- Huyền thiếu, ba ngày nay ta cảm giác tình trạng rất tốt, lúc phóng thích võ hồn, tâm huyệt cũng không còn đau nữa, ngược lại còn có cảm giác mát lạnh thoải mái!
Lâm Hùng nói với vẻ hưng phấn, từ sau khi được Diệp Huyền trị liệu, gã cảm thấy tình trạng của mình ngày càng tốt, thậm chí còn hơn hẳn thời kỳ toàn thịnh trước kia.
- Ừm, ngươi kích động cái quỷ gì, ta chỉ đề thăng cường độ tâm huyệt của ngươi một chút thôi, tăng lên tới mức độ mà tam tinh võ hồn có thể thừa nhận được, đao võ hồn vẫn chưa được chữa trị chút nào hết.
- Cái gì? Tới mức tam tinh võ hồn có thể thừa nhận nổi?
Ba người đồng loạt kinh hô thành tiếng, trợn mắt há mồm ra nhìn.
Tâm huyệt giống như một chiếc lọ, võ hồn chính là nước bên trong chiếc lọ đó, lọ càng mạnh thì áp lực nước có thể chứa được càng cao, lúc trước sở dĩ võ hồn của Lâm Hùng bị thương cũng là vì tâm huyệt của gã không chịu nỗi sóng hồn của huyền hồn Hổ Khiếu thú trùng kích nên võ hồn mới tan vỡ, tạo thành kết quả hiện tại, nếu như dùng cường độ tâm huyệt hiện tại đi chống đỡ thì phỏng chừng đã sớm hấp thu huyền hồn của đối phương, đề thăng võ hồn lên tới nhị tinh rồi.
- Chuyện này có gì đâu mà ngạc nhiên tới vậy.
Diệp Huyền trợn mắt lên nhìn.
- Mau tranh thủ phóng xuất võ hồn của ngươi ra đi, ta bận lắm, tranh thủ thời gian trị cho hết rồi mau cút đi, ta không rảnh để nói mấy chuyện lông gà vỏ tỏi với ngươi.
Lâm Hùng nuốt nước bọt một cái, lúc này mới phóng xuất võ hồn ra.
So với ba ngày trước thì võ hồn của Lâm Hùng đã rõ ràng hơn rất nhiều, uy áp phát ra cũng khủng bố dị thường, nếu như không phải thân đao vẫn còn những vết rạn nứt chằn chịt thì rất khó mà tin được võ hồn tản mát ra uy áp mạnh như thế lại là một võ hồn đang dần tan vỡ.
- Được rồi Lâm Hùng, chuyển võ hồn của ngươi vào bên trong luyện chế trận đi.
Diệp Huyền đưa tay chuyển về phía trận pháp bên trong phòng luyện chế của Hoa La Huyên, thản nhiên nói.
Vì lý do an toàn cho nên Hoa La Huyên đã đưa luôn phòng luyện chế chuyên dụng của mình cho Diệp Huyền.
Tuy rằng không rõ Diệp Huyền có dụng ý gì nhưng Lâm Hùng vẫn dùng ý niệm chuyển đao võ hồn vẫn mờ ảo của mình tới bên trên trận pháp luyện chế.
- Được rồi, ngươi đừng động đậy, để cho võ hồn một mực giữ nguyên thế này là được rồi.
Diệp Huyền nhìn về phía Hoa La Huyên:
- Hoa hội trưởng, có một việc cần ngươi giúp, mở trận pháp luyện chế ra, hơn nữa phải duy trì nó ở trạng thái tam cấp.
Căn bản nhất của trận pháp luyện chế chính là hoả lực phân đẳng cấp, cái gọi là trạng thái tam cấp của nó chính là dùng trạng thái luyện chế đan dược tam phẩm, lấy tu vi của Diệp Huyền hiện tại vẫn chưa cách nào thúc giục được.
- Ha? Khai mở trận pháp?
Hoa La Huyên trợn mắt.
- Diệp Huyền, ngươi chắc chắn là ngươi không nói sai? Đây chính là trận pháp để luyện chế đan dược, trận pháp khởi động thì cũng sẽ coi võ hồn của Lâm Hùng trở thành dược liệu mà luyện hoá sạch sẽ đó!
Chân của Lâm Hùng khẽ run, sống lưng đột nhiên lạnh buốt.
- Bảo ngươi mở thì ngươi cứ mở đi, ta chính là muốn luyện chế võ hồn của hắn, thông qua trận pháp, thuận ngưng luyện cho võ hồn của hắn luôn.
Diệp Huyền hờ hững nói.
Dùng trận pháp luyện đan để ngưng luyện võ hồn? Đây không phải đang làm bừa sao, cho dù là thần kinh của Hoa La Huyên có lớn tới mấy đi nữa lúc này cũng cảm thấy không thể nào bình tĩnh nổi, lão chưa từng thấy qua luyện dược sư luyện chế võ hồn theo kiểu dược tài thế này.
Lúc này, Hoa La Huyên thậm chí còn hoài nghi, rốt cuộc là Diệp Huyền có thể trị được cho võ hồn của Lâm Hùng hay không, chắc không phải làm càn ở đâu đấy chứ? Đối với tri thức luyện dược học của Diệp Huyền thì lão vô cùng tin tưởng, nhưng phương diện luyện học thuật này thì lại vô cùng hoài nghi.
Tới lúc đó võ hồn của Lâm Hùng có bị huỷ rồi thì cũng đừng tìm mình liều mạng.
Bất quá, dưới sự hối thúc của Diệp Huyền, Hoa La Huyên rốt cuộc cũng mở trận pháp, hơn nữa còn duy trì trạng thái tam cấp.
Hô!
Một cỗ hoả diễm huyền khí bốc lên từ tay của Diệp Huyền, tựa như một đoá hoa sen, nhẹ nhàng nâng võ hồn của Lâm Hùng, sau đó liền có một cỗ khí tức nóng rực men theo đao võ hồn truyền vào bên trong não hải của Lâm Hùng, trước mắt bao nhiêu người võ hồn của Hoa La Huyên đột nhiên run rẩy kích động, giống như không thể chịu nổi nhiệt độ cao thế này.
Tuy rằng Lâm Hùng rất tin tưởng Diệp Huyền, nhưng lúc này cũng nhịn không nổi mà hai chân bắt đầu run rẩy.
Chính tại lúc ba người kia bắt đầu suy nghĩ lung tung thì Diệp Huyền rốt cuộc cũng động.
Hắn bước lên một bước nhỏ, đi qua đi lại thật nhanh bên cạnh trận pháp, vừa đi hai tay không ngừng bấm ra một đống pháp quyết, sau đó không ngừng đánh vào trận pháp, đồng thời mỗi loại tài liệu trong tay hắn cũng theo pháp quyết ném vào bên trong trận pháp.
Hơn trăm viên huyền thạch xếp xung quanh trận pháp đột nhiên điên cuồng bắn huyền khí ra, sau đó ồ ạt nhập vào bên trong trận pháp, bên dưới trận pháp có khắc linh văn cổ cũng bắt đầu phát sáng lên như đèn nghê hồng, từng đạo từng đạo hoả hoa của trận vân dễ dàng chiết xuất tất cả những tài liệu mà Diệp Huyền bỏ vào, hoá thành một cỗ tinh khí giăng mù mịt bên trong trận pháp.
- Diệp Huyền đại sư, đao võ hồn của Lâm Hùng sắp nát rồi.
Lúc này Hoa La Huyên đột nhiên la lên, chỉ thấy trên không trung phía trên trận pháp, những vết rạn trên đao võ hồn của Lâm Hùng đã triệt để lan ra, võ hồn rung lên, giống như có thể vỡ nát bất kỳ lúc nào, tình huống này làm cho Hoa La Huyên không nhịn được mà thu liễm một chút huyền khí, nếu đao võ hồn thật sự vỡ nát thì đây chẳng phải là xong rồi sao.
- Tên ngu xuẩn này, ai kêu ngươi giảm bớt huyền khí, mau khôi phục trình độ tam cấp đi.
Diệp Huyền thấy thế thì vội vàng mở miệng mắng.
Hoa La Huyên run lên một cái, huyền khí vốn vừa bị giảm xuống nhanh chóng được đẩy lên lại.
Bụp!
Lão vừa tăng lên thì đao võ hồn vốn đã giăng kín vết rạn của Lâm Hùng rốt cuộc cũng đã hoàn toàn nát ra.
Xong rồi, xong rồi, xong thật rồi, võ hồn của Lâm Hùng đã bị phế hoàn toàn rồi, ta quả nhiên không nên tin Diệp Huyền.
Hoa La Huyên giật mình một cái, liên tục cười khổ, trong lòng trầm xuống, lão cảm giác mình đã quá tin Diệp Huyền, rốt cuộc đưa tới hậu quả như vậy, lão cũng là một trong những đồng loã hại võ hồn của Lâm Hùng bị vỡ nát.
Lâm Hùng nói với vẻ hưng phấn, từ sau khi được Diệp Huyền trị liệu, gã cảm thấy tình trạng của mình ngày càng tốt, thậm chí còn hơn hẳn thời kỳ toàn thịnh trước kia.
- Ừm, ngươi kích động cái quỷ gì, ta chỉ đề thăng cường độ tâm huyệt của ngươi một chút thôi, tăng lên tới mức độ mà tam tinh võ hồn có thể thừa nhận được, đao võ hồn vẫn chưa được chữa trị chút nào hết.
- Cái gì? Tới mức tam tinh võ hồn có thể thừa nhận nổi?
Ba người đồng loạt kinh hô thành tiếng, trợn mắt há mồm ra nhìn.
Tâm huyệt giống như một chiếc lọ, võ hồn chính là nước bên trong chiếc lọ đó, lọ càng mạnh thì áp lực nước có thể chứa được càng cao, lúc trước sở dĩ võ hồn của Lâm Hùng bị thương cũng là vì tâm huyệt của gã không chịu nỗi sóng hồn của huyền hồn Hổ Khiếu thú trùng kích nên võ hồn mới tan vỡ, tạo thành kết quả hiện tại, nếu như dùng cường độ tâm huyệt hiện tại đi chống đỡ thì phỏng chừng đã sớm hấp thu huyền hồn của đối phương, đề thăng võ hồn lên tới nhị tinh rồi.
- Chuyện này có gì đâu mà ngạc nhiên tới vậy.
Diệp Huyền trợn mắt lên nhìn.
- Mau tranh thủ phóng xuất võ hồn của ngươi ra đi, ta bận lắm, tranh thủ thời gian trị cho hết rồi mau cút đi, ta không rảnh để nói mấy chuyện lông gà vỏ tỏi với ngươi.
Lâm Hùng nuốt nước bọt một cái, lúc này mới phóng xuất võ hồn ra.
So với ba ngày trước thì võ hồn của Lâm Hùng đã rõ ràng hơn rất nhiều, uy áp phát ra cũng khủng bố dị thường, nếu như không phải thân đao vẫn còn những vết rạn nứt chằn chịt thì rất khó mà tin được võ hồn tản mát ra uy áp mạnh như thế lại là một võ hồn đang dần tan vỡ.
- Được rồi Lâm Hùng, chuyển võ hồn của ngươi vào bên trong luyện chế trận đi.
Diệp Huyền đưa tay chuyển về phía trận pháp bên trong phòng luyện chế của Hoa La Huyên, thản nhiên nói.
Vì lý do an toàn cho nên Hoa La Huyên đã đưa luôn phòng luyện chế chuyên dụng của mình cho Diệp Huyền.
Tuy rằng không rõ Diệp Huyền có dụng ý gì nhưng Lâm Hùng vẫn dùng ý niệm chuyển đao võ hồn vẫn mờ ảo của mình tới bên trên trận pháp luyện chế.
- Được rồi, ngươi đừng động đậy, để cho võ hồn một mực giữ nguyên thế này là được rồi.
Diệp Huyền nhìn về phía Hoa La Huyên:
- Hoa hội trưởng, có một việc cần ngươi giúp, mở trận pháp luyện chế ra, hơn nữa phải duy trì nó ở trạng thái tam cấp.
Căn bản nhất của trận pháp luyện chế chính là hoả lực phân đẳng cấp, cái gọi là trạng thái tam cấp của nó chính là dùng trạng thái luyện chế đan dược tam phẩm, lấy tu vi của Diệp Huyền hiện tại vẫn chưa cách nào thúc giục được.
- Ha? Khai mở trận pháp?
Hoa La Huyên trợn mắt.
- Diệp Huyền, ngươi chắc chắn là ngươi không nói sai? Đây chính là trận pháp để luyện chế đan dược, trận pháp khởi động thì cũng sẽ coi võ hồn của Lâm Hùng trở thành dược liệu mà luyện hoá sạch sẽ đó!
Chân của Lâm Hùng khẽ run, sống lưng đột nhiên lạnh buốt.
- Bảo ngươi mở thì ngươi cứ mở đi, ta chính là muốn luyện chế võ hồn của hắn, thông qua trận pháp, thuận ngưng luyện cho võ hồn của hắn luôn.
Diệp Huyền hờ hững nói.
Dùng trận pháp luyện đan để ngưng luyện võ hồn? Đây không phải đang làm bừa sao, cho dù là thần kinh của Hoa La Huyên có lớn tới mấy đi nữa lúc này cũng cảm thấy không thể nào bình tĩnh nổi, lão chưa từng thấy qua luyện dược sư luyện chế võ hồn theo kiểu dược tài thế này.
Lúc này, Hoa La Huyên thậm chí còn hoài nghi, rốt cuộc là Diệp Huyền có thể trị được cho võ hồn của Lâm Hùng hay không, chắc không phải làm càn ở đâu đấy chứ? Đối với tri thức luyện dược học của Diệp Huyền thì lão vô cùng tin tưởng, nhưng phương diện luyện học thuật này thì lại vô cùng hoài nghi.
Tới lúc đó võ hồn của Lâm Hùng có bị huỷ rồi thì cũng đừng tìm mình liều mạng.
Bất quá, dưới sự hối thúc của Diệp Huyền, Hoa La Huyên rốt cuộc cũng mở trận pháp, hơn nữa còn duy trì trạng thái tam cấp.
Hô!
Một cỗ hoả diễm huyền khí bốc lên từ tay của Diệp Huyền, tựa như một đoá hoa sen, nhẹ nhàng nâng võ hồn của Lâm Hùng, sau đó liền có một cỗ khí tức nóng rực men theo đao võ hồn truyền vào bên trong não hải của Lâm Hùng, trước mắt bao nhiêu người võ hồn của Hoa La Huyên đột nhiên run rẩy kích động, giống như không thể chịu nổi nhiệt độ cao thế này.
Tuy rằng Lâm Hùng rất tin tưởng Diệp Huyền, nhưng lúc này cũng nhịn không nổi mà hai chân bắt đầu run rẩy.
Chính tại lúc ba người kia bắt đầu suy nghĩ lung tung thì Diệp Huyền rốt cuộc cũng động.
Hắn bước lên một bước nhỏ, đi qua đi lại thật nhanh bên cạnh trận pháp, vừa đi hai tay không ngừng bấm ra một đống pháp quyết, sau đó không ngừng đánh vào trận pháp, đồng thời mỗi loại tài liệu trong tay hắn cũng theo pháp quyết ném vào bên trong trận pháp.
Hơn trăm viên huyền thạch xếp xung quanh trận pháp đột nhiên điên cuồng bắn huyền khí ra, sau đó ồ ạt nhập vào bên trong trận pháp, bên dưới trận pháp có khắc linh văn cổ cũng bắt đầu phát sáng lên như đèn nghê hồng, từng đạo từng đạo hoả hoa của trận vân dễ dàng chiết xuất tất cả những tài liệu mà Diệp Huyền bỏ vào, hoá thành một cỗ tinh khí giăng mù mịt bên trong trận pháp.
- Diệp Huyền đại sư, đao võ hồn của Lâm Hùng sắp nát rồi.
Lúc này Hoa La Huyên đột nhiên la lên, chỉ thấy trên không trung phía trên trận pháp, những vết rạn trên đao võ hồn của Lâm Hùng đã triệt để lan ra, võ hồn rung lên, giống như có thể vỡ nát bất kỳ lúc nào, tình huống này làm cho Hoa La Huyên không nhịn được mà thu liễm một chút huyền khí, nếu đao võ hồn thật sự vỡ nát thì đây chẳng phải là xong rồi sao.
- Tên ngu xuẩn này, ai kêu ngươi giảm bớt huyền khí, mau khôi phục trình độ tam cấp đi.
Diệp Huyền thấy thế thì vội vàng mở miệng mắng.
Hoa La Huyên run lên một cái, huyền khí vốn vừa bị giảm xuống nhanh chóng được đẩy lên lại.
Bụp!
Lão vừa tăng lên thì đao võ hồn vốn đã giăng kín vết rạn của Lâm Hùng rốt cuộc cũng đã hoàn toàn nát ra.
Xong rồi, xong rồi, xong thật rồi, võ hồn của Lâm Hùng đã bị phế hoàn toàn rồi, ta quả nhiên không nên tin Diệp Huyền.
Hoa La Huyên giật mình một cái, liên tục cười khổ, trong lòng trầm xuống, lão cảm giác mình đã quá tin Diệp Huyền, rốt cuộc đưa tới hậu quả như vậy, lão cũng là một trong những đồng loã hại võ hồn của Lâm Hùng bị vỡ nát.