"Vợ anh, mang song thai, nói về hàng tốt, anh tốt hơn cậu..."
"Một đứa, hừ, cậu vẫn còn yếu lắm"
...
Lâm Sâm nhếch mép vênh váo đắc ý vỗ vai Nhậm Lăng tự khen ngợi tung hô bản thân cậu trợ lý mỉm cười ngượng ngùng khép nép cúi đầu không nói lời nào.
Lâm Tổng thì hay rồi, trợ lý như cậu sao đấu lại?
Nhậm Lăng lẳng lặng gật gù không đáp, Lâm Sâm cười cười thở sâu khẽ nói tiếp.
"Cố gắng phát huy..."
Dứt lời Lâm Sâm nhẹ nhàng đẩy bản hợp đồng đã ký xong sang phía Nhậm Lăng cậu mỉm cười khom lưng cầm lấy, ôn tồn cất giọng đáp.
"Dạ, cảm ơn Lâm Tổng, em sẽ cố gắng..."
Câu nói vừa ngắt cậu cúi đầu nhẹ định quay người rời đi thì Lâm Sâm gọi lại.
"Tối nay rảnh đưa Y Y đến nhà tôi ăn cơm, mẹ tôi muốn gặp mặt vợ tương lai của cậu"
"Dạ, em sẽ dẫn Y Y đến"
Nhậm Lăng nho nhã nhận lời rất nhanh sải bước rời đi, cánh cửa chầm chậm khép kín. Sau khi giải quyết xong xuôi công việc Nhậm Lăng lái xe đến Thục Gia, đưa Y Y sang nhà Lâm Sâm dùng cơm
Bản thân cậu biết Y Y lúc trước có tình cảm với Lâm Tổng nhưng Nhậm Lăng không để bụng huống hồ tình hình bây giờ thì khác, Thục Y Y dính cậu như sam.
Đến Lâm Gia, mẹ Lâm Sâm trông thấy Y Y thì hết lời khen ngợi, mới gặp lần đầu bà đã xem Y Y như người nhà.
"Đây là vợ sắp cưới của con, Thục Y Y"
Thục Y Y ngại ngùng cúi đầu từ tốn chào hỏi, ánh mắt liếc nhìn xung quanh bất ngờ vội dừng lại chỗ một cô gái, không ai khác chính là Tử Lạp, Y Y chăm chăm quan sát, phần bụng có vẻ hơi nhấp nhô hiện rõ, đoán không sai cô ấy có thai suy nghĩ còn chưa dứt Lâm Sâm từ phía sau bước lại, anh ngồi xuống đôi tay theo bản năng xoa xoa vuốt ve bụng Tử Lạp.
Hóa ra Lâm Sâm không đoái hoài đến những phụ nữ khác là vì ở nhà đã có bờ vai vững chắc như đây, nhất định Y Y phải luyện Nhậm Lăng có được tính cách này
Y Y mỉm cười suy ngẫm bàn tay cũng đặt lên phần bụng.
(...)
Bữa tối diễn ra rất suôn sẻ, Thục Y Y rất được lòng mọi người vì tính cách nhã nhặn.
Kết thúc Tử Lạp điềm đạm cùng Thục Y Y ra ngoài phòng khách thủ thỉ tâm sự, hai người phụ nữ này mới gặp mà có vẻ thân thiết quá nhỉ?
"Tử Lạp? Em uống nước nhé"
Lâm Sâm nghiêng đầu nhìn ra khẽ giọng, Tử Lạp mỉm cười gật đầu, Lâm Sâm chầm chậm đi lại phía tủ lạnh, hì hục làm nước cam cho cô.
Nhậm Lăng mím môi quan sát, đây là Lâm Tổng uy nghiêm khí chất phong độ, lịch lãm mà cậu biết sao?
Bây giờ xem kìa, trên người lại mang chiếc tạp dề màu hồng, cặm cụi vắt cam? Nhậm Lăng bẽn lẽn đi lại.
"Lâm Tổng, anh ổn chứ"
"Cậu có ý gì"
Lâm Sâm ngước mặt gằng giọng hỏi, để ý cái ánh mắt của trợ lý nhìn mình, anh ho ho nói tiếp.
"Bây giờ Tử Lạp đang mang song thai, cần chăm sóc chu toàn, cậu đang nghĩ anh sợ cô ấy..."
"Không...không, em sao dám nghĩ"
Nhậm Lăng khua tay lắc đầu giải thích, Lâm Sâm nhếch cười
"Tử Lạp còn phải quỵ lụy dưới chân anh, sợ? Làm sao anh có thể sợ"
Vừa dứt lời, Tử Lạp từ ngoài đi vào, cô vừa ho một cái đã khiến cho Lâm Sâm im re tái mặt quay sang.
"Sao không ngồi ngoài đó, anh sẽ mang nước ra"
"Em vào lấy chút đồ"
"Không cần, em muốn gì cứ gọi anh"
Vừa nói Lâm Sâm nhẹ nhàng dìu Tử Lạp bước đi, lúc quay vào trên chán còn vương vãi chút mồ hôi, anh thở phào.
"Anh? Sao anh bảo không sợ"
"Nhà phải có nóc"