Chỉ là sự thực quy sự thực, thái độ của Diệp Huyền vẫn để Huyết Kiếm Vũ Đế cực kỳ khó chịu.
Hắn sở dĩ đánh giết Cố Phỉ, chính là vì từ trên người Diệp Huyền được đan dược chữa trị thương thế của hắn, ai biết Diệp Huyền dĩ nhiên cho hắn một trả lời như thế, đã như thế, đan dược hắn không được, rồi lại đắc tội Vô Lượng Sơn, chẳng phải là giỏ trúc múc nước sao?
Sát ý đáng sợ từ trong con mắt hắn tản mát, Huyết Kiếm Vũ Đế lạnh giọng nói:
- Tiểu tử, ngươi biết lão phu vì ngươi thừa nhận đánh đổi như thế nào không?
- Đó là chuyện của ngươi.
Ngữ khí của Diệp Huyền lạnh lùng.
Huyết Kiếm Vũ Đế này còn không thấy ngại nói, nếu như không phải hắn thò một chân vào, mình sớm đã đánh giết Cố Phỉ, nơi nào cần phải phiền toái như vậy?
- Ngươi...
Trong cơ thể Huyết Kiếm Vũ Đế ầm ầm lao ra một áp lực đáng sợ, trong nháy mắt bao phủ Diệp Huyền:
- Tiểu tử, ngươi rất gan, có tin lão phu hiện tại liền giết ngươi hay không? Lão phu ngay cả Vô Lượng Sơn cũng đắc tội, giết ngươi, vừa vặn hủy thi diệt tích.
- Ngươi cho rằng ngươi giết được ta?
Diệp Huyền xì cười một tiếng, ở dưới uy thế của Huyết Kiếm Vũ Đế bao phủ, sắc bất biến.
- Đáng ghét...
Huyết Kiếm Vũ Đế rốt cục bị Diệp Huyền kích giận, hắn nộ quát một tiếng, đột nhiên vỗ ra một chưởng, Huyền Nguyên sôi trào, hóa thành một bàn tay khổng lồ bao phủ Diệp Huyền lại, lĩnh vực đáng sợ trấn áp xuống, ràng buộc quanh thân Diệp Huyền.
- Phá!
Diệp Huyền cười gằn, Định Không Châu dập dờn ra không gian rung động mông lung, trực tiếp suy yếu lĩnh vực của Huyết Kiếm Vũ Đế tới tám chín phần mười, đồng thời Trấn Nguyên Thạch biến thành ngọn núi nhỏ ầm ầm đập xuống.
Oanh ầm!
Kịch liệt nổ vang, Trấn Nguyên Thạch mãnh liệt lay động, bị chấn động đến mức bay ngược về phía sau, mà Huyết Kiếm Vũ Đế sử dụng tới bàn tay huyền khí cũng thuận theo ầm ầm nổ tung, hóa thành hư vô.
- Cái gì?
Huyết Kiếm Vũ Đế giật nảy cả mình, hắn rõ ràng cảm giác Thạch châu của Diệp Huyền hình thành một đạo lĩnh vực vô hình, chống lại lĩnh vực của hắn trấn áp, lúc nào một Vũ Hoàng cũng có thể sử dụng tới lĩnh vực? Đồng thời Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền đáng sợ, cũng làm hắn âm thầm hoảng sợ, ngơ ngác không ngớt.
- Người này thực lực không khỏi quá mạnh mẽ đi.
Lúc này Huyết Kiếm Vũ Đế mới hiểu được, tại sao Diệp Huyền có thể ở dưới nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn đuổi giết như vậy bình yên vô sự, trái lại chém giết đám người Cố Phỉ, thực lực như vậy, đủ để cùng Cửu Thiên Vũ Đế phổ thông tranh đấu, sao lại e ngại một đám Vũ Hoàng truy sát.
- Khá lắm, thực lực của ngươi thật là làm cho lão phu mở mang tầm mắt, thế nhưng ngươi cho rằng như vậy liền có thể chống lại lão phu sao? Cửu Thiên Vũ Đế, không phải là ngươi tưởng tượng đơn giản như vậy.
Huyết Kiếm Vũ Đế quát lạnh một tiếng, hào quang màu đỏ lần thứ hai bốc lên, đồng thời vũ khí thành danh của hắn Huyết Quang Kiếm cũng xuất hiện ở trong tay, kiếm này vừa xuất hiện, hư không hơi run rẩy, tựa hồ không chịu được phong mang.
- Thực lực của Cửu Thiên Vũ Đế thiếu gia ta không phải không rõ ràng, không cần ngươi cường điệu.
Sắc mặt của Diệp Huyền bình tĩnh.
- Hơn nữa thiếu gia ta cũng không phải là không có từng đánh chết Cửu Thiên Vũ Đế.
- Ngươi giết qua Cửu Thiên Vũ Đế?
Huyết Kiếm Vũ Đế đầu tiên là ngẩn ra, chợt cười to lên:
- Tiểu tử, khoác lác cũng không phải thổi như thế.
Diệp Huyền một Vũ Hoàng nhất trọng, dĩ nhiên nói hắn giết qua Cửu Thiên Vũ Đế, này không phải khoác lác thì là cái gì?
- Huyền Diệp ta xưa nay không khoác lác.
Diệp Huyền cười lạnh, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh Hắc Thước, thiết thước này vừa xuất hiện, liền có một loại uy thế nhàn nhạt tỏ khắp, hắn lạnh nhạt nói:
- Đây chính là vũ khí mà ta đánh giết tên Cửu Thiên Vũ Đế kia, tựa hồ tên là Quỷ Xích Vũ Đế gì đó, người này ỷ vào tu vi Vũ Đế ở trong Thiên Âm Cốc truy sát thiếu gia ta, cuối cùng bị thiếu gia ta thiết kế đánh giết, thần hồn câu diệt, binh khí của hắn tự nhiên cũng rơi vào trong tay thiếu gia ta.
- Cái gì? Quỷ Xích Vũ Đế?
Huyết Kiếm Vũ Đế nhất thời sợ hết hồn, ánh mắt nhìn về phía thiết thước trong tay Diệp Huyền, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, cả kinh nói:
- Đoạn Thiên Quỷ Xích, dĩ nhiên đúng là Đoạn Thiên Quỷ Xích, ngươi lẽ nào thật sự giết Quỷ Xích Vũ Đế...
Hai con mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế trừng tròn xoe, trên gương mặt tràn đầy khó có thể tin.
Đều là Cửu Thiên Vũ Đế trong Huyền Vực tam trọng, Huyết Kiếm Vũ Đế cũng không phải chưa từng nghe nói Quỷ Xích Vũ Đế, đối với hắn tự nhiên vô cùng hiểu rõ.
Quỷ Xích Vũ Đế chính là cường giả đỉnh phong của Vô Không sơn trang, Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, luận tu vi so với Huyết Kiếm Vũ Đế hắn mạnh hơn một bậc, uy danh hiển hách còn trên Huyết Kiếm Vũ hắn Đế.
Mà Đoạn Thiên Quỷ Xích trong tay Diệp Huyền chính là vũ khí thành danh của Quỷ Xích Vũ Đế, nhưng hôm nay Đoạn Thiên Quỷ Xích của Quỷ Xích Vũ Đế dĩ nhiên rơi vào trong tay Huyền Diệp, điều này làm cho Huyết Kiếm Vũ Đế khó có thể tin, đồng thời cũng ngơ ngác không ngớt.
Quỷ Xích Vũ Đế bí danh chính đến từ chính vũ khí của hắn Đoạn Thiên Quỷ Xích, như Huyết Quang Kiếm của Huyết Kiếm Vũ Đế hắn, có thể nói là người không rời thước, thước không rời người, một khi vũ khí rời bản thân, cái kia thường thường chỉ có một khả năng, là người này đã vẫn lạc.
Vào giờ phút này, trong đầu Huyết Kiếm Vũ Đế loạn thành một đoàn.
Hắn không thể tin được, Vũ Hoàng nhất trọng như Diệp Huyền có thể đánh giết Quỷ Xích Vũ Đế, nhưng Đoạn Thiên Quỷ Xích trong tay Diệp Huyền lại để hắn không thể không tin tưởng, đây chính là sự thực.
Thời khắc này, Huyết Kiếm Vũ Đế rốt cục nhìn thẳng vào Diệp Huyền.
Lúc trước hắn ở không gian bí ẩn gặp phải Diệp Huyền, Diệp Huyền vẻn vẹn mới cấp bảy nhị trọng đỉnh phong, nhưng hắn bày ra một ít trình độ, lại làm cho Cửu Thiên Vũ Đế như hắn cũng phải thán phục.
Mà bây giờ ngăn ngắn không tới hai tháng, Diệp Huyền dĩ nhiên bước vào bát giai nhất trọng, đồng thời từ không gian bí ẩn nguy hiểm kia bình yên chạy ra, những chiến tích này, bắt đầu để Huyết Kiếm Vũ Đế đối với hắn mang theo kiêng kỵ.
Lại liên tưởng Vô Lượng Sơn cũng công khai truy nã Diệp Huyền, người này vẫn như cũ nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.
Tất cả những thứ này, cũng làm cho trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế cảnh giác.
Mà cuối cùng đánh bại Huyết Kiếm Vũ Đế, vẫn là thần thái của Huyền Diệp.
Huyết Kiếm Vũ Đế phát hiện, từ khi hắn xuất hiện đến hiện tại, Diệp Huyền vẫn là loại vẻ mặt phong khinh vân đạm kia, cho dù là lúc trước hắn muốn ra tay giết chết đối phương cũng không có biến qua.
Hắn sở dĩ đánh giết Cố Phỉ, chính là vì từ trên người Diệp Huyền được đan dược chữa trị thương thế của hắn, ai biết Diệp Huyền dĩ nhiên cho hắn một trả lời như thế, đã như thế, đan dược hắn không được, rồi lại đắc tội Vô Lượng Sơn, chẳng phải là giỏ trúc múc nước sao?
Sát ý đáng sợ từ trong con mắt hắn tản mát, Huyết Kiếm Vũ Đế lạnh giọng nói:
- Tiểu tử, ngươi biết lão phu vì ngươi thừa nhận đánh đổi như thế nào không?
- Đó là chuyện của ngươi.
Ngữ khí của Diệp Huyền lạnh lùng.
Huyết Kiếm Vũ Đế này còn không thấy ngại nói, nếu như không phải hắn thò một chân vào, mình sớm đã đánh giết Cố Phỉ, nơi nào cần phải phiền toái như vậy?
- Ngươi...
Trong cơ thể Huyết Kiếm Vũ Đế ầm ầm lao ra một áp lực đáng sợ, trong nháy mắt bao phủ Diệp Huyền:
- Tiểu tử, ngươi rất gan, có tin lão phu hiện tại liền giết ngươi hay không? Lão phu ngay cả Vô Lượng Sơn cũng đắc tội, giết ngươi, vừa vặn hủy thi diệt tích.
- Ngươi cho rằng ngươi giết được ta?
Diệp Huyền xì cười một tiếng, ở dưới uy thế của Huyết Kiếm Vũ Đế bao phủ, sắc bất biến.
- Đáng ghét...
Huyết Kiếm Vũ Đế rốt cục bị Diệp Huyền kích giận, hắn nộ quát một tiếng, đột nhiên vỗ ra một chưởng, Huyền Nguyên sôi trào, hóa thành một bàn tay khổng lồ bao phủ Diệp Huyền lại, lĩnh vực đáng sợ trấn áp xuống, ràng buộc quanh thân Diệp Huyền.
- Phá!
Diệp Huyền cười gằn, Định Không Châu dập dờn ra không gian rung động mông lung, trực tiếp suy yếu lĩnh vực của Huyết Kiếm Vũ Đế tới tám chín phần mười, đồng thời Trấn Nguyên Thạch biến thành ngọn núi nhỏ ầm ầm đập xuống.
Oanh ầm!
Kịch liệt nổ vang, Trấn Nguyên Thạch mãnh liệt lay động, bị chấn động đến mức bay ngược về phía sau, mà Huyết Kiếm Vũ Đế sử dụng tới bàn tay huyền khí cũng thuận theo ầm ầm nổ tung, hóa thành hư vô.
- Cái gì?
Huyết Kiếm Vũ Đế giật nảy cả mình, hắn rõ ràng cảm giác Thạch châu của Diệp Huyền hình thành một đạo lĩnh vực vô hình, chống lại lĩnh vực của hắn trấn áp, lúc nào một Vũ Hoàng cũng có thể sử dụng tới lĩnh vực? Đồng thời Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền đáng sợ, cũng làm hắn âm thầm hoảng sợ, ngơ ngác không ngớt.
- Người này thực lực không khỏi quá mạnh mẽ đi.
Lúc này Huyết Kiếm Vũ Đế mới hiểu được, tại sao Diệp Huyền có thể ở dưới nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn đuổi giết như vậy bình yên vô sự, trái lại chém giết đám người Cố Phỉ, thực lực như vậy, đủ để cùng Cửu Thiên Vũ Đế phổ thông tranh đấu, sao lại e ngại một đám Vũ Hoàng truy sát.
- Khá lắm, thực lực của ngươi thật là làm cho lão phu mở mang tầm mắt, thế nhưng ngươi cho rằng như vậy liền có thể chống lại lão phu sao? Cửu Thiên Vũ Đế, không phải là ngươi tưởng tượng đơn giản như vậy.
Huyết Kiếm Vũ Đế quát lạnh một tiếng, hào quang màu đỏ lần thứ hai bốc lên, đồng thời vũ khí thành danh của hắn Huyết Quang Kiếm cũng xuất hiện ở trong tay, kiếm này vừa xuất hiện, hư không hơi run rẩy, tựa hồ không chịu được phong mang.
- Thực lực của Cửu Thiên Vũ Đế thiếu gia ta không phải không rõ ràng, không cần ngươi cường điệu.
Sắc mặt của Diệp Huyền bình tĩnh.
- Hơn nữa thiếu gia ta cũng không phải là không có từng đánh chết Cửu Thiên Vũ Đế.
- Ngươi giết qua Cửu Thiên Vũ Đế?
Huyết Kiếm Vũ Đế đầu tiên là ngẩn ra, chợt cười to lên:
- Tiểu tử, khoác lác cũng không phải thổi như thế.
Diệp Huyền một Vũ Hoàng nhất trọng, dĩ nhiên nói hắn giết qua Cửu Thiên Vũ Đế, này không phải khoác lác thì là cái gì?
- Huyền Diệp ta xưa nay không khoác lác.
Diệp Huyền cười lạnh, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh Hắc Thước, thiết thước này vừa xuất hiện, liền có một loại uy thế nhàn nhạt tỏ khắp, hắn lạnh nhạt nói:
- Đây chính là vũ khí mà ta đánh giết tên Cửu Thiên Vũ Đế kia, tựa hồ tên là Quỷ Xích Vũ Đế gì đó, người này ỷ vào tu vi Vũ Đế ở trong Thiên Âm Cốc truy sát thiếu gia ta, cuối cùng bị thiếu gia ta thiết kế đánh giết, thần hồn câu diệt, binh khí của hắn tự nhiên cũng rơi vào trong tay thiếu gia ta.
- Cái gì? Quỷ Xích Vũ Đế?
Huyết Kiếm Vũ Đế nhất thời sợ hết hồn, ánh mắt nhìn về phía thiết thước trong tay Diệp Huyền, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, cả kinh nói:
- Đoạn Thiên Quỷ Xích, dĩ nhiên đúng là Đoạn Thiên Quỷ Xích, ngươi lẽ nào thật sự giết Quỷ Xích Vũ Đế...
Hai con mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế trừng tròn xoe, trên gương mặt tràn đầy khó có thể tin.
Đều là Cửu Thiên Vũ Đế trong Huyền Vực tam trọng, Huyết Kiếm Vũ Đế cũng không phải chưa từng nghe nói Quỷ Xích Vũ Đế, đối với hắn tự nhiên vô cùng hiểu rõ.
Quỷ Xích Vũ Đế chính là cường giả đỉnh phong của Vô Không sơn trang, Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, luận tu vi so với Huyết Kiếm Vũ Đế hắn mạnh hơn một bậc, uy danh hiển hách còn trên Huyết Kiếm Vũ hắn Đế.
Mà Đoạn Thiên Quỷ Xích trong tay Diệp Huyền chính là vũ khí thành danh của Quỷ Xích Vũ Đế, nhưng hôm nay Đoạn Thiên Quỷ Xích của Quỷ Xích Vũ Đế dĩ nhiên rơi vào trong tay Huyền Diệp, điều này làm cho Huyết Kiếm Vũ Đế khó có thể tin, đồng thời cũng ngơ ngác không ngớt.
Quỷ Xích Vũ Đế bí danh chính đến từ chính vũ khí của hắn Đoạn Thiên Quỷ Xích, như Huyết Quang Kiếm của Huyết Kiếm Vũ Đế hắn, có thể nói là người không rời thước, thước không rời người, một khi vũ khí rời bản thân, cái kia thường thường chỉ có một khả năng, là người này đã vẫn lạc.
Vào giờ phút này, trong đầu Huyết Kiếm Vũ Đế loạn thành một đoàn.
Hắn không thể tin được, Vũ Hoàng nhất trọng như Diệp Huyền có thể đánh giết Quỷ Xích Vũ Đế, nhưng Đoạn Thiên Quỷ Xích trong tay Diệp Huyền lại để hắn không thể không tin tưởng, đây chính là sự thực.
Thời khắc này, Huyết Kiếm Vũ Đế rốt cục nhìn thẳng vào Diệp Huyền.
Lúc trước hắn ở không gian bí ẩn gặp phải Diệp Huyền, Diệp Huyền vẻn vẹn mới cấp bảy nhị trọng đỉnh phong, nhưng hắn bày ra một ít trình độ, lại làm cho Cửu Thiên Vũ Đế như hắn cũng phải thán phục.
Mà bây giờ ngăn ngắn không tới hai tháng, Diệp Huyền dĩ nhiên bước vào bát giai nhất trọng, đồng thời từ không gian bí ẩn nguy hiểm kia bình yên chạy ra, những chiến tích này, bắt đầu để Huyết Kiếm Vũ Đế đối với hắn mang theo kiêng kỵ.
Lại liên tưởng Vô Lượng Sơn cũng công khai truy nã Diệp Huyền, người này vẫn như cũ nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.
Tất cả những thứ này, cũng làm cho trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế cảnh giác.
Mà cuối cùng đánh bại Huyết Kiếm Vũ Đế, vẫn là thần thái của Huyền Diệp.
Huyết Kiếm Vũ Đế phát hiện, từ khi hắn xuất hiện đến hiện tại, Diệp Huyền vẫn là loại vẻ mặt phong khinh vân đạm kia, cho dù là lúc trước hắn muốn ra tay giết chết đối phương cũng không có biến qua.