Mục lục
Ta Muốn Học Võ Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Băng Thần đâu biết được chỉ khoảng vài năm nữa hắn sẽ bỏ qua suy nghĩ rằng lão nhân này là một người vô danh . Thế nhưng mọi chuyện thật sự vẫn còn ở một tương lai rất xa mà Băng Thần cần tập trung tới hiện tại lúc này hắn ta thật sự vô cùng bế tắc.



Ông ngoại và bà ngoại của Hoa Thiên Vũ đến thân là rể của Hoa gia hắn ta phải suy nghĩ cho được một món quà ra mắt cho thật độc đáo . Sở Hoàng theo như Băng Thần nghe Hoa Thiên Vũ kể chính là người có thể nói là lớn nhất trong hơn ba mươi quốc gia xung quanh .



Chính vì thế người này không thể nào thiếu tiền tài , bảo vật chính hắn ta cũng không biết phải dâng ra cái gì thì mới coi là hợp lý .Suy nghĩ không có lối hắn ta quyết định đi hỏi nhạc phụ và nhạc mẫu của mình những người này vừa là đệ tử vừa là thân nhân của vị kia hẳn phải biết được hắn ta thích cái gì mới phải .



Lết xác tới trước mặt Hoa Thái và hai vị phu nhân Băng Thần lên tiếng chào hỏi sau đó Sở Khánh Vi khéo hiểu lòng người lập tức liền hỏi :



"Thế tiểu Thần ngươi tìm chúng ta có chuyện gì không ?"



Băng Thần gãi đầu nói :



"Chả là ta muốn tìm một món quà ra mắt cho hai vị kia nhưng đến giờ này vẫn chưa nghĩ ra cái gì , mọi người đều là thân nhân của hai người ấy có lẽ biết lên ta tới hỏi ."



Sở Như Sương cười nói :



"Cha ta thì còn thiếu cái gì ngươi không cần phải tặng quà làm gì , hắn ta thân là trưởng bối mới phải tặng ngươi quà ra mắt chứ ."



Sở Khánh Vi cười nói :



"Tỷ ngươi không biết chứ đồ của tiểu Thần không phải là đồ vật bình thường trên thế giới này chắc chắn không thể nào tìm được . Ngươi không mau đòi hắn quà thì ngươi chắc chắn sẽ hối hận cho mà xem , bây giờ không đòi mai mốt đòi thì mất mặt lắm nha ."



Hoa Thái bỗng nhiên ra hiệu im lặng sau đó nói :



"Tiểu Thần đã là người trong nhà ta cũng phải nhắc cho ngươi biết một chuyện , đó chính là thân phận của ngươi ở nơi này không có vấn đề nhưng tốt tất ngươi cũng không nên cho quá nhiều người biết .



Ta hồi trẻ trong một lần đi làm nhiệm vụ đã nghe được rằng ở trung tâm đại lục có một thế lực vô cùng khủng bố họ tin rằng ngoài mảnh đại lục này còn có một thế giới khác có không gian câu thông với mảnh đại lục này .



Thế nhưng ta không biết cụ thể bọn họ sẽ đối sử với những người mà họ có bằng chứng rằng ngươi là một kẻ đến từ thế giới khác .Nếu tốt thì không sao nhưng nếu có ý xấu thì tất nhiên ngươi khó có thể chống cự với thực lực như thế này . Chưa kể ta gả Thiên Vũ cho ngươi còn có Sở Hà cô bé kia nữa thế giới này không phải đâu đâu cũng có người tốt đừng để ra chuyện liên lụy bọn họ ngươi rõ chưa ."



Băng Thần ngẫm nghĩ rồi chắp tay cúi đầu nói :



"Cám ơn ngài ta đã hiểu ta sẽ cố gắng che giấu và tìm cách để hòa nhập với thế giới này , thế nhưng hai người kia chúng ta có phải che giấu không ."



Hoa Thái lắc đầu nói :



"Hai người bọn họ chính là những người được coi như đứng đầu mảnh đất này , tốt nhất ngươi lên nói với bọn họ .



Hoa Thái nghĩ cái gì đó rồi lại nói :





" Mà thôi cứ để ta , bọn họ biết chuyện thì sẽ tốt hơn trong việc chùi đít cho ngươi nếu chẳng may ngươi làm ra chuyện gì .Không phải ta không yên tâm về ngươi nhưng biết đâu được có người trêu trọc ngươi thì sao ."



Sở Khánh Vi cười nói :



"Đừng nghiêm trọng như thế nhưng nếu ngươi muốn biết cha mẹ ta muốn gì thì ta sẽ cho ngươi biết . Cha ta rất đơn giản chính là rượu mà thứ rượu ngươi đưa lần trước rất tốt , nếu ngươi đưa cho hắn ta thì chắc hắn sẽ rất vui vẻ ."



Nhắc tới rượu Băng Thần nhớ ngay đến hôm trước đưa thuốc lá mình còn chưa đưa cho Hoa Thái một chiếc hộp quẹt , thế là từ ma giới hắn ta lấy ra một chiếc rồi đưa tới cho nhạc phụ đại nhân . Hoa Thái thấy chiếc hộp quẹt thì rất vui vẻ coi hướng dẫn rõ ràng có nó nhưng khi tìm trong hộp quà thì không thấy mà hắn lại không như Sở Vân hỏi thẳng lên vẫn không có .



Hoa Thái ánh mắt tán thưởng hất nắp của chiếc hộp quẹt lên ngọn lửa cháy lên hắn ta rất vui vẻ mỉm cười yêu thích không buông tay .Mà ngồi kế bên Sở Như Sương hai mắt sáng lên nói :



"Tiểu Thần thế quà ra mắt của ta đâu ."



Hoa Thái lắc đầu nàng ta chính là cùng cha nàng cùng một loại tính cách còn Sở Khánh Vi thì lại giống mẹ nàng .Hắn ta quyết định thưởng thức món đồ của mình không quan tâm đến nàng ta xấu hổ nữa .



Lúc này Băng Thần lại trong mòng cám ơn ông ngoại mình một cái bởi chính là hắn ta ra mắt không biết bao nhiêu lần .Thế nên các phần quà giành tặng các kiểu trong ma giới của hắn ta không thiếu cái gì cả mà mỗi thứ ít cũng phải có vài ngàn bộ những thứ dùng nhiều thì có khi còn cả trăm ngàn .



Băng Thần rất thuận tay lấy ra một phần quà ánh mắt lướt qua một tờ giấy ghi tên các đồ vật thì rất tiện thể giới thiệu .



"Đây là những đồ vật mà nữ nhân từ già đến trẻ của thế giới chúng ta không thể nào thiếu được và đây tất nhiên là những thứ đồ cao cấp nhất .Trong chiếc hộp màu trắng kia chính là sữa tắm dùng trong lúc tắm sẽ khiến cho da của phụ nữ trở lên mềm mại thân thể thì có mùi thơm ngát .



Hộp màu đỏ chính là dầu gội đầu chính là dùng để gội đầu có thể khiến cho tóc mềm mại sạch sẽ mà lại mất rất ít thời gian .Còn một lọ khác chính là một lọ ma dược có tên Thập Nhất Thanh Xuân , nó có thể khiến nữ nhân trẻ lại mười một tuổi tất nhiên cả nam lẫn nữ ."



Sở Khánh Vi ánh mắt sáng lên hỏi :



"Thế sao lần trước ta không có thứ này mà ta để ý các phần quà của ngươi như là được đóng sẵn thành một khối có gì đó không đúng ."



Băng Thần gãi đầu :



"Thứ thuốc này chính là sản phẩm của Băng gia độc quyền chỉ có người của Băng tộc dòng chính mới chế được , ông ngoại ta được ta giao cho ta rất nhiều phần quà . Để cho mỗi lần tặng quà không bị trùng lập thì đều là ngẫu nhiên phân phối , nếu ngài thích thì ta có thể lấy cho ngài một lọ ."



