Thúy Hoa thần bí nói :
"Trong lớp ta có hai học sinh là nữ nhân của tiểu tử kia mỗi người đều đeo một cái đồng hồ như thế .Thấy đẹp ta có hỏi Sở Hà cái kia nữ sinh thì nàng nói thứ này là Băng Thần tặng nữ nhân của mình tất cả chỉ đúng có năm cái .Ta hỏi nếu muốn mua thì có được không các ngươi biết nàng trả lời sao không ?"
Một đám lão sư lắc đầu Thúy Hoa mới nói :
"Nàng nói thứ này cực quý giá trên thế gian chỉ có năm cái thế lên Băng Thần mới mang ra làm quà tặng cho nữ nhân của mình .Thứ này đeo vào thì không thể tháo lại cứng cáp vô cùng , chính ta cũng thử nhưng hết sức cũng không làm nó trầy một tý nào .Lúc đó ta mới buông bỏ ý nghĩ với thứ đó , quý giá như thế mà Thẩm Tú lại đeo các ngươi có liên tưởng cái gì không ."
Một nữ lão sư nói :
"Không lẽ Thẩm lão sư thành nữ nhân của Băng Thần tiểu tử kia ."
Thúy Hoa lườm nàng rồi nói :
"Không lẽ cái gì phải nói chắc chắn mới đúng ngươi hiểu không , các ngươi không thấy nàng xử dụng nước thuốc thanh xuân rồi ư .Đây chính là năm triệu cống hiến các ngươi có hiểu không , đã thế còn có tiền chưa chắc mua được .Thẩm Tú nghèo ai trong chúng ta không rõ , thế mà nàng lấy được năm triệu để mua thứ quý giá như thế sao ."
Một nam lão sư hâm mộ Thẩm Tú nói :
"Ta nghe nói nàng ấy nhận nhiệm vụ ở nhiệm vụ đường bảo vệ bốn cái cô nương ba năm tiền công lên tới tận hai triệu hơn ."
Một nữ lão sư khác thì nói :
"Hai triệu hơn mua được thứ kia sao , nàng ta mỗi ngày cùng tiểu tử kia theo sau ăn ngon , mặc đẹp các ngươi thấy nàng ấy có giống đang bảo vệ không rõ ràng như thế các ngươi không thấy sao .Mà thứ trên tay nàng cũng đã đáng giá không ít , có lần từ phòng học ta nhìn thấy năm người đi trên đường .Bọn họ trên tay đồ vật hoa văn lại bay ra ngoài sau đó quay ngược trở lại bên trong thứ đó như thế giá trị của nó cũng không dưới hai triệu .
Người lão sư bĩu môi rồi nói :
"Nếu là các ngươi thì có cho một người không phải nữ nhân của mình đeo món đồ quý giá đắt đỏ lại không bao giờ cởi ra được không ?"
Tất cả mọi người thấy quá hợp lý lên không ai phản bác được cả, cuối cùng Thúy Hoa mới chốt lại vấn đề mình đã khơi mào .
"Các ngươi xem nàng ta xài hết điểm cống hiến để hỗ trợ học sinh nếu nàng yêu một người không có gia sản kếch xù như tên kia thì thi sao đủ nàng phá .Chưa kể nàng nhiều năm chưa yêu quý ai ta hỏi ngươi bỗng có một người đưa ra một đống đồ quý giá nói lời mật ngọt thì các ngươi có đổ không .Các ngươi nhìn tiểu tử kia gương mặt anh tuấn , khí thế bất phàm lại rất bảo vệ nữ nhân Thẩm Tú rơi vào tay hắn cũng là ông trời tạo một cặp ."
Sau đó mọi người tán đi nhưng mấy nam lão sư không thể dấu được lỗi buồn của mình khi người trong mộng lại trở thành nữ nhân của kẻ khác .
Một nam lão sư đứng lại nói :
"Ta thích nàng lâu rồi vậy mà để người cuỗm mất thật là bất hạnh ."
Thúy Hoa nói :
"Cái này phải trách ngươi."
Trần Cảnh ngạc nhiên :
"Sao lại trách ta ?"
Thúy Hoa nói :
"Ngươi không thổ lộ cho nàng biết ngươi nghĩ nữ nhân bao năm vẫn hồn nhiên như nàng sẽ hiểu tâm ý của ngươi .Mà tiểu tử kia bốn người phụ nữ ngươi nghĩ hắn ta có bao nhiêu thẳng thắn , vừa tình , vừa tài , vừa sắc ngươi nghĩ nàng có đổ không ."
Trần Cảnh buồn rầu nói :
"Cái này thì thật phải trách ta không chủ động ."
Thúy Hoa khuyên bảo :
"Mất một cái Thẩm Tú thì có sao , nàng vốn như sao trên trời ngươi làm sao đạt được .Nhưng bây giờ nếu ngươi hướng đến đối tượng khác thì còn kịp ."
Trần Cảnh nhìn ngó xung quanh rồi hỏi :
"Hoa tỷ mong ngươi chỉ bảo ."
Thúy Hoa nói nhỏ :
" Thu Hà nhan sắc rất tốt sắc rất tốt ba mươi chín tấn thăng Vũ Hoàng sử dụng nước thuốc không phải hai mươi tám sao .Ngươi không nhanh tay thì làm gì có phần , ngươi để ý xem ba người nữ nhân chiếm được nước thuốc trong đó có ta ai không phải danh hoa đã có chủ .
Hà tỷ khá thân với Thẩm Tú nếu ai lấy được nước thuốc đầu tiên ta cá chắc chắn nàng sẽ lấy được .Bây giờ ngươi cưa đổ tỷ ấy trước nước thuốc lần trước ngươi may mắn chiếm được nhan sắc có , thực lực cũng có môn đăng hộ đối ngươi còn muốn gì nữa ."
Trần Cảnh hai mắt sáng lên bây giờ hắn vã lắm rồi có mối ngon thì hốt thôi :
"Đa tạ Hoa tỷ chỉ bảo nếu chuyện thành ta tất không quên ơn ngươi ."
Tên này ngay lập tức phóng đi hướng người nữ lão sư tên Thu Hà vừa nãy rời đi , tên này quả nhiên vô cùng thức thời .Bỗng nhiên hắn ta nghĩ đến cái gì đó chuyển hướng về phía Băng Thần vừa nãy đi rồi sau đó nhanh chóng bắt kịp .
Trần Cảnh chặn trước mặt đám người Băng Thần rồi nói :
"Băng Thần bạn học chúng ta nói chuyện riêng một chút không ?"
Băng Thần hỏi ngạc nhiên nhưng vẫn đi theo hắn ra một chỗ kín đáo , kiểm tra rõ ràng xung quanh không có ai hắn ta mới nói :
"Băng Thần bạn học lão sư vào việc chính luôn .Chả là lão sư đã cô đơn nhiều năm nay đã có mục tiêu ta muốn cho nàng một bất ngờ để nàng hoàn toàn gục ngã .Nàng lần trước muốn có thứ nước thuốc thanh xuân nhưng không giành kịp .Ngươi có thể giúp ta một lần , cho ta mua một bình lão sư trong lòng hết sức cảm tạ ."
Băng Thần nghe hết thì hiểu hắn ta như thế nào trước kia mình cũng không phải như thế sao, thế là hắn ta nói :
"Lão sư hoàn cảnh của ngài ta hiểu ta sẽ lấy giá gốc bán lại cho ngài thậm chí tặng ngài thêm một thứ gọi là nước hoa .Nữ nhân xức một ít vào da thịt là thơm tho mấy tháng loại quý hiếm đó nha , mong ngươi như ta thoát kiếp lưu manh ."
Người lão sư đặt tay lên vai Băng Thần lúc này hai người tràn đầy tình đồng chí , mấy nữ nhân ở xa xa nhìn thì không hiểu lắm .Nếu không phải khẳng định Băng Thần thẳng các nàng còn nghĩ có khả năng hai người sẽ ôm hôn nhau .
Trần Cảnh rời đi cuộc sống lại quay trở lại như bình thường .Băng Thần cường độ cao luyện tập cứ lặp đi lặp lại quá trình bị thương rồi lại bình phục tiếp tục tu luyện . Tối hôm trước khi đến ngày đấu đối kháng của học sinh bốn năm thì Băng Thần một lần nữa kiểm tra tu vi của mình.
Tính danh :Băng Thần
Huyết mạch :Thập Vĩ Thiên Hồ (1/100 )
Thể chất :Lục Linh Hội Tụ ( Thánh cấp có thể thăng cấp)(Chưa thức tỉnh hoàn toàn )
Nguyên tố : Hỏa ,Băng ,Lôi ,Phong ,Thủy , Bóng tối (1/100 )
Tu luyện : Pháp thuật , Nguyên khí
Nguyên khí : Vũ Sinh lục trọng
Pháp Thuật :Pháp Vương lục trọng
Lực chiến đấu : 28000 - 36000
Sinh mệnh : 200
Công pháp :Khai Thiên Quyết , Băng Tinh Ma
Chiêu thức : Băng Tộc Cấm Chiêu ,Truyền thừa vũ kỹ Vô Danh
Vũ khí : Lưỡi Hái Thủy Thần (Thông Thiên khí )
Đánh giá :Thiên phú siêu việt ,thực lực vẫn yếu .
Dưới tác dụng của luyện tập cường độ cao , đan dược cùng bảo vật phụ trợ khiến sức chiến đấu thực tế của Băng Thần khủng ố đến vượt ra khỏi giới hạn vương cấp bình thường rất nhiều .Sức chiến đấu cơ bản là tăng nhiều nhất bởi vì hắn ta đã thuần thục Thủy Thần ở một tầm cao mới .
Lưỡi hái của hắn thi triển đã nhanh đến mức gần như tạo được một kết giới xung quanh thân thể , hắn muốn ngày mai cho thân nhân của hắn ta biết Băng Thần hắn ta nói ra được thì làm được . Đây chỉ là bước đầu tiên trong quá trình luyện tập của hắn ta thôi .Mai sau còn chặng đường dài nhưng hắn tự hứa sẽ để cho lần này là một khởi đầu tốt nhất dù sao ông bà cũng có câu đầu xuôi đuôi mới lọt .
Đêm nay hắn chưa vội đi ngủ mặc kệ mấy cô nàng chơi vui vẻ với mấy trò trong chiếc máy điện tử hắn mới đưa ra .Băng Thần leo lên nóc nhà nằm xuống ngẩng đều nhìn trăng sáng cả người thư thái như đứa con bé bỏng về với vòng tay của mẹ .Thẩm Tú cũng không giành được máy chơi quyết định leo lên nóc nhà ngồi xuống cạnh hắn nàng hỏi :
"Ngươi hôm nay làm sao thế ?"
Băng Thần cười đọc lên hai câu thơ :
"Ngẩng đầu nhìn trăng sáng
Cúi đầu nhớ cố hương "
Thẩm Tú hỏi hắn ta :
"Thế ngươi nhớ quê hương , vậy ngươi tới từ đâu ."
Băng Thần mỉm cười tay chỉ phía bầu trời nói :
"Trên đó."
Thẩm Tú ngạc nhiên hỏi :
"Vì sao ư ?"
Băng Thần ngồi dậy mỉm cười tay nâng cằm của nàng nói :
"Lão sư người thắc mắc hơi nhiều rồi đấy ."
Nói xong hắn ta thả người xuống sân ôm lấy Trịnh Di cùng Sở Hà mặc kệ hai người phản kháng kéo vào phòng mình đóng cửa lại .Thẩm Tú thấy có máy rồi nhưng nàng không có tâm trí để chơi Băng Thần vừa nãy cử chỉ đã thật sâu ám ảnh nàng .
Nàng đi về phòng của Trịnh Di nằm xuống vắt tay lên chán thật lâu sau rốt cuộc mới thốt ta một câu :
"Băng Thần ngươi rốt cuộc là ai ?"
Bỗng nàng cảm thấy chiếc đồng hồ của mình sáng lên rồi một âm thanh rất hiền hòa vang vọng .
"Xác định xem xét thông tin của Băng Thần, thưa chủ nhân ."
Nàng bỗng có chút do dự nhưng cuối cùng vẫn đáp :
"Xác định ."
Âm thanh kia lại vang lên :
"Ngài muốn thông tin chi tiết hay khái quát , thưa chủ nhân."
Nàng không biết chọn làm sao thế lên trả lời :
"Cả hai ."
(Chương này để cảm ơn nguyệt phiếu bạn quyet2010 cám ơn )(Nguyệt phiếu thứ 2 )
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK