Băng Thần bị trừng trị một phen còn xem được độ thiện cảm giảm thì đoàng hoàng hơn rất nhiều , Sở Liễu rõ ràng không dễ chinh phục như Hoa Thiên Vũ hay Sở Hà .
Sở Liễu ưỡn ngực để cho Băng Thần nhìn muốn lác mắt rồi dùng giọng ỏn ẻn hỏi :
"Ngươi mau cho ta người ta biết đi , sống bao nhiêu năm mà không biết trong người mình có huyết mạch tốt như thế , với lại ta làm sao mới có thể thức tỉnh được ngươi biết không ? "
Băng Thần nuốt một ngụm nước bọt sau đó vui vẻ nói :
"Tất nhiên ta biết , đầu tiên Bỉ Ngạn Hoàng Tuyền huyết mạch này cho nàng tạo ra một vùng biển hoa trong phạm vi ngàn dặm để nàng có thể tùy ý thao túng . Địch nhân trong vùng biển hoa này càng lâu thì sẽ chịu tổn thương do hoa hải càng nặng nề , các bông hoa chẳng khác gì mìn cứ chạm vào là sẽ nổ tung gây thương tích ."
Sỡ Liễu nghe xong cảm thấy cực kỳ kích thích , nàng khẽ uốn mình nhích lại gần hắn khiến cho Băng Thần trong lòng thầm hô :
"Yêu tinh ."
Trong nhà đã có một cái Trịnh Di Thiên Sinh Mị Cốt nhưng nàng còn thua xa tràn ngập phong tình Sở Liễu , hắn nuốt một ngụm nước miếng rồi nói tiếp :
"Đó chỉ là về phần công kích , sau khi gây tổn thương cho đối phương thì hỏa hải còn lấy lại chính một phần thương tổn đó để hồi phục cho ngươi . Còn khi ngươi bị công kích quá mạnh khiến sinh mệnh của bản thân vào tình huống nguy cấp thì hoa hải sẽ co cụm vào để phòng thủ cho ngươi , ngươi càng bị thương nặng phòng thủ của hoa hải càng chắc chắn ."
Sở Liễu hưng phấn hỏi :
"Thế ta làm sao mới có thể thức tỉnh ?"
Băng Thần thấy được thời cơ liền vòng tay qua muốn ôm eo nàng , Sở Liễu nheo mày nhìn hắn một cái nhưng nghĩ đến hai người cũng có danh phận nên mặc kệ hắn , Băng Thần chiếm được tiện nghi liền nhẹ giọng rồi nói :
"Cái này thì ta không chắc , chỉ có điều huyết mạch cái này cần một ít thiên địa linh dược hỗ trợ kích phát , ngươi tu vi cao rồi nên có lẽ không cần quá nhiều thời gian thì có thể kích phát ."
Sở Liễu mi đầu nhăn lại hỏi :
"Sao lúc ta mới tới Trái Đất ngươi nhìn ra nhưng không nói cho ta biết ?"
Băng Thần xoa nhẹ eo của nàng rồi khẽ giọng nói :
"Thế lúc đó ta đã được làm như thế này chưa , khi đó ta sợ nàng đến mức hận không thể tránh xa nàng ngàn dặm sao có thể chỉ cách cho nàng thức tỉnh huyết mạch . "
Sở Liễu mắt ướt át khẽ giọng :
"Ngươi xấu tính ."
Băng Thần cười nói :
"Ngươi khi đó chưa là gì của ta , nếu đổi lại là ngươi thì ngươi sẽ giúp không công không , với lại ta còn giúp cả Lâm Thiên Linh thì ngươi phải làm sao ."
Sở Liễu đầu óc hơi thanh tỉnh một chút , nàng biết không phải không không hắn sẽ giúp mình , ban đầu thậm chí hắn còn chỉ liếc nhìn mình một chút rồi thôi . Lần đầu tiên nàng nảy ra ý nghĩ rằng mình đã may mắn khi đến Trái Đất , may mắn khi gặp được hắn .
Nàng hít thật sâu một hơi nhớ lại quãng thời gian ngắn ngủi mình trải qua trên Trái Đất , Băng Thần phi thường như thế nào nàng đều được chứng kiến . Những gì hắn làm , những gì hắn có đã đủ để hắn xứng với nàng rồi , chả sao có nhiều nữ nhân gục ngã trước hắn như thế .
Ngươi gặp khó hắn giúp ngươi giải quyết , ngươi cần sức mạnh hắn có cách để ngươi mạnh , đối với một cô gái xuất thân từ Thánh Nguyên đại lục như nàng thì hắn đã quá hoàn hảo . Huống chi hắn ta lại có vẻ ngoài đẹp đẽ không có chỗ nào chê , ngọn có non thế này thì trâu già như nàng phải gặm cho hết .
Thật ra thông qua chuyện xưa của nàng thì cũng đủ biết nàng khúc mắc với Thánh Điện cũng chỉ vì bọn họ coi nàng là đồ vật , dùng xong rồi vất mới khiến nàng bỏ đi Thánh Điện . Tuy thế nhìn nàng mềm lòng với Lâm Thiên Linh , Lâm Thiến Thiến là đủ hiểu nàng chỉ là trong nóng ngoài lạnh thôi .
Nàng luôn thể hiện ra mình máu lạnh vô tình , đã thế lúc nào cũng vô cùng yêu mị khiến cho người ta nghĩ nàng xấu xa chỉ biết mê hoặc nam nhân . Nhưng thực ra đó chỉ là lớp vỏ nàng tạo ra để bảo vệ nội tâm yếu ớt của mình , nàng sợ nhất chính là cô gái yếu ớt năm xưa quay trở lại .
Nghĩ tới mình vừa hỏi một cái rất ngốc vấn đề nàng liền lảng sang chuyện khác ngay :
"Ngươi nói huyết mạch của Lâm Thiên Linh làm sao ?"
Băng Thần thở dài nói :
"Nàng với ngươi ta không biết làm sao nhưng thật sự cả hai các ngươi rất có duyên với nhau , thậm chí huyết mạch của hai ngươi vừa bổ trợ cho nhau nhưng cũng lại khắc chế nhau cực mạnh .
Ta hi vọng nhìn thấy hai người các ngươi trở thành cặp song sát vô địch , còn nếu hai người các ngươi đấu với nhau thì có đấu cả đời cũng không phân được thắng bại ."
Không biết tại sao nghe thế Sở Liễu nghiêm túc hẳn lên , mặc kệ Băng Thần tác quái càng lúc càng quá nàng nàng nghiêm túc hỏi :
"Ngươi nói rõ cho ta về thể chất của nàng đi được không ?"
Băng Thần gật đầu khẽ giọng nói :
"Thần Hoang Nhập Thế khiến nàng khi kích hoạt sẽ tạo ra một vùng khoảng không với bán kính khoảng 100 dặm , trong khu vực đó một chút nguyên khí cũng không có . Hoa hải của ngươi khi đó chẳng thể kích hoạt tấn công , khi đó hai người các ngươi có đánh nhau cũng chỉ giống như hai bát phụ đánh nhau ngoài đường ."
Sở Liễu hừ một tiếng rồi nói :
"Ngươi so sánh làm sao thế , có điều huyết mạch của nàng không cho nàng lợi thế nào sao ?"
Băng Thần gật đầu nói :
"Lợi thế là có , bản thân nàng trong khu vực đó sẽ sử dụng được một nửa thực lực nhưng ví dụ đấu với ngươi thì hoa hải dù không có tác dụng nhưng trong phạm vi phòng thủ của mình thì chỉ cần ngươi bị thương dù nhỏ thôi hỏa hải cũng sẽ trở thành bức tường phòng thủ không thể phá .
Phòng thủ kiều này là bản thân hoa hải chứ không cần tới nguyên khí , nàng nếu công kích ngược lại chính là cung cấp thêm năng lượng để hoa hải trả đòn . Cuối cùng nếu đánh nhau thì nàng đánh mệt nghỉ cũng không làm gì được ngươi , còn ngươi thì tất nhiên không làm gì được nàng rồi . "
Sở Liễu thở dài nói :
"Ta hiểu rồi nhưng nếu ta với nàng kết hợp lại thì sao ?"
Băng Thần cười nói :
"Nàng quay sang phòng thủ thì chẳng khác nào khu vực 100 dặm thành cấm vực , ngươi điều khiển biển hoa ngàn dặm công kích , tưởng tượng phải đánh với hai ngươi thôi cũng đủ ức chế đến chết rồi .Đã thế Thần Hoang Nhập Thế chọn mục tiêu được , nếu nàng miễn nhiễm trạng thái xấu cho ngươi thì khi đối thủ của ngươi vượt qua biển hoa thì cũng phải đối đấu với một cái cực mạnh người ở bên trong . "
Sở Liễu nhoe mắt lại thú vị nói :
"Chính xác hơn nếu ta cùng nàng kết hợp thì đối thủ phải vượt qua 900 dặm hoa hải tiếp cận , thực lực hao mòn chuyển sang cho ta khiên ta mạnh hơn . Tiếp đó đi vào trong thế giới của Lâm Thiên Linh bị giải sức mạnh còn phải đấu với một cái đang mạnh hơn rất nhiều là ta ."
Băng Thần gật gù cười nói :
"Đúng rồi , ngươi thông minh lắm , có điều chuyện đó khó xảy ra bởi ta không tin nàng , ngươi với nàng có ân oán nhỡ nàng làm ra cái gì thì sao ."
Sở Liễu nhẹ giọng khuyên bảo :
"Tính tình của nàng ta hiểu , không đời nào nàng làm ra chuyện đánh giết ngươi vô tội đâu , huống chi ta với nàng đánh nhau chẳng phải mãi không phân thắng bại hay sao ?"
Băng Thần nhíu mày nói :
"Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn đạo lý này ngươi làm Quỷ Điện điện chủ chẳng lẽ còn không hiểu sao ?"
Sở Liễu cười rung hết cả người hôn lên má của hắn rồi nói :
"Ngươi cái người này sao lại đáng yêu như thế , ta hiện tại còn chưa phải người của ngươi mà đã lo xa như thế . Chả sao Tống Ảnh Liên có chuyện thì ngươi còn gấp hơn cả nàng , ta rất mong chờ khi về Thánh Nguyên đại lục ngươi sẽ vì Tống gia làm cái gì ."
Băng Thần khẽ nhắm mắt ôn tồn nói :
"Không chỉ Tống gia oan khuất phải giải , Quỷ Điện lớn mạnh cũng là cam đoan của ta với ngươi ."
Hai người sau đó nói chuyện trên trời dưới đất , hôm nay được nàng hôn hai cái chính là thành tựu lớn nhất của Băng Thần . Tuy dành được nàng không phải thông qua con đường chính quy nhưng thế này đã khiến hắn rất hài lòng .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK