Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, toàn bộ Xích Phong sơn mạch bị đánh trời long đất lở, oanh, một tia sáng trắng đảo qua, cách đó không xa, một ngọn núi cao tới ngàn trượng ầm ầm sụp đổ, bụi mù tràn ngập, Yêu thú gào thét, bụi mù nồng nặc che kín bầu trời, giống như ngày tận thế tới.
Thời khắc này, khí tức ngập trời như lang yên khủng bố, xông thẳng lên trời, khí tức đáng sợ khiến cho bên ngoài mấy ngàn dặm cũng rõ ràng có thể nghe, rất nhiều võ giả ở ngoại vi Xích Phong sơn mạch săn bắn mạo hiểm, đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng hủy thiên diệt địa giữa bầu trời kia, từng cái từng cái tâm thần chấn động.
Đây rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Nơi sâu xa của Xích Phong sơn mạch dĩ nhiên truyền ra khí tức kinh khủng như vậy, lẽ nào là cường giả của Vũ Tu Thánh Địa, Sinh Tử Điện cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch phát sinh xung đột? Hay là Đấu Vũ Hội hội trưởng trở về, đang vì Tử Đao Vũ Đế báo thù?
Thời khắc này, mỗi võ giả Nhân loại đều tâm thần kịch chấn, mặt lộ vẻ hoảng sợ, khung cảnh chiến đấu đáng sợ bực này tuyệt đối không phải Vũ Đế nhất trọng có thể tạo ra, lực lượng không gian khủng bố hủy diệt kia, mặc dù là cách mấy ngàn dặm, vẫn để mọi người khiếp đảm không ngớt, phảng phất như đặt mình trong tận thế.
Phía trên chiến trường, đối mặt ngũ đại Yêu Đế đánh giết, ánh mắt của Tả Đồng Vũ Đế lạnh lùng, hắn trong lúc vung tay nhấc chân thiên địa vỡ diệt, có oai lực không thể ngăn cản.
Khí lưu màu đen ở quanh thân hắn quanh quẩn, để hắn nổi bật như một vị Ma thần, mặc dù ở dưới ngũ đại Yêu Đế vây giết, hắn trước sau bình tĩnh thong dong, trong mắt trái ánh sáng lưu chuyển, ánh sáng hủy diệt tỏa ra, khiến cho Thiên Mãng Yêu Đế cùng Tất Lôi Yêu Đế không dám áp sát.
Hắn trở tay vỗ ra một chưởng, thiên địa tịch diệt, Thiên Mãng Yêu Đế né tránh không kịp, thân thể bay ra ngoài, một khối huyết nhục tùy theo rơi ra, trên người xuất hiện một hố sâu, huyết nhục nhúc nhích, vết thương đầy rẫy.
- Đáng ghét.
Con ngươi của Tất Lôi Yêu Đế đỏ đậm, Xích Phong sơn mạch ngũ đại Yêu Đế liên thủ dĩ nhiên không làm gì được một Vũ Đế nhị trọng của Nhân loại, một khi truyền đi, mặt mũi của Tất Lôi Yêu Đế hắn để vào đâu?
- Độc thiềm!
Tất Lôi Yêu Đế lệ quát một tiếng, trên độc giác đột nhiên tuôn ra ánh chớp cực nóng, một viên lôi châu lưu chuyển phù văn cổ điển xuất hiện ở trong tay, oanh ca, trên bảo châu, ánh chớp tụ tập, cùng độc giác trên đỉnh đầu kết hợp, tuôn ra từng ánh chớp chói mắt, kích bắn về phía Tả Đồng Vũ Đế.
Mà Độc Thiềm Yêu Đế nghe Tất Lôi Yêu Đế quát chói tai, cắn răng một cái, từ trên người lấy ra một viên đan dược màu đen, nuốt vào trong bụng.
Trong con ngươi của Độc Thiềm Yêu Đế toát ra một tia lòng vẻ, viên thuốc này là lúc trước thời điểm đối phó Tử Đao Vũ Đế, Diệp Huyền luyện chế cho hắn, tổng cộng cho hắn hai hạt, trong đó một hạt dùng ở đối phó Tử Đao Vũ Đế, một hạt khác bị hắn cất giấu, chuẩn bị sau này dùng, không nghĩ tới mình nhanh như vậy liền dùng mất rồi.
Đan dược màu đen vừa vào miệng, một dòng nước ấm kinh người ở trong thân thể hắn lưu chuyển, sắc mặt của Độc Thiềm Yêu Đế lạnh lẽo, nhắm ngay Tả Đồng Vũ Đế phun ra một làn khói độc.
Yêu tộc cũng sẽ dùng đan dược?
Thấy rõ hành động của Độc Thiềm Yêu Đế, Tả Đồng Vũ Đế trào phúng nở nụ cười, chỉ là không chờ hắn nghĩ xong, trong đầu của hắn đột nhiên truyền đến một trận mê muội.
- Không tốt.
Tả Đồng Vũ Đế giật nảy cả mình, hắn chẳng thể nghĩ tới Độc Thiềm Yêu Đế sau khi dùng một viên đan dược, uy lực của khói độc sẽ tăng lên nhiều như vậy, dĩ nhiên có thể ảnh hưởng đến Hồn Hải của hắn, đây rốt cuộc là đan dược gì? Trong lòng hắn chấn động dữ dội, nhưng đã không kịp nghĩ quá nhiều, oanh ca một tiếng, sấm sét của Tất Lôi Yêu Đế ở trên ngực hắn ầm ầm nổ tung.
Lôi điện chi lực đáng sợ trong nháy mắt nổ nát huyền mạch trong cơ thể hắn, Tả Đồng Vũ Đế phun ra một ngụm máu tươi, bị thương không nhẹ.
Vù!
Cùng lúc đó cột sáng của Thiên Mãng Yêu Đế công kích cũng trong nháy mắt kéo tới, tốc độ nhanh kinh người, ầm một tiếng oanh ở trên người Tả Đồng Vũ Đế, đánh hắn bay ra ngoài, trên người lần thứ hai phun máu tươi.
Trong lòng Tả Đồng Vũ Đế đại hận, hắn thiên toán vạn toán, cũng không tính tới khói độc của Độc Thiềm Yêu Đế uy lực sẽ đột nhiên tăng lên nhiều như vậy, dẫn đến hắn bởi vì độc tố xâm lấn không thể chống lại Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế công kích, trong nháy mắt liền rơi vào hạ phong.
Cảm thụ thương thế trong cơ thể, Tả Đồng Vũ Đế biết mình ngày hôm nay không thể lại chiến đấu tiếp, bằng không coi như có thể giết chết mấy con Yêu Đế, mình cũng phải trọng thương thậm chí vẫn lạc.
Tuy Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế đều là Yêu Đế nhị trọng, nhưng còn không làm gì được hắn, nhưng thêm vào khói độc của Độc Thiềm Yêu Đế tập kích, mình cũng phải đối mặt nguy hiểm cực lớn.
Nghĩ tới đây, Tả Đồng Vũ Đế không dám ham chiến, cả người phóng lên trời.
- Trận chiến ngày hôm nay, liền như vậy kết thúc, lão phu cáo từ.
Tiếng cười to sang sảng vang vọng, cả người Tả Đồng Vũ Đế tỏa ra uy thế đáng sợ, muốn rời khỏi chiến trường.
- Ngươi cho rằng ngươi đi được sao?
Tất Lôi Yêu Đế nổi giận gầm lên một tiếng, một ánh chớp nồng nặc đột nhiên tỏa ra, hóa thành lôi võng bao phủ Tả Đồng Vũ Đế lại.
Nếu để cho Tả Đồng Vũ Đế nhẹ nhàng rời khỏi như vậy, vậy Xích Phong sơn mạch hắn mặt mũi còn đâu? Tới đây giết nhiều Yêu Hoàng như vậy, nhất định phải chết.
Bị ánh chớp vô tận bao phủ, Tả Đồng Vũ Đế xì cười một tiếng, đỉnh đầu của hắn đột nhiên xuất hiện một tròng mắt to lớn, tròng mắt kia cực kỳ thâm thúy, trong đó như có vạn ngàn Ngân hà đang không ngừng xoay tròn, bắn ra một đạo lực lượng vô hình phá tan ánh chớp của Tất Lôi Yêu Đế ngăn cản.
Bạch!
Sau một khắc, thân thể hắn loáng một cái, hóa thành một vệt sáng lóe lên, biến mất ở phía chân trời.
- Đáng ghét.
Tất Lôi Yêu Đế bắn ra một tia chớp, nhưng chỉ nổ nát một đạo tàn ảnh.
Nhìn Tả Đồng Vũ Đế rời đi, ngực của Tất Lôi Yêu Đế chập trùng, tức giận đến cả người run rẩy.
Một cường giả nhân tộc, ở Xích Phong sơn mạch của hắn trắng trợn giết chóc, sau đó bình yên rời đi, chuyện này quả thật là một sỉ nhục.
Nhưng Tất Lôi Yêu Đế không thể không thừa nhận, đối phương mạnh mẽ vượt xa dự liệu của mình, so với Tử Đao Vũ Đế chỉ có hơn chứ không kém.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, toàn bộ Xích Phong sơn mạch bị đánh trời long đất lở, oanh, một tia sáng trắng đảo qua, cách đó không xa, một ngọn núi cao tới ngàn trượng ầm ầm sụp đổ, bụi mù tràn ngập, Yêu thú gào thét, bụi mù nồng nặc che kín bầu trời, giống như ngày tận thế tới.
Thời khắc này, khí tức ngập trời như lang yên khủng bố, xông thẳng lên trời, khí tức đáng sợ khiến cho bên ngoài mấy ngàn dặm cũng rõ ràng có thể nghe, rất nhiều võ giả ở ngoại vi Xích Phong sơn mạch săn bắn mạo hiểm, đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng hủy thiên diệt địa giữa bầu trời kia, từng cái từng cái tâm thần chấn động.
Đây rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Nơi sâu xa của Xích Phong sơn mạch dĩ nhiên truyền ra khí tức kinh khủng như vậy, lẽ nào là cường giả của Vũ Tu Thánh Địa, Sinh Tử Điện cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch phát sinh xung đột? Hay là Đấu Vũ Hội hội trưởng trở về, đang vì Tử Đao Vũ Đế báo thù?
Thời khắc này, mỗi võ giả Nhân loại đều tâm thần kịch chấn, mặt lộ vẻ hoảng sợ, khung cảnh chiến đấu đáng sợ bực này tuyệt đối không phải Vũ Đế nhất trọng có thể tạo ra, lực lượng không gian khủng bố hủy diệt kia, mặc dù là cách mấy ngàn dặm, vẫn để mọi người khiếp đảm không ngớt, phảng phất như đặt mình trong tận thế.
Phía trên chiến trường, đối mặt ngũ đại Yêu Đế đánh giết, ánh mắt của Tả Đồng Vũ Đế lạnh lùng, hắn trong lúc vung tay nhấc chân thiên địa vỡ diệt, có oai lực không thể ngăn cản.
Khí lưu màu đen ở quanh thân hắn quanh quẩn, để hắn nổi bật như một vị Ma thần, mặc dù ở dưới ngũ đại Yêu Đế vây giết, hắn trước sau bình tĩnh thong dong, trong mắt trái ánh sáng lưu chuyển, ánh sáng hủy diệt tỏa ra, khiến cho Thiên Mãng Yêu Đế cùng Tất Lôi Yêu Đế không dám áp sát.
Hắn trở tay vỗ ra một chưởng, thiên địa tịch diệt, Thiên Mãng Yêu Đế né tránh không kịp, thân thể bay ra ngoài, một khối huyết nhục tùy theo rơi ra, trên người xuất hiện một hố sâu, huyết nhục nhúc nhích, vết thương đầy rẫy.
- Đáng ghét.
Con ngươi của Tất Lôi Yêu Đế đỏ đậm, Xích Phong sơn mạch ngũ đại Yêu Đế liên thủ dĩ nhiên không làm gì được một Vũ Đế nhị trọng của Nhân loại, một khi truyền đi, mặt mũi của Tất Lôi Yêu Đế hắn để vào đâu?
- Độc thiềm!
Tất Lôi Yêu Đế lệ quát một tiếng, trên độc giác đột nhiên tuôn ra ánh chớp cực nóng, một viên lôi châu lưu chuyển phù văn cổ điển xuất hiện ở trong tay, oanh ca, trên bảo châu, ánh chớp tụ tập, cùng độc giác trên đỉnh đầu kết hợp, tuôn ra từng ánh chớp chói mắt, kích bắn về phía Tả Đồng Vũ Đế.
Mà Độc Thiềm Yêu Đế nghe Tất Lôi Yêu Đế quát chói tai, cắn răng một cái, từ trên người lấy ra một viên đan dược màu đen, nuốt vào trong bụng.
Trong con ngươi của Độc Thiềm Yêu Đế toát ra một tia lòng vẻ, viên thuốc này là lúc trước thời điểm đối phó Tử Đao Vũ Đế, Diệp Huyền luyện chế cho hắn, tổng cộng cho hắn hai hạt, trong đó một hạt dùng ở đối phó Tử Đao Vũ Đế, một hạt khác bị hắn cất giấu, chuẩn bị sau này dùng, không nghĩ tới mình nhanh như vậy liền dùng mất rồi.
Đan dược màu đen vừa vào miệng, một dòng nước ấm kinh người ở trong thân thể hắn lưu chuyển, sắc mặt của Độc Thiềm Yêu Đế lạnh lẽo, nhắm ngay Tả Đồng Vũ Đế phun ra một làn khói độc.
Yêu tộc cũng sẽ dùng đan dược?
Thấy rõ hành động của Độc Thiềm Yêu Đế, Tả Đồng Vũ Đế trào phúng nở nụ cười, chỉ là không chờ hắn nghĩ xong, trong đầu của hắn đột nhiên truyền đến một trận mê muội.
- Không tốt.
Tả Đồng Vũ Đế giật nảy cả mình, hắn chẳng thể nghĩ tới Độc Thiềm Yêu Đế sau khi dùng một viên đan dược, uy lực của khói độc sẽ tăng lên nhiều như vậy, dĩ nhiên có thể ảnh hưởng đến Hồn Hải của hắn, đây rốt cuộc là đan dược gì? Trong lòng hắn chấn động dữ dội, nhưng đã không kịp nghĩ quá nhiều, oanh ca một tiếng, sấm sét của Tất Lôi Yêu Đế ở trên ngực hắn ầm ầm nổ tung.
Lôi điện chi lực đáng sợ trong nháy mắt nổ nát huyền mạch trong cơ thể hắn, Tả Đồng Vũ Đế phun ra một ngụm máu tươi, bị thương không nhẹ.
Vù!
Cùng lúc đó cột sáng của Thiên Mãng Yêu Đế công kích cũng trong nháy mắt kéo tới, tốc độ nhanh kinh người, ầm một tiếng oanh ở trên người Tả Đồng Vũ Đế, đánh hắn bay ra ngoài, trên người lần thứ hai phun máu tươi.
Trong lòng Tả Đồng Vũ Đế đại hận, hắn thiên toán vạn toán, cũng không tính tới khói độc của Độc Thiềm Yêu Đế uy lực sẽ đột nhiên tăng lên nhiều như vậy, dẫn đến hắn bởi vì độc tố xâm lấn không thể chống lại Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế công kích, trong nháy mắt liền rơi vào hạ phong.
Cảm thụ thương thế trong cơ thể, Tả Đồng Vũ Đế biết mình ngày hôm nay không thể lại chiến đấu tiếp, bằng không coi như có thể giết chết mấy con Yêu Đế, mình cũng phải trọng thương thậm chí vẫn lạc.
Tuy Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế đều là Yêu Đế nhị trọng, nhưng còn không làm gì được hắn, nhưng thêm vào khói độc của Độc Thiềm Yêu Đế tập kích, mình cũng phải đối mặt nguy hiểm cực lớn.
Nghĩ tới đây, Tả Đồng Vũ Đế không dám ham chiến, cả người phóng lên trời.
- Trận chiến ngày hôm nay, liền như vậy kết thúc, lão phu cáo từ.
Tiếng cười to sang sảng vang vọng, cả người Tả Đồng Vũ Đế tỏa ra uy thế đáng sợ, muốn rời khỏi chiến trường.
- Ngươi cho rằng ngươi đi được sao?
Tất Lôi Yêu Đế nổi giận gầm lên một tiếng, một ánh chớp nồng nặc đột nhiên tỏa ra, hóa thành lôi võng bao phủ Tả Đồng Vũ Đế lại.
Nếu để cho Tả Đồng Vũ Đế nhẹ nhàng rời khỏi như vậy, vậy Xích Phong sơn mạch hắn mặt mũi còn đâu? Tới đây giết nhiều Yêu Hoàng như vậy, nhất định phải chết.
Bị ánh chớp vô tận bao phủ, Tả Đồng Vũ Đế xì cười một tiếng, đỉnh đầu của hắn đột nhiên xuất hiện một tròng mắt to lớn, tròng mắt kia cực kỳ thâm thúy, trong đó như có vạn ngàn Ngân hà đang không ngừng xoay tròn, bắn ra một đạo lực lượng vô hình phá tan ánh chớp của Tất Lôi Yêu Đế ngăn cản.
Bạch!
Sau một khắc, thân thể hắn loáng một cái, hóa thành một vệt sáng lóe lên, biến mất ở phía chân trời.
- Đáng ghét.
Tất Lôi Yêu Đế bắn ra một tia chớp, nhưng chỉ nổ nát một đạo tàn ảnh.
Nhìn Tả Đồng Vũ Đế rời đi, ngực của Tất Lôi Yêu Đế chập trùng, tức giận đến cả người run rẩy.
Một cường giả nhân tộc, ở Xích Phong sơn mạch của hắn trắng trợn giết chóc, sau đó bình yên rời đi, chuyện này quả thật là một sỉ nhục.
Nhưng Tất Lôi Yêu Đế không thể không thừa nhận, đối phương mạnh mẽ vượt xa dự liệu của mình, so với Tử Đao Vũ Đế chỉ có hơn chứ không kém.