Mục lục
Huyền Thiên Tôn Đế - Diệp Tiêu Dao (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Như vậy là xong?

La Mẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Chẳng lẽ Diệp thiếu không ký kết các hiệp nghị gì hay sao?

- Hiệp nghị hữu dụng thì Mộ Dung gia cũng không tùy tiện vứt bỏ các ngươi.

Diệp Huyền nhàn nhạt nói ra.

Sắc mặt La Mẫn lập tức trở nên hết sức khó xử.

Đúng thế, nếu như hiệp nghị hữu hiệu thì Mộ Dung gia cũng không nói buông tha là buông tha La gia, trong mắt cường giả, cái gọi là hiệp nghị chính là trang giấy mà thôi.

- Diệp thiếu, đi, ta dẫn ngươi đi xem.

Ngược lại La Thành thập phần hưng phấn.

Dường như có thể phụ thuộc Diệp Huyền đối với hắn mà nói là chuyện cực kỳ vinh dự.

Lúc này La Mẫn bắt đầu mang theo Diệp Huyền đi dạo rất nhiều cửa hàng của La gia trong đế đô.

Diệp Huyền nghe rõ ràng, trong lòng của hắn nghĩ phương pháp giúp La gia.

Dù sao La gia khác với ba đại gia tộc thành Hắc Thạch.

Thành Hắc Thạch chỉ có ba đại tộc, hơn nữa hoàn toàn dùng hắn làm chủ, làm tất cả dễ dàng, có thể nói đều là vì phục vụ Diệp Huyền.

Mà La gia chỉ phụ thuộc Diệp Huyền, trong đó có khác nhau lớn.

Tuy Diệp Huyền cũng không có cưỡng cầu, dùng thân phận và địa vị La gia thần phục người trẻ như mình vốn là chuyện không có khả năng, song phương theo như nhu cầu nhưng đây là kết quả tốt nhất.

- Huyền thiếu, đây chính là Đằng quang Đan tổ truyền của La gia chúng ta.

Sau khi đi vào cửa hàng trọng yếu trong phường thị, La Mẫn xuất ra một viên đan dược màu xám đưa tới trước mặt Diệp Huyền.

- Đằng Quang Đan là đan dược chỉ La gia mới có, phương pháp luyện chế và tài liệu tuyêt mật, công dụng chủ yếu của nó có thể làm cho bất cứ Thiên Vũ Sư tứ giai thuộc tính nào, kể cả võ giả dưới Thiên Vũ Sư khôi phục ba thành huyền lực cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa loại trừ đại bộ phận trạng thái mặt trái, nó thập phần dễ bán trong đế đô.

Nói tới Đằng Quang Đan, La Mẫn lại là xuất ra ra một viên đan dược màu vàng nhạt.

- Diệp thiếu, đây là Thanh Chướng Đan, cũng là đan dược chỉ La gia mới có, là một tổ tiên La gia truyền lưu tới nay, công dụng của nó giải trừ đại bộ phận độc tố, trên cơ bản độc dưới tứ giai không có thứ Thanh Chướng Đan không thể giải, cho dù là độc tố trên tứ giai cũng có thể ức chế, là đan dược thiết yếu của võ giả mạo hiểm bên ngoài, cũng dễ bán trên thị trường.

La Mẫn cầm hai chủng đan dược ra, vẻ mặt tự ngạo.

Hai đan dược này là căn bản La gia dừng chân, cũng là nguyên nhân La gia có thể trổ hết tài năng trong rất nhiều tiểu gia tộc trở thành đại gia tộc trong đế đô.

Diệp Huyền tiếp nhận đan dược, nhẹ nhàng ngửi một cái, lập tức gật gật đầu, dược lý Đằng Quang Đan thập phần sâu sắc, bởi vậy công hiệu của đan dược rất mạnh, vượt xa đại bộ phận đan dược trên thị trường.

Mà Thanh Chướng Đan lại vận dụng hiệu quả tài liệu tới mức tận cùng, hiển nhiên không phải tầm thường.

Có thể thấy được tổ tiên La gia đã từng xuất hiện luyện dược sư kinh tài tuyệt diễm.

Nhìn thấy Diệp Huyền cẩn thận quan sát hai đan dược của gia tộc, thỉnh thoảng gật đầu, La Mẫn hơi ngạc nhiên:

- Chẳng lẽ Diệp thiếu còn là một tên luyện dược sư hay sao?

Hắn bỏ ý niệm này trong đầu, tự hào nói ra:

- Diệp thiếu, hai chủng đan dược này cống hiến đại bộ phận lợi nhuận cho La gia, có thể nói chỉ cần có Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, La gia chúng ta sẽ không ngã xuống.

Chợt hắn hỏi võ giả quản sự bên cạnh.

- Nhanh nói cho Diệp thiếu biết doanh thu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan hôm nay là bao nhiêu.

Vẻ mặt quản sự có một tia cổ quái, mở sổ sách ra, cẩn thận đối chiếu cả buổi sau đó mới nói:

- Bẩm gia chủ, doanh thu hôm nay của hai đan dược là bảy vạn.

- Cái gì?

La Mẫn lập tức sững sốt, nói:

- La Hâm, ta không có nghe lầm chứ? Bảy mươi vạn? Ta nhớ một viên Đằng Quang Đan định giá là bảy vạn a, mà Thanh Chướng Đan là sáu vạn.

La Hâm cười khổ nói:

- Gia chủ, ngươi không có nghe sai, hôm nay chúng ta bán được một viên Đằng Quang Đan!

La Mẫn cau mày, nói:

- Không phải chứ? Nhu cầu Đằng Quang Đan rất lớn, hiện tại đúng lúc có nhiều võ giả đi mạo hiểm, lượng tiêu thụ mỗi ngày là năm tới mười viên mà.

La Mẫn khó hiểu hỏi:

- Lượng tiêu thụ hôm qua?

La Hâm mở sổ sách ra xem, sắc mặt có chút cổ quái nói:

- Gia chủ, ngày hôm qua bởi vì chuyện Thành Kiến Ti cho nên không bán được viên đan dược nào.

- Không có khả năng.

La Mẫn lắc đầu, khó có thể tin nói:

- Ngày hôm qua mặc dù có Thành Kiến Ti đến nháo sự nhưng đó là buổi chiều, buổi sáng vẫn buôn bán bình thường, chẳng lẽ cho tới trưa không bán được một viên.

- Gia chủ, không tin chính ngươi xem sổ sách.

La Hâm dâng sổ sách cho La Mẫn xem.

Quả nhiên bên trong có tiêu thụ một ít đan dược khác nhưng Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan lại không có bán được viên nào.

Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Trong nội tâm La Mẫn lập tức cảm thấy không đúng.

Hắn nghĩ tới nghĩ lui, hắn cũng nghĩ không ra nguyên nhân, dù sao hắn mở sổ sách những ngày trước thì lượng tiêu thụ bình thường.

- Diệp thiếu, để ngươi chê cười, khả năng hai ngày nay không có võ giả cần đan dược này.

La Mẫn xấu hổ nói với Diệp Huyền.

Vốn hắn chuẩn bị thi triển một ít thực lực trước mặt Diệp Huyền, kết quả không nghĩ tới lại mất mặt lớn như thế.

- Như vậy xem ra thu nhập một năm của La gia ước chừng hai ức huyền tệ ah.

Đột nhiên Diệp Huyền nói một câu.

- Làm sao ngươi biết?

Vẻ mặt La Mẫn lập tức lộ ra một tia hoảng sợ.

Diệp Huyền nói con số hoàn toàn nhất trí với thu nhập của gia tộc.

Thu nhập của gia tộc bình thường sẽ do tộc trưởng khống chế, cho dù là trưởng lão trong gia tộc cũng không thể biết được con số tỉ mỉ, Diệp Huyền một câu đã nói ra số liệu chính xác.

Chẳng lẽ Diệp thiếu đoán chuẩn như thế?

- Kỳ thật việc này rất đơn giản.

Diệp Huyền cười cười, nói ra:

- Ta nhìn tài liệu và đan dược trong cửa hàng các ngươi, trong đó đại bộ phận tài liệu và đan dược không có sức cạnh tranh gì, bởi vậy lợi nhuận của những tài liệu và đan dược này bình thường sẽ bị áp cực thấp, tối đa chỉ duy trì thành phẩm tiêu hao và chi tiêu trong gia tộc.

- Mà bộ phận rất lớn thu nhập của gia tộc các ngươi có lẽ đến từ Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, ta thấy trình độ luyện chế đan dược cũng được, hiển nhiên người luyện chế là một tên luyện dược sư tứ phẩm, mà luyện dược sư cấp bậc này tiêu hao thành phẩm là rất lớn, bỏ linh dược hao tổn, luyện chế thất bại, chi phí duy trì cửa hàng...thì một viên Đằng Quang Đan lợi nhuận thuần là hai thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK