Mục lục
Ta Muốn Học Võ Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Kình thở dài một tiếng không biết nói gì hơn mà Hoàn gia chủ thấy thái độ của mọi người thì biết tình hình có chút không đúng .Hắn ta lo lắng nhìn xuống dưới khán đài không biết Hoa Thái lấy đâu ra tự tin như thế nếu Hoàn Nhất không đánh lại cũng có thể đầu hàng dù sao hai người cùng tu vi thì có thể chênh lệch bao xa .



Trọng tài tiếng nói bắt đầu trận đấu mà mọi người mong chờ đã diễn ra Băng Thần Kinh Lôi Bộ tới chân lóe lên lôi điện một cước tới . Vốn tưởng có thể giễu cợt Băng Thần vài câu Hoàn Nhất không kịp nghĩ đành thủ thế đỡ đòn thế nhưng hắn ta nhầm to .



Lôi điện tiếp xúc Hoàn Nhất cả người xụi lơ vừa ngã xuống đất biết tình hình không ổn hắn ta muốn lên tiếng chịu thua thế nhưng chưa kịp nói gì thì Băng Thần lại một cước nữa .Lần này hắn tê rần hết cả người không có bộ phận nào cử động được kể cả miệng sau đó Băng Thần một cước ngay mặt hắn ta hàm răng lõm hẳn xuống .



Trong tài thấy Hoàn Nhất đã đo sàn :



"Hoàn Nhất mất sức chiến đấu ...."



Băng Thần gào lên :



"Câm mồm vừa nãy một trọng tài đã ở trước mặt bọn ta nói chỉ cần không chết , không nói chịu thua và không ra khỏi phạm vi sàn thì các ngươi không có quyền phán định thua cuộc ."



Thẩm Tú biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì muốn xuống dưới can thiệp nhưng một luồng khí tức khủng bố từ sau lưng toát ra . Hoa Thái gằn từng chữ một :



"Ngươi cũng không có quyền tham dự ."



Thẩm Tú khí tức cũng bao trùm nàng là đạo sư của Thiên Nguyên dù cho Hoàn Nhất làm sai nhưng cũng là hiếm có nhân tài nàng không thể làm ngơ .Thế nhưng Hoa Thái cười nói :



"Ngươi nhất quyết thiên vị ngươi có thể thử can thiệp ta đảm bảo không chỉ hắn mà cả nhà họ Hoàn cũng sẽ không còn ai sống sót ."



Thẩm Tú ngạc nhiên :



"Chỉ là chuyện nhỏ huynh có cần đến mức như thế không tam sư huynh ."



Hoa Thái cười nói :



"Tiểu tử này rất được lòng của sư phụ hắn ta đã từng nói chỉ cần tiểu tử này làm không sai luật làm ra cái gì hắn ta cũng gánh vác giùm ngươi nghĩ chống đối ngài hậu quả ."



Hoàn gia chủ lúc này đã hiểu chuyện gì xảy ra :



"Hoa tướng quân tiểu tử nhà ta còn quá trẻ thế lên mới mạo phạm đến cô nương kia dù cho táng gia bại sản Hoàn gia cũng sẽ đền bù cho nàng hài lòng."



Hoa Thái cười nói :



"Không Hoàn gia chủ quá lời rồi có nợ phải trả ta không can thiệp vào quyết định của hâu bối hắn ta sẽ giải quyết hợp lý ngươi cứ yên tâm .Ta có thể đảm bảo quý tử của ngươi chắc chắn sẽ còn sống không phải lo lắng gì cả yên tâm mà quan sát đi .



Còn lục muội vài năm không gặp ngươi nghĩ có thể qua được ta sao ta khuyên ngươi không cần làm chuyện vô ích .Ngươi cũng biết là ta ghét nhất là cái gì rồi sao đừng để ta phải ra tay kết cục là ngươi sẽ mất mặt rõ chưa ."



Thẩm Tú không phải người xấu nhưng nàng lại có chút thiên vị cho đám thiên tài bởi nàng quá quan tâm học viện .Thế nhưng Hoa Thái xuất thân cỏ rác chính là giống Sở Hà lúc này lên hắn ta rất mẫn cảm với những trường hợp như thế này .



Nàng cảm giác có chút vô lực ngồi xuống ghế Hoa Thái nụ cười chợt tắt nhìn về phía sàn đấu Băng Thần ngẩng đầu nhìn lên trên xong quay xuống nói với mặt mũi đầy máu me Hoàn Nhất nói :



"Ngươi thấy không lâu như thế mà không ai đến can thiệp bây giờ chúng ta có thể từ từ chơi rồi ."



Băng Thần cầm bàn tay của Hoàn nhất lên sau đó đưa đến trước mặt hắn ta cười cười nói :



"Luyện võ mà tay vẫn không bị trai sạn phá hủy nó ra hơi tiếc nhưng nà bù lại ta lại nghĩ ra rất nhiều trò vui ngươi xem chút nữa ta sẽ biến ngươi thành cá ươn cho mà xem . Cùng đếm nào một , hai , ba , bốn , năm ."



Mỗi một tiếng đếm là một móng tay của Hoàn Nhất bung ra hắn ta mắt trợn tròn nhưng không kêu lên tiếng . Sau đó Băng Thần hai tay nắm lấy bàn tay của Hoàn Nhất siết chặt tiếng răng rắc của xương cốt vang dội đến mức người ở dưới đài cũng nghe được .



Băng Thần ngạc nhiên :



"Sao ngươi trợn mắt như thế không lẽ nắng chói quá để ta giúp ngươi che nhưng ta không có khăn tay đành dùng thứ khác giúp ngươi vậy ."



Sau đó Băng Thần gấp tay của Hoàn Nhất thành từng khúc kéo qua kéo lại nhưng vẫn có vẻ chưa hài lòng .Sau đó hắn bóp nát tứng chút xương một khiến cả cánh tay mềm như bún sau đó kéo qua đắp lên mắt của Hoàn Nhất cười nói :



"Ngươi thế là không còn chói mắt nữa nhé còn lại một tay không biết lên chơi sao nhỉ ."



Băng Thần dùng bàn tay đầy máu lật qua lật lại sau đó gãi đầu có vẻ như không nghĩ ra cái gì xong nói :



"Ta chả nghĩ ra cái gì đã không vui thì không cần nó nữa ."



Một cước dặm xuống cánh tay đứt lìa ra cả người Hoàn Nhất run run Băng Thần thấy thế hỏi :



"Ngươi hạnh phúc đến mức run cả người cơ à , đúng là biến thái thế giúp người phải giúp cho chót không cần cảm ơn ."



Một cước sút thẳng vào giữa chân của Hoàn Nhất một tổ hợp vàng đỏ chảy ra Băng Thần tỏ ra ghét bỏ một sút ngang hông khiến hoàn nhan bay ra khỏi sàn đấu .Hai chân va vào một nhau vỡ nát cuối cùng hắn ta mới cười nói với trọng tài :



"Ngươi còn không phán định trận đầu đi ngài trọng tài để cho ta còn rời khỏi đây ,sàn đấu này cần người làm sạch đi để thế này thì ô ếu quá ."



Trọng tài vốn bị một luồng khí tức định thân ngay lúc Băng Thần nói thế mới thả ra hắn ta không thể làm gì khác là tuyên bố kết quả .



"Hoàn Nhất rơi ra ngoài sàn Băng Thần chiến thắng ."



Sau đó muốn quay đầu đi nhưng bị Băng Thần nói lại :



"Chưa được thí sinh Hoàn Nhất bị thương ngươi phải mang hắn ta đi trị thương chứ , bây giờ hắn ta rõ ràng chưa chết bao người làm chứng .Nếu ngươi trễ nãi mà hắn ta chết thì không phải lỗi của ta đâu nha nhanh một chút đi nào ."



Trọng tài đành cắn răng xách đi Hoàn Nhất đầy mùi hôi thối về phía đan y của học viện dù sao đây cũng thật sự là trách nhiệm của hắn ta .Cười vui vẻ nhìn tên trọng tài xách Băng Thần vui vẻ huýt sáo đi xuống dưới sàn đấu hướng về phía bên ngoài mà đi .



Dù sao trận này cũng là trận cuối cùng của buổi sáng chiều nay mới có trận bây giờ hắn ta có thể tranh thủ đi nghĩ ngơi .Hắn ta đi đến đâu người tránh ra một mảnh lớn như là tránh tà Băng Thần buồn bực cặn bã như Hoàn Nhất thì không xa lánh tránh ta làm gì .



Hoa Thái nhìn về Hoàn gia chủ nói :



"Nếu ngươi sẵn sàng đánh cược vận mệnh của cả gia tộc để trả thù thì ta rất hoan nghênh ."



Chỉ nói ngắn gọn rồi sau đó biến mất tại chỗ làm cho những người ngồi tại đây không rét mà run .Thẩm Tú lắc đầu tam sư huynh vốn rất hiền tư nhưng đụng phải cái gì hắn cho là không đúng thì sẽ cứng rắn vô cùng , thậm chí là cả sư phụ .



Lần này nàng về học viện chắc chắn phải xin đổi luật chịu thua thì không cần lên sàn đấu làm gì . Nếu như thế thì hôm nay đã không có chuyện gì xảy ra Hoàn Nhất cũng không làm thương Sở Hà để rồi bị chính gậy ông đập lưng ông , thông minh bị thông minh hại .



Băng Thần sử dụng Kinh Lôi Bộ tầng mười khiến cho nàng đến lúc này còn bối rối nghe đâu tổ tiên của sư huynh cũng rất ít người luyện thành mà tiểu tử này tuổi mới bao nhiêu .Nhưng nàng có cảm giác hắn ta đã bị Hoa Thái dạy sai nàng âm thầm thề nhất định khi Băng Thần vào học viện sẽ đặc biệt chăm sóc hắn ta .



Chính nàng sẽ tự tay đưa thiên tài lạc lối về với chính đạo trong lòng tràn đầy quyết tâm rằng làm sẽ làm bằng được dù con đường ấy có bao nhiêu khó khăn vất vả .Đây là con đường nàng đã chọn nàng sẽ đi theo nó đến tận cùng .



Khi nàng còn đang lấy quyết tâm thì một người chấp sự chạy lên thông báo :



"Hoàn Nhất đã được cứu sống nhưng cả người tàn phế là không thể tránh khỏi nhất là hai cánh tay đã không thể nào cứu chữa .Mà đáng sợ nhất là tiểu tử này đã chính thức không thể làm nhân sự được nữa nơi ấy bây giờ chỉ còn là một bãi bùi nhùi ."



Thẩm Tú cau mày nàng không ngờ Băng Thần mạnh tay đến mức như thế thật khó có thể tin được . Khi quan sát bản thân còn giữ chút tâm lý may mắn nhưng hóa ra tất cả đều là sự thật một thiên tài siêu cấp chính thức thành phế nhân.



Băng Thần thì không quan tâm lắm lúc này hắn ta đang ngồi ăn cơm cùng Sở Hà và Hoa Thiên Vũ tại quán cơm .Băng Thần cười nói :



"Ta đã trả thù cho ngươi cứ yên tâm mà nếu có gặp tên thái tử ta cũng sẽ giúp ngươi báo thù cho cha mẹ ăn nhiều vào ."



Hai nàng không biết Băng Thần đã làm gì nhưng các nàng linh cảm chắc chắn không phải chuyện gì tốt lành . Sau đó có một đám thí sinh kéo vào quán cơm thế nhưng vừa thấy Băng Thần lập tức phi thân ra bên ngoài như là thấy được ma quỷ vậy phải nhanh chóng tránh xa .



Hoa Thiên Vũ cảm thấy không đúng hỏi :



"Ngươi rốt cuộc làm gì tên kia ."



Băng Thần vô tội nói :



"Ta nào có làm gì quá đáng không tin ngươi hỏi nhạc phụ xem người như ta thì có thể làm gì chứ ?"



Một đám thí sinh khác đang ăn bọn họ không bỏ chạy bởi vì họ đang ăn thì Băng Thần ba người tới khiến họ chạy cũng không dám chạy . Vừa nghe được câu nói của Băng Thần thì cả đám phun hết rượu vừa uống ra .



Hoa Thiên Vũ nói :



"Ngươi có thể giải thích tại sao bọ họ lại như thế không ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK