Mục lục
Huyền Thiên Tôn Đế - Diệp Tiêu Dao (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Huyền biểu lộ bình thản, hắn tùy ý nhìn Lê Húc, thấy Lê Húc cũng không lên tiếng thì hắn bình thản nói:

- Lê Húc đại sư đúng không, ta hôm nay mới đến Luyện Khí Phường lần đầu tiên, ta không hiểu quy định của Luyện Khí Phường như thế nào, ta cảm thấy thời điểm khách nhân ra giá, những người khác có thể ở bên cạnh sủa bậy như thế không?

Lê Húc lạnh lùng nhìn Tần Vũ, Tần Vũ sợ tới mức lập tức ngậm miệng lại không dám nói lời nào.

Hắn lúc này mới nhàn nhạt nói ra:

- Luyện Khí Phường chúng ta không có quy củ này, vừa rồi Tần Vũ nói đúng, người báo giá lung tung phải chết.

Diệp Huyền gật gật đầu, hắn không có tỏ vẻ với lời của Lê Húc nói, hắn chỉ nhìn vào tên luyện khí sư Khinh Vũ huyền giáp và nói:

- Đến bây giờ không có người báo giá vượt qua ta, ngươi có phải nê bán Khinh Vũ huyền giáp cho ta?

Tên luyện khí sư lại mắt nhìn Chu Khinh Vi.

Trên mặt Chu Khinh Vi trừ không cam lòng ra thì nàng không có biện pháp nào, tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, chỉ sợ có hủy trữ vật giới chỉ của nàng đi cũng không có được nhiều tiền như thế, nếu như tốn hao nhiều như vậy chỉ vì mua nội giáp ngũ phẩm, đoán chừng nàng điên mới làm thế.

Nàng thật sự không rõ, nếu như Diệp Huyền không phải báo giá lung tung, tại sao trên người hắn có nhiều huyền thạch trung phẩm như thế?

Tên luyện khí sư thấy Chu Khinh Vi không báo giá, ánh mắt của hắn nhìn sang Diệp Huyền:

- Xuất ra tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, Khinh Vũ huyền giáp là của ngươi.

Diệp Huyền không thèm quan tâm tới, hắn ném cái rương nhỏ về phía luyện khí sư, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung nhìn sang, luyện khí sư mở ra trước mặt mọi người, huyền khí tảo ra còn nồng đậm hơn huyền thạch hạ phẩm của Chu Khinh Vi lấy ra lúc trước nhiều

Trong rương có đặt từng khối huyền thạch trung phẩm chỉnh tề, đúng là tám mươi khối, không nhiều không ít.

- Cho.

Tên luyện khí sư mừng rỡ không nhỏ, hắn thu hồi huyền thạch, sau đó ném Khinh Vũ huyền giáp cho Diệp Huyền.

Ánh mắt mọi người lơ đãng mắt nhìn Mộ Dung Vân Tiêu.

Bọn họ xem ra Diệp Huyền tốn cái giá lớn đấu giá Khinh Vũ huyền giáp nhất định sẽ tặng cho Mộ Dung Vân Tiêu, ngay cả Mộ Dung Vân Tiêu biểu hiện không nhìn ra cái gì nhưng trong nội tâm cũng ẩn ẩn có một tia chờ mong.

Làm cho mọi người không nghĩ tới là, Diệp Huyền cầm lấy Khinh Vũ huyền giáp liền trực tiếp thu vào trong trữ vật giới chỉ của mình.

Thằng này...

Tất cả mọi người ngây người, chẳng lẽ bọn họ đoán đúng, Diệp Huyền mua sắm Khinh Vũ huyền giáp là cho mình dùng?

Không nói Khinh Vũ huyền giáp thập phần tinh xảo giống quần áo nữ tử, nam nhân không thích hợp mặc nó.

Chỉ tốn hao tám mươi vạn huyền thạch trung phẩm chỉ vì mua huyền giáp ngũ phẩm cũng không tránh khỏi quá mức phá sản rồi.

- Diệp thiếu, chẳng lẽ ngươi mua sắm Khinh Vũ huyền giáp không phải đưa cho Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư sao?

La Thành cũng khiếp sợ vạn phần, hắn không tự chủ lên tiếng hỏi một câu.

- Đưa cho nàng? Ta tại sao phải đưa cho nàng?

Diệp Huyền nhíu mày, cảm thấy không hiểu.

Nếu như La Thành không hỏi thì khá tốt, vừa hỏi làm toàn trường lập tức xấu hổ.

Mộ Dung Vân Tiêu cắn răng, sắc mặt khó coi không thôi.

La Thành cũng biết mình nói sai rồi, ngậm miệng không nói cái gì.

- Được rồi, hiện tại bắt đầu đấu giá vật phẩm tiếp theo.

Cũng may Lê Húc đại sư kịp thời lên tiếng chuyển di lực chú ý của mọi người.

Sau khi có gia hỏa Diệp Huyền cho nên đấu giá kế tiếp không nóng không lạnh có rất ít nóng bỏng như khi đấu giá Khinh Vũ huyền giáp.

Một phút đồng hồ sau, lúc này đấu giá vài chục món vật phẩm luyện khí hoàn tất

Vài tên luyện khí sư đều kiếm được bát đầy bồn đầy.

- Được rồi, mở bán ngày hôm nay kết thúc, hi vọng tháng sau các vị có thể mua được vật phẩm mà mình muốn.

Lê Húc đại sư tuyên bố ngày mở đấu giá hội chấm dứt.

- Đã chấm dứt? Dường như Lục Ly đại sư còn chưa xuất hiện ah? Chẳng lẽ không có huyền binh càng tốt hơn sao?

Diệp Huyền không nhịn được mở miệng hỏi thăm, hắn đến đây vì tìm Lục Ly đại sư, hiện tại Lục Ly không có xuất hiện, hơn nữa huyền binh bán ra chỉ là huyền binh ngũ phẩm, kết thúc nhanh như thế làm Diệp Huyền không kịp phản ứng.

Nhưng Diệp Huyền nói ra lời này làm không ít người cười ha ha, dường như nghe được chuyện buồn cười nhất.

- Vật phẩm của Lục Ly đại sư chính là vật báu vô giá, ngày mở bán cũng không mua được, muốn mua thì chờ đấu giá hội lớn trong đế đô đi, chỗ đó mới có huyền binh do Lục Ly đại sư luyện chế xuất hiện.

- Đúng vậy a, chẳng những Lục Ly đại sư luyện chế huyền binh, ngay cả Lê Húc đại sư luyện chế huyền binh cũng không thể mua được tại nơi này, người trẻ tuổi, muốn mua đi đấu giá hội đi.

Xét thấy Diệp Huyền trước kia xuất ra tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, không ít người cười to qua đi, cũng liên tục nhắc nhở hắn.

- Người trẻ tuổi, bọn họ nói đúng, theo ta được biết, đấu giá hội tháng sau trong đế đô sẽ có huyền binh sư tôn luyện chế bán ra, nếu ngươi cần có thể đi đấu giá hội.

Lê Húc đại sư cũng mở miệng nhắc nhở.

Tần Vũ dùng ánh mắt người chết nhìn Diệp Huyền, khóe miệng của hắn nở nụ cười lạnh, hiện tại ngày mở bán kết thúc, ta xem tiểu tử này trốn đi nơi nào.

Sắc mặt Diệp Huyền lập tức khó nhìn, lắc đầu, hắn lạnh lùng nói:

- Thì ra ngày mở bán một tháng một lần là như thế, thật sự làm ta quá thất vọng, chẳng lẽ ta tân tân khổ khổ tới đây chỉ vì nhìn những đống rác rưởi này sao?

Hắn nói ra lời này làm toàn trường yên tĩnh.

Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn lên người Diệp Huyền.

Gia hỏa này đang nói cái gì? Là chúng ta nghe lầm hay hắn nói sai? Cũng dám nói Luyện Khí Phường chính là rác rưởi?

- Ngươi nói cái gì?

Một tên luyện khí sư trẻ tuổi lúc này không chịu được gầm lên.

Các luyện khí sư khác trong Luyện Khí Phường vô cùng tức giận, ánh mắt của bọn họ như muốn phun lửa, ngay cả Lê Húc đại sư cũng không có sắc mặt tốt.

- Chẳng lẽ ta nói sai sao? Đấu giá những huyền binh vừa rồi trình độ quá kém, cái gọi là Luyện Khí Phường cũn chỉ có trình độ này, không khác gì mua danh chuốc tiếng.

Diệp Huyền lắc đầu nói ra, vẻ mặt thất vọng.

Điên, thằng này điên thật rồi.

Tất cả mọi người nhìn Diệp Huyền như nhìn người điên, thời điểm này Tần Vũ cũng không nói chuyện, hắn dùng vẻ mặt ngu ngốc nhìn Diệp Huyền, thậm chí không có tâm tình cười nhạo, hắn nói:

- Thì ra hắn cơ bản là người điên, ta lúc trước còn tức giận người điên.

Chẳng những là hắn, hai người Chu Khinh Vi và Mộ Dung Vân Tiêu cũng có tâm tình và biểu lộ giống như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK