Băng Thần đang ngẩn người phía bên trong nhà giam của Vân Sơn thành. Chính hắn nghĩ rất nhiều ngày vẫn không biết làm sao để về lại thế giới của mình.
" Tiểu tử kia mau ăn đi hôm nay là bữa ăn rất quan trọng với ngươi đó. Cố lấp đầy bụng đừng để mình làm quỷ đói về ám lão tử biết chưa. "
Thấp giọng Băng Thần hỏi hắn ta :
"Vị đại ca kia không lẽ ta sắp bị xử tử , tội của ta dù sao cũng không đến mức bị phạt nặng như thế này chứ. "
Tên quan sai bĩu môi nói với hắn ta ,dù sao trong mắt hắn người kia cũng chết chắc rồi. Nói cho tiểu tử này biết để hắn chết một cách rõ ràng.
" Ngươi nhìn trang phục thì hẳn là từ phương xa tới đây nên ngươi không biết . Người nữ nhân bị ngươi nhìn sạch sẽ đó chính là con gái duy nhất của Hoa Thái tướng quân Hoa Thiên Vũ. "
Băng Thần muốn hiểu rất nhanh chóng thế nên mới chủ động đáp lời.
"Có phải nàng dùng quan hệ khiến người khác phán tội ta tử hình phải không. "
Vừa nói hắn ta vừa ăn cơm, quan sai lúc này tưởng rằng Băng Thần đã chịu chết nên rất thoải mái nói thẳng.
"Không phải, không phải nàng ta không hề nói đến những chuyện này. Thế nhưng những người theo đuổi nàng thì đã muốn bằm ngươi ra thành nghìn mảnh.
Rất nhiều trong đó rất nhiều người gia thế hiển hách có thể tác động nên các vị quan lớn chỉ huy chúng ta .Họ đồng tâm hiệp lực lực tạo áp lực cho quan phủ khiến ngươi phải chịu án tử hình. "
Quan sai cũng cho Băng Thần một ánh mắt tiếc nuối , tiểu tử này có vẻ ngoài ngọc thụ lâm phong hiếm có khó tìm nhưng lại sắp đầu lìa khỏi cổ . Với ánh mắt của tên cai ngục Băng Thần cũng không hề lạ lẫm gì cả bởi từ bé đến giờ hắn đã gặp quá nhiều .
Băng Thần vốn là con trai của một gia đình quyền quý có truyền thống được mọi người tôn kính vô cùng . Nhưng có vẻ ông trời không cho gia tộc của bọn họ tồn tại nữa khi mà họ vấp phải liên tục các biến cố khủng khiếp khiến cho cả một gia tộc khổng lồ chỉ còn mình hắn .
Ngày mừng sinh nhật một tháng tuổi của hắn gia tộc của hắn bị thật nhiều cao thủ tập kích ma pháp , năng lượng khiến cho cả một vùng không khí cũng như cô đọng lại . Sau đợt tử chiến gia tộc của bọn họ chỉ còn lại một phần mười chưa đến .Ngoài dự đoán những kẻ xâm lấn tuy áp đảo về số lượng, có lợi thế bất ngờ đều chết .
Phần còn lại của gia tộc đi trả thù cuối cùng chôn vùi cùng ngũ đại gia tộc . Các gia tộc này cũng nhận kết cục thảm thương "tam tộc diệt , nhị tộc phế " bọn họ đã đánh giá quá thập Băng gia . Băng gia chỉ còn lại một người là Băng Thần được ông ngoại nuôi lớn tiếp tục ý chí của thế hệ đi trước .
Không mấy người biết nguyên do vì sao Băng gia dừng tay nhưng cũng
không ai tìm hiểu làm gì. Chỉ biết trên bầu trời hôm ấy suốt hiện năm người bảo hộ thế giới .Thống lĩnh Thiên Thanh người nắm giữ quân đội cũng suốt hiện.
Những người của Băng gia không hề phải chết bởi người của ngũ đại gia tộc trên tay .Họ chết vì phản phệ của cấm chú "Băng Ngục " khiến cho đứa trẻ sống sót là Băng Thần lại sau cuộc chiến lại thức tỉnh thiên phú khủng bố.
Mỗi người chỉ có một loại nguyên tố ma pháp , Băng Thần lại khác hắn ta sử dụng được năm hệ. Còn một hệ khác chính là trong truyền thuyết Bóng Tối cả vạn năm chưa có người sở hữu.
Trớ trêu thay Băng Thần tuy nhiên thiên phú khủng bố nhưng lại tiên thiên yếu đuối bác sĩ nói chỉ có thể sống không quá hai mươi năm . Sử dụng ma pháp càng nhiều càng chết nhanh nhưng Băng Thần làm sao không sử dụng ma pháp, hắn ta muốn trước khi chết cũng phải trả xong thù .
Hắn ta thành công diệt trừ một trong hai gia tộc bằng cách kích hoạt sự hủy diệt của ma pháp cấm .Sau đó chuyện của hắn là bỏ trốn và chờ ông ngoại của mình lau đít.
Thế nhưng lần vào di tích cổ của tổ tiên từng phát hiện bảo vật trước kia , không biết làm sao mà hắn bị truyền tống tới đây . Kí ức cuối cùng của Băng Thần là hắn ta mở ra một cuộn giấy rồi bạch quang lóe ra . Lý do hắn bị nhốt trong cái nhà ngục này đó chính là một tai nạn chứ không phải do hắn cố ý .
Quan sai thấy Băng Thần ăn uống vui vẻ như thế thì bỏ đi dù sao hắn ta cũng không thể bỏ trốn lên không cần phải lo lắng làm gì . Ra ngoài làm vài chén với mấy vị huynh đệ , tý nữa còn phải dẫn Băng Thần ra pháp trường nữa , nghĩ lại thật là phiền phức mà .
Băng Thần sau khi ăn no thì nhàn nhã nghỉ ngơi , sau khi cảm thấy thân thể mình ổn định mệt mỏi tan biến thì chậm rãi đứng dậy . Hai tay hắn phát ra màu lam quang mang , hàn khí ngưng tụ khiến nhiệt độ của cả ngục giam giảm xuống đến mức làm người lạnh run .
Cai ngục cảm nhận được lập tức tất cả chạy tới nhìn thấy phòng giam của Băng Thần thì thấy bờ tường đã tan nát , cả gian phòng đóng băng tản ra khí lạnh bức người . Băng Thần vẫn chưa đi quay đầu về phía đám cai ngục đang ngẩn người hô to .
" Cám ơn các người đã chăm sóc trong khoảng thời gian vừa qua ."
Nói xong phất tay hô nhẹ "Băng Phong " một lớp băng che kín lối vào phòng giam che lấp tầm mắt của bọn họ . Đám cai ngục này đội trưởng cũng là một Vũ Sư lên lớp băng sao lại có thể làm khó hắn , phá một lớp băng chỉ là vấn đề thời gian .
Thế nhưng hắn ta đã vì sự chủ quan của mình mà phải trả giá đắt , người kia gầm nhẹ :
" Hổ quyền "
Nắm đấm nện vào mặt băng nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người . Lớp băng không có một chút sứt mẻ còn người đội trưởng cánh tay rung động hiển nhiên là đã bị thương .
" Sao có thể như thế rốt cuộc tiểu tử kia là thứ quái gì ?"
Người cai ngục chuyên lo cho buồng giam của Băng Thần ngẩn người làm sao hắn không biết Băng Thần ngưu như thế . Người thiếu niên kia vẫn trò chuyện xưng hô hắn là " đại ca " làm sao lại có năng lực lớn như vậy làm cho đội trưởng cũng phải bó tay , đó là hắn ta còn chưa công kích .
Một người lính cánh khẽ nói :
" Thưa đội trưởng ta cũng không biết chỉ là mấy ngày nay hắn vẫn im hơi lặng tiếng , vừa nãy ta mang cho hắn bữa ăn cuối hắn vẫn vui vẻ ăn ."
Rốt cuộc người đội trường thốt lên :
" Mẹ nó hóa ra tiểu tử kia chưa từng coi mình là bị giam mà chỉ coi nơi này như phòng trọ thôi , ngay lập tức đi báo cho thành chủ đại nhân . Chuyện này có liên lụy rất nhiều không được để tiểu tử này tẩu thoát .Nếu không ai trong chúng ta cũng không dễ chịu đã rõ chưa ."
Một cái cai ngục đáp lời ngay lập tức phóng ra khỏi nhà giam đi thẳng về hướng thành chủ phủ lao tới , hắn không muốn mình là kẻ chịu tội . Mà lúc này Băng Thần đứng ở ngoài phòng giam bắt đầu nhắm đại một hướng bắt đầu đi tới , không ngờ hắn phải rời ngục giam sớm như thế .
Lang thang một lúc thì Băng Thần gặp phải một người đó chính là Hoa Thiên Vũ cùng hầu gái của mình đang đi dạo trên đường .Nàng ta mấy ngày rồi mới ló mặt ra khỏi nhà , nàng không thể tin vào mắt mình khi nàng nhìn thấy một người đáng nhẽ không thể thấy .
Băng Thần cũng biết không ổn quay đầu tính bỏ chạy nhưng đã là Vũ Sư cửu cấp Hoa Thiên Vũ lý nào lại để hắn ta chạy thế là nàng như làn gió lao tới chộp vai hắn .
"Dâm tặc làm sao mà ngươi được thả ra ."
Phòng tắm của nàng ta chính là nơi mà Băng Thần hạ cánh xuống thế giới này vì nước quá trong lên có thể nói hắn đã nhìn thấy tất cả .Mình là người có lỗi lên Băng Thần nhìn thấy nàng cũng hơi có cảm giác xoắn một tý , huống chi lúc đó mình còn nhìn chăm chú như thế .
Cũng không thể trách Băng Thần chỉ là nàng ta quá là đẹp , đẹp đến mức có thể nói từ bé đến lớn dù tưởng tượng hắn cũng không ra được .Gương mặt như thiên tiên , dáng người thì miễn bàn hoàn hảo đến từng chi tiết mới khiến cho một kẻ lạnh nhạt cũng phải động tâm .Từ bé đến lớn rèn luyện qua phim hành động tình cảm thế mà hắn ta cũng phải nóng người .
" Không biết cô nương có phải nhầm ta với ai không chứ ta không biết ngươi là ai cả ."
Băng Thần bắt đầu chối bỏ chính mình lúc này hắn ta chỉ muốn quay đầu đi mà thôi nhưng khổ nỗi nàng ta giữ quá chắc . Thế giới này thật quái lạ , một cái cô nương thôi làm sao lại có sức mạnh như thế , có lẽ những gì hắn nghĩ là sai rồi nơi này có gì đó rất khác nhưng hắn ta không biết rõ .
" Thế ngươi tại sao cứ cúi gằm mặt xuống đất như thế ? "
Lúc này Băng Thần thật sự không biết phải làm sao đáp lời nàng nhưng bỗng nhiên hắn ta nảy ra một sáng ý để cắt đuôi nàng .Cách này hắn đã thấy người ta dùng rất nhiều trong phim phối hợp thêm chiêu cắt đuôi nữa là qua hợp lý .
" Thật sự ta không biết ngươi là ai , nam nữ thụ thụ bất thân xin cô nương tự trọng . Nếu ngươi có gặp người giống ta thì hẳn đó là huynh trưởng của ta ."
Hoa Thiên Vũ không thể tin vào tai của mình tên này đang chém cái quái gì thế . Rốt cuộc hắn có tin chính những gì mình nói hay không nói chi đến người khác.
" Trước khi bịa chuyện thì ta nói cho ngươi biết hôm trước bắt ngươi bản cô nương làm rách một mảnh áo của ngươi , làm ơn đổi bộ đồ khác rồi tính . Ngươi có cảm giác được xấu hổ là gì không hả tên ngốc này ."
Phương án A thất bại Băng Thần ngay lập tức chuyển sang phương án dự bị mà mình vừa mới suy nghĩ ra tức thời .
Hắn nhìn lướt xung quanh rồi nói :
" Có chuyện gì chúng ta có thể nói ở chỗ khác ngươi không thấy rất nhiều người đang nhìn hai chúng ta sao .Bên kia có quán ăn chúng ta ra đó nói chuyện được không nào dù sao đây cũng chỉ là hiểu lầm ."
Quay ra nhìn xung quanh thì nàng thấy đúng là rất nhiều người đang nhìn mình thật thế là đồng ý với hắn .Nàng đi đằng trước những vẫn quay người lại xem hắn có đi theo không , thật sự nàng cũng không lo hắn ta bỏ chạy bởi vì sự yếu đuối của hắn nàng cảm nhận được .
Nhưng khi nàng vừa bước vào trong của của quán ăn thì phía sau lưng truyền tới một luồng khí lạnh căm căm . Cánh cửa đã bị lấp kín bởi một lớp băng dày nàng nhanh tay một quyền nhưng số phận cùng với tên đội trưởng kia giống nhau .
Đang tính quay đầu bỏ đi Băng Thần bỗng nhiên thấy bờ tường phía kế bên bị bung ra , hóa ra Hoa Thiên Vũ đã đấm lủng tường . Nàng nhìn hắn ta cười gằn khiến Băng Thần run hết cả người , nàng hóa thành tàn ảnh lao về phía hắn ta .
Sau đó nàng lại đứng trước mặt hắn ta cười gằn , Băng Thần chỉ thấy trời đất tối sầm lại và hắn hoàn toàn không biết cái gì xảy ra tiếp theo nữa .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK