Mục lục
Ta Muốn Học Võ Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc nhận được giải thưởng bỗng nhiên Băng Thần cảm nhận được ánh mắt nóng cháy của Vũ Nhan .Thế nhưng hắn ta vẫn quyết định lờ đi tên này bởi hắn cảm nhận được sau trong vẻ lạnh lùng chính là một tên bựa nhân.



Băng Thần đang chuẩn bị đi về phòng đi về phòng thì Vũ Nhan theo tới nơi chặn trước mặt hắn nói :



"Băng Thần bạn học có thể bán lại những bình nước thuốc này cho ta được không ?"



Băng Thần cười nói :



"Thế ngươi có một triệu điểm cống hiến hay sao ?"



Vũ Nhan lắc đầu nói :



"Tất nhiên bây giờ uy bức lợi dụ tất cả tân sinh cũng không đào ra một triệu cống hiến .Nhưng ta có một món đồ có thể mang ra trao đổi , ta nghĩ ngươi sẽ có hứng với nó ."



Băng Thần mỉm cười nói :



"Thứ gì mà ngươi nghĩ ta sẽ có hứng thú ?"



Vũ Nhan lấy ra một khẩu súng có hoa văn chất liệu giống như là Thủy Thần vậy khiến cho Băng Thần rất bất ngờ .Chăm chú nhìn hắn Vũ Nhan nhận ngay ra nét mặt Băng Thần biến hóa , hắn biết mình đã thành công.



Băng Thần nói ra :



"Thứ này quả thực đúng gây cho ta hứng thú , không phải nói rất cần nó mới đúng .Ta sẽ không làm ngươi phải thiệt thòi chỗ tốt còn lớn hơn cả mười bình thuốc này chỉ cần ngươi kể cho ta làm sao ngươi có nó ."



Vũ Nhan cười nói :



"Thứ này của ông nội ta khi còn trẻ chu du khắp nơi tại vùng Đông Bắc của đại lục trong một di tích tìm thấy .Nghe người kẻ không biết tại sao di tích đó tuy rằng bị rất nhiều Vũ Thánh cao thủ công kích nhưng chỉ để ra một vết rách rất nhỏ .Nó cũng khiến ông nội ta mất một cánh tay thế mà chỉ lấy ra được thứ không có tác dụng gì hết ."



Băng Thần mỉm cười nói :



"Một ngày nào đó ta sẽ bái phỏng ông nội ngươi , bây giờ ta cũng sẽ không để ngươi phải thiệt thòi ."



Băng Thần lấy ra một viên thượng phẩm ma tinh cùng thượng phẩm ma công đưa cho Vũ Nhan nói :



"Viên tinh thể ngậm vào miệng bóp nát mảnh ngọc này công pháp ngươi tự có thể lãnh ngộ không cần đến việc phải uống mười bình thuốc .Thế thôi thứ này ta lấy ngươi có việc thì rời đi thôi ."



Vũ Nhan chợt nói :



"Ta có thể kết bái huynh đệ với ngươi không ?"



Băng Thần cười cợt :



"Tai sao ngươi lại có ý nghĩ này ?"



Vũ Nhan nói :



"Đây là gia gia của ta dặn dò khi ta cảm thấy tin tượng vô điều kiện vào một kẻ ngươi không quen nếu nam thì kết bái .Nữ thì cố gắn lấy về gia cho bằng được , ta thích một cô gái rồi nhưng nàng lại chọn ngươi .Thế nhưng ta vẫn không tiếc nuối vì sao ngươi biết không ?"



Băng Thần cười lắc đầu hắn muốn nghe Vũ Nhan trả lời



"Ta không tin nàng ."



Băng Thần cười nói :



"Nhưng ta chưa tin ngươi thế lên việc này vẫn chưa được nếu có cơ hội hãy chứng tỏ cho ta xem , còn bây giờ thì ta đi trước ."



Vũ Nhan không nói gì chỉ im lặng rời đi không nói một lời nào .



Tính danh :Vũ Nhan



Huyết mạch :Không



Thể chất :Hỏa Linh Hiệu Triệu (Cao cấp )



Nguyên tố : Hỏa



Tu luyện :Nguyên khí



Nguyên khí : Vũ Sinh tứ trọng



Pháp Thuật :Không



Lực chiến đấu :7800 -8100



Sinh mệnh : 200



Công pháp :Hỏa Linh Quyết



Chiêu thức : Hỏa Hoa Quyền ,Hỏa Liên kiếm pháp



Vũ khí : Hỏa Linh kiếm (Nhất phẩm bảo vật )



Đánh giá :Thiên phú tạm được ,thực lực vẫn yếu .



Người này rất có tiềm năng nếu hắn ta thực sự nghiêm túc chứng tỏ cho Băng Thần thấy được ý chí của mình thì có lẽ thêm vị huynh đệ cũng không có gì xấu cả .Bỗng nhiên từ bên cạnh hắn ta Mộng Dao sau bao ngày mất tăm đã xuất hiện nói với hắn ta :



"Ngươi muốn biết được một người có bao nhiêu trung thành với ngươi thì cũng đơn giản thôi .Thứ này nhốt ta làm ta ghét nó nhưng ta muốn ngươi mạnh lên để ngươi nhanh chóng được tự do. Thế lên ta sẽ cho ngươi biết làm sao để có thể dùng thứ này xem một người có với ngươi bao nhiêu trung thành .



Có một đoạn ký ức cho biết chủ sở hữu nãy thức tỉnh mỗi loại huyết mạch khác nhau thì sẽ có một thiên phú riêng Thập Vĩ chính là tổ tiên của ngươi .Nếu ta không nhầm thứ này sẽ thức tỉnh khả năng nhìn tâm thức , xem được một người trong tâm trí họ ngươi chiếm bao nhiêu trọng lượng thế nào .Thế thôi ta đi ngủ đây ."



Băng Thần thở dài một hơi ai ngờ còn có chuyện này nữa hóa ra chuyện quan trọng lúc này chính là phải tìm cách ra ngoài giết yêu thú để thức tỉnh huyết mạch.Hắn ta nhanh chóng tới nhiệm vụ đường chọn lấy một nhiệm vụ tìm thảo dược để có cớ chuồn ra ngoài .



Nhưng Băng Thần không biết rằng có một người đã bắt được khoảng khắc hắn ta nhận nhiệm vụ chạy nhanh về một phòng ký túc xá .Trong phòng co bốn thanh niên đang làm đủ thứ việc .Người này về liền kêu lên :



"Thời cơ đã tới tiểu tử kia muốn ra khỏi học viện ."



Những người khác đều ngạc nhiên rồi vui vẻ chỉ có một người có vẻ hơi sợ hãi nói :



"Hay chúng ta thôi đi nếu bị người trong gia tộc hắn điều tra ra chúng ta chắc chắc sẽ gặp kết cục không tốt đâu ."



Một người tức giận nói :



" Thẩm Tuấn ngươi sợ cái quái gì không lẽ một tiểu tư Vũ Sinh đánh thắng được một đám Vũ Vương chúng ta .Nếu thành công ắt sẽ khiến hắn nôn ra những thứ kia tài nguyên rồi giết người diệt khẩu , làm sạch sẽ thì ai mà biết được là chúng ta làm mà ngươi phải sợ hãi như thế.



Nếu ngươi không tham gia thì ngoan ngoãn ở lại học viện đi , nhát cáy như ngươi thì rất có thể sẽ làm hư việc tốt của chúng ta .Chỉ là lúc chúng ta khải hoàn thì đừng hòng ngươi được bất cứ cái gì từ chúng ta rõ hay chưa ."



Thẩm Tuần gật đầu nói :



"Các ngươi vẫn tự đi đi ta vẫn sợ hãi lắm .:



Người kia khinh bỉ hằn rồi nói :



"Chúng ta kêu thêm mấy người kia đi lần này vây quét thằng nhóc hỗn láo này chỉ được phép thành công chứ không thể thất bại ."



Một người khác nói :



"Rất có thể lần này tất cả chúng ta đều sẽ đổi đời ,mấy tháng sau tốt nghiệp xong là có thể sống sung sướng , người của học viện làm sao mà biết được ."



Rồi một kẻ dâm đãng nói :



"Tên tiểu tử kia thật là có phước có đến tận năm người nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần nhất là cái kia Trịnh Di .Khi hắn ta chết rồi thì ngoài Thẩm Tú thì bốn người sớm muộn cũng về tay chúng ta mà thôi ."



Một kẻ khác khinh thường nói :



"Các ngươi tự soi gương vào nước tiểu xem kỹ khuôn mặt của mình đi rồi hẵng tính đến việc cua các nàng .Ít nhất phải như ta đây thì mới có cửa còn các ngươi thôi đi cửa sổ cũng không có đâu mà mơ ."



Người thiếu niên nhát cáy kia không dám động đậy chỉ nằm im trong phòng hắn ta mong sao những người này dừng cương trước bờ vực .Dù sao hắn ta cũng làm bạn cùng phòng cùng đám người này ít lâu cũng có chút ít tình cảm .



Vốn những người này cũng chỉ là những thiếu niên hồn nhiên rất vui vẻ phóng khoáng. Nhưng khi vào học viện đã biến họ thành những kẻ như thế này .Dùng mọi thủ đoạn để mạnh lên thậm chí bắt nạt học sinh cấp dưới hành động đáng khinh bỉ này cũng đã được họ làm từ năm thứ ba .



Không ít lần họ vào rừng ám sát người như thế này hắn ta cũng nhắm mắt bỏ qua vì không phải việc của mình .Nhưng lần này không được người kia là tỷ phu của mình nếu hắn chết mình sẽ ân hận suốt cuộc đời.



Nhỡ đâu tỷ mình lại đã mang cốt nhục của hắn ta thì sao .Người này niên tục tưởng tượng đủ mọi loại kết cục khủng khiếp sáng hôm sau hắn thấy người đã rời đi hết thì lập tức chạy qua phòng học lớp đặc biệt nhưng không thấy ai.



Nghĩ đến rất có thể nàng ta ở trong nhà của Băng Thần thì chạy nhanh đến đấy thì thấy quả nhiên Thẩm Tú cùng mấy cô gái đang chơi trò chơi .Thẩm Tuấn lập tức gõ cửa Thẩm Tú không nghĩ ra ai tìm các nàng nhưng vẫn ra mở cửa thì thấy em trai mình .



Thẩm Tuấn mếu máo nói :



"Tỷ tỷ mau đi cứu tỷ phu hắn ta gặp nguy hiểm ."



Thẩm Tú ngạc nhiên nói :



"Tỷ phu của ngươi là ai ?"



Thẩm Tuấn trả lời :



"Băng Thần chứ ai ?"



Bốn cô gái nhìn nàng làm nàng rất xấu hổ nhưng Thẩm Tuấn đã nói nhanh :



"Tỷ tỷ mau đi cứu huynh ấy , đám học sinh năm bốn có rất nhiều người đang đi săn huynh ấy để cướp của .Nghe nói có hơn hai mươi người tất cả đều là Vũ Vương ,vốn cả đám không có thân nhân lên cũng rất liều mạng Băng Thần đang gặp nguy hiểm cực lớn . Nếu ta nghe không nhầm thì hình như có cả một giáo viên cũng tham gia vào lần này ."



Thẩm Tú mau chóng giao phó :



"Các ngươi mau chóng đi báo cho Hoa Thái lão sư , hiệu trưởng hôm nay được mời qua dự lễ bên Phong Vân Môn có lẽ ngày mai mới về ."



Hoa Thiên Vũ nói :



"Cha ta cũng có việc phải ra bên ngoài rồi làm sao đây ."



Sở Hà bỗng hét lên :



"Ông ngoại của Băng Thần ."



Thẩm Tú ngạc nhiên nói :



"Người ấy không phải ở Trái Đất sao các ngươi tìm ai cũng được nhưng phải nhanh lên ta đi trước đây ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK