Mục lục
Ta Muốn Học Võ Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Tú vận dụng tất cả sức mạnh thậm chí cả nguyên khí cũng không thành công thì thốt lên :



"Không biết vị tiền bối nào tạo ra nó tinh mỹ phi thường , hài hòa không tỳ vết , chất liệu cũng có thể ta có thể khẳng định không đi đâu kiếm được."



Băng Thần cười nói :



"Đúng như thế đó ngài ấy là một con người thực sự phi thường cố chấp với nghệ thuật để ta vô cùng ngưỡng một .Năm chiếc mỗi chiếc mười năm để tạo phần ngoài bên trong thì tinh mỹ chức năng đầy đủ năng lượng dùng để vận hành là giá rét .Sở hữu nó đòi hỏi các ngươi ba năm phải ra vùng giá rét sống một ngày giúp nó sạc năng lượng ."



Thẩm Tú cười hỏi :



"Thế thì làm sao để biết nó có đầy năng lượng hay không ?"



Băng Thần cười nói :



"Ngài chỉ cần để miệng gần vào hô nhỏ năng lượng là được khi quan sát xong nói thu hồi là được



Thẩm Tú làm theo từ chiếc đồng hồ sáu bông tuyết sáng lung linh phóng ra ngoài làm nàng ta lác mắt .Khi nàng nói thu hồi thì sáu bông tuyết quay lại bên trong đồng hồ giống như một loại hoa văn nằm bên trong lớp đá quý của nó .



Trịnh Di thốt lên:



"Bông tuyết thật tinh xảo"



Băng Thần cười nói :



"Cám ơn vì đã khen đó chính là quang huy của Băng gia chúng ta ."



Sáu người vừa đi vừa nói chuyện rất nhanh chóng đã tới phòng ăn ,lên tới lầu hai mọi người bắt đầu gọi món nhưng khi Thẩm Tú nhìn vào tấm thẻ cống hiến của mình thì biến sắc .Băng Thần rất may mắn là cũng chú ý tới biến hóa này thế lên quyết định giải vây cho nàng .



"Hôm nay gọi thêm vài món nữa học sinh mới nhập học đã làm ngươi buồn bữa cơm này coi như ta dùng để chuộc lỗi ."



Thẩm Tú thở phào ánh mắt cảm kích nhìn hắn ta trong lòng thầm nghĩ người này có tài lại đẹp trai ,gia thế hiển hách trả sao bốn nữ nhân xinh đẹp lại vào lòng hắn ta hết .Nhưng nàng cũng xấu hổ gần chết rõ ràng nói đãi nhưng quên mất điểm cống hiến của mình chỉ đủ để gọi món bình dân thôi.Những món trên bàn thì cái gì cũng có giá vài ngàn cống hiến cả , nàng ta nửa món cũng mua không nổi .



May mắn năm nay được dạy lớp đặc biệt tiền lương lên khá nhiều lên chỉ một thời gian sau nàng cũng sẽ có kha khá .Nhưng bây giờ nợ thêm một triệu tám thì nàng ta lại lâm vào hoàn cảnh khó khăn phải cắt giảm chi tiêu .Nhìn bốn cô nàng kia mà hâm mộ có người lo cho tới bến còn mình xinh đẹp thế này vẫn chưa gặp được ai vừa ý mình .



Nàng ta vừa ăn vừa thở dài làm Băng Thần cảm giác vô cùng buồn cười nhưng cố kìm nén không để cho nàng ta mất mặt .Không hiểu sao một người tính cách trẻ con như thế này lại làm lão sư thế nhưng có nàng tấu hài mỗi ngày thì cũng vui .



Sau đó Băng Thần cảm nhận được tấm thẻ của mình có thay đổi thêm vào ba triệu cống hiến nữa . Lão gia tử đã chuyển tiền bán thuốc cho hắn giờ hắn ta giàu cực nghĩ lại cô nàng này quá tội nghiệp lên đành phải tìm cách giúp nàng vậy .Mấy người tính cách như nàng nếu hắn bảo xóa nợ chắc chắn sẽ không chịu , chỉ có thể là nàng giúp người ta mà thôi .



Mấy cô nàng này ai cũng có hiểu biết rất nhiều về học viện hỏi các nàng một chút là được ,nghĩ cái làm ngay hắn ta liền hỏi :



"Trong học viện chúng ta có nơi nào có thể kiếm được cống hiến không ."



Thẩm Tú trả lời :



" Có rất nhiều cách nhưng nhanh nhất chính là làm nhiệm vụ lãnh tại nhiệm vụ điện,nơi đó có rất nhiều nhiệm vụ có thể làm để lấy cống hiến .Tùy theo độ khó điểm cống hiến thưởng thêm cũng sẽ nhiều ít khác nhau ."



Băng Thần cười nói :



"Ta nghe nói mai sau sẽ có khảo hạch , bản thân ta rất tự tin nhưng các nàng an toàn thì ta không đảm bảo được .Chút nữa ta đi nhiệm vụ điện tuyên bố nhiệm vụ bảo vệ các ngươi dù sao bây giờ tài sản của ta cũng rất nhiều ."



Các nàng không có lý do để từ chối ngay sau bữa cơm cả đám người kéo nhau đến nhiệm vụ đường Băng Thần đứng trước một cô nàng rõ ràng là học tỷ chứ không phải lão sư .



"Ta Băng Thần muốn tuyên bố nhiệm vụ bảo vệ bốn cô gái , người nhận nhiệm vụ tu vi càng cao càng tốt tiền công một tháng 60 nghìn cống hiến kỳ hạn ba năm .Người được bảo vệ lần lượt là Trịnh Di , Bạch Cẩm của lớp đặc biệt . Hai người khác là Hoa Thiên Vũ cùng Sở Hà của lớp trung trong một ngày lựa chọn lấy người tu vi cao nhất .Phải đảm bảo ở gần các nàng thời gian lớn nhất có thể cho ta đăng cáo càng sớm càng tốt ."



Người học tỷ bất ngờ nói:



"Ngươi muốn đăng nhiệm vụ thật thì giao nộp 2160000 điểm cống hiến ."



Băng Thần rất thoải mái đưa thẻ ra người kia nhận lấy rút đi trong tấm thẻ lượng cống hiến tương ứng .Nàng ta làm xong thì quyến rũ nói :



"Vị học đệ này ta tên Tiểu Hồng nếu ngươi rảnh ...."



Nhưng chưa nói hết câu thì đã thấy năm cô nàng xinh đẹp tuyệt trần đứng đằng sau bỗng nhiên quay lại nhìn nàng .Bốn người nàng không quen lắm nhưng riêng người thứ năm thì nàng chỉ ngờ ngợ chứ không nhớ ra là ai .Quan trọng nhất là trong năm người có bốn người trong ủy thác hẳn là nữ nhân của người học đệ này , họ cũng không có vẻ chào đón mình .



Nhìn nhan sắc của năm người làm nàng tự ty thế lên câu chưa nói hết đành xấu hổ thu hồi .Băng Thần đang suy nghĩ lên ủy thác gì để lão sư tiếp được mà không ảnh hưởng đến quá trình dạy học của nàng . Hắn đang suy nghĩ thì bị người từ bên hông gạt ra chui đến trước mặt ,người đó chính là lão sư của hắn ta Thẩm Tú nàng sốt sắng nói :



"Ta nhận nhiệm vụ hắn ta ủy thác ."



Vị này học tỷ bất ngờ nhưng vẫn đúng mực hỏi :



"Thế phiền ngươi khai báo tên tuổi ."



Thẩm Tú nói :



"Tiểu Hồng mới năm rồi ta còn dạy ngươi mà ngươi đã quên lão sư làm ta cảm thấy bị tổn thương .Thôi được rồi ta tên Thẩm Tú tu vi Vũ Hoàng nhất trọng ai muốn giành thì lên Phong Vân đài đánh nhau ta chấp hết ."



Tiểu Hồng giật mình :



"Đúng là ngài rồi tại ngươi nhìn khác quá ta nhận không ra ."



Thẩm Tú gấp gáp nói :



"Nói nhiều làm gì nhanh giúp ta nhận nhiệm vụ ."



Khi bảng nhiệm vụ đi ra bên trong viết rất rõ ràng ai cũng cảm thấy hấp dẫn vô cùng .Đọc đến dòng cuối thì kể cả lão sư cũng lui binh lên Phong Vân đài tay đôi với người nghèo nhất trong đám .Nàng ta rõ ràng là nghèo điên rồi sẽ liều mạng dù tu vi có cao hơn cũng ngán ngẩm nhỡ đâu bị thương được chả bù mất .



Ngày hôm sau ngay sáng sớm Băng Thần chính thức nhận được tin tức Thẩm Tú thành công nhận nhiệm vụ sẽ bảo hộ bốn cô nương trong vòng ba năm .Sáng hôm đó cũng là tiết học nghiêm túc đầu tiên của lớp đặc biệt sau đó chính là đi ăn trưa . Tất nhiên Băng Thần sẽ không để lão sư phải ăn một mình lúc đầu nàng ta đi theo bọn họ sau đó kêu ra hai đĩa đồ ăn đạm bạc nhìn không nổi lên quyết định bảo nàng qua ăn chung .



Ban đầu nàng còn ngại nhưng sau đó Băng Thần lấy lý do tiện việc bảo hộ nàng cũng ngồi xuống ăn thoải mái . Hôm nay Băng Thần quyết định buổi chiều rảnh thì tới phòng huấn luyện tốc độ của học viện .Hắn ta cảm giác pháp thuật chính là con bài mấu chốt trước tiên muốn giữ mệnh phải giữ khoảng cách để thi triển ma pháp .



Lão sư canh cửa rất nghiêm túc xem xét tu vi vào tình trạng cơ thể của Băng Thần trước khi cho hắn ta đi vào .Đến bên trong hắn cảm giác thân thể mình nặng nề vô cùng bên trong chính là một đường chạy khá dài .Người kia đã thông báo hắn ta có một giờ để luyện tập tất nhiên là lượng điểm cống hiến không ít .



Đầu tiên hắn ta chạy vài vòng để làm quen với việc nơi đây trọng lực cao hơn bình thường rất nhiều khi cảm thấy ổn hơn một tý thì lấy ra Thủy Thần .Mộng Thủy có vẻ không muốn xuất Băng Thần cũng không quan tâm từng đường múa chiếc lưỡi hái trên tay .Vung vẩy liên tục khiến hắn cảm giác mệt mỏi đến thật là nhanh nhưng vẫn có thể chấp nhận được .



Không lâu sau hắn ta lết ra ngoài khi đã hết thời gian vị lão sư kia nhìn hắn không nói gì .Đi về đến phòng thấy năm người kia vẫn đang tu luyện Băng Thần đành bỏ về . Tắm rửa các thứ xong hắn ta ngồi suy nghĩ bài tập này quả nhiên toàn vẹn hắn ta cảm giác nếu luyện lâu dài thì tốc độ và hiệu quả sẽ tăng nhanh hơn .



Buổi tối trên bàn cơm Băng Thần mới hỏi :



"Lão sư ta luyện tập tại phòng tập thì cảm giác hiệu quả rất tốt thế nhưng nếu ta muốn đến nơi sức ép lớn hơn để luyện tập thì có vấn đề gì không ?"



Thẩm Tú thản nhiên trả lời :



"Ngươi nhớ Nghĩa Hàn tên kia không hắn ta phạt thì một nửa số điểm phạt về tay hắn .Phòng tập an đêm rất hay bị hắn chiếm dụng hai tiếng ,chưa kể hắn tu luyện ở tầng cao hơn năm tiểu cảnh giới mới khiến hắn ta nhanh vậy ."



Băng Thần ngạc nhiên :



"Còn có thể như thế ."



Thẩm Tú cười nói :



"Đâu chỉ như thế tay chân của hắn ta còn đeo kim loại nặng vài trăm câm cả ngày kể cả bình thường lẫn khi tu luyện .Đó là vì hắn ta chưa sử dụng vũ khí năm xưa đại sư huynh của chúng ta ,cũng là cha của Nghĩa Hàn phó viện trưởng Nghĩa Tuyệt luôn mang theo thanh kiếm vạn cân mỗi ngày vung vẩy ngàn cái ."



Băng Thần nhớ ra Thủy Thần cũng có cái khả năng tăng cân nặng có lẽ ngày mai lên thử xem thế nào .Tối hôm đó Hoa Thiên Vũ là người được chọn , hai người quẩy hết đêm đến rạng sáng thì mới ngưng lại .



Sáng hôm sau hắn ta vẫn học buổi sáng như bình thường buổi chiều hắn ta đi tới phòng tập rồi nói :



"Lão sư ngài cho ta vào phòng tập cao hơn tu vi hiện tại của ta năm tiểu cảnh giới một tiếng ."



Người lão sư kia hỏi :



"Ngươi chắc chứ nếu ngươi đã chọn lựa như thế thì ra chuyện gì chúng ta cũng sẽ không chịu trách nhiệm ."



Băng Thần gật đầu nghiêm nghị hắn ta đã nói sẽ thật nhanh vượt qua Vũ Tông lão gia tử để bảo hộ mọi người .Khi xưa luyện pháp thuật bao nhiêu lần suýt chết hắn ta cũng đã quen rồi , đau đớn mệt mỏi càng nhiều thành quả mới càng lớn .



(Chương này để cảm ơn bạn hoang28vn tặng nguyệt phiếu)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK