Thị nữ béo lập tức kiều diễm nói nịnh:
- Đó là chắc chắn rồi. Công tử đẹp trai như vậy, những nữ tử kia nhìn thấy công tử, khẳng định mỗi một người đều tâm can nhảy loạn, tình mê ý loạn.
- Ha ha ha.
Người thanh niên bỉ ổi lộ ra một hàng răn lớn, vàng, phóng túng nở nụ cười.
Bên cạnh, một người thanh niên bị mấy hộ vệ trái vây phải che, trên mặt bị rỗ, nghe vậy, thiếu chút nữa thì phun ra. Cuối cùng hắn không nhịn được giễu cợt nói:
- Với đức hạnh này của ngươi, cũng có thể mê đảo một mảng lớn sao? Cũng không đái ra một bãi nước tiểu, tự soi vào xem thử. Nhìn tuổi tác của ngươi, cũng đã hai mươi bốn hai mươi lăm, lại chỉ mới là Thiên Vũ Sư tứ giai nhất trọng. Ta thấy, ngay cả cửa lớn của học viện Lam Quang cũng không nhất định có thể tiến vào được đâu.
- Hắc hắc, vị huynh đệ này, ngươi đây là không hiểu. Ngươi cho rằng gia nhập học viện Lam Quang, là nhìn vào tu vi hay sao?
Người thanh niên bỉ ổi kia lộ vẻ xem thường nói.
- Không nhìn tu khổ, chẳng lẽ còn nhìn tướng mạo hay sao?
Người thanh niên bỉ ổi, giống như thần bí, nói:
- Tướng mạo chỉ một mặt. Nhưng quan trọng nhất, vẫn là nhìn bối cảnh, phương diện môn đạo này, phải lớn.
- A?
Mọi người nhất thời cảm thấy hứng thú. Lẽ nào người thanh niên bỉ ổi này, thật sự biết được nội tình gì hay sao?
Thấy mọi người đều đưa mắt nhìn qua, lúc này người thanh niên bỉ ổi này mới dương dương đắc ý nói:
- Trải qua sự điều tra của ta, ta phát hiện, nếu muốn gia nhập học viện Lam Quang, tu vi chỉ là thứ yếu, bối cảnh mới là điều trọng yếu nhất. Những đệ tử nhà nghèo gia tộc nhỏ, khẳng định không có khả năng tiến vào học viện Lam Quang. Về phần bối cảnh phải lớn tới mức nào? Hắc hắc, vậy thì ta đây không thể nhiều lời. Chỉ có điều, giống như bản công tử vậy, chính là nhất định có thể đi vào, không thể nghi ngờ.
...
- Không biết các hạ có lai lịch ra sao?
Một ít dân chúng nghe nói vậy, không khỏi tự nhiên cảm thấy kinh hãi. Chẳng lẽ người thanh niên bỉ ổi này thoạt nhìn không có gì nổi bật, còn có thể có lai lịch gì lớn hay sao?
- Hắc hắc, không dối gạt gì mọi người, bản công tử đến từ một trong ba đại đế quốc, đế quốc Thanh Phong.
Sắc mặt của mọi người nhất thời thay đổi.
- Các hạ chẳng lẽ là người của hoàng thất đế quốc Thanh Phong sao?
Có dân chúng nhỏ giọng hỏi thăm.
Đồng thời trong lòng bọn họ đều khẳng định. Có thể nói ra những lời vừa nãy, cũng chỉ có con cháu hoàng thất của đế quốc Thanh Phong, mới dám lên tiếng như vậy.
Chỉ là không biết người này đến tột cùng là vị hoàng tử nào của đế quốc Thanh Phong. Nhìn trang phục của hắn, hình như cũng không có gì đặc biệt. Hai thị nữ bên cạnh cũng vừa xấu vừa đen. Lẽ nào hoàng thất của đế quốc Thanh Phong có sở thích vô cùng đặc biệt như vậy hay sao?
- Khụ khụ, cái này ngược lại không có gì. Bản công tử đến từ đế quốc Thanh Phong, Lãnh Nham Quận, Bạch Điểu Thành, Tây Tháp Trấn. Gia phụ chính là trưởng trấn của Tây Tháp Trấn.
Người thanh niên bỉ ổi, bộ dạng dào dạt đắc ý nói.
Trưởng trấn của Tây Tháp Trấn?
Tất cả mọi người đều muốn ngất xỉu.
Nói chuyện một hồi lâu, hóa ra gia hỏa này không ngờ là con trai của một trưởng trấn!
Không ít người vừa rồi thậm chí còn có ý nghĩ tiến lên kết bạn, vuốt mông ngựa, mơ hồ lộ ra bộ dạng nịnh nọt. Nhưng bây giờ, bọn họ lập tức lộ ra biểu tình nghiêm túc, chính khí dạt dào.
- Ngươi ngươi.
Người thanh niên mặt rỗ trước đó, trong lòng vốn còn đang run sợ. Sau khi nghe được lai lịch của đối phương, hắn không nhịn được tức giận mắng lớn một tiếng, một quyền chính là đánh tới.
- Ai nha, ta nói này, tại sao ngươi lại đánh người như thế.
- Lão tử chính là đánh ngươi đấy. Tiểu tử này đi chết đi cho ta. Nương ngươi, con trai của một trưởng trấn, ở trước mặt lão tử cũng thích thể hiện.
Người thanh niên mặt rỗ vén tay áo lên, gọi mấy kẻ đi theo bên cạnh, chính là hung hăng xông tới.
Trong lòng hắn tức giận. Con trai một trấn trưởng nho nhỏ, vừa thiếu chút nữa khiến cho hắn sợ tới mức xuất hiện bệnh tim. Hắn còn tưởng rằng mình đắc tội với hoàng tử của đế quốc Thanh Phong.
- Các ngươi làm gì vậy?
- Dừng tay lại cho ta.
Mấy hộ vệ ở cửa thành làm thủ tục tiến vào thành, nhìn thấy tình cảnh này, chợt mạnh mẽ gầm lên đầy phẫn nộ, giống như chim ưng bắt con gà con, xách tất cả mấy người động thủ lên.
Ánh mắt Diệp Huyền đột nhiên ngưng tụ.
Những thành vệ của Lam Quang Thành này, người yếu nhất cũng là Vũ Tông ngũ giai tam trọng. Mấy nà tương đối mạnh hơn, lại còn là Vũ Tôn lục giai. Điều này khiến cho hắn có chút chấn động.
- Những người ở cửa thành gây chuyện, đều không được đi vào bên trong Lam Quang Thành.
Sau khi nhấc mấy người này lên, mấy hộ vệ quát lạnh một tiếng, trực tiếp lại ném mấy người người thanh niên bỉ ổi và người thanh niên mặt rỗ vừa động thủ ra khỏi đội ngũ.
- Các vị đại ca, chúng ta là tới tham gia sát hạch của học viện Lam Quang. Vẫn mong các đại ca dàn xếp một chút.
Hai người vừa nghe bọn họ nói vậy, nhất thời sốt ruột.
- Với đức hạnh này của các ngươi, còn muốn tiến vào học viện Lam Quang hay sao? Còn không mau cút đi. Đừng nói nhảm nữa, nếu không sẽ bắt các ngươi trở lại, đại hình hầu hạ.
Mấy thành vệ quân quát lạnh một tiếng. Huyền lực đáng sợ phóng ra, khiến cho hai người kia khiếp sợ đến mức tè ra quần. Bọn họ cũng không dám nói thêm cái gì, chật vật rời đi.
- Ta không quan tâm các ngươi tới Lam Quang Thành với mục đích là cái gì. Tất cả nhớ kỹ, Lam Quang Thành nghiêm cấm bất kỳ vụ đánh nhau nào. Tất cả đều xếp thành hàng cho ta, cầm thẻ thân phận, không nên tăng thêm phiền cho chúng ta.
Mấy thành vệ quân cảnh cáo một hồi, sau đó lại trở về lối ra vào thành.
Không giống với những tông môn khác, đế quốc chiếm rất nhiều địa vực khác nhau. Học viện Lam Quang làm thế lực siêu cấp ở bình nguyên Mộng Cảnh, nhưng cũng chỉ chiếm một tòa thành lớn siêu cấp. Tất cả dân chúng ra vào ở đây, đều phải tiến hành làm thẻ thân phận.
Bởi vì nơi này không chỉ là địa phương của học viện Lam Quang. Bởi vì vị trí địa lý của nó đặc biệt, còn là trung tâm thương nghiệp của bình nguyên Mộng Cảnh. Các thương hội đến từ các thế lực lớn và đế quốc, thế lực đều lại thường xuyên lui tới ở chỗ này.
Bởi vậy nhân khẩu của Lam Quang Thành cao tới mấy trăm vạn.
Mà tiến hành làm thẻ thân phận, cũng để cho dễ dàng quản lý, khiến cho nhân khẩu từ bên ngoài tới và nhân khẩu địa phương được phân chia ra.
- Đó là chắc chắn rồi. Công tử đẹp trai như vậy, những nữ tử kia nhìn thấy công tử, khẳng định mỗi một người đều tâm can nhảy loạn, tình mê ý loạn.
- Ha ha ha.
Người thanh niên bỉ ổi lộ ra một hàng răn lớn, vàng, phóng túng nở nụ cười.
Bên cạnh, một người thanh niên bị mấy hộ vệ trái vây phải che, trên mặt bị rỗ, nghe vậy, thiếu chút nữa thì phun ra. Cuối cùng hắn không nhịn được giễu cợt nói:
- Với đức hạnh này của ngươi, cũng có thể mê đảo một mảng lớn sao? Cũng không đái ra một bãi nước tiểu, tự soi vào xem thử. Nhìn tuổi tác của ngươi, cũng đã hai mươi bốn hai mươi lăm, lại chỉ mới là Thiên Vũ Sư tứ giai nhất trọng. Ta thấy, ngay cả cửa lớn của học viện Lam Quang cũng không nhất định có thể tiến vào được đâu.
- Hắc hắc, vị huynh đệ này, ngươi đây là không hiểu. Ngươi cho rằng gia nhập học viện Lam Quang, là nhìn vào tu vi hay sao?
Người thanh niên bỉ ổi kia lộ vẻ xem thường nói.
- Không nhìn tu khổ, chẳng lẽ còn nhìn tướng mạo hay sao?
Người thanh niên bỉ ổi, giống như thần bí, nói:
- Tướng mạo chỉ một mặt. Nhưng quan trọng nhất, vẫn là nhìn bối cảnh, phương diện môn đạo này, phải lớn.
- A?
Mọi người nhất thời cảm thấy hứng thú. Lẽ nào người thanh niên bỉ ổi này, thật sự biết được nội tình gì hay sao?
Thấy mọi người đều đưa mắt nhìn qua, lúc này người thanh niên bỉ ổi này mới dương dương đắc ý nói:
- Trải qua sự điều tra của ta, ta phát hiện, nếu muốn gia nhập học viện Lam Quang, tu vi chỉ là thứ yếu, bối cảnh mới là điều trọng yếu nhất. Những đệ tử nhà nghèo gia tộc nhỏ, khẳng định không có khả năng tiến vào học viện Lam Quang. Về phần bối cảnh phải lớn tới mức nào? Hắc hắc, vậy thì ta đây không thể nhiều lời. Chỉ có điều, giống như bản công tử vậy, chính là nhất định có thể đi vào, không thể nghi ngờ.
...
- Không biết các hạ có lai lịch ra sao?
Một ít dân chúng nghe nói vậy, không khỏi tự nhiên cảm thấy kinh hãi. Chẳng lẽ người thanh niên bỉ ổi này thoạt nhìn không có gì nổi bật, còn có thể có lai lịch gì lớn hay sao?
- Hắc hắc, không dối gạt gì mọi người, bản công tử đến từ một trong ba đại đế quốc, đế quốc Thanh Phong.
Sắc mặt của mọi người nhất thời thay đổi.
- Các hạ chẳng lẽ là người của hoàng thất đế quốc Thanh Phong sao?
Có dân chúng nhỏ giọng hỏi thăm.
Đồng thời trong lòng bọn họ đều khẳng định. Có thể nói ra những lời vừa nãy, cũng chỉ có con cháu hoàng thất của đế quốc Thanh Phong, mới dám lên tiếng như vậy.
Chỉ là không biết người này đến tột cùng là vị hoàng tử nào của đế quốc Thanh Phong. Nhìn trang phục của hắn, hình như cũng không có gì đặc biệt. Hai thị nữ bên cạnh cũng vừa xấu vừa đen. Lẽ nào hoàng thất của đế quốc Thanh Phong có sở thích vô cùng đặc biệt như vậy hay sao?
- Khụ khụ, cái này ngược lại không có gì. Bản công tử đến từ đế quốc Thanh Phong, Lãnh Nham Quận, Bạch Điểu Thành, Tây Tháp Trấn. Gia phụ chính là trưởng trấn của Tây Tháp Trấn.
Người thanh niên bỉ ổi, bộ dạng dào dạt đắc ý nói.
Trưởng trấn của Tây Tháp Trấn?
Tất cả mọi người đều muốn ngất xỉu.
Nói chuyện một hồi lâu, hóa ra gia hỏa này không ngờ là con trai của một trưởng trấn!
Không ít người vừa rồi thậm chí còn có ý nghĩ tiến lên kết bạn, vuốt mông ngựa, mơ hồ lộ ra bộ dạng nịnh nọt. Nhưng bây giờ, bọn họ lập tức lộ ra biểu tình nghiêm túc, chính khí dạt dào.
- Ngươi ngươi.
Người thanh niên mặt rỗ trước đó, trong lòng vốn còn đang run sợ. Sau khi nghe được lai lịch của đối phương, hắn không nhịn được tức giận mắng lớn một tiếng, một quyền chính là đánh tới.
- Ai nha, ta nói này, tại sao ngươi lại đánh người như thế.
- Lão tử chính là đánh ngươi đấy. Tiểu tử này đi chết đi cho ta. Nương ngươi, con trai của một trưởng trấn, ở trước mặt lão tử cũng thích thể hiện.
Người thanh niên mặt rỗ vén tay áo lên, gọi mấy kẻ đi theo bên cạnh, chính là hung hăng xông tới.
Trong lòng hắn tức giận. Con trai một trấn trưởng nho nhỏ, vừa thiếu chút nữa khiến cho hắn sợ tới mức xuất hiện bệnh tim. Hắn còn tưởng rằng mình đắc tội với hoàng tử của đế quốc Thanh Phong.
- Các ngươi làm gì vậy?
- Dừng tay lại cho ta.
Mấy hộ vệ ở cửa thành làm thủ tục tiến vào thành, nhìn thấy tình cảnh này, chợt mạnh mẽ gầm lên đầy phẫn nộ, giống như chim ưng bắt con gà con, xách tất cả mấy người động thủ lên.
Ánh mắt Diệp Huyền đột nhiên ngưng tụ.
Những thành vệ của Lam Quang Thành này, người yếu nhất cũng là Vũ Tông ngũ giai tam trọng. Mấy nà tương đối mạnh hơn, lại còn là Vũ Tôn lục giai. Điều này khiến cho hắn có chút chấn động.
- Những người ở cửa thành gây chuyện, đều không được đi vào bên trong Lam Quang Thành.
Sau khi nhấc mấy người này lên, mấy hộ vệ quát lạnh một tiếng, trực tiếp lại ném mấy người người thanh niên bỉ ổi và người thanh niên mặt rỗ vừa động thủ ra khỏi đội ngũ.
- Các vị đại ca, chúng ta là tới tham gia sát hạch của học viện Lam Quang. Vẫn mong các đại ca dàn xếp một chút.
Hai người vừa nghe bọn họ nói vậy, nhất thời sốt ruột.
- Với đức hạnh này của các ngươi, còn muốn tiến vào học viện Lam Quang hay sao? Còn không mau cút đi. Đừng nói nhảm nữa, nếu không sẽ bắt các ngươi trở lại, đại hình hầu hạ.
Mấy thành vệ quân quát lạnh một tiếng. Huyền lực đáng sợ phóng ra, khiến cho hai người kia khiếp sợ đến mức tè ra quần. Bọn họ cũng không dám nói thêm cái gì, chật vật rời đi.
- Ta không quan tâm các ngươi tới Lam Quang Thành với mục đích là cái gì. Tất cả nhớ kỹ, Lam Quang Thành nghiêm cấm bất kỳ vụ đánh nhau nào. Tất cả đều xếp thành hàng cho ta, cầm thẻ thân phận, không nên tăng thêm phiền cho chúng ta.
Mấy thành vệ quân cảnh cáo một hồi, sau đó lại trở về lối ra vào thành.
Không giống với những tông môn khác, đế quốc chiếm rất nhiều địa vực khác nhau. Học viện Lam Quang làm thế lực siêu cấp ở bình nguyên Mộng Cảnh, nhưng cũng chỉ chiếm một tòa thành lớn siêu cấp. Tất cả dân chúng ra vào ở đây, đều phải tiến hành làm thẻ thân phận.
Bởi vì nơi này không chỉ là địa phương của học viện Lam Quang. Bởi vì vị trí địa lý của nó đặc biệt, còn là trung tâm thương nghiệp của bình nguyên Mộng Cảnh. Các thương hội đến từ các thế lực lớn và đế quốc, thế lực đều lại thường xuyên lui tới ở chỗ này.
Bởi vậy nhân khẩu của Lam Quang Thành cao tới mấy trăm vạn.
Mà tiến hành làm thẻ thân phận, cũng để cho dễ dàng quản lý, khiến cho nhân khẩu từ bên ngoài tới và nhân khẩu địa phương được phân chia ra.