Mục lục
Ta Muốn Học Võ Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Náo nhiệt bên ngoài không hề ảnh hưởng đến Băng Thần cùng chín người kia .Bọn họ mỗi người đều vô cùng tự tin đi từng bước trên con đường này bởi họ đã chiến thắng tất cả mọi người .Cửa ải thứ ba họ đã chiến thắng chính bản thân mình khi kháng lại những cám dỗ để vững bước , cuối cùng đến sớm nhất .



Băng Thần đi đến một ngõ cút thì dừng chân một tấm màn màu đen như một không gian ảo chắn trước mặt bọn họ .Một âm thanh già nua từ bên trong vang ra ,giọng nói trầm ấm thấm đẫm tim gan vang vọng :



"Các ngươi mười người đã vượt qua thử thách của ta với vì trí dẫn đầu ,ta có chút thưởng thức .Nhưng truyền thừa chỉ có một mà thôi .Thế nên ta nghĩ rằng trong các ngươi chắc hẳn sẽ không ai nhường ai thế lên các ngươi phải cố gắng , còn bây giờ thì thử thách bắt đầu."



Âm thanh vừa biến mất thì xung quanh bọn họ tối xầm lại nhưng lại rất nhanh chóng sáng lên .Băng Thần nhìn ngó xung quanh thì phát hiện xung quanh mình đã không còn bất cứ người nào .Nhìn kiến trúc thì Băng Thần đoán mình đang ở trong một mê cung .



Biến hóa thành hình dạng bán yêu Băng Thần ánh mắt quan sát khắp nơi nhưng xung quanh đây không có bất kỳ ảo giác nào .Tất cả những thứ này đều chân thực tồn tại ,những bức tường bóng loáng như phẳng như gương .



"Hỏa Hổ Chấn Thiên "Lửa bùng lên lan tràn khắp cả không gian Băng Thần cũng chìm đắm trong đó .



Một lúc sau khi lửa tán đi ,Băng Thần tay vẫn không rời khỏi bờ tường đúng như hắn dự đoán bờ tường không hề bị sứt mẻ một chút nào .Hắn ta thở ra một hơi chậm rãi từng bước đi không lâu sau hắn ta gặp một ngõ cút .Rất bình tĩnh Băng Thần chọn một con đường khác ,cứ mỗi lần sai đường Băng Thần lại bình tĩnh tuyển chọn con đường khác .



Không tức tối phải luôn giữ bình tĩnh nếu không ngươi không thể nào chiến thắng trong cái trò chơi này .Băng Thần từ bé đã được dạy dỗ để đứng đâu trong mọi thứ kể cả những thứ nhiều người không cho rằng cần thiết .



Đại Tướng Thiên Thanh thì không như thế hắn ta không cho cháu mình có bất cứ yếu điểm nào .Tất nhiên hắn không thể làm cho Băng Thần không có khuyết điểm nhưng bớt được cái gì thì hắn cũng sẽ làm .Chính Băng Thần vì thế cũng không thế nhớ hết những vị lão sư mình đã từng theo học bởi hắn học quá nhiều .



Ở một nơi khác Lôi Thanh nhìn xung quanh ,cuối cùng hắn ta nhìn lên trên cao .Các bức tường có thể cao với người thường nhưng với hắn lại không có bất cứ nghĩa lý gì cả . Nhưng có vẻ hắn ta hơi nhầm , sự coi thường luật lệ của hắn phải trả giá .



Khi vừa chạm đến thanh tường một cây phi đao găm vào người của hắn nhưng kỳ lạ thay hắn không biết cây dao găm được phóng tới từ khi nào. Nó nằm ở nơi ấy không đau không nhức nhưng âm thanh kia lại rét lạnh vang lên :



"Không tuân thủ luật lệ người nhận phải nhiễm độc giao găm thực lực tạm thời giảm một cấp . Trong vòng năm phút không thể tiêu diệt được một người thì độc phát thân vong , thời gian bắt đầu ."



Không gian xung quanh hắn ta tối sầm lại rồi lần nữa sáng lên đứng trước mặt hắn ta không ai khác chính là Băng Thần .Băng Thần cũng vừa được một phen bất ngờ khi xung quanh hắn ta tối sầm lại giọng nói trầm ấm kia lại vang lên .



"Trong năm phút tiêu diệt kẻ gian lận cướp lấy phần thưởng của người kia ."



Lôi Thanh nhìn thấy kẻ địch của mình ,phản ứng đầu tiên của hắn ta chắc chắn phải rất kinh ngạc ,kinh sợ sau cùng cuồng bạo bao trùm lấy tinh hồn hắn ta .Không chút do dự từ trong giới chỉ lấy ra một tấm phù nhưng rất nhanh hắn ta phái hiện mình đang lơ lửng .



Rất tiếc không phải hắn bị hất lên không trung ,chỉ có đầu lâu bay lên thôi .Hắn thậm chí còn tận mắt nhìn thấy cái mình không đầu của bản thân.Hắn ta tuyệt vọng trong đầu hiện lên hình ảnh ngày đầu tiên mình luyện võ cùng cha .Rất nhiều ký ức lướt qua cuối cùng Tuyết Tình khi còn nhỏ đỡ hắn khi hắn ngã xuống .



Hắn ta chấp nhận bị cha mắng vẫn bẻ lấy một cành hoa tặng cho nang ,tiểu cô nương vui vẻ nhận lấy nó .Đã Thật nhiều năm không biết nàng còn nhớ không cậu bé năm xưa với nhành hoa tặng nàng.



"Tuyết Tình nếu có kiếp sau ngươi sẽ cho ta một cơ hội chứ .Cha ,ông nội Thanh nhi có lỗi với hai người ,mẫu thân ta đến gặp người đây ."



Trước khi chết Lôi Thanh chỉ kịp nghĩ được những thứ này .



"Cộc ,cộc ..."



Đầu lâu của hắn ta lăn xa phía xa ,cái xác ngã xuống mặt đất mở ra kéo tất cả xuống dưới .Một âm thanh vang vọng bên tai của Băng Thần :



"Người nhận thử thách đã chiến thắng phần thưởng gia trị nâng cao một phần ."



Băng Thần không có quá nhiều cảm xúc từng bước một tiến lên Thủy Thần nhanh chóng được thu vào bên trong ma giới .Từng ngõ hẻm một Băng Thần chậm rãi vượt qua tiến lên những người khác thì rất hoàn cảnh khác nhau .Cuối cùng Băng Thần vẫn như mọi lần , hắn ta chiến thắng cuộc chơi với tốc độ nhanh nhất .



Nhưng lần này hắn phải chờ đến tận một ngày Vũ Thừa mới đi ra ,rất lâu sau đó Tuyết Tình cũng đi ra .Hắn ta không nói gì nhưng nhìn tay áo dính máu của Tuyết Tình hắn biết nàng cũng đã ra tay .



Sau đó sáu người khác đi ra Băng Thần lúc này không hiểu thế thì Tuyết Tình ra tay với ai .Tuyết Tình thấy Băng Thần nhìn mình thì vội lấy tay áo bỏ ra sau lưng .



"Có chuyện gì xảy ra ?"



Băng Thần nhẹ giọng hỏi nàng khuôn mặt quan tâm làm cho tâm nàng nhũn ra .



Tuyết Tình nước mắt tuôn rơi nói :



"Ta thấy bức tường không cao muốn lên trên quan sát nào ngờ bị phạt .Sau đó ta phải chiến đấu với một con Vũ Hoàng nhị cấp yêu thú , phút cuối cùng may mắn ta kết liều nó trước nhưng vẫn bị nó khiến bị thương sau lưng."



Sau đó nàng nhàm vào người Băng Thần khóc nức nở .



Bảy người kia nhìn hắn khiến hắn ta vô cùng ngại ngùng ,hắn cũng không hiểu Thiện Nữ Phái dạy dỗ nàng kiểu gì .Bị chút tổn thương đã khóc như thế này thật không thể hiểu nổi .Nhưng dù sao nàng cũng thần tượng chính mình an ủi chút cũng không sao .



Vỗ nhẹ đôi vai của nàng thì thầm :



"Không sao đâu mọi chuyện đã qua , chúng ta đã an toàn ngươi đừng khóc nữa ."



Tay của hắn nhẹ nhành thi triển ma pháp chữa trị vuốt nhẹ của nơi nàng bị thương tổn lập tức vết thương liền lành .Tuyết Tình cảm giác vết thương không đau đưa tay luồn vào vai áo sờ thử thì quả nhiên lành rồi .



Nàng trợn mắt hỏi :



"Làm sao huynh làm được ?"



Băng Thần khuôn mặt thần bí cúi đầu nói :



"Bí pháp chữa thương của gia tộc rất có ích trong những lúc như thế này .Thế nhưng ngươi có thể xuống khỏi người ta không bảy người kia đang nhìn .Như thế không tốt cho danh tiếng của ngươi đâu ngốc cô nương ."



Tuyết Tình ngoảnh mặt mặt nhìn mất người kia một cái sau đó chúi thẳng đầu vào ngực hắn hoàn toàn không có ý định đi ra .Băng Thần cười khổ mấy nữ nhân của hắn bình thường thông minh làm sao nhưng cứ gặp hắn y như rằng chả suy nghĩ gì cả .



Trừ Thẩm Tú chỉ hắn có thế làm cho nàng mất chú ý một chút thôi .Lần nào chiếm tiện nghi của nàng hắn ta cũng phải trả giá đã thế còn khá đắt nữa .Mấy tên kia thấy nhan sắc của Tuyết Tình ai mắt đều thẳng nhưng nghĩ tới Băng Thần còn ngồi đây thì tay chân họ lạnh buốt .



Bọn họ chín người tập hợp đủ năm phút thì xung quanh lại một lần nữa tối đen.



"Các ngươi ai cũng hội tụ đủ tất cả những yếu tố cần thiết để nhận được truyền thừa của ta .Ta Vũ Thần Tạ Thiên có tự tin sẽ giúp các ngươi tiến bước thật nhanh lên thứ yếu tố phụ ta chỉ yêu cầu tối thiểu .Nhưng còn một thứ sẽ quyết định các ngươi ai đi đến cuối con đường , ta cần người thừa kế mình có vận khí thật tốt .



Bây giờ để quyết định xem ai có duyên với truyền thừa của ta , chiếc bàn xoay này sẽ thay đổi vận mệnh các ngươi .Yên tâm dù không có được truyền thừa những người khác vẫn có thể nhận một thứ bảo vật giúp mình vững bước tương lai , chúc các ngươi may mắn ."



Âm thanh biến mất một bàn xoay xuất hiện tên của tất cả mọi người đều được đính trên đó .Sau đó nó quay vun vút kéo theo rất nhiều thứ .Ví dụ như niềm tin , hi vọng của mọi người .Vũ Thừa nhìn sang phía Băng Thần rồi như suy nghĩ gì đó nhắm đôi mắt của mình lại .



Băng Thần thì tỏ ra vô cùng hứng thú , không biết đã bao nhiêu lâu hắn ta không chơi trò hên xui may rủi này rồi .Nhưng thấy tất cả mọi người đều nhắm tịt mắt lại cầu xin Băng Thần lại mở to mắt ra nhìn hắn ta muốn biết rốt cuộc vận khí của mình đang ở mức nào .



Nhưng cũng không để mọi người đợi quá lâu âm thanh từ bàn xoay dần chậm lại tất cả mọi người dần dần mở mắt của mình ra .Từng nấc cuối cùng vẫn chậm rãi nhảy qua tên của từng người khiến trái tim của bọn họ như muốn nhảy ra ngoài .



Chỉ có Băng Thần thì lại rất thú vị nhìn chiếc bàn xoay này còn về truyền thừa ai có thể sánh với người kia .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK