Mục lục
Ta Muốn Học Võ Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó Thiên Thanh còn dẫn mọi người qua thêm vài chỗ nữa nhưng chỗ cuối cùng khi tới thì vẻ mặt hắn ta cực kỳ nghiêm túc , Băng Thần thấy Thiên Thanh ghé qua nơi đây thì cực kỳ ngạc nhiên khẽ giọng hỏi :



"Bây giờ ngài đã dẫn bọn họ tới đây rồi sao , ta nghĩ chúng ta đi về đi bởi ta từng là học trò của họ thế nên biết tính tình họ thế nào . Các nàng trừ khi mang cốt nhục của Băng gia nếu không còn lâu mới có thể được hưởng bất cứ thứ gì từ đó ."



Thiên Thanh khẽ giọng hỏi :



"Thật sự không có cách gì sao ?"



Băng Thần thở dài nói :



"Ta làm tộc trưởng còn không có cái quyền đó thì ngài có vào đó cũng vô ích thôi , bọn họ tạo ra nơi đó chỉ có một mục đích duy nhất và nào không phải phục vụ cho ta hay bất cứ ai ."



Nghe Băng Thần nói thế thì Thiên Thanh đành cười trừ nói :



"Có lẽ chưa phải lúc thế nên chúng ta đi về thôi ."



Lâm Thiến Thiến kéo nhẹ áo Băng Thần rồi hỏi :



"Trong đó có gì thế ?"



Băng Thần nhìn vào tòa nhà rồi nói :



"Trong đó chứa những thứ quý giá nhất của Băng gia thế nhưng do nhận được mật lệnh trước khi chết của ông nội ta nên chính ta cũng không có quyền sai sử bọn họ . Những thứ kia sẽ không thuộc về ta mà thuộc về cốt nhục của Băng gia và mẹ của bọn chúng , trong số đó không chỉ có công pháp mà còn có rất nhiều thứ quý giá khác đến chính bản thân ta cũng phải mơ ước ."



Nghe Băng Thần nói thế thì mấy cô nàng trong lòng khẽ động , bọn họ không ngờ gia tộc Băng Thần lại có nhiều thứ kỳ quái như thế , cái này có lẽ chỉ do họ nghĩ thế sau khi gặp Hoa Thiên Vũ chắc các nàng sẽ còn biết được nhiều thứ thú vị hơn nữa .



Thế nhưng tất cả những luật lệ gàn dở này chỉ nhằm một mục đích duy nhất đó chính là duy trì Băng tộc huyết mạch , có điều những người thực thi những biện pháp này lại vô cùng cứng nhắc . Tuy nhìn có vẻ Từ Tuấn đã cứng đầu thế nhưng so với mấy người kia thì còn thua xa , thứ duy nhất có thể khiến cho bọn họ quan tâm hơn mấy món đồ chính là sinh mệnh của Băng Thần .



Chỉ cần nghe tin hắn ta không chết thì bọn họ chắc chắn sẽ lại chỉ quan tâm mấy món đồ , Sở Liễu trong ánh mắt lấp lóe khẽ hỏi :



"Thế có cách nào để chúng ta lấy được những thứ đó không , dù sao Vũ giả cấp cao có con đâu phải dễ ."



Băng Thần suy nghĩ một chút rồi nói :



"Thực ra cũng có cách nhưng ta nghĩ nó cũng lâu và rắc rối vô cùng , trong đám người đó có một người mang theo năng lực đặc biệt có thể biết được hai người vợ chồng đã ở với nhau bao nhiêu lâu . Nếu một nữ nhân dù không có danh phận nhưng chỉ cần ở với ta được năm năm như vợ chồng thì có thể đến đây lấy một loại Ma thư dành riêng cho hệ của mình .



Những cuốn Ma thư này cực kỳ siêu việt so với những loại công pháp tu luyện khác , thậm chí còn không thua quá nhiều so với công pháp ta đang tu luyện . Xuất xứ của chúng cũng vô cùng huyền bí nghe nói tu luyện chúng sẽ dễ tiếp cận với nguồn Nguyên tố tinh khiết hơn ."



Lâm Thiến Thiến hay Sở Liễu trong ánh mắt đều lấp lóe hào quang nhưng trông Sở Liễu có vẻ thèm muốn nhiều hơn , nàng hiện tại đang ở rất cao thế nên chỉ cần có thêm sức mạnh nàng có thể thay đổi rất nhiều thứ , phá đi rất nhiều rào cản nàng chưa thể vượt qua .



Sở Liễu khẽ nhíu mày hỏi :



"Năm năm tính từ bao giờ ?"



Băng Thần khẽ thở dài nói :



"Tính từ ngày chúng ta chính thức trở thành vợ chồng nhưng tiêu chí thì phải hỏi người đánh giá của họ mới biết được ."



Sở Liễu ngạc nhiên hỏi :



"Còn người đánh giá nữa , sao lại rắc rối như thế mà hắn ta là ai ?"



Băng Thần mỉm cười nói :



"Người này ngươi cũng biết đấy hắn ta chính là đội trưởng cận vệ của ta Từ Tuấn ."



Sở Liễu hơi ngẩn người rồi nói :



"Ta hiểu sao ngươi gọi họ là đám gàn dở cứng nhắc rồi , chỉ người đánh giá cũng đủ cứng như đá rồi , Băng gia thật sự rất thú vị đấy ."



Băng Thần cười khổ nói :



"Nếu ngươi cảm thấy nó thú vị thì sau này bọn họ sẽ cho ngươi thấy như ngươi thấy bây giờ quá mức tầm thường ."



Khi gần về tới Thiên gia thì họ cũng gặp Từ Tuấn cũng đang phi hành tới , hắn ta dừng lại chào mọi người một cách rất nghiêm túc . Từ Tuấn khẽ giọng hỏi :



"Ta nghe được phu nhân thông báo thiếu gia có hai vị thiếu phu nhân mới không biết có phải thật không ?"



Sở Liễu đứng bên liền lên tiếng :



"Ta và nàng đã đồng ý lấy Băng Thần ."



Từ Tuấn nở nụ cười nói :



"Thế thì từ mai ta sẽ gọi hại vị là Thiếu phu nhân cho đúng lễ nghi ."



Sở Liễu không hiểu suy nghĩ cái gì thế nên hỏi :



"Ta có thể biết tiêu chí đánh giá một vị phu nhân của Băng Thần để có thể nhận được đồ vật trong kho tàng của Băng gia hay không ?"



Những người khác thì khá ngạc nhiên trong khi Từ Tuấn lại tỏ ra bình thản nói :



"Cái này thiếu phu nhân có quyền được biết , đầu tiên chưa có con thì có thể làm việc để sinh ra con trước đã rồi tính tiếp , lúc đó thì việc cốt nhục của Băng gia nếu sau năm năm vẫn không có thì do ông trời chứ không phải do các vị .



Còn khi chưa có phát sinh thực chất thì vẫn chưa tính toán gì cả , kể cả hai vị thì vẫn chưa được tính bất cứ giờ phút nào trong cái năm năm kia .Ta giải thích thế hai vị thiếu phu nhân chắc đã hiểu rồi chứ ."



Giờ phút này thì Băng Thần chẳng muốn nói gì thêm còn hai cô nàng thì không cần phải nói , Từ Tuấn nói quá thẳng thắn thế nên họ cũng không biết đối đáp thế nào . Thiên Thanh thì biết Từ Tuấn đã học được bản lĩnh của tiền bối thế nên không nghi ngờ chút nào về lời của hắn ta nói cả .



Băng Thần muốn lái chủ đề sang chuyện khác thế nên khẽ giọng hỏi :



"Hôm nay ngươi tới có chuyện gì thế ?"



Từ Tuấn cười nói :



"Băng gia nhà chính đã sửa xong không biết thiếu chủ có muốn về ở không ?"



Băng Thần suy nghĩ một lát rồi nói :



"Ta nghĩ vẫn ở Thiên gia thì hơn chứ về Băng gia bây giờ chẳng được mấy người chán chết ."



Từ Tuấn không chút suy nghĩ nói :



"Nếu thiếu gia muốn đông người ta sẽ kêu thêm nguồi trong vệ đội đến ở với ngài , khoảng vài chục người chắc vừa đủ để phục vụ cũng như làm thiếu gia bớt chán ."



Băng Thần vẫn lắc đầu thấy thiếu gia đã không thích thế nên Từ Tuấn cũng không dám ép , thấy Từ Tuấn không nói thêm gì thì Băng Thần hỏi :



"Còn chuyện gì nữa không ?"



Từ Tuấn lấy ra một bản danh sách rồi nói :



"Tuy thiếu gia không muốn ở trong nhà chính của Băng gia nhưng vẫn phải có người tới chăm nom , đây là danh sách những người đạt chuẩn thiếu gia xem qua đi ."



Băng Thần đưa lại cho Từ Tuấn luôn rồi nói :



"Tuấn ca cái này ngươi tự quyết luôn đi , quan trọng nhất là việc ta nhờ huynh tìm nguyên tố đặc biệt huynh có tin tức gì không ?"



Từ Tuấn thở dài lắc đầu nói :



"Có thì có nhưng tạm thời vẫn chưa thể tiếp cận tìm hiểu được , Thiên Lam tinh cầu có một bí cảnh nghe nói trong đó có một loại nguyên tố đặc biệt giống như thiếu gia nói . Thứ này thuộc hệ bóng tối nhưng quá khó khăn để có thể thu phục , bí cảnh này cũng chỉ cho người có tu vi dưới Pháp Tôn đi vào .



Chưa dừng ở đó Pháp Tôn chỉ được đi ở trong nhưng khu vực nhất định thôi còn những chỗ khác thì tràn ngập bóng đêm . Có một cái Pháp Tôn đã liều mình đi vào bên trong thế nhưng phải khó khăn nắm hắn mới có thể đi ra được , đã thế còn phải kích hoạt rất nhiều loại bảo vật hộ mệnh mới có thể trốn thoát ."



Băng Thần gật đầu nói :



"Huynh nghiên cứu thêm rồi cho ta biết kết quả , không có chuyện gì thì ngươi đi lo chuyện của mình đi ."



Từ Tuấn gật đầu nói :



"Thế thì tạm biệt ngài ta đi trước ."



Hắn ta phóng luôn một mạch còn đám người Băng Thần thì đi về nhà chính của Thiên gia , các món ăn đã được chuẩn bị trước , mọi người sau đó nhanh chóng vào bàn . Vũ Tình thì đã ngồi ở bàn trước , lúc này nàng đang uống nước ngọt xem tivi , lúc nãy có hỏi người hầu nhưng không ai biết mọi người đi đâu , nàng muốn ăn trước nhưng như thế quá không lẽ phép .



Băng Thần cười nói :



"Vũ Tình đã chờ rất lâu thế nên mọi người dùng bữa thôi ."



Vũ Tình hiếu kỳ hỏi :



"Hôm nay mọi người đi đâu thế ?"



Lâm Thư cười nói :



"Có thêm hai cái cháu dâu thế nên chúng ta chuẩn bị ít đồ cho hai nàng không thì hai nàng sẽ thiệt thòi hơn người khác ."



Nàng vừa nói vừa gắp đồ ăn cho Sở Liễu cười nói :



"Ăn nhiều nên đừng ngại mai mốt có lấy Băng Thần thì ta sẽ kêu một đầu bếp của Thiên gia sang Băng gia nấu ăn cho các ngươi , còn nếu không thích thì về đây ăn cũng được ."



Sở Liễu cười nói :



"Cám ơn ngài đã quan tâm ."



Vũ Tình nghe hai người nói chuyện mà cứ như sét đánh ngang tai , nàng ta còn nghĩ sư phụ chỉ nói chơi thôi rồi sẽ tìm cách đối phó . Nào ngờ sư phụ thực sự chơi lớn một phen , phát hiện ra mình thất thố thế nên Vũ Tình rất nhanh chóng chẻ giấu cảm xúc của mình .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK