Mục lục
Ta Muốn Học Võ Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó thì rất nhiều người của Thiên Nguyên học viện bắt đầu đi xuống dưới ghi tên của thí sinh tiến độ nhanh chóng chỉ nửa canh giờ là đã hoàn thành .



Không lâu sau đó kiểm tra bắt đầu giám khảo bắt đầu gọi tên từng người một theo thứ tự vừa được ghi chú Băng Thần cùng Hoa Thiên Vũ , Sở Hà rất vinh dự trở thành những người dẫn đầu .



Giám khảo gọi tên Sở Hà đầu tiên :



"Sở Hà lên kiểm tra ."



Sở Hà rất tự nhiên tiến lên đứng trước người kia nghe chỉ dẫn .



"Đặt tay lên quả cầu thủy tinh truyền vào nguyên khí của mình ."



Sở Hà rất ngoan ngoãn làm theo sau đó là vị giám khảo này ánh mắt sáng lên :



"Vũ Sư cửu trọng , tuổi hai mươi đạt chuẩn về chỗ ."



Tiếp đến là Hoa Thiên Vũ cũng đúng quy trình vừa rồi người giám khảo này lại vui vẻ bởi tu vi của nàng cũng không kém .



"Vũ Sư cửu trọng , tuổi hai mươi đạt chuẩn về chỗ ."



Băng Thần bước lên đài sau khi kiểm tra thì người lão giả đã thật sự vô cùng ngạc nhiên về hắn ta . Mà những người ở dưới cũng được một phen trợn mắt há mồm .



"Vũ Sinh nhất trọng , tuổi mười bảy đạt chuẩn về chỗ ."



Xa xa thái tử Bạch Kỳ cùng hai người em trai trợn mắt bọn họ không ngờ Băng Thần cứ ngỡ vô danh nhưng lại sở hữu thiên phú đáng sợ như thế .Kẻ này thực sự đã có thể nói là vượt qua bọn họ quá nhiều về cả tu vi tuy Bạch Kỳ cũng là cửu cấp Vũ Sư tuy chỉ cách một làn tơ nhưng độ khó thì chỉ chính người trải nghiệm như hắn mới có thể biết được nó khó vượt qua như thế nào .



Tu vi của hắn đã bị dừng lại gần một năm cũng giống như Sở Hà và Hoa Thiên Vũ rất khó để có thể tiến thêm . Thế mà nhỏ hơn hắn ta ba tuổi Băng Thần lại làm được điều đó hắn rất không cam tâm nhưng có vẻ lần này khảo hạch không phải bình thường bởi vì không lâu sao một âm thanh lại gây náo động .



"Hoàn Nhất , Vũ Sinh nhất trọng , tuổi mười chín đạt chuẩn ."



"Bạch Cẩm , Vũ Sinh nhất trọng , tuổi hai mươi đạt chuẩn ."



"Vũ Nhan , Vũ Sinh nhị trọng , tuổi hai mươi đạt chuẩn ."



Hết buổi khảo hạch thì hội trường đã náo loạn cả lên ai ngờ được lần này suốt hiện tới bốn cái Vũ Sinh cao thủ trẻ tuổi .Bốn người ánh mắt liên tục va chạm mà khi Hoàn Nhất nhìn thấy Sở Hà và Hoa Thiên Vũ thì mắt sáng lên .



Băng Thần cảm nhận được thế lên ánh mắt hắn ta nhìn về phía đối phương không thế nào tốt mà Hoàn Nhan cũng làm chỗ Băng Thần có cảm giác không tốt lắm . Mà thường những kẻ khiến hắn có cảm giác như thế thì thường chết hết rồi bởi Băng Thần sẽ không ngại dùng bất cứ thủ đoạn gì tiêu diệt đến những kẻ có ý đồ xấu với thân nhân của mình .



Hoàn Nhất cảm nhận được cái gì đó nguy hiểm từ Băng Thần nhưng cuối cùng cũng không cho là chuyện lớn lắm mà còn càng càn rỡ hơn soi mói . Kết thúc sơ khảo mọi người giải tán đi khắp nơi mà tối hôm ấy các tổ chức tình báo phả gọi là hoạt động hết công suất .



Dù sao rất nhiều thí sinh cũng muốn biết về đối thủ có thể đe dọa đến thứ hạng mình nhắm đến là ai .Trong một phòng khách sạn vô cùng lớn đã bị bao hết thì Bạch Cẩm nhận lấy thông tin tình báo của Băng Thần mắt đẹp tràn đầy sửng sốt .



Nàng sửng sốt bởi vì tổ chức tình báo khổng lồ Thiên Võng lại không có chút thông tin gì về người này cách đây vài tháng trở về trước . Giống như là người này bỗng nhiên suốt hiện trên thế giới này vậy làm người khác đầy hiếu kỳ nàng rất mong muốn sớm ngày va chạm với hắn .



Còn Hoàn Nhất thì lại không coi Băng Thần là chuyện mà đánh chủ ý đến hai người nữ nhân của Băng Thần .



"Hai người này rất xứng đáng làm nha hoàn cho ta ."



Hoàn tộc là một gia tộc lớn của Bạch Vân quốc nhưng nó bí ẩn khiến hoàng tộc cũng vô cùng e ngại thế lên Hoàn Nhất đã coi hai cô nàng là vật trong túi của mình . Rất nhiều người khác khi nhận được thông tin về thiên tài trẻ tuổi nhất lần khảo hạch này .



Càng bí ẩn càng khiến người ta muốn khám phá cùng e ngại chỉ có tên điên như Hoàn Nhất mới không coi Băng Thần là chuyện cho tát . Một buổi tối rất nhanh chóng trôi qua vòng đấu loại bắt đầu gần chín ngàn thí sinh nhưng chỉ có ba trăm sẽ được chọn .



Gần một trăm sân đấu được tạo ra để cho những thí sinh này chiến đấu với nhau giám khảo gọi tên từng cặp thí sinh đã được sắp xếp ngẫu nhiên .Thời gian cứ thế trôi cuối cùng thí sinh chỉ còn lại chín trăm người giai đoàn kịch tính đã bắt đầu nhưng những người đã đạt cửu cấp Vũ Sư vẫn không cho những người yếu hơn cơ hội chiến thắng .



Băng Thần ,Sở Hà cùng Hoa Thiên Vũ đều đã đánh thắng năm người lúc này họ đã lọt vào top 300 bây giờ là lúc đấu xếp hạng . Hai trận đầu mọi người vẫn vượt qua một cách dễ dàng cho tới khi Hoa Thiên Vũ gặp phải Vũ Nhan nàng ta thẳng thừng bỏ cuộc khi vừa bước lên sàn đấu .



Sở Hà cũng không may gặp phải Hoàn Nhất nhưng chính từ chuyện này khiến cho mọi người biết được mặt trái trong tính cách của Băng Thần .Sở Hà cũng đã sớm có ý định bỏ cuộc thế nhưng theo quy định thì nàng vẫn phải bước lên sàn thi đấu .



Hoàn Nhất cợt nhả :



"Cô nương ngươi sinh đẹp như thế sao lại phải đi với một thằng nhóc miệng còn hôi sữa đến với thiếu gia ta , ta sẽ giúp ngươi sống sung sướng suốt cuộc đời này ."



Băng Thần rất được lòng Sở Hà thế lên nàng không do dự khinh miệt trả lời :



"Ngươi làm ơn tự soi gương đi có được hay không nếu không có chuyện gì ta ...."



Nhưng hai từ bỏ cuộc chưa kịp nói thì Hoàn Nhất lập tức tấn công một cách siêu nhanh làm cho Sở Hà trúng liền hai cước bay ra khỏi đài thi đấu .Mà hai cước này lại còn tấn công ngay tại chỗ hiểm yếu làm trấn thương nội tạng và một cước ngay cằm làm cho cằm của nàng sai lệch nhưng lại không giết nàng .



Trọng tài phán định Hoàn Nhất thắng bởi dù sao hai người thiên tài đánh nhau thì hắn là trọng tài cũng ưu tiên người có tiền đồ hơn . Thế nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt rét lạnh nụ cười kinh dị của Băng Thần thì hắn ta có cảm giác hình như mình có chút sai .



Trọng tài dõng dạc nói :



" Sở Hà chưa nói chịu thua hai từ này Hoàn Nhất công kích không sai luật ."



Băng Thần chỉ hỏi ngược lại :



"Chỉ cần đối phương còn trên sàn đấu và chưa hô bỏ cuộc thì chỉ cần không giết chết muốn làm sao thì làm đúng không ."



Trọng tài hơi do dự nhưng vẫn gật đầu đáp :



"Đúng thế ."



Băng Thần cười nói :



"Ngươi có dám mang danh dự của toàn Thiên Nguyên thư viện ra đảm bảo nếu có một trận đấu mà đối phương chưa kịp nói ra hai từ mà bị công kích thì chỉ cần không chết vẫn có quyền tấn công .Nơi đây có rất nhiều thí sinh cần ngài đảm bảo chứ nếu không lại ra trường hợp bất cẩn như nàng thì không tốt ."



Trọng tài bị nghi ngờ hơi tức giận nói :



"Đây là nguyên tắc ta lấy danh dự của học viện ra đảm bảo với các ngươi ."



Hoàn Nhất cười nhạo :



"Thằng nhóc ngươi muốn trả thù thì lên xem lại mình có đủ khả năng không thì hãng bốc phét không cần làm người khác nghĩ mình nguy hiểm đâu ."



Băng Thần chẳng nói gì cả cõng Sở Hà rời đi tới một khách sạn lập tức thi thuật chữa lành vết thương cho nàng .



Băng Thần dặn dò Hoa Thiên Vũ :



"Ngươi chăm sóc nàng ta cần khảo thí tiếp ,nhất định ta sẽ cho tên kia biết gây ra cái gì thì cũng cần lãnh hậu quả tương xứng ."



Chưa kịp để nàng nói gì thì Băng Thần đã biến mất lao nhanh tới nơi khảo hạch và nhanh chóng lên đài đánh bại đối thủ tiếp theo của mình .Khi mà số thứ tự của Hoàn Nhất và Băng Thần trùng vào nhau tất cả những người tham gia và quan sát đều hít hơi khí lạnh .



Thậm chí những cao tầng của Thiên Nguyên học viện cũng như các thế lực lớn ở nơi đài cao cũng bắt đầu chăm chú .Bọn họ chắc chắn đây sẽ là một trận đấu thư hùng bởi hai bên cùng tu vi lại có ân oán từ trước mà gia chủ của Hoàn gia ngồi vào vị trí gần hoàng đế .



Hắn ta rất tự tin vào con trai của mình thế lên cũng có chút tiếc nuối cho một thiên tài trẻ tuổi như Băng Thần lại phế dưới tay của con mình . Mà giám sát chính của lần này Thẩm Tú lại có linh cảm không lành về trận đấu này nhưng nàng không thể can dự dù cho có thế nào đi chăng nữa .



Bỗng nhiên nhìn về đằng sau thấy Hoa Thái đã đi tới sau đó hắn ta chỉ đứng gần gia chủ của Hoàn gia nở nụ cười .Hoàn gia gia chủ thấy Hoa Thái đứng đó thì nụ cười chợt tắt gằn giọng :



"Hoa tướng quân ngươi đứng đây là có ý gì ?"



Hoa Thái cười nói :



"Đứa trẻ kia là con rể của ta , ta chỉ muốn đảm bảo ngươi hay ta cũng không can thiệp vào trận đầu này mà thôi . Ta cũng có lời khuyên cho ngươi thiên tài không nhất thiết phải coi trời bằng vung đâu nếu không sẽ chết rất thảm đó ."



Thẩm Tú quay người lại nói :



"Sư huynh chỉ là va chạm nhỏ mà thôi cả hai đều là thiên tai của học viện chúng ta có thể điều hòa mà ."



Hoàn gia chủ ngạc nhiên :



"Sư huynh ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK