Mục lục
Ta Muốn Học Võ Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Băng Thần nhắm mắt lại thần thức quét ra ngoài thấy phạm vi xung quanh không có gì bất ổn thì đứng lên :



"Chúng ta tắm rửa nghỉ ngơi đợi cha ngươi về thôi .Ngươi ra bên ngoài dán lại giấy thông báo đóng của quán ăn như thế sẽ bớt người dòm ngó ."



Băng Thần đi một mạch đến cầu thang thì mới nhớ đến chuyện tắm rửa liền quay đầu lại nói :



"Phiền Liên cô nương chuẩn bị cho ta nước tắm dù sao ta cũng thuê trọ ở đây .Không đến mức ta phải tự làm chứ ."



Tống Ảnh Liên che miệng cười nói :



"Ngươi không phải lo chúng ta quán trọ rất bình thường những chuyện như thế tất nhiên giúp khách trọ làm rồi .Ngươi cứ lên phòng nghỉ ngơi đi bồn tắm cùng đồ ăn tối sẽ có sớm thôi ."



Băng Thần gật đầu sau đó bước đi lên phòng nằm xuống giường hắn ta lúc này chỉ muốn ngủ một giấc .Hai ngày qua vì để chắc chắn không ra biến cố hai người gần như toàn bộ thời gian đều phi hành tới thông đạo.Tuy Vũ Hoàng cao thủ không ngủ nghỉ một thời gian rất dài cũng không sao nhưng Băng Thần vẫn giữ thói quen ngủ nghỉ đều đặn nếu không sẽ hơi khó chịu .



Mỗi lần chìm vào giấc ngủ sâu sau đó tỉnh dậy đối với hắn không khác gì việc ăn ngon cả , một cách khác để hưởng thụ cuộc sống .Chưa kể một tháng nay hắn ta suy nghĩ nhiều lên cũng có chút căng thẳng .Chính xác thì hắn ta vẫn đắn đo chuyện tu luyện pháp thuật nhờ ăn nấm của Tống Ảnh Liên cung cấp .



Nhưng lúc này nghĩ nhiều cũng không giải quyết được gì , coi như mình không có duyên đi .Cứ lúc nào nàng cùng cha gặp mình thì cố gắng hưởng thụ một bữa thôi.Thả lỏng ra tâm niệm vài ngày khiến hắn ta rất nhanh chóng chìm vào giấc ngủ .



Tống Ảnh Liên đi vào đặt thức ăn lên bàn thì Băng Thần lúc này mới tỉnh dậy .Cảm giác lúc tỉnh ngủ rất dễ chịu khiến cho hắn ta ham muốn ăn uống tăng lên .Nàng ta mỉm cười với hắn nói :



"Hôm nay chúng ta vẫn anh canh nấm với cơm thịt nướng .Nếu ngươi muốn đổi món thì có thể nói luôn để ta đi chuẩn bị ."



Băng Thần vươn vai đi tới bàn ăn cầm đũa lên vui vẻ nói :



"Không cần mấy món này dù ăn bao nhiêu lâu nhưng ta vẫn cảm giác chúng rất ngon .Đã thế còn có lợi cho tu vi của ta nữa , ngươi cứ những món với nấm mà làm ta sẽ không chê đâu ."



Tống Ảnh Liên mỉm cười đi ra ngoài để lại Băng Thần một mình thưởng thức bữa ăn của mình .Băng Thần dặn dò nàng dán thông báo đóng cửa ở ngoài Tống Ảnh Văn cũng nghiêm túc làm theo .Sau quá trình thám hiểm Băng Thần kiến thức đã làm cho nàng hoàn toàn tin tưởng vào hắn ta .



Nếu Băng Thần đã dặn dò nàng làm thì tất nhiên chuyện đó không dư thừa .Hai người truy đuổi ngày hôm sau quả nhiên có ghé tới nơi này nhưng thấy đóng cửa dùng thần thức quét thì bị che mắt .Mãi về sau khi bọn họ bỏ đi hai người mới thở phào một hơi có lẽ nguy hiểm đã qua đi , may họ không vào kiểm tra nếu không vết tích còn nhiều như thế này rất dễ lộ tẩy .



Buổi tối hôm đó Tống Văn Gia trở về thì Băng Thần mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm .Xuống dưới lầu thì Tống Văn Gia vui vẻ vỗ vai hắn nói :



"Chàng trai trẻ người làm rất tốt đã bảo vệ con gái ta không để xảy ra sai sót gì cùng giúp nàng tìm kiếm được nhiều tài nguyên như thế .Tối nay ta sẽ xuống bếp khoảng đãi ngươi , lần này đi vào trong thắng cảnh cũng tìm được nhiều thứ tốt .Chờ một chút rồi xuống ăn chắc chắn ta sẽ cho ngươi hài lòng chàng trai trẻ ."



Băng Thần biết rằng sắp có ăn ngon liền ngồi luôn tại bàn âm thầm chờ đợi .Tống Ảnh Văn cũng thế nàng biết cha mình đi sâu vào vùng trong cùng của Thủy Vũ thắng cảnh đồ lấy ra ắt không kém .Nàng muốn xem cha mình có phải làm món gì mới không nàng trực tiếp theo cha vào bếp .



Chỉ một lúc sau mùi thơm hấp dẫn từ trong phòng bếp đi ra khiến Băng Thần càng lúc càng mong chờ .Khoảng hơn nửa tiếng sau thì hia cha con bọn họ mỗi người bưng vài cái đĩa ra .Sau đó Tống Văn Gia mang ra một hũ rượu vừa mở ra đã có mùi hương thơm ngát .Hắn rót ra hai chén một cho chính mình một đặt trước mặt Băng Thần .



Băng Thần nhìn mấy món thì nước dãi đã muốn chảy ra nhưng bậc trưởng bối Tống Văn Gia chưa động đũa thì hắn ta làm sao dám manh động .Chỉ đến khi Tống Văn Gia nâng lên chén rượu của mình cười nói :



"Lần này thám hiểm thành công tốt đẹp chúng ta cùng cạn chén ."



Băng Thần cạn chén với Tống Văn Gia vừa xong một chén liền cảm giác có gì đó nhộn nhạo trong cơ thể mình .Nguyên khí bị khuấy động một cách mạnh mẽ , tăng trưởng nhanh đến mức chóng mặt .Tống Văn Gia cười mỉm nói :



"Chàng trai trẻ ngươi cũng thấy được điểm tốt từ thức ăn , đồ uống của ta rồi .Nếu không cứ thử hết tất cả các món đi rồi chúng ta tiếp tục nói chuyện ."



Băng Thần tấn nhiên không phải loại người ngại ngùng thế lên rất thoải mài ăn uống .Mỗi một món ăn vị đạo đều hết sức tuyệt vời cộng thêm nguyên khí tăng vọt khiến cho hắn ta vô cùng thoải mái .Đến khi bữa ăn kết thúc Tống Ảnh Văn thu dọn bát đĩa đi vào phòng bếp dọn dẹp ,thấy còn gái đi vào trong thì Tống Văn Gia mới mở miệng nói trước :



"Lần này đì vao trong thắng cảnh các ngươi gặp nguy hiểm lúc bắt đầu cùng khi đi ra ta cũng có nghe bằng hữu kể qua .Yên tâm đám người kia đã bị ta xử lý hết thế nên ngươi không có gì phải lo lắng cả .Biết tại sao ta lại ngồi đây bảo rằng có chuyện muốn bàn với ngươi không ?"



Băng Thần rất nhanh chóng dứt khoát hồi đáp :



"Tiểu bối không rõ ."



Tống Văn Gia cười vui vẻ nhưng nét mặt hơi lo lắng lại không tương xứng với tiếng cười .



"Không lâu sau ta có chuyện phải đi xa , Ảnh Liên cũng sẽ đi ra ngoài chu du thế giới này .Nhưng sau khi bỏ thời gian ra để xem xét thì ta có cảm giác nàng ta còn quá yếu .Thứ kém nhất của nàng chính là kinh nghiệm , chứ lực chiến đầu của nàng không kém .



Ngươi đi ra ngoài lâu như thế hẳn cũng hiểu mạnh chưa chắc qua khỏi người khác ám toán .Ta bắt buộc phải đi nhưng lại không yên tâm về nàng .Cảm giác ngươi có thể nói cũng được coi như một người tốt , mọi thứ đều có vẻ ổn .Ta muốn nàng đi cùng ngươi chu du một thời gian cho đến khi ta tìm đến nàng ."



Băng Thần ngẩng đầu nhìn Tống Ảnh Gia thì thấy hắn ta cười nói :



"Ngươi cũng không cần lo làm chuyện vô ích , lần này vào Thủy Vũ thắng cảnh ta đã lấy được rất nhiều đồ tốt .Nếu ngươi đồng ý ta sẽ khiến mươi trong vòng hai tháng lên cấp Vũ Đế .Không chỉ như thế Liên nhi cũng có tài nấu nướng không kém .



Chỉ cần nàng có đủ nguyên liệu nấu ăn sẽ giúp ngươi tiến cấp thật nhanh .Tính ra kiểu gì ngươi cũng có lời dứt khoát nói một lời đi chàng trai ngươi có tiếp nhận giao kèo này không ?"



Điều này rất đúng với tâm ý của Băng Thần thế lên hắn ta ngay lập tức gật đầu khiến cho Tông Văn Gia cũng hơi bất ngờ .Băng Thần lúc này mới mỉm cười nói với Tống Ảnh Gia :



"Không giấu tiền bối làm gì lần này nàng ấy có thu thập được sủng vật tên Thiên Hương Mẫu Nấm .Ăn đồ ăn nàng chế biến rất tốt để tăng mạnh năng lực đặc biệt của gia tộc ta thế nên một tháng nay ta cũng từng nghĩ cách để nàng nấu ăn dài hạn cho ta .Hôm nay ngài đã nói như thế ta từ chối thì bất kính ."



Tống Văn Gia uống một hớp rượu rồi mỉm cười nói :



"Người trẻ tuổi ngươi thật thà như thế càng khiến ta yên tâm .Lần này ta rời xa nàng có thể vài năm cũng có thể chục năm phiền người chăm sóc nàng cho tốt ."



Băng Thần nghiêm túc nói :



"Ta lấy danh dự của Băng gia ra thề chỉ cần nàng đồng ý ta sẽ hết sức chăm sóc nàng để nàng không phải nhận lấy bất kỳ tổn thương nào ."



Tống Văn Gia không đưa ra đánh giá gì cả , lúc này Tống Ảnh Văn cũng đã thu dọn xong đi ra ngoài .Thấy cha nàng bộ dáng nàng liền ngồi xuống bởi mỗi lần như thế này thì hắn chắc chắc có chuyện muốn nói với nàng .



Tống Văn Gia lấy ta một cái giới chỉ đưa cho nàng rồi chậm rãi nói :



"Thứ này ta tích lũy cho ngươi , lần này cha phải đi không biết bao giờ mới trở lại .Nơi ta đi nguy hiểm ngươi cũng hiểu rõ ngươi đến đó sẽ chỉ trở thành gánh nặng thôi .Ta cũng đồng ý để ngươi đi chu du để tích lũy kinh nghiệm cùng tìm kiếm cơ duyên .



Nhưng qua một lần khám phá Thủy Vũ thắng cảnh nguy hiểm bên ngoài có lẽ ngươi cũng đã hiểu phầm nào .Chính vì thế ta quyết tịnh gửi gắm ngươi cho chàng trai trẻ này .Hắn ta có kinh nghiệm dồi dào cũng như tính cách cũng không tệ rất tốt để làm bạn đồng hành cùng ngươi .



Thế nên ta đã giao kèo với hắn để hắn ta cho ngươi đi chu du cùng hắn .Như thế an toàn của ngươi ta mới có thể yên tâm hơn phần nào đó ."



Tống Ảnh Liên hơi nhíu mày nhưng cũng nhanh chóng gật đầu đồng ý với cha mình .Lần này nàng mấy lần suýt chết khiến cho suy nghĩ đơn giản về việc chu du bên ngoài của nàng hoàn toàn vỡ nát .Nhưng nếu có Băng Thần thì nàng yên tâm hơn rất nhiều , đó chưa kể Tiểu Hắc cùng Tiểu Bạch .



Tống Ảnh Liên nhìn cha mình nũng nịu :



"Cha ngươi có cách nàng tăng nhanh tu vi cho yêu thú không .Băng Thần huynh ấy có hai thứ sủng vật rất mạnh đã từng cứu mạng ta nếu hai thứ đó mạnh lên thì ta sẽ an toàn hơn rất nhiều ."



Tống Văn Gia nhíu mày ngạc nhiên hỏi :



"Sủng vật , chàng trai trẻ ngươi có mang theo sủng vật hay sao ?"



Băng Thần thấy Tống Ảnh Liên đã tiết lộ thì mở miệng gọi :



"Tiểu hắc , Tiểu Bạch hai đứa bọn ngươi ra được rồi ."



Tiểu Hắc uốn lượn lên trên bàn mở miệng nói :



"Chị dâu cho chúng ta đồ ăn ."



Tiểu Bạch từ trong túi áo của Băng Thần nhảy ra khiến cho Tống Văn Gia vô cùng bất ngờ vì khả năng ẩn tàng khí tức của chúng .Có vẻ lần này giao con gái cho người này , quyết định này rất chính xác .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK