đang định nói thì Lâm Sâm từ trên lầu đi xuống quần áo đã chỉnh tề, chuẩn bị đến công ty, bà thở sâu hất nhẹ tay ý bảo Sen rời đi, bà nhìn Lâm Sâm với nét mặt nghiêm nghị, trông kìa con trai bà hôm nay có vẻ như tươi tắn hơn thường ngày? Đang có chuyện vui gì sao?
Tuy rằng tò mò nhưng bà vẫn không tiện hỏi


"Đến công ty hở con"
Lâm Sâm dạ cúi đầu chào bà một cái rồi đi ra cửa lớn, trợ lý vừa báo có việc quan trọng cần anh phê duyệt nên Lâm Sâm hơi gấp gáp, bà ngoảnh đầu thao thức nhìn theo xong đứng dậy về phòng.
Haizz, đến bao giờ mới có tiếng cười của trẻ con trong ngôi biệt thự rộng lớn này? Thú thực có mỗi một thằng con trai nhưng tối ngày nó chỉ biết lo lắng cho công việc.
Tại công ty.
"Lâm Tổng, trong phòng ngài có..."
"Có ai"
"Có cô Nghiêm muốn gặp ngài, tôi không có cách từ chối nên đã mời cô Nghiêm vào phòng chờ"
Lâm Sâm cau mày, khóe môi giật giật, nét mặt chẳng mấy hoan nghênh, đêm qua vì nể tình, anh mới đích thân đến khách sạn gặp bàn bạc? Ấy thế cô ta chẳng biết lượng sức dám chuốc thuốc anh.
"Tôi biết rồi"
Dứt lời Lâm Sâm sải bước tiến vào phòng làm việc với bộ dạng lạnh lẽo, tôn nghiêm.

"Ả đàn bà này, đêm qua mưu mô ςướק trinh mình không thành, bây giờ đến là muốn giở trò gì đây"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK