Sáng sớm Băng Thần cùng Sở Hà chưa ai tỉnh dậy cả nhưng Sở Vân đang vô cùng lúng túng ngồi uống nước với Hoa Thiên Vân .Hắn ta cảm giác có gì đó không đúng nhưng vẫn im lặng ngồi uống trà mặc dù bản thân không thích uống trà cho lắm .
"Sở bá Băng Thần huynh ấy đâu rồi ta có chuyện cần gặp huynh ấy ."
Sở Vân cười còn khó coi hơn cả khóc nhưng hắn ta không biết nói gì cả cứ muốn mở miệng nói gì đó lại cảm giác không đúng lên lại thôi .Nhưng may mắn là Sở phu nhân thì không hề nàng ta nói :
"Tiểu Thần cùng Sở Hà còn chưa dậy ngươi đợi một chút đi ."
Hoa Thiên Vân ngạc nhiên :
"Ta chỉ tìm Băng Thần huynh ấy chứ đâu có tìm Sở Hà tỷ tỷ đâu ."
Sở Vân lúng túng ho khan :
"Ngươi thử nghĩ đi tại sao lại không được ."
Nam nhân với nhau tiểu tử này trừ khi đần độn nếu không chắc chắn phải hiểu.
Hoa Thiên Vân trầm tư bỗng nhiên như tỉnh ngộ cài gì đó khuôn mặt không thể tin được bởi điều này gần như không thể .
Hoa Thiên Vân kinh ngạc hỏi :
"Không lẽ Băng Thần huynh ấy cùng Sở Hà tỷ ....."
Hắn ta một tay ngóc thành vòng tròn , một ngón tay khác đâm vào. Hành động này của Thiên Vân khiến hắn nước trà tưới vào mặt của tiểu tử này.
Sở Vân không nói gì nhưng gật gật đầu . Ngay lúc này trong phòng Băng Thần cũng đã tỉnh lại ánh mắt chăm chú về người phụ nữ bên cạnh mình .
Gặp nhau bất quá chỉ vài giờ nhưng tất cả không quan trọng .Nữ nhân của mình thì hắn ta nhất định sẽ thật tốt yêu thương .
Băng gia sinh đẻ khó khăn thế lên ngoại trừ tổ tiên và cha hắn thì chưa có đời nào Băng gia dòng chính mà chỉ có một nữ nhân cả . Sở Hà coi như xong Hoa Thiên Vũ không đồng ý thì dùng mọi cách để mang về nhà đã đeo bảo vật của Băng gia thì sẽ mãi là người của gia tộc .
Vuốt ve bảo nữ nhân đẹp như thiên tiên trước mặt Băng Thần lại nhớ về những lần ra mắt trước nghĩ mà thấy kinh hồn táng đảm .Có lần hắn ta gặp một cô mập như heo đã thế còn tỏ ra lắng lơ khi nàng ta ngồi đối diện hắn ta còn học người vuốt váy lên lộ ra cặp chân giò heo làm hắn ta hết cả hồn .
Hơi rùng mình một cái làm cho Sở Hà hơi giật giật mi mắt nhưng lại không mở mắt nhưng hắn ta biết thừa nàng ta tỉnh lại rồi . Hôn nhẹ đôi môi nàng một cái hắn ta nói nhỏ :
"Ngươi bây giờ là nữ nhân của ta rồi cần gì phải ngại ngùng ."
Sở Hà xấu hổ xoay người Băng Thần kéo nàng ta ôm vào lòng nói :
"Ngươi yên tâm tuy bây giờ ta còn rất yếu ớt .Nhưng ta có tự tin rằng ngày sau mình có thể đủ mạnh mẽ để cho ngươi cùng cha mẹ yên ấm an vui đến suốt đời ."
Sở Hà lúc này mắt vẫn nhắm nghiền nhỏ giọng nói :
"Ta như thế này ngươi có nghĩ ta là nữ nhân tùy tiện không ."
Trong lòng nàng vô cùng rối bời khi hỏi câu này .
Băng Thần lắc lắc đầu nói :
"Băng Thần ta không giả dối , không ngại nói cho ngươi quê hương ta có vài thủ đoạn để xác định ngươi có phải trinh nữ trước khi giao thân cho ta . Dù trước kia ngươi có thích người khác nhưng quan trọng từ giờ ngươi sẽ theo ta đi đến hết cuộc đời này , ngươi có đồng ý không . "
Sở Hà hạnh phúc nói :
"Ngươi yên tâm ta Sở Hà một khi đã theo ngươi chỉ cần ngươi còn cần ta thì ta sẽ không khiến ngươi phải trải qua bất cứ khó khăn nào một mình . "
Băng Thần cười nói :
"Không được có nguy hiểm ta sẽ gánh vác hết còn ngươi chỉ cần giúp ta một chuyện là được ."
Sở Hà xoay người lại đối diện Băng Thần hỏi :
"Chuyện gì nếu ta có thể nhất định sẽ hết sức giúp ngươi ."
Băng Thần chồm lên người nàng ta rồi nói :
"Ngươi chỉ cần giúp ta tạo ra người nối dõi cho Băng gia là tốt rồi ."
Kéo chăn ra ngắm ngía thân thể hoàn mỹ của nàng rồi một lần nữa nhào tới lần này lại nửa canh giờ . Hoa Thiên Vân cũng hoài nghi Băng Thần có thật sự ốm yếu hay diễn sâu nữa .Sau khi đại chiến kết thúc Băng Thần mặc xong quần áo đi ra ngoài thì thấy ba người ngồi ở ngoài thì lúc này bỗng hơi có chút xấu hổ .
Hoa Thiên Vân cười nói :
"Anh rể ngươi lợi hại hơn ra nghĩ nhiều nha."
Hắn giơ lên ngón cái với Băng Thần.
Hai người lớn tuổi thì chỉ cười , Sở phu nhân cười hỏi :
"Tiểu Thần ngươi vất vả cả đêm có đói không ăn chút gì ?"
Băng Thần lúc này mới nhớ tới đáng nhẽ với sức khỏe của mình thì không có lý nào làm chuyện đó suốt cả một đêm mà không mệt mỏi cả . Cuối cùng hắn hơi nhớ lại là hình như hắn ta có cảm nhận được nguyên khí vận chuyển tự động mà không cần hắn tu luyện .
"Bá mẫu ta không có đói ."
Sở phu nhân cười trêu :
"Sao lại bá mẫu phải gọi nhạc mẫu mới đúng ."
Băng Thần gãi đầu không biết nói gì Hoa Thiên Vân lúc này mới nói :
"Băng Thần hôm nay cha ta muốn đưa đồ vật để hỗ trợ ta huynh tu luyện .Ta cũng có chút vấn đề muốn thỉnh giáo huynh ."
Băng Thần ngẫm nghĩ rồi nói :
"Nếu mà là thực chiến thì chúng ta đi ra ngoài nếu không rất khó để có thể chỉ trên lý thuyết chỉ dạy cho ngươi ."
Sau đó hai người đi ra bên ngoài khi hai người vừa khuất bóng thì Sở Hà ngượng ngùng từ trong phòng đi ra tới trước mặt cha mẹ mình .Sở phu nhân vui vẻ :
"Không hổ là con gái của ta không làm ta phải thất vọng mà tiểu Thần cũng thật sự dũng mãnh cả một đêm không ngủ đáng sợ thật chả bù ..."
Sở Vân ho khan nói sang chuyện khác :
"Ngươi thân thể tốt rồi chứ ?"
Sở Hà xấu hổ đáp :
"Ta cũng không biết nữa nhưng thân thể ta như được huynh ấy tiếp thêm sức lực. Thế nên không biết mệt còn cảm nhận được nguyên khí dao động nữa ."
Sở Vân cười nói :
"Có thể là hắn ta tu phụ công chưa lấy vợ mà đã tu trước phụ công thật là người biết lo xa ."
Sở phu nhân nói :
"Ngươi bây giờ đã là hoa có chủ phải cư xử làm sao cho đúng .Phải kiên quyết cự tuyệt tất cả những gã đàn ông không được để cho Băng Thần phật lòng hiểu không ?"
Sở Hà cúi đầu đáp :
"Mẹ dạy bảo ta sẽ nhớ kỹ ."
Sở phu nhân nghiêm túc nói :
"Cha ngươi suốt đời tầm thường ta muốn tầm thường sống với hắn cho trọn nghĩa phu thê. Còn tiểu Thần hắn ta có năng lực như thế tất một ngày nào đó trở lên nổi bật .
Gả cho tiểu Thần là tốt nhưng ngươi cũng phải phấn đấu để đi theo được bước chân của hắn ngươi hiểu không .Bây giờ hắn cùng Thiên Vân đang ở ngoài ngươi ra ngoài với bọn họ đi. "
Sở Hà lễ phép cúi đầu sau đó mới đi ra ngoài thì thấy Hoa Thiên Vân đã đưa cho Băng Thần một chiếc hộp mà Băng Thần thì có vẻ rất chuyên tâm lắng nghe . Nàng lại gần thì hai người bắt đầu chú ý đến nàng mà Băng Thần hắn ta đã tiếp nhận chiếc hộp này .
Hoa Thiên Vân cười chào :
"Chào buổi sáng Hà tỷ ."
Sở Hà cười nói :
"Thiên Vân sao hôm năm đến sớm như thế có chuyện gì sao ?"
Hoa Thiên Vân cười nói :
"Cha ta nghe anh rể huynh ấy do quá độ thi pháp lên bảo ta mang tới đây Long Hổ đan thứ này nghe nói có thể giúp huynh ấy đến thẳng ngũ cấp Vũ Sư cao thủ ."
Sở Hà ngạc nhiên vô cùng :
"Không phải là Long Hổ đan ngũ phẩm đan dược Bạch Vân quốc cả nước cũng khó ra được một viên Hoa gia từ đâu mà có ."
Hoa Thiên Vân cười cười :
"Thứ này chính là từ sư môn của cha ta chứ không hề lấy thứ này từ Bạch Vân quốc dù cho là hoàng tộc cũng không thể lấy ra thứ này ."
Băng Thần có chút cảm động nhưng Hoa Thiên Vân lại ấp úng hỏi :
"Huynh chữa cho Sở gia hai vị kia không biết bao giờ có thể chữa cho người khác ."
Băng Thần nhăn mày :
"Rốt cuộc là có chuyện gì ?"
Hoa Thiên Vân cười khổ nói :
"Là mẫu thân của tỷ tỷ tình trạng cũng không hơn được Sở bá bá cùng bá mẫu hôm trước một tý nào ."
Băng Thần nhíu mày :
"Hôm trước ăn cơm ngài ấy còn khỏe mạnh cơ mà sao hôm nay đã chịu thương tổn nặng như thế ."
Hoa Thiên Vân cười khổ nói :
"Cha ta lúc còn trẻ thực tế là lấy hai người phụ nữ lại còn là chị em ruột thịt nữa chính ta cũng không ngờ hắn tuổi trẻ tài cao như thế ."
Băng Thần cời nói tự nhiên :
"Băng gia chúng ta đời nào mà chả tài ba như thế ."
Hoa Thiên Vân cùng Sở Hà ngạc nhiên , Băng Thần lúc này mới nhàn nhạt nói :
"Ông nội ta có năm người vợ nhưng chỉ có một nhạc phụ , một nhạc mẫu. Nói đơn giản thế các ngươi đủ hiểu rồi chứ gì ."
Hoa Thiên Vân há to mồm nhưng vẫn có giữ bình tĩnh lảng sang việc khác :
"Cha ta cưới tỷ tỷ của mẫu thân ta sinh ra được tỷ tỷ của ta .Nhưng mẫu thân của tỷ tỷ lại bị người hãm hại .
Thế nên mẹ là là muội muội của mẫu thân tỷ tỷ thấy cha ta không chịu lập thất kiếm người nối dõi lên hạ thuốc cuối cùng có ta . Còn vị kia bị người hãm hại trọng thương nhiều năm nhưng lại được bảo vật cùng đan dược giữ lại mạng sống nhiều năm ."
Băng Thần sốt sắng nói :
"Thế thì không sao chúng ta lập tức quay trở lại Hoa gia chữa cho nhạc mẫu để nàng hưởng phúc cùng con cháu ."
Hoa Thiên Vân xua tay nói :
"Mẹ ta bảo huynh mới chữa cho hai vị của Sở gia đã khiến sức khỏe rất yếu tốt nhất lên để cho huynh nghỉ ngơi một thời gian . Nếu không trong nhà lại thành một người khỏe một người bệnh thì không tốt chút nào ."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK