Ánh mắt của hắn giống như đang nhìn ngắm một kiện tác phẩm nghệ thuật.
Đường cong mềm mại, lực lượng khủng khiếp, đây là kiệt tác xảo đoạt thiên công làm hắn say mê.
Hắn chưa từng nghĩ tới có ngày mình có thể luyện ra tác phẩm nghệ thuật như thế.
Hắn không tự chủ nhìn sang Diệp Huyền, trong luyện chế bảy ngày qua, tuy hắn phụ trách tuyệt đại đa số luyện chế nhưng hắn hiểu hạch tâm chân chính là do thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi này làm.
Diệp Huyền sử dụng một ít thủ quyết khi luyện chế và lý niệm cũng làm hắn rung động không gì sánh kịp.
Hắn chưa từng tưởng tượng qua luyện khí còn có thể làm như vậy.
- Huyền Diệp đại sư, ngươi tới thử uy lực của Lăng Hư Chi Vũ như thế nào!
Lục Ly đại sư hiếu kỳ nói ra.
Diệp Huyền sớm có ý đó, huyền lực của hắn rót vào trong Lăng Hư Chi Vũ, chỉ thấy Lăng Hư Chi Vũ hóa thành một đạo lôi quang chui vào thân thể Diệp Huyền.
Sau một khắc...
Xùy!
Lúc này một đạo lôi quang xuất hiện sau lưng Diệp Huyền, thiên lôi chi lực bộc phát bao phủ toàn bộ đại điện.
- Huyền Diệp đại sư, ta thử công kích ngươi xem.
Vẻ mặt Lục Ly đại sư chờ mong nói ra.
Thần sắc Diệp Huyền hơi động một chút.
Oanh oanh oanh..
Đã thấy một đạo lôi quang quét qua, Lục Ly đại sư bị một kích này đánh bay ra ngoài, mái tóc trắng của hắn suýt bị đánh thành tro tàn.
- Uy lực này...
Lục Ly đại sư trợn mắt há hốc mồm.
Trên bàn tay của hắn có lôi quang hoạt động, dường như có vết cháy xuất hiện...
- Ngươi chỉ là Vũ Tông ngũ giai có thể làm ta bị thương?
Lục Ly đại sư khó mà tin nổi, mặc dù hắn sớm hiểu uy lực của Lăng Hư Chi Vũ, hơn nữa hắn lúc trước cũng không có phòng bị nhưng Diệp Huyền chỉ là Vũ Tông ngũ giai có thể làm hắn bị thương vẫn làm hắn khiếp sợ không thôi.
Nhìn thấy Lục Ly đại sư giật mình như thế.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng.
Hắn rất hài lòng uy lực của Lăng Hư Chi Vũ.
Tâm ý khẽ động.
Cánh chim tỏa ra lôi quang sáng ngời, bỗng nhiên chui vào sau lưng hắn và biến mất không thấy gì nữa.
- Lục Ly đại sư, lúc này ta đa tạ.
Đáy lòng Diệp Huyền cảm kích Lục Ly, nếu không có Lục Ly thì Lăng Hư Chi Vũ của hắn không thể hoàn thành.
- Ha ha, Huyền Diệp đại sư, ngươi quá khách khí, Bách Chuyển Thối Luyện Thuật...
Trên mặt Lục Ly mang theo chờ mong.
XÍU...UU!!
Diệp Huyền ném một ngọc giản vào trong tay Lục Ly đại sư, huyền thức của đối phương quan sát sau đó vui mừng khôngnhor.
- Ha ha, quả nhiên là Bách Chuyển Thối Luyện Thuật.
Trên mặt Lục Ly đại sư kích động phi phàm.
Hắn có thể không kích động sao.
Bách Chuyển Thối Luyện Thuật chính là một trong tám đại thủ pháp luyện khí truyền thừa từ thượng cổ, tất cả thủ pháp hiện tại đều có liên quan đến, hiện tại hắn đạt được tế luyện chi thuật, kết hợp với những thu hoạch và cảm ngộ Diệp Huyền chỉ dẫn mấy ngày qua, Lục Ly tin tưởng thực lực luyện khí của hắn sẽ có tinh tiến.
Đến lúc đó đừng nói đệ nhất luyện khí sư Hạo Thiên đế quốc, thậm chí có thể là đệ nhất luyện khí sư tại Mộng Cảnh bình nguyên cũng chưa chắc không thể đạt tới.
Sau khi nói chuyện với Lục Ly lại một phen, Diệp Huyền trở lại phủ đệ La gia.
- Diệp thiếu, ngươi đã trở lại.
La Mẫn lập tức chào đón.
- Nghe nói ngươi đi Luyện Khí Phường tìm ta? Gần đây có chuyện gì sao?
Diệp Huyền hỏi.
- Cửa hàng không có chuyện gì, nhưng mà Thành nhi lúc trước đã theo Viên An đi Lam Quang học viện, cho nên ta tới đi tìm ngươi, nếu như không nhờ có Diệp thiếu ngươi, Thành nhi của ta cũng không có khả năng tiến vào Lam Quang học viện.
La Mẫn giải thích, vẻ mặt cảm kích.
- Thì ra là bởi vì chuyện này, không nghĩ tới Lam Quang học viện sắp khai giảng rồi, Lam Quang học viện có trọng yếu như vậy không?
Diệp Huyền hiếu kỳ nói.
La Mẫn vẫn thập phần để ý tới Lam Quang học viện.
Diệp Huyền lúc trước đi vào Hạo Thiên đế quốc cũng có suy nghĩ tiến vào Lam Quang học viện, hắn đến bây giờ vẫn muốn đi tới Lam Quang học viện cho nên cũng hiểu một ít.
La Mẫn gật đầu nói:
- Lam Quang học viện là thế lực đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên chúng ta, có thể tiến vào trong đó không ai không phải là thiên tài, cũng là nơi tụ tập thiên tài đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên, từng có người thống kê qua, chỉ cần thiên tài đi vào Lam Quang học viện, sinh thời có xác suất đạt tới Vũ Tôn tam trọng cao tới 80%, mà khả năng trở thành Vũ Vương thất giai cũng vượt qua 3%...
- Cái gì? 3%? Cao như thế?
Số liệu này cũng làm Diệp Huyền rất giật mình, từ khi hắn đi vào Mộng Cảnh bình nguyên đã nghe qua đại danh của Lam Quang học viện, hắn lần đầu tiên nghe được phân tích xác suất cao thủ như thế.
3%, đó là khái niệm gì?
Ý nghĩa trong một trăm người thì có ba người tương lai có hi vọng bước vào cảnh giới Vũ Vương, đây tuyệt đối là số liệu cực kỳ nghịch thiên.
- Lam Quang học viện hàng năm nhận bao nhiêu đệ tử?
La Mẫn lắc đầu:
- Ta không thế nào biêt được, nhưng ta hiểu rõ mỗi lần Lam Quang học viện chọn đệ tử không nhiều, có thể tiến vào không ai không phải thiên tài đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên, thậm chí ta còn nghe nói có chút thế lực đỉnh cấp đưa thiên tài đỉnh cấp của mình vào học viện, âm thầm có thế lực bên ngoài đưa thiên tài vào Mộng Cảnh bình nguyên tiến hành lịch lãm rèn luyện và học tập.
- Còn có chuyện này?
Diệp Huyền nhíu mày nhìn sang.
Nói như vậy Lam Quang học viện đúng là khó lường.
Bất cứ thiên tài nào muốn phát triển cần rất nhiều nhân tố, trọng yếu nhất chính là dạy bảo, lịch lãm rèn luyện và tài nguyên.
Có thể trở thành thế lực đỉnh cấp, tài nguyên chắc chắn không thiếu, như vậy Lam Quang học viện có thể hấp dẫn bọn họ khẳng định chính là hai phương diện dạy bảo và lịch lãm rèn luyện.
Nếu thật là như vậy, Lam Quang học viện không phải có lực lượng giáo sư hùng hậu thì cũng có được truyền thừa lịch lãm rèn luyện nghịch thiên, rất ít còn có khả năng khác.
Việc này làm cho Diệp Huyền sinh ra hứng thú nồng đậm với Lam Quang học viện, hắn ngưng trọng nói:
- La gia chủ, ngươi nói đồn đãi là thực?
La Mẫn hơi suy nghĩ và nói:
- Chắc có lẽ không sai, ít nhất ta từng nghe nói qua hoàng tử Hạo Thiên đế quốc cũng mai danh ẩn tích vụng trộm tiến vào Lam Quang học viện tu luyện.
- Lam Quang học viện mặc kệ?
Diệp Huyền nghi ngờ nói.
Tất cả mọi người với tư cách là thế lực đỉnh cấp của Mộng Cảnh bình nguyên, thế lực khác lẻn vào Lam Quang học viện tiến hành tu luyện, chẳng lẽ Lam Quang học viện không ngăn cản sao?
Đường cong mềm mại, lực lượng khủng khiếp, đây là kiệt tác xảo đoạt thiên công làm hắn say mê.
Hắn chưa từng nghĩ tới có ngày mình có thể luyện ra tác phẩm nghệ thuật như thế.
Hắn không tự chủ nhìn sang Diệp Huyền, trong luyện chế bảy ngày qua, tuy hắn phụ trách tuyệt đại đa số luyện chế nhưng hắn hiểu hạch tâm chân chính là do thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi này làm.
Diệp Huyền sử dụng một ít thủ quyết khi luyện chế và lý niệm cũng làm hắn rung động không gì sánh kịp.
Hắn chưa từng tưởng tượng qua luyện khí còn có thể làm như vậy.
- Huyền Diệp đại sư, ngươi tới thử uy lực của Lăng Hư Chi Vũ như thế nào!
Lục Ly đại sư hiếu kỳ nói ra.
Diệp Huyền sớm có ý đó, huyền lực của hắn rót vào trong Lăng Hư Chi Vũ, chỉ thấy Lăng Hư Chi Vũ hóa thành một đạo lôi quang chui vào thân thể Diệp Huyền.
Sau một khắc...
Xùy!
Lúc này một đạo lôi quang xuất hiện sau lưng Diệp Huyền, thiên lôi chi lực bộc phát bao phủ toàn bộ đại điện.
- Huyền Diệp đại sư, ta thử công kích ngươi xem.
Vẻ mặt Lục Ly đại sư chờ mong nói ra.
Thần sắc Diệp Huyền hơi động một chút.
Oanh oanh oanh..
Đã thấy một đạo lôi quang quét qua, Lục Ly đại sư bị một kích này đánh bay ra ngoài, mái tóc trắng của hắn suýt bị đánh thành tro tàn.
- Uy lực này...
Lục Ly đại sư trợn mắt há hốc mồm.
Trên bàn tay của hắn có lôi quang hoạt động, dường như có vết cháy xuất hiện...
- Ngươi chỉ là Vũ Tông ngũ giai có thể làm ta bị thương?
Lục Ly đại sư khó mà tin nổi, mặc dù hắn sớm hiểu uy lực của Lăng Hư Chi Vũ, hơn nữa hắn lúc trước cũng không có phòng bị nhưng Diệp Huyền chỉ là Vũ Tông ngũ giai có thể làm hắn bị thương vẫn làm hắn khiếp sợ không thôi.
Nhìn thấy Lục Ly đại sư giật mình như thế.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng.
Hắn rất hài lòng uy lực của Lăng Hư Chi Vũ.
Tâm ý khẽ động.
Cánh chim tỏa ra lôi quang sáng ngời, bỗng nhiên chui vào sau lưng hắn và biến mất không thấy gì nữa.
- Lục Ly đại sư, lúc này ta đa tạ.
Đáy lòng Diệp Huyền cảm kích Lục Ly, nếu không có Lục Ly thì Lăng Hư Chi Vũ của hắn không thể hoàn thành.
- Ha ha, Huyền Diệp đại sư, ngươi quá khách khí, Bách Chuyển Thối Luyện Thuật...
Trên mặt Lục Ly mang theo chờ mong.
XÍU...UU!!
Diệp Huyền ném một ngọc giản vào trong tay Lục Ly đại sư, huyền thức của đối phương quan sát sau đó vui mừng khôngnhor.
- Ha ha, quả nhiên là Bách Chuyển Thối Luyện Thuật.
Trên mặt Lục Ly đại sư kích động phi phàm.
Hắn có thể không kích động sao.
Bách Chuyển Thối Luyện Thuật chính là một trong tám đại thủ pháp luyện khí truyền thừa từ thượng cổ, tất cả thủ pháp hiện tại đều có liên quan đến, hiện tại hắn đạt được tế luyện chi thuật, kết hợp với những thu hoạch và cảm ngộ Diệp Huyền chỉ dẫn mấy ngày qua, Lục Ly tin tưởng thực lực luyện khí của hắn sẽ có tinh tiến.
Đến lúc đó đừng nói đệ nhất luyện khí sư Hạo Thiên đế quốc, thậm chí có thể là đệ nhất luyện khí sư tại Mộng Cảnh bình nguyên cũng chưa chắc không thể đạt tới.
Sau khi nói chuyện với Lục Ly lại một phen, Diệp Huyền trở lại phủ đệ La gia.
- Diệp thiếu, ngươi đã trở lại.
La Mẫn lập tức chào đón.
- Nghe nói ngươi đi Luyện Khí Phường tìm ta? Gần đây có chuyện gì sao?
Diệp Huyền hỏi.
- Cửa hàng không có chuyện gì, nhưng mà Thành nhi lúc trước đã theo Viên An đi Lam Quang học viện, cho nên ta tới đi tìm ngươi, nếu như không nhờ có Diệp thiếu ngươi, Thành nhi của ta cũng không có khả năng tiến vào Lam Quang học viện.
La Mẫn giải thích, vẻ mặt cảm kích.
- Thì ra là bởi vì chuyện này, không nghĩ tới Lam Quang học viện sắp khai giảng rồi, Lam Quang học viện có trọng yếu như vậy không?
Diệp Huyền hiếu kỳ nói.
La Mẫn vẫn thập phần để ý tới Lam Quang học viện.
Diệp Huyền lúc trước đi vào Hạo Thiên đế quốc cũng có suy nghĩ tiến vào Lam Quang học viện, hắn đến bây giờ vẫn muốn đi tới Lam Quang học viện cho nên cũng hiểu một ít.
La Mẫn gật đầu nói:
- Lam Quang học viện là thế lực đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên chúng ta, có thể tiến vào trong đó không ai không phải là thiên tài, cũng là nơi tụ tập thiên tài đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên, từng có người thống kê qua, chỉ cần thiên tài đi vào Lam Quang học viện, sinh thời có xác suất đạt tới Vũ Tôn tam trọng cao tới 80%, mà khả năng trở thành Vũ Vương thất giai cũng vượt qua 3%...
- Cái gì? 3%? Cao như thế?
Số liệu này cũng làm Diệp Huyền rất giật mình, từ khi hắn đi vào Mộng Cảnh bình nguyên đã nghe qua đại danh của Lam Quang học viện, hắn lần đầu tiên nghe được phân tích xác suất cao thủ như thế.
3%, đó là khái niệm gì?
Ý nghĩa trong một trăm người thì có ba người tương lai có hi vọng bước vào cảnh giới Vũ Vương, đây tuyệt đối là số liệu cực kỳ nghịch thiên.
- Lam Quang học viện hàng năm nhận bao nhiêu đệ tử?
La Mẫn lắc đầu:
- Ta không thế nào biêt được, nhưng ta hiểu rõ mỗi lần Lam Quang học viện chọn đệ tử không nhiều, có thể tiến vào không ai không phải thiên tài đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên, thậm chí ta còn nghe nói có chút thế lực đỉnh cấp đưa thiên tài đỉnh cấp của mình vào học viện, âm thầm có thế lực bên ngoài đưa thiên tài vào Mộng Cảnh bình nguyên tiến hành lịch lãm rèn luyện và học tập.
- Còn có chuyện này?
Diệp Huyền nhíu mày nhìn sang.
Nói như vậy Lam Quang học viện đúng là khó lường.
Bất cứ thiên tài nào muốn phát triển cần rất nhiều nhân tố, trọng yếu nhất chính là dạy bảo, lịch lãm rèn luyện và tài nguyên.
Có thể trở thành thế lực đỉnh cấp, tài nguyên chắc chắn không thiếu, như vậy Lam Quang học viện có thể hấp dẫn bọn họ khẳng định chính là hai phương diện dạy bảo và lịch lãm rèn luyện.
Nếu thật là như vậy, Lam Quang học viện không phải có lực lượng giáo sư hùng hậu thì cũng có được truyền thừa lịch lãm rèn luyện nghịch thiên, rất ít còn có khả năng khác.
Việc này làm cho Diệp Huyền sinh ra hứng thú nồng đậm với Lam Quang học viện, hắn ngưng trọng nói:
- La gia chủ, ngươi nói đồn đãi là thực?
La Mẫn hơi suy nghĩ và nói:
- Chắc có lẽ không sai, ít nhất ta từng nghe nói qua hoàng tử Hạo Thiên đế quốc cũng mai danh ẩn tích vụng trộm tiến vào Lam Quang học viện tu luyện.
- Lam Quang học viện mặc kệ?
Diệp Huyền nghi ngờ nói.
Tất cả mọi người với tư cách là thế lực đỉnh cấp của Mộng Cảnh bình nguyên, thế lực khác lẻn vào Lam Quang học viện tiến hành tu luyện, chẳng lẽ Lam Quang học viện không ngăn cản sao?