Sở Khánh Vi gật đầu nói :



"Rất tốt , thứ này ngươi cho ta một phần còn lại ngươi lại chuẩn bị cho mẫu thân của ta một phần là được ."



Hoa Thái khẽ ho khan một tiếng ra hiệu để lão bà biết xấu hổ :



"Tốt nhất ngươi cũng chuẩn bị cho ta một phần cùng sư phụ của ta một phần , tính của ngài ấy rất hay ganh tỵ nên phải chú ý .Mà thứ này tác dụng nghịch thiên tốt nhất không nên mang tặng lung tung không chỉ phí phạm mà thôi còn có thể khơi dậy lòng tham của người khác ."



Băng Thần gật đầu sau đó lấy ra hai lo đưa cho hai người :



"Đây là hai phần của hai ngài ."



Sở Khánh Vi cười hỏi :



"Thế thứ này bao nhiêu lâu thì có tác dụng ."



Băng Thần thẳng thắn :



"Thứ này vừa sử dụng là có tắc dụng ngay lập tức nhưng cũng mất gần một tiếng để xong giai đoạn trẻ hóa mười một năm ."



Hoa Thái cười nói :



"Thứ này chính là thần dược ta nói cho ngươi hiểu tiểu Thần nếu ngươi biết thế giới này tuổi thọ nhân loại rất cao có thể Vũ Hoàng là cả ngàn năm nhưng tấn thăng đến đó thì dung nhan sẽ vĩnh viễn dừng lại ở khoảng khắc ấy . Thế nhưng như ta thì tận gần bốn mươi mới làm được cuối cùng sẽ mãi là một người trung niên .



Nhưng nữ nhân liệu có tiếp nhận mình trong hình dáng của một phụ nữ trung niên ta nói cho ngươi rằng chắc chắn là không . Đến đàn ông chúng ta còn khó tiếp nhận huống chi là bọn họ thế lên rất nhiều nữ nhân sẽ không tiếc thủ đoạn để đạt được nếu biết ngươi có thứ này ."



Băng Thần cười cười không ngờ thứ này ở nơi đây lại hợp đến như thế chả bù cho nơi hắn ta sinh sống thứ này tuy hầu như nữ nhân nào trong đời cũng dùng một lần .Thế nhưng rồi ai cũng sẽ già đi mà khi đã dùng xong thì không dùng lại được nữa các phương pháp ngăn ngừa lão hóa lại chiếm ưu thế .



Nhưng đúng như Hoa Thái nói sẽ có rất nhiều nữ nhân liều mạng vì thứ này nếu hắn để lộ ra thì cuộc sống sau này sẽ rất là bi đát .Vì cuộc sống yên ổn Băng Thần chấp nhận bỏ qua cơ hội làm giàu nhanh như chớp này .



Ba người đã uống xong thứ đó quan sát một chút Băng Thần bỏ đi ánh mắt vẫn tràn đầy tiếc nuối bởi thứ này hắn ta có thể vô hạn sản xuất . Lắc đầu ngán ngẩm sau đó lết bước trên hành lang nhìn tới nhìn lui nhưng vẫn chán như con gián .



Thế là hắn ta quyết định sang nơi mà Sở Hà và Hoa Thiên Vũ cùng Hoa Thiếu Vân đang luyện tập ma pháp .Hắn ta tới nơi thì bắt đầu hướng dẫn bọn họ từng tý một cho đến khi trời tối dần và từ phương xa âm thanh vọng tới khắp Hoa gia đều nghe rõ ràng .



"Con gái mẫu thân tới với ngươi đây ."



Hoa Thiên Vân và Hoa Thiên Vũ mỉm cười nói với hai người :



"Bà ngoại của ta đã tới chúng ta mau chóng tới đại sảnh thôi ."



Sở Hà lo lắng nói :



"Đây là gia sự của nhà ngươi ta tới đó làm gì ."



Hoa Thiên Vũ kéo tay nàng nói :



"Ngươi là nhị phu nhân có được hay không nhanh chân lên ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK