• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ông trùm quân khu 27 cười mắng: “Cái cậu Tân Vũ này, không phải chúng tôi chưa tìm hiểu, lần trước cũng chỉ hạng 35, vốn ở quân khu thứ 8.

Người ta bị thương rời ngũ, lão già ông lại cứ bắt quay lại, hoàn toàn không suy nghĩ cho thể trạng người ta, ông đúng là ích kỷ!”

Ông trùm quân khu số 8 và đại đội trưởng Sơn Báo, chỉ biết cười khố trong lòng.

Tằn Vũ thuộc quân khu Sơn Báo, anh rời đi, bọn họ cũng rất tiếc nuối.

Nếu ban đầu biết anh bị kéo tới quân khu 13, bọn họ chắc chắn sẽ ngăn cản.

Không vì gì khác, chỉ là muốn sức khỏe anh không bị dày vò.

Nhưng giờ họ mới biết, Tân Vũ chưa thực sự rời ngũ. Người ta đã là người của quân khu 13, bọn họ còn có thể làm gì?

Ban nãy Long Vệ Quốc nói thể chất Tân Vũ đã khôi phục, bọn họ không tin, bị chấn thương đến mức đó, sao có thể khôi phục?

Nếu có cơ hội chữa lành, bọn họ sao nỡ đế anh rời ngũ?

Hoặc là, qua nửa nám dưỡng thương, sức khỏe

anh đã tốt hơn một chút, nhưng chẳc chắn không bằng 1/3 thời kỳ đính cao.

Thậm chí yếu hơn.

Long Vệ Quốc hắng giọng: ‘Thế nào là ích kỷ, ông đừng nói linh tinh! Tôi cũng đâu có bắt cóc ai, là Tân Vũ đồng ý với tôi được chưa?”

“Được rồi! Mọi người đừng cãi nhau nữa! Cuối cùng cả hai vẫn là phận đi kèm, tranh cãi có tác dụng gì? Lát nữa sẽ có kết quả thỏi!”

Một ông trùm khác nhịn không được ngắt lời.

Long Vệ Quốc và ông trùm quân khu 27 đều nín họng.

Lý Kiệt sau khi nghe tiếng Tân Vũ, có chút do dự, cuối cùng vẫn nhảy xuống.

Nếu đã không trốn được, vậy chiến thôi!

Nhưng khi biết Tân Vũ thuộc Long Nha, anh ta tức thì khựng lại.

Long Nha? Bộ đội đặc chủng mới thành lập? Tân binh?

Lý Kiệt kỉnh ngạc nói: “Không phải, anh là tân binh mà cũng dám chủ động tìm con mồi?”_____

Dễ thấy, Lý Kiệt không hề quen Tân Vũ.

Dù gì số người tham gia thi đấu mỗi năm đông như vậy, lại không phải quân khu gần kề, ít giao tiếp, không quen biết cũng là chuyện thường tình.

Huống hồ, Tân Vũ không nằm trong danh sách top 10 ứng cử viên nặng ký cho chức vô địch.

Tân Vũ chỉ mỉm cười nói: ‘Tôi cho rằng trốn như vậy rất nhàm chán, đã một ngày một đêm trôi qua, ít nhất phải kiếm việc gì làm chứ nhỉ?”

“Hơn nữa, những người mới như chúng ta, dù sao cũng chỉ là phận đi kèm, không bằng bị anh loại, sớm về đánh một giấc”.

Nghe anh nói vậy, Lý Kiệt lập tức vui vẻ, tên tân binh này tính tự giác cũng cao ghê!

“Được, nếu anh đã chủ động dâng đến cửa, tôi đành nhận vậy!”

“Có điều, niệm tình anh chủ động nạp mạng, tôi sẽ nhường anh 3 chiêu, đỡ mất cồng người khác bảo tôi bẳt nạt người mới”.

‘Tên đần!”

Ông trùm quân khu 27 nghe đoạn hội thoại vừa rồi, nhịn không được chửi thề.

Người ta nhận là người mới, cậu liền tin luôn? Còn đòi nhường 3 chiêu?

May là Tân Vũ từng bị chấn thương, nếu không, ở thời kỳ đỉnh cao, người ta nhường cậu 10 chiêu cũng không thắng nổi!

Là thóc mà cứ ra vẻ là gà!

Long Vệ Quốc có chút trông đợi và hưng phấn, đồng thời cũng hơi lo lắng.

Dù sao, Tân Vũ cũng từng bị chấn thương, kể cả anh nói đã hồi phục, nhưng Long Vệ Quốc chưa được tận mắt chứng kiến, cho nên không dám tin tưởng quá nhiều.

“Ồ? Vậy phải cảm ơn cựu binh rồi! Tôi bắt đầu?”

Tần Vũ mím cười.

‘Tới đỉr

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK