Người áo đen nọ cũng không nói nhảm, vừa mới dứt lời xong thì đột nhiên đánh một quyền về phía Diệp Huyền, huyền lực nồng đậm trong nháy mắt liền hóa thành một cỗ khí thế ngập trời, hung hăng trấn áp về phía Diệp Huyền.
Thiên võ sư nhất trọng?
Mặc dù trong lòng đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi cảm nhận được thực lực của đối phương thì Diệp Huyền vẫn hết lời để nói, không ngờ mình ở Thanh Huyền Sơn vừa thoát khỏi thiên võ sư Mạc Sâm đuổi giết thì ra tới ngoài này lập tức lại tới thêm một cường giả thiên võ sư khác.
Không có đánh bừa, Diệp Huyền đột nhiên khoát tay, ba đạo vật thể màu đen đột nhiên hóa thành lưu quang bắn về phía mặt của người áo đen nọ.
Cư nhiên là ám khí, người áo đen kia thấy vậy thì trong lòng không khỏi cười lạnh, theo như gã thấy, Diệp Huyền đây là hoảng hốt cho nên giãy bừa, chỉ là một cái võ sư tam trọng, có ám khí gì có thể đả thương thiên võ sư như gã chứ.
Trong lòng nghĩ vậy, người áo đen nọ đột nhiên đánh một quyền về phía ba đạo lưu quang kia, nhưng điều khiến gã không thể ngờ tới chính là khi ba đạo lưu quang kia gặp phải trọng kích thì đột nhiên ầm ầm một tiếng nổ tung lên, sóng xung kích mãnh liệt giống như ba chiếc xe cỡ lớn hung hăng đâm mạnh lên người của gã.
Phanh!
Huyền lực hộ thể bên ngoài cơ thể ba động, sắc mặt của người áo đen nọ vô cùng khó coi, yết hầu ngòn ngọt, bởi vì nhất thời khinh địch mà suýt chút nữa bị đánh cho phun một ngụm máu.
Hóa ra thứ Diệp Huyền bắn ra không phải ám khí thông thường, mà là tự bạo hỏa diễm châu mà lúc trước hắn đổi với Triệu Duy.
Bất kỳ một viên tự bạo hỏa diễm châu nào cũng đều tương đương với một kích toàn lực của cường giả cấp bậc địa võ sư, vốn rằng đối với hắc y nhân nọ mà nói thì cũng không phải là không thể nào cản được, chỉ là đối mặt với một võ sư tam trọng như Diệp Huyền, trong lòng của gã cũng khinh địch cho nên lập tức bị thương không nhẹ.
- Xú tiểu tử, ngươi dám ám toán ta, muốn chết!
Hắc y nhân nọ tức giận, thân hình của gã lóe lên nhanh như chớp, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, đột nhiên bổ ra một chưởng đánh trúng màn sương khói trước mặt, một cỗ kình khí màu đen cường hãn bắn ra từ trong tay của gã, lướt nhanh về phía trước.
Chỉ nghe tiếng phốc phốc vang lên không ngừng, mặt đất trước mặt hắc y nhân nọ nháy mắt liền bị nứt ra thành vô số khe rãnh, bụi đất mịt mù giăng đầy trời, vô cùng khủng bố.
Nhưng trên mặt đất lại không hề có vết máu tươi nào lưu lại, rõ ràng công kích của gã đã đánh vào khoảng không rồi.
Trong lòng hắc y nhân cả kinh, rõ ràng không ngờ Diệp Huyền có thể tránh thoát được công kích của mình, huyền thức tản ra khắp nơi, đang chuẩn bị tìm kiếm tung tích của Diệp Huyền lần nữa thì đột nhiên bốn phía liền vang lên tiếng ầm ầm.
Chỉ thấy Diệp Huyền không biết từ khi nào đã đi tới nơi cách sau lưng gã mười mét, trong tay không ngừng ném ra nguyên một đám trận bàn màu đen, tổng cộng bảy cái trận bàn, nhanh chóng rơi vào các phương vị xung quanh hắc y nhân.
Chẳng lẽ tên này lại là một trận pháp sư?
Hắc y nhân thấy thế thì giận quá hóa cười, tu vi của Diệp Huyền rõ ràng chỉ mới là võ sư tam trọng, cho dù có là một trận pháp sư đi nữa thì cùng lắm cũng chỉ là một trận pháp sư nhị phẩm mà thôi, trận pháp mà hắn bố trí ra cũng muốn vây khốn hoặc giết được gã? Đúng là không biết trời cao đất dày.
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng động tác của hắc y nhân lại không hề dừng lại, huyền lực vận chuyển tới cực hạn, lại bố trí thêm huyền lực hộ tráo thật dày bảo hộ bên ngoài cơ thể lần nữa, cả người giống như mãnh hổ chụp mồi, hung hăng lao tới chỗ Diệp Huyền.
Ầm ầm một tiếng, gã đánh ra một quyền, quyền phong kích đãng, có huyền lực thôi động, hư không trong phạm vi mấy mét xung quanh ầm ầm nổ tung, nếu như một quyền này đánh trúng thì cho dù là cường giả cấp bậc địa võ sư cũng sẽ bị đánh cho nát bấy!
Mắt thấy quyền phong của gã đã sắp đánh trúng Diệp Huyền thì đột nhiên, xung quanh liền có quang mang lóe lên, bảy cái trận bàn đột nhiên phóng xuất ra bảy đạo quang mang yếu ớt, bảy đạo quang mang này nháy mắt liền kết hợp lại với nhau, tạo thành một cái lưới quang tráo cực lớn, cư nhiên nháy mắt liền chặn lại một quyền của hắc y nhân.
Quyền đầu của gã đánh trúng lên cái cưới quang tráo này thì toàn bộ quang tráo kịch liệt uốn éo, tản mát ra quang mang mờ nhạt, bị huyền lực trùng kích không ngừng lay động, nhưng thủy chung không thể nào nghiền nát được chúng.
Trong lòng hắc y nhân lập tức cảm thấy kinh hãi, gã căn bản không thể ngờ, trận pháp do một võ sư tam trọng như Diệp Huyền bố trí cư nhiên có thể ngăn chặn một kích mạnh nhất của thiên võ sư nhất trọng như gã.
Bên ngoài trận pháp, Diệp Huyền lại ném thêm hai cái trận bàn nữa ra, từng đạo hồn thức dũng mãnh ùa vào bên trong trận bàn không ngừng.
Ong ong ong ong ông!
Đại lượng quang mang lưu chuyển, từng cổ hồn lực hình thành tại trận văn, tập sát về phía hắc y nhân, khiến cho toàn thân gã liền mơ mơ màng màng, đồng thời có một cỗ sát cơ mạnh mẽ đột nhiên hình thành ở đáy lòng của hắc y nhân, bên trong trận pháp, đột nhiên xuất hiện từng đạo lệ mang, ập tới phía gã.
Chi trong nháy mắt, quần áo bên ngoài cơ thể hắc y nhân liền nát báy, trên người gã xuất hiện rất nhiều miệng vết thương nhỏ.
Trong lòng hắc y nhân cảm thấy kinh hãi, gã biết rõ nếu cứ tiếp tục như vậy thì không tới một lát nữa, cho dù gã nhờ vào thực lực cường hãn mà không chết được thì cũng phải bị thương nặng.
- Xú tiểu tử, ngươi có thể khiến cho ta chật vật như vậy, chẳng trách có thể giết được cao thủ bên trong môn của ta, đáng tiếc nếu muốn dựa vào trận pháp này để giết chết ta thì vẫn còn kém một chút.
Gầm lên một tiếng, trên đỉnh đầu của gã đột nhiên xuất hiện một mặt quỷ màu đen, hai đạo quang hoàn màu đen không ngừng xoay quanh lên xuống xung quanh mặt quỷ kia, một tia huyền khí màu đen phóng thích ra từ bên trong cơ thể của hắc y nhân, kháng cự lại cùng một chỗ với quang mang do trận pháp phóng thích ra, phát ra tiếng nổ mạnh kịch liệt.
- Quỷ kiểm võ hồn? Ảnh quỷ ma công? Hóa ra là người của ảnh sát môn!
Diệp Huyền rốt cuộc cũng biết rõ lai lịch của đối phương, người này một mực theo dõi mình, lúc trước hắn còn tưởng người này là do đại vương tử Triệu Phong an bài tới đây, hóa ra là sát thủ của ảnh sát môn.
Thiên võ sư nhất trọng?
Mặc dù trong lòng đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi cảm nhận được thực lực của đối phương thì Diệp Huyền vẫn hết lời để nói, không ngờ mình ở Thanh Huyền Sơn vừa thoát khỏi thiên võ sư Mạc Sâm đuổi giết thì ra tới ngoài này lập tức lại tới thêm một cường giả thiên võ sư khác.
Không có đánh bừa, Diệp Huyền đột nhiên khoát tay, ba đạo vật thể màu đen đột nhiên hóa thành lưu quang bắn về phía mặt của người áo đen nọ.
Cư nhiên là ám khí, người áo đen kia thấy vậy thì trong lòng không khỏi cười lạnh, theo như gã thấy, Diệp Huyền đây là hoảng hốt cho nên giãy bừa, chỉ là một cái võ sư tam trọng, có ám khí gì có thể đả thương thiên võ sư như gã chứ.
Trong lòng nghĩ vậy, người áo đen nọ đột nhiên đánh một quyền về phía ba đạo lưu quang kia, nhưng điều khiến gã không thể ngờ tới chính là khi ba đạo lưu quang kia gặp phải trọng kích thì đột nhiên ầm ầm một tiếng nổ tung lên, sóng xung kích mãnh liệt giống như ba chiếc xe cỡ lớn hung hăng đâm mạnh lên người của gã.
Phanh!
Huyền lực hộ thể bên ngoài cơ thể ba động, sắc mặt của người áo đen nọ vô cùng khó coi, yết hầu ngòn ngọt, bởi vì nhất thời khinh địch mà suýt chút nữa bị đánh cho phun một ngụm máu.
Hóa ra thứ Diệp Huyền bắn ra không phải ám khí thông thường, mà là tự bạo hỏa diễm châu mà lúc trước hắn đổi với Triệu Duy.
Bất kỳ một viên tự bạo hỏa diễm châu nào cũng đều tương đương với một kích toàn lực của cường giả cấp bậc địa võ sư, vốn rằng đối với hắc y nhân nọ mà nói thì cũng không phải là không thể nào cản được, chỉ là đối mặt với một võ sư tam trọng như Diệp Huyền, trong lòng của gã cũng khinh địch cho nên lập tức bị thương không nhẹ.
- Xú tiểu tử, ngươi dám ám toán ta, muốn chết!
Hắc y nhân nọ tức giận, thân hình của gã lóe lên nhanh như chớp, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, đột nhiên bổ ra một chưởng đánh trúng màn sương khói trước mặt, một cỗ kình khí màu đen cường hãn bắn ra từ trong tay của gã, lướt nhanh về phía trước.
Chỉ nghe tiếng phốc phốc vang lên không ngừng, mặt đất trước mặt hắc y nhân nọ nháy mắt liền bị nứt ra thành vô số khe rãnh, bụi đất mịt mù giăng đầy trời, vô cùng khủng bố.
Nhưng trên mặt đất lại không hề có vết máu tươi nào lưu lại, rõ ràng công kích của gã đã đánh vào khoảng không rồi.
Trong lòng hắc y nhân cả kinh, rõ ràng không ngờ Diệp Huyền có thể tránh thoát được công kích của mình, huyền thức tản ra khắp nơi, đang chuẩn bị tìm kiếm tung tích của Diệp Huyền lần nữa thì đột nhiên bốn phía liền vang lên tiếng ầm ầm.
Chỉ thấy Diệp Huyền không biết từ khi nào đã đi tới nơi cách sau lưng gã mười mét, trong tay không ngừng ném ra nguyên một đám trận bàn màu đen, tổng cộng bảy cái trận bàn, nhanh chóng rơi vào các phương vị xung quanh hắc y nhân.
Chẳng lẽ tên này lại là một trận pháp sư?
Hắc y nhân thấy thế thì giận quá hóa cười, tu vi của Diệp Huyền rõ ràng chỉ mới là võ sư tam trọng, cho dù có là một trận pháp sư đi nữa thì cùng lắm cũng chỉ là một trận pháp sư nhị phẩm mà thôi, trận pháp mà hắn bố trí ra cũng muốn vây khốn hoặc giết được gã? Đúng là không biết trời cao đất dày.
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng động tác của hắc y nhân lại không hề dừng lại, huyền lực vận chuyển tới cực hạn, lại bố trí thêm huyền lực hộ tráo thật dày bảo hộ bên ngoài cơ thể lần nữa, cả người giống như mãnh hổ chụp mồi, hung hăng lao tới chỗ Diệp Huyền.
Ầm ầm một tiếng, gã đánh ra một quyền, quyền phong kích đãng, có huyền lực thôi động, hư không trong phạm vi mấy mét xung quanh ầm ầm nổ tung, nếu như một quyền này đánh trúng thì cho dù là cường giả cấp bậc địa võ sư cũng sẽ bị đánh cho nát bấy!
Mắt thấy quyền phong của gã đã sắp đánh trúng Diệp Huyền thì đột nhiên, xung quanh liền có quang mang lóe lên, bảy cái trận bàn đột nhiên phóng xuất ra bảy đạo quang mang yếu ớt, bảy đạo quang mang này nháy mắt liền kết hợp lại với nhau, tạo thành một cái lưới quang tráo cực lớn, cư nhiên nháy mắt liền chặn lại một quyền của hắc y nhân.
Quyền đầu của gã đánh trúng lên cái cưới quang tráo này thì toàn bộ quang tráo kịch liệt uốn éo, tản mát ra quang mang mờ nhạt, bị huyền lực trùng kích không ngừng lay động, nhưng thủy chung không thể nào nghiền nát được chúng.
Trong lòng hắc y nhân lập tức cảm thấy kinh hãi, gã căn bản không thể ngờ, trận pháp do một võ sư tam trọng như Diệp Huyền bố trí cư nhiên có thể ngăn chặn một kích mạnh nhất của thiên võ sư nhất trọng như gã.
Bên ngoài trận pháp, Diệp Huyền lại ném thêm hai cái trận bàn nữa ra, từng đạo hồn thức dũng mãnh ùa vào bên trong trận bàn không ngừng.
Ong ong ong ong ông!
Đại lượng quang mang lưu chuyển, từng cổ hồn lực hình thành tại trận văn, tập sát về phía hắc y nhân, khiến cho toàn thân gã liền mơ mơ màng màng, đồng thời có một cỗ sát cơ mạnh mẽ đột nhiên hình thành ở đáy lòng của hắc y nhân, bên trong trận pháp, đột nhiên xuất hiện từng đạo lệ mang, ập tới phía gã.
Chi trong nháy mắt, quần áo bên ngoài cơ thể hắc y nhân liền nát báy, trên người gã xuất hiện rất nhiều miệng vết thương nhỏ.
Trong lòng hắc y nhân cảm thấy kinh hãi, gã biết rõ nếu cứ tiếp tục như vậy thì không tới một lát nữa, cho dù gã nhờ vào thực lực cường hãn mà không chết được thì cũng phải bị thương nặng.
- Xú tiểu tử, ngươi có thể khiến cho ta chật vật như vậy, chẳng trách có thể giết được cao thủ bên trong môn của ta, đáng tiếc nếu muốn dựa vào trận pháp này để giết chết ta thì vẫn còn kém một chút.
Gầm lên một tiếng, trên đỉnh đầu của gã đột nhiên xuất hiện một mặt quỷ màu đen, hai đạo quang hoàn màu đen không ngừng xoay quanh lên xuống xung quanh mặt quỷ kia, một tia huyền khí màu đen phóng thích ra từ bên trong cơ thể của hắc y nhân, kháng cự lại cùng một chỗ với quang mang do trận pháp phóng thích ra, phát ra tiếng nổ mạnh kịch liệt.
- Quỷ kiểm võ hồn? Ảnh quỷ ma công? Hóa ra là người của ảnh sát môn!
Diệp Huyền rốt cuộc cũng biết rõ lai lịch của đối phương, người này một mực theo dõi mình, lúc trước hắn còn tưởng người này là do đại vương tử Triệu Phong an bài tới đây, hóa ra là sát thủ của ảnh sát môn.