"Thế thì đi xuống, trong đó đang làm việc cật lực"
"Bọn trẻ đang cưỡi ngựa à"
"Phải"
Bà khẽ giọng cười gật đầu ông nghe xong cũng vô cùng khoái chí, Sen gãi gãi mặt chậm rãi đi lại cất tiếng hỏi, khi thấy hai ông bà phu nhân xì xào nho nhỏ
"Không mang vào sao bà"
"Ừ, đem xuống nhà, rồi mau nghỉ ngơi sớm đi"
Sen vâng dạ rồi nhanh chóng rời khỏi lầu, hai ông bà phu nhân cũng dắt tay đi xuống nhường không gian yên tĩnh cho hai người trẻ cày cuốc.
Không khéo sang năm nhà có thêm thành viên nối giỏi, như vậy ba mẹ Lâm Sâm cũng nhẹ nhõm lòng bớt lo lắng.
(...)
Sáng hôm sau.
Tử Lạp nheo mi mắt vươn người không nhấc nổi cơ thể xuống giường, sau một đêm bị tên khốn Lâm Sâm ђàภђ ђạ thể xác không một chút thương tiếc.
Nhìn xem, toàn thân Tử Lạp bây giờ đã hiện dày đặc giấu hôn tím, Tử Lạp uể oải quay đầu liếc mắt quan sát xung quanh, không thấy Lâm Sâm đâu có vẻ như anh ta đã rời đi từ sớm.
Tử Lạp quấn chăn bước vào phòng tắm vệ sinh cá nhân xong xuôi liền xuống lầu.
Trông thấy Tử Lạp ông bà phu nhân tủm tỉm cười, khi trên cổ Tử Lạp hiện đầy giấu hôn, mặc dù cô đã cố tình mang áo kính nhưng vẫn không thể che đậy. Tử Lạp đỏ mặt bẽn lẽn ngồi vào bàn ăn.
"Lâm Sâm đi công tác, chắc đã nói với con rồi hở"
"Dạ...dạ"
Tử Lạp cúi đầu xấu hổ vâng thưa đại khái qua loa cái chuyện đi công tác của Lâm Sâm, cô có biết gì đâu? Bà mỉm cười gắp thức ăn vào chén cho Tử Lạp bồi bổ.
Lâm Sâm đi công tác nghe đâu ba tháng, nói thật thì ở nhà Tử Lạp cũng cảm giác trống vắng.
(...)
Từ khi Lâm Sâm đi công tác trở về, Tử Lạp cảm thấy cơ thể có chút thay đổi cô ăn uống nhiều hơn bản thân cũng đã béo lên trông thấy, ngày nào cô cũng đứng trước gương xoa xoa cái mỡ bụng.
Kinh nguyệt cũng đến trễ hơn mọi khi.
"Em thấy không khỏe sao"
Tử Lạp giật mình vội vàng kéo lớp áo mỏng xuống quay người lắc đầu không đáp.
"Em béo lên rồi..."
Đang nói bỗng dưng Lâm Sâm trầm ngâm ngưng lại bước đến chỗ cô vẻ mặt hớn hở.
"Lẽ nào em..."
"Thỏa thuận của em và mẹ như thế nào"
"Ý anh là gì"
"...."
"Là...con trai 5 tỷ, con gái 2 tỷ"
"Thế còn sinh đôi